Trở về truyện

Linh Khí Khôi Phục: Năng Lực Của Ta Là Song Tu - Chương 33 Linh Khí Khôi Phục: Năng Lực Của Ta Là Song Tu

Linh Khí Khôi Phục: Năng Lực Của Ta Là Song Tu

33 Chương 33 Linh Khí Khôi Phục: Năng Lực Của Ta Là Song Tu

Nàng gối đầu lên đùi Văn Khang ngủ một cách ngon lành, nàng cảm giác mình như trở về quá khứ, lẫn cảm nhận một cảm giác khó mà quên được, một cảm giác từ vạn năm trước.

Tiên Cơ mơ vào lúc xưa kia, hàng vạn năm trước, cuối kỷ nguyên hoàng kim dành cho tu tiên giả, đầu kỷ nguyên viễn cổ.

Tiên Cơ được sinh ra ở kỷ nguyên viễn cổ khi nó vừa mới bắt đầu, nàng được tiên mẫu hay nói đúng hơn là phân thân của tiên mẫu sinh ra.

Nàng thiên phú tuyệt luân lại sở hữu năng lực tạo ra tinh khí thuần khiết, bằng cách hấp thu và chuyển hóa linh lực, tinh khí trong thiên địa này, để giúp tăng tu vi cho mình.

Nàng Thiên phú kinh người, sức mạnh lại không ai so bì được trong thất tộc thế hệ đó, làm Tiên Cơ càng trở nên kiêu ngạo hơn, cho đến khi gặp hắn, một kẻ còn mạnh hơn nàng.

Tiên Cơ trong 1 lần đi ngắm cảnh biển thì đã bắt gặp hắn đang tu luyện gì đó, một thiếu niên trẻ tuổi, nhìn chắc cùng tuổi với nàng, nhưng quan trọng hơn hắn tỏ ra uy áp làm nàng sợ hãi, điều chưa ai trong thế hệ trẻ này làm được.

"Hử" như hắn cảm nhận được một sự tồn tại khác đang quan sát, theo dõi mình, ánh mắt hắn lạnh lẽ, không biết bạn thay thù, mà không nhân nhượng đánh tới nàng 1 chưởng.

Nàng cũng đánh một chưởng, hai chưởng lực khủng khiếp đối ứng va chạm vào nhau, không gian xung quanh gánh chịu làm sóng sung kích lớn của hai chưởng lực va chạm gây ra.

Một lúc thì chưởng của hắn đánh tan chưởng nàng, hắn vậy mà thắng, nàng lòng không tin nghĩ, chưởng lực kia nó thẳng tiến đến chỗ nàng, đámh nàng trọng thương lùi là vài bước.

"Ngươi là ai, nhân tộc từ khi nào xuất hiện thiên tài như ngươi" nàng hỏi, hắn quay người lại ánh mắt vô hồn đến đáng sợ, dù gương mặt của hắn khá anh tuấn nhưng nó giống nhưng một cục đá lạnh lẽo vô cùng, không có tí thần sắc gì của người sống.

"Cút" hắn nói rồi dùng lực lượng đánh bay nàng đi, Tiên Cơ thầm ghi hận trong lòng, nàng lê lớt thân tàn về tiên tộc để trị thương, ai trọng tiên tộc cũng sững sốt khi có kẻ đánh tiểu công chúa bị thương nặng như thế.

Khi nàng hồi phục liền tu luyện để tăng cao tu vi lên, 1 năm sau, nàng chăm chỉ tu luyện tu vi đã tăng lên 2 tiểu cảnh giới, liền đi báo thù, trở lại chỗ xưa cũ, chỗ đầu tiên mà nàng nhận thất bại.

"Lại là ngươi, cút" hắn chán ghét nói, rồi một chưởng đánh bay Tiên Cơ, suốt 50 năm mỗi lần hồi phục lại đi báo thù, nhưng chả bao giờ chiến thắng cả.

Lần thứ 54 báo thù của Tiên Cơ.

"Rút cuộc ngươi muốn gì" Hắn nói, ánh mắt chán ghét như xưa, suốt 50 qua hắn bị nàng quấy rối rất nhiều, chuyện tu luyện bị trễ nải không thôi.

