Trở về truyện

Linh Khí Khôi Phục: Năng Lực Của Ta Là Song Tu - Chương 40 Linh Khí Khôi Phục: Năng Lực Của Ta Là Song Tu

Linh Khí Khôi Phục: Năng Lực Của Ta Là Song Tu

40 Chương 40 Linh Khí Khôi Phục: Năng Lực Của Ta Là Song Tu

Kiều Bối, nhị trưởng lão cũng tỉnh, tu vi nàng từ tông sư địa cấp đỉnh đột phá đến tông sư thiên cấp, sắc hương hoa công cung từ tầng 8 nâng lên tầng 9.

Nàng mở mắt ra nhưng cảnh tượng trước mặt rất khó tin, Minh Lôi người nổi tiếng kiêu ngạo với nam nhân, nàng tưởng dù trở thành đồ chơi cũng không khuất phục chứ, nhưng tình cảnh trước mặt đã hoàn toàn trái với tưởng tượng của nàng.

Minh Lôi cùng với Cẩm Ngọc đang ở dưới háng của nam nhân kia, liếm láp lấy thanh côn thịt to sừng sững kia, hai nàng như nguyện ý mà liếm mút không chút ép buộc.

"Ta ra đây" Văn Khang nói, tinh dịch bắn ra đầy mặt của hai nàng, hai nàng mệt mỏi bị hành hạ suốt mấy tiếng không giờ phút nghỉ ngơi, Văn Khang định tiếp, tục ôm lấy Cẩm Ngọc lên côn thịt vừa mềm lại cứng lên, tinh dịch từ âm đạo của Cẩm Ngọc đang chảy ra, nàng mệt mỏi lắm rồi, cũng may cho Cẩm Ngọc Văn Khang đã thấy Kiều Bối tỉnh dậy, đang quan sát hắn chơi đùa với hai nàng kia, Văn Khang để Cẩm Ngọc nằm với Minh Lôi.

"Ngươi lại đây" Văn Khang hướng Kiều Bối đang quan sát nói, Kiều Bối đang nhìn Văn Khang thì nghe tiếng hắn nói, nàng cũng biết hắn chú ý đến mình rồi.

Kiều Bối cũng ngoan ngoãn bò lên trên giường, trên giường ướt át bởi dâm thủy của những mỹ nhân kia, thậm trí là tinh dịch của Văn Khang dính trên đó.

Văn Khang tay kéo nàng lại gần, sờ soạng lấy cơ thể quyến rũ của Kiều Bối, Văn Khang cũng nóng lòng hắn cảm nhận được lực lượng cổ ma trong cơ thể cũng có dấu hiệu tăng lên lần, sắc hoa chân khí cũng gần đủ rồi.

Cơ thể nàng nhận được kích thích làm nàng hơi rung người lên, bầu sữa của Kiều Bối được Văn bóp thành đủ hình đủ dạng, hắn dùng tay xoa xoa lên xuống nhũ hoa, miệng áp sát rồi bú mút lấy nhũ hoa của nàng, kích thích nó.

"Ah...ưm...chậm...đã...ah" Kiều Bối nói, Văn Khang càng bú mút mạnh hơn, côn thịt bên dưới chọt chọt lấy cặp mông của Kiều Bối, nàng có thể cảm nhận được thứ to dài nóng hổi kia đang kẹp ở giữa hai cái mông của mình.

Kiều Bối có chút cảm giác sung sướng kia được Văn Khang bú bầu sữa to tròn, nàng ưỡn ngực của lên phối hợp với Văn Khang, hắn càng say mê đắm đuối vào trong cặp bầu sữa này.

Văn Khang di chuyển lên lưỡi hắn liếm lấy xương quai xanh của nàng rồi tiếp tục di chuyển lên cái cổ trắng tinh, tiếp tục đi lên chạm đến môi anh đào của nàng, xâm nhập vào bên trong quấn lấy cái lưỡi của nàng.

Côn thịt phía dưới đã chuẩn xác ngắm vào hai mép âm đạo của Kiều Bối, nhanh chóng đâm vào, đang hôn say đắm Kiều Bối cảm nhận được bên dưới đang bị xâm phạm, nàng cố gắng vùng vẫy thoát ra, nhưng quá muộn côn thịt kia nóng hổi mà đâm vào bên trong âm đạo của Kiều Bối, xé rách lấy màng trinh của nàng, nàng cảm giác đau, đây chắc là cảm giác chị em mình đã trải qua.

Văn Khang hôn lấy nàng không buông, tay vòng qua eo hon của nàng mà ôm chặt lấy, côn thịt bên trong âm đạo của Kiều Bối bắt đầu nhấp lên xuống, cảm giác âm đạo của nàng bắt đầu bóp nghẹt lấy côn thịt của hắn, là Văn Khang sướng lên không ít.

Bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch.

Âm thanh của xác thịt va chạm vào vơi nhau, nàng đau đớn vào hôn chặt lấy hắn, Kiều Bối sau hồi cũng thấy hết đau buông môi hắn rồi.

"Ah...thoải mái quá...ah...sướng....ah...sướng" Kiều Bối rên rỉ đầy sung sướng, âm đạo của nàng chảy ra dâm thủy mỗi khi côn thịt của Văn Khang nhấp vào.

"Ta mạnh hơn nhé" Văn Khang hé vào tai nàng nói, Kiều Bối gật gật đầu, Văn Khang nhấp vago hơn vào bên trong người của Kiều Bối, côn thịt của hắn đâm đến hoa tâm bên trong người của nàng, làm nàng sắp ra.

