Trở về truyện

Làm Bạn Tình Ở Cổ Đại Banh Lồn Cho Người Khác Đụ - Chương 9: Ếch Phải Luộc Nước Nóng Mới Ngon

Làm Bạn Tình Ở Cổ Đại Banh Lồn Cho Người Khác Đụ

9 Chương 9: Ếch phải luộc nước nóng mới ngon

Phàn Quỳnh tự tát mình một bạt tai trong lòng rồi lập tức tỉnh táo lại.

Người đàn ông này rất giỏi dùng hình tượng dịu dàng giả dối để mê hoặc người khác, cô nhất định không thể bị lừa, trong nguyên tác hắn là người giết chết nguyên chủ đấy!

Nhìn cảm xúc trong mắt Phàn Quỳnh thay đổi từ ngạc nhiên thành kiên định, đôi mắt hẹp dài của Thẩm Tư Niên khẽ nheo lại, một tia sáng u ám xẹt qua đáy mắt.

Vẫn rất cảnh giác, là trực giác của động vật nhỏ sao?

Thẩm Tư Niên mỉm cười.

Không sao, vẫn còn nhiều thời gian.

-----

Lại một khoảng thời gian yên bình nữa trôi qua, dạo này Phàn Quỳnh đều ở trong căn phòng bên cạnh phòng của Thẩm Tư Niên, ban đêm hắn cũng không hề đến tìm cô.


Cho đến tận bây giờ hai người vẫn chưa từng chung chăn gối.

Sau đêm đó, Thẩm Tư Niên không tiếp tục đùa giỡn thủ dâm với chân cô nữa, chẳng qua vẫn thích cho cô mặc đủ loại sườn xám xẻ tà cao rồi dùng ánh mắt như con sói đói nhìn chân cô chằm chằm.

Thỉnh thoảng hắn đọc sách trong thư phòng mệt mỏi sẽ gọi cô vào, để cô ngồi lên đùi hắn, sau đó ôm cô vào lòng mà hôn.

Nụ hôn của hắn vừa kìm nén lại dịu dàng, nhưng phía dưới sự dịu dàng trong ánh mắt lại ẩn giấu sự chiếm hữu bệnh hoạn.

Nhưng Phàn Quỳnh chưa một lần chú ý tới.

Đợt này cô được ăn ngon, uống tốt, ngủ đủ, cảm giác như mình là một con chim hoàng yến được Thẩm Tư Niên nuôi dưỡng trong một cái lồng chim tinh xảo.

Nhưng cuộc sống bây giờ thật sự quá thoải mái, một người vốn chỉ thích nằm ngang như Phàn