"Ta muốn biết ngươi là ai, và quan trọng hơn ta muốn ngươi nhận ta làm đệ tử" Tiên Cơ nói, sau thời gian ăn hành, nàng nhận ra mình không thể thắng hắn, hắn là kẻ duy nhất cùng cảnh đánh bại nàng làm nàng tâm phục khẩu phục nhận hắn làm sư.

"Được ta nhận ngươi là đệ tử, ta họ cổ tên ma, gọi cổ sư phụ là được" cổ sư phụ nói, thời gian vậy mà trôi qua thêm 214 năm nữa.

Ban đầu nàng chỉ muốn học công pháp của hắn, để tăng sức mạnh rồi chả thù, ai nhờ khoảng cách sức mạnh cả hai ngày càng xa, Tiên Cơ bị mắc kẹt ở tu vi hóa thần viên mãn không thể lên luyện hư cảnh.

Mà hắn đã là độ kiếp cảnh sơ kì, Tiên Cơ cũng nhận ra, không biết từ khi nào trái tim của nàng đã im sâu hình bóng của hắn, những hình bóng hắn ân cần chỉ dạy nàng, chọc nàng cười, nàng đã yêu sư phụ mình.

Đây cũng là thứ kìm hãm nàng không đột phá, tạo thành tâm ma của nàng, tâm ma nàng chính là sư phụ của mình, mỗi khi nàng đột phá nó lại xuất hiện kìm hãm nàng.

Một ngày nọ, trên đỉnh núi, sư phụ bỗng nhiên hẹn nàng ra, khung cảnh rất đẹp, cổ sư phụ đang ngồi nhìn khung cảnh thủ tình này cùng nàng, hắn cho nàng nằm trên đùi hắn, Tiên Cơ thưởng thụ lòng sung sướng vô cùng.

"Sư phụ người có người trong lòng chưa" Tiên Cơ hỏi, nàng muốn biết trong tim hắn đã có ai chưa, nếu không nàng sẽ tỏ tình hắn, nếu có nàng sẽ cùng kẻ hắn yêu tranh dành.

"Không, vì ta theo vô đạo mà tu, vô tình chính là vô đầu tiên ta không tồn tại tình cảm nam nữ" Cổ sư phụ trả lời, Tiên Cơ cảm giác mất mát trong lòng tột cùng, hắn nói vậy thì nàng đã hoàn toàn chẳng còn cơ hội.

"Ngươi yêu ta đúng không" bỗng nhiên hắn hỏi làm nàng bất ngờ, Tiên Cơ không biết trả lời hắn ra sao, thì Cổ sư phụ đã truyền vào nàng 1 giọt máu của mình vào người nàng, thân thể hắn bắt đầu tan biến.

"Đây là tinh huyết của bản thể thật của ta, có nó ngươi sẽ tìm ta ở kiếp sau, tuy nhiên đó chưa phải là ta chân chính, nếu ngươi thật sự yêu ta thì chờ ta chân chính tái sinh, ta và ngươi sẽ yêu nhau, ta và ngươi ở kiếp này vẫn chưa đến thời cơ, ta cần tiếp tục luân hồi" cổ sư phụ nói trong khi cơ thể đang tan biến trước mắt của Tiên Cơ, nước mắt nàng chảy ra dơ tay muốn giữ hắn lại.

Tinh huyết hắn bên trong nàng đã được cơ thể nàng tự động luyện hóa, mái tóc của nàng thay đổi thành màu bạc, màu mắt cũng chuyển đỏ, nàng biến dị thành chủng tộc khác, nàng đặt tên chủ tộc mới này là hắc tiên.

Nàng cũng cảm nhận được công pháp cả đời của hắn sáng tạo ra, nó mang tên là phần thiên công, phần địa pháp, phần hải quyết.

Phần Thiên công, phần địa pháp là 3 tầng đầu tiên của công pháp, tầng cuối là phần hải quyết, và lần tầng khó luyện vì cần giọt tinh huyết kia để luyện.