"Sướng chết mất...ah...ah...sướng quá...em...raaaaa" Kiều Bối rên rỉ trong khoái cảm, dâm thủy nàng bắn ra dính lên côn thịt của Văn Khang ướt nhẹp của giường, nàng có chút xấu hổ.

Bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch.

Nhưng Văn Khang không để nàng kịp nghĩ mà hắn đã đâm côn thịt của mình bên trong âm đạo của nàng tiếp, nàng lên đỉnh một lần càng làm âm đạo thêm siết chặt lấy côn thịt của hắn hơn trước.

"Ah...sướng...mạnh lên....ah....sướng chết mất...ah sướng....ah...sướng" Kiều Bối tiếp tục rên rỉ lên, âm đạo của nàng còn lúc càng siết chặt lấy côn thịt của Văn Khang hơn.

Tay hắn vòng qua eo nàng bóp lấy cặp mông đào của nàng mà hòa nhịp với Văn Khang, côn thịt của hắn càng đâm sâu vào mạnh hơn, càng làm Kiều Bối sướng rung người.

"Ah....sướng....ah...sướng....quá...em....ah...raaaaa" Kiều Bối lần nữa rên rỉ đầy sung sướng, nàng co giật lên vì sung sướng, Văn Khang càng đâm mạnh vào bên trong người của Kiều Bối càng làm nàng sướng hơn.

Văn Khang cảm nhận côn thịt của mình càng ngày càng bị âm đạo của Kiều Bối siết chặt bóp nghẹt nó, làm hắn sướng lên không ít, côn thịt đã cương cứng lên đến cực điểm, Văn Khang không báo trước mà đâm thẳng đến hoa tâm của nàng bắn vào trong dòng sữa đặc.

Tinh dịch vừa tràn ngập vào bên trong người Kiều Bối thì nàng cũng ra, cùng lúc ra làm nàng càng thêm kích thích, giọt sữa cuối cùng của Văn Khang bắn vào bên trong âm đạo của nàng thì nàng đã mệt mỏi kéo hắn nằm uống.

Côn thịt Văn Khang cũng rút ra nhìn mỹ nhân đã ngủ say Văn Khang cũng không kêu dậy làm gì nhìn sang hai người kia thì cũng ngủ luôn rồi, vậy đợi các nàng kia tỉnh rồi tiếp tục vậy.

Sắc hoa chân khí vậy mà chưa đủ, đành chờ người tiếp vậy, Văn Khang hấp thu số chân khí của Kiều Bối nâng cao tu vi võ giả, hấp thu xong Văn Khang đột phá đến tông sư đẳng cấp cảnh.

Ở nơi đâu đó...

Tiên thủy giáo.

"Bẩm báo thánh tử, sính lễ đang chuẩn bị xong chờ lệnh ngài mà khởi hành nữa thôi ạ" một tên trưởng lão nói tu vi thất cảnh tiên giả, lão đang nói chuyện với một người đệ nhất thánh tử tiên thủy giáo đời thứ hai, Ninh Vô nhai.

"Được lập tức khởi hành đến sắc hoa tông của việt long quốc" Ninh Vô Nhai nói, hắn bỏ ra không biết bao nhiêu công sức chỉ đến leo lên cái chức thánh tử, tương lai là thánh chủ chỉ để cưới người con gái hắn yêu Minh Thủy thất trưởng lão của sắc hoa tông.

Đoàn thuyền bay rồng chính thức khởi động, trên thuyền là đầy những tài nguyên quý giá, Ninh Vô Nhai hài lòng, muốn thấy gương mặt Minh Thủy bất ngờ ra sao khi mình hỏi cưới nàng, lại nhớ đến ước hẹn năm nào.

Năm đó Ninh Vô Nhai chỉ là một tên đệ tử vô danh tiểu tốt, tu vi chỉ là nhất cảnh tiên giả, trong một lần làm nhiệm vụ hộ tống làm với cái thế lực khác vô tình gặp nàng, lúc đó nàng là tam cảnh võ giả, nàng đi với tư cách là bảo hộ vật phẩm đoàn hộ tống.

Lần đó thì không may gặp phải yêu thú tứ cảnh trong khu vực cam, gần như chết hết, nàng chỉ có trách nhiệm bảo vệ vật phẩm nhưng nàng cứu hắn 1 một mạng tuy nhiên bị thương không nhẹ.

Nàng ôm theo hắn cùng vật phẩm kia chạy đi vào một sơn động, Ninh Vô nhai chăm sóc nàng chờ cứu viện đến, trong mấy ngày đó Ninh Vô Nhai đã chăm sóc nàng vô cùng tử tế.

Nàng trước sự tử tế đó cũng rung động mà hắn trước vẻ đẹp của nàng cũng yêu, cuối cùng cứu viện cũng đến.

Đây là món đồ quan trọng nhưng không muốn các thế lực thù địch biết nên chỉ làm như là một vật phẩm hoặc tiền vàng bằng cách chỉ thuê vài người tu vi thấp để không gây chú ý, họ sẽ âm thầm theo sau quan sát bảo vệ.

Khi yêu thú tấn công cũng trùng hợp có địch nhân tấn công giao thủ với địch nhân xong họ đã tức tốc chạy đi tìm đoàn hộ tống nhưng đã muộn, họ đã tìm vật phẩm kia bằng pháp phảo, lần theo dấu vế thì đến đây, sau khi hộ tống đến chia thù lao thì cũng đến lúc Tạm biệt.

Ngay lúc đó cả hai đó hẹn ước khi hắn thành danh sẽ cưới nàng và nàng cũng đồng ý, Ninh Vô Nhai không chờ được nữa cho đến khi gặp Minh Thủy rồi...

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.