Trở về truyện

Lâu Rồi Không Gặp - Chương 6 : Gặp Lại

Lâu Rồi Không Gặp

6 Chương 6 : Gặp lại

Tưởng Hi cùng Du Hiểu Manh đến trước nhất , Từ Dao nhìn chằm chằm vào bàn tay họ nắm lấy nhau không tránh khỏi xúc động.

Lúc trước hai người này cao trung ba năm đều là người bàn trước người bàn sau , quả thực là nhìn không ra một chút gian tình nào , ai ngờ đầu năm nay hai người thông đồng ở cùng một chỗ, nghe nói cuối năm muốn kết hôn.

"Dao tử, tớ nhớ cậu muốn chết" Du Hiểu Manh nhìn thấy Từ Dao lập tức chạy tới ôm lấy nàng.

Từ Dao ôm lại nàng, vỗ vỗ lưng của nàng.

"Cậu làm sao cam lòng trở về a, còn tưởng rằng cậu dự định di dân bên kia không trở về nữa nha" Du Hiểu Manh đẩy Từ Dao một cái , trừng mắt nhìn cô nói.

"Nhớ mọi người , nhớ hương vị quê hương thôi." Từ Dao cười cười.

"Dáng người này cậu luyện thế nào vậy ? Làm sao gầy như vậy còn có thể như thế ?" Du Hiểu Manh ngắm hai bên ngực của nàng, nếu không có Tưởng Hi là nam nhân ở đây, nàng khả năng liền muốn sờ ngực cô .

"Tớ cũng nói như vậy, có thể là hút yêu khí" Lâm Tịnh phụ họa.


Từ Dao trợn nhìn hai người bọn họ một chút, ba nữ nhân tập hợp lại cùng nhau kề tai nói nhỏ, nói chuyện chủ đề càng ngày càng rõ ràng.

Cao Bân cùng Lục Chính Nguyên mới vừa vào phòng liền nghe thấy giọng Du Hiểu Manh đang nói: "Dao tử cậu dạy tớ một chút thôi, tớ cũng muốn thăng cúp "

Tưởng Hi ngồi ở một bên chơi điện thoại, nụ cười có chút bất đắc dĩ.

"Du Hiểu Manh cậu muốn thăng cúp đến tìm Tưởng Hi, tìm Từ Dao làm gì ?" Cao Bân cười đến đê tiện, người chưa tới tiếng tới trước.

Ba nữ nhân nhìn sang , hai nam nhân dạng chó hình người, nhã nhặn cực kì, loại khí trời này còn mặc trang phục đứng đắn , người cao chính là Cao Bân, chiều cao 1m91 , Từ Dao đi qua khó khăn lắm chỉ có thể đến bộ ngực hắn .

Một người một cái ôm, ôm xong Từ Dao cười nói: "Hai vị lão đại , trộn lẫn vào không tệ a" .

Lục Chính Nguyên nói: "Dao muội, thế nào , lần này trở về không đi chứ?"

"Không đi, về sau còn muốn đi theo các người kiếm miếng ăn. "


Cao Bân ôm chầm nàng, cười đến không đứng đắn: "Chúng ta trở về liền đúng, không thể tiện nghi giặc Tây . "

Được thôi, lời nói thô nhưng thật.

"Mọi người kể chuyện xưa xong hết chưa? Nói xong tranh thủ thời gian tới gọi món ăn" Lâm Tịnh dùng bút gõ bàn một cái.

Mọi người vào chỗ ngồi, bên tay trái Từ Dao là Lâm Tịnh, bên tay phải trống không, Du Hiểu Manh vốn là muốn đi sang ngồi, bị Lâm Tịnh trừng một cái, ám chỉ nàng đừng ngồi.

Lâm Tịnh giả bộ ho hai tiếng: "Đợi chút nữa còn có một người muốn tới, mọi người ăn điểm tâm trước chờ hắn "

"Còn có ai muốn tới?" Tưởng Hi hỏi.

"Lâm Hoài Sinh a" Lâm Tịnh nói.


Khung cảnh yên tĩnh đại khái ba giây, Từ Dao ngẩng đầu nhìn một vòng, ánh mắt dường như đang hỏi, cái này có vấn đề gì không?

Vẫn là Du Hiểu Manh đánh vỡ bầu không khí quỷ dị này , "Bánh trôi cậu lợi hại a, còn có thể hẹn Lâm sư huynh, hắn hiện tại cực khó hẹn đến" nghĩ nghĩ còn nói: "A, tớ nói là hẹn hắn khám răng, bằng hữu của mẹ tớ nhờ người ở đó thêm 500 nhân dân tệ mới mua được 1 số của hắn. "

"Hắn hiện tại như thế nào ?" Từ Dao hỏi.

"Cậu không biết, hắn hiện tại là bác sĩ nổi tiếng của ba bệnh viện, ngay cả tạp chí y tế đều phỏng vấn qua hắn" Tưởng Hi nói.

"? ?"

"Tạp chí người ta cũng phải nhìn lượng tiêu thụ a, gương mặt kia của Lâm Hoài Sinh có thể chống chọi được lượng tiêu thụ a, hiện tại trong nước cũng càng ngày càng chú trọng răng của họ , người càng có tiền càng biết bảo dưỡng răng, cho nên nói Lâm Hoài Sinh hiện tại rất nổi tiếng " lời này là Du Hiểu Manh nói.

Vừa dứt lời, tiếng gõ cửa vang lên, trái tim Từ Dao tức thời treo lơ lửng, có chút khẩn trương, có chút chờ mong.

Cửa bị mở ra, là phục vụ mang thức ăn lên , trái tim lại hạ xuống,mười phần rung động ngã xuống một cái không thoải mái, hô hấp có chút gấp rút, cúi đầu uống hết mấy ngụm nước miễn cưỡng ngăn chặn.

Phục vụ đem đồ ăn lên hết , cửa còn không có đóng lại , Lâm Hoài Sinh đã đi đến.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.