Phần hải quyết, tầng 4 cổ ma chi hậu, cho phép nàng cảm nhận được sự tồn tại của hắn khi hắn tái sinh, nhìn thấy trước tương lai tái sinh của hắn, cảm nhận mọi tồn tại, tạo vật liên quan đến hắn tồn tại.

Qua mấy kỷ nguyên, linh khí trên hành tinh này bắt đầu thoái hóa tinh khí biến mất, vô số chủng tộc đi vào giấc ngủ sâu chờ linh khí khôi phục, nàng đã gặp qua vô số hắn tái thế nhưng chưa phải chân chính hắn, chưa phải kẻ nàng chờ đợi.

Nàng cũng thông qua vô số mưu kế mà diệt sát 6 tộc trong thất tộc vì nàng biết trong tương lai 6 tộc kia sẽ ảnh hưởng đến hắn, ảnh hưởng kẻ nàng yêu.

Cuối kỷ nguyên xxx, Tiên Cơ tu vi vượt qua giới hạn của hành tinh này, buộc nàng áp chế, nhưng nó vẫn tăng không ngừng, mà nàng đã tìm được một cuốn sách dẫn đến thứ gọi là huyết và tâm của cổ ma thông qua phần hải quyết, trong di tích cổ của tiên tộc.

Nàng đã tìm nhưng không thấy, có lẽ liên quan đến giọt tinh huyết bên trong người nàng, Tiên Cơ đành tung tin giả, đây là bản đồ dẫn đến vĩnh hằng chi thủy, lợi dụng một kẻ nào đó tìm ra huyết và tâm cổ ma cho mình, nhưng bọn chúng cứ đấu đá chả ai tìm cho nàng.

250 năm sau, cuối kỷ nguyên xxx, đầu kỷ nguyên cuối cùng.

Tiên Cơ lần nữa gặp tái thế của hắn tên Long Ngã là hậu nhân cuối cùng của Long tộc tồn tại, nở ra từ một quả trứng nàng vô tình có được, quả trứng của hắn bị long tộc phong ấn để bảo vệ.

Nàng nhận hắn là đệ tử truyền cho phần thiên công, phần địa pháp cho hắn, cả hai nảy sinh tình cảm, nhưng không đi quá giới hạn vì nàng muốn dành trinh tiết của mình cho hắn, khi hắn đã trở thành bản thể thật của mình.

Nhưng sau 200 năm nàng nhận ra hắn kiếp này vẫn chưa phải chân chính hắn, hắn chưa phải là tái sinh sẽ trở thành bản thể thật, từ đó nàng đã lạnh lùng rời bỏ hắn đi.

1700 năm sau, kết thúc kỷ nguyên cuối cùng, mở đầu cho kỷ nguyên võ giả phàm nhân, lấy thể để tu, linh khí suy giảm đến cực điểm, cực hạn thành tinh chỉ còn tam cảnh, võ giả thể tu chỉ bước đến tông sư tuyệt phẩm là cùng.

Long Ngã cũng tử trận vào 2 năm trước kỷ nguyên võ giả bắt đầu, hắn chết do tẩu hỏa nhập ma khi muốn phi thăng, Tiên Cơ biết được thông qua phần hải quyết, nàng đã cảm nhận được tái sinh lần sau của hắn sẽ trở thành bản thể thật của hắn.

Nàng suốt 3000 năm tu vi tăng mạnh, khi cảm nhận được kỷ nguyên mới sắp khởi động, nàng đã tạo dựng 1 thế lực tên Nguyễn gia, vì cảm nhận thông qua phần Hải quyết nàng biết được hắn sẽ tái sinh vào Nguyễn Gia này.

Nàng tưởng tượng ra khung cảnh cả hai yêu nhau, vô số cảnh lãng mạn nàng nghĩ ra, những lúc cả hai hòa làm một thể.

Đang mơ thì Tiên Cơ cảm giác có thứ gì đó trong miệng mình, nàng mở mắt tỉnh dậy thì thấy Văn Khang đang nghịch ngợm đút ngón tay vào trong miệng thì, nàng cắn lấy ngón tay của Văn Khang, làm hắn kêu lên vì đau, giấc mơ đẹp của nàng cũng kết thúc...

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.