Trở về truyện

Lâu Rồi Không Gặp - Chương 1 : Chia Tay

Lâu Rồi Không Gặp

1 Chương 1 : Chia tay

3 năm trước, New York Mỹ

Từ Dao một tay cầm cái thìa quậy cà phê trong tách , một tay nâng má nhìn ngoài cửa sổ.

Trời vừa bước sang thu , thời tiết rất lạnh, ngoài cửa sổ không có mấy người , vốn phải ngồi đầy người , bây giờ hàng ghế gỗ dài kia đã trống trơn.

Người trong quán cà phê cũng không nhiều, môi trường vốn ồn ào dường như phối hợp với họ tất cả đều im lặng.

Từ Dao ngáp một cái, mấy ngày nay ngủ không được tốt , mỗi ngày đến trời hửng sáng mới ngủ , cô nhìn xuống nam nhân đối diện, cũng là vẻ mặt mệt mỏi , râu không cạo , tóc cũng không chải , ngay cả áo sơ mi cũng nhăn , mấy ngày nay ở tại khách sạn , có lẽ cũng không tốt lắm .

3 ngày trước ầm ĩ một trận lớn , hai người tan rã trong không vui , hai bên cho đối phương thời gian ba ngày suy nghĩ. Nếu như ý kiến nhất trí , thì đều vui vẻ . Còn nếu như không giống nhau thì chỉ có thể đường ai nấy đi.

Từ Dao thở dài, nhìn chằm chằm cà phê đã nguội lạnh trước mặt ,nhợt nhạt nhấp một ngụm , tựa hồ dùng thời gian uống cà phê này để bồi dưỡng tâm trí.

Cô nói : " Vẫn còn quyết định muốn đi phải không ?"


Giọng điệu của cô buồn tẻ , ngực cũng có chút ê ẩm , chắc là do thiếu ngủ nên trạng thái của cô không ổn. Cô không cảm thấy chia tay chuyện này có bao nhiêu đau khổ , chính là cô còn chưa bước vào loại trạng thái này.

Lâm Hoài Sinh nhìn chằm chằm cô rất lâu , gật đầu.

Từ Dao thở dài : "Thực xin lỗi, em thật sự không nghĩ trở về, sự nghiệp của em vừa mới khởi bước , hiện tại em làm rất tốt, cũng rất hài lòng , anh hiểu không?

Anh gật đầu , anh hiểu, giọng nói vẫn còn dịu dàng : "" Em có suy nghĩ của em, anh không có ép buộc em và anh cùng nhau trở về.""

Cô cười, cô nói yếu ớt :" Vậy chúc anh tương lai tươi sáng Lâm Hoài Sinh."

Khi đi ra cửa cô cảm thấy rất lạnh, nắm thật chặt áo lông cừu hở cổ trên người , tưởng tượng trước kia giống nhau kéo tay anh , bàn tay đến một nữa lại buông, nửa giờ trước họ vừa mới chia tay.

Khi chờ xe không người nào nói chuyện,đều rất im lặng, cô đùa nghịch vòng trang sức một hồi, kéo góc áo anh nói :"" Khi nào anh đi ?""

"" Đại khái tối mai."


"Nhanh như vậy."

"Ừ"

"Em không muốn đi tiễn anh."

Anh quay đầu lại nhìn cô , hốc mắt cô đã đỏ rồi, anh vừa nhìn nước mắt cô rơi xuống từng chuỗi, cuối cùng dang hai tay ôm lấy cô.

Môi anh dán lên trán cô, hôn hôn, âm thanh cũng có chút nghẹn ngào :"Em ở nơi này, chăm sóc bản thân thật tốt , nhà trọ an toàn , nhưng cũng khổng thể về nhà quá muộn, nếu như thật sự sợ, tìm bạn bè ở cùng với em,ăn cơm đúng giờ, dạ dày em không tốt."

Cô ở trong ngực anh khóc đến không thở nổi, thi vào trường cao đẳng không đem họ tách ra, nước ngoài cũng không đem tình yêu của họ tách ra , như thế nào sẽ nói chia tay là chia tay?

Sau ngày đó , anh về nước , cô tiếp tục ở lại nước ngoài tiếp tục phấn đấu.


Từ biệt chính là ba năm.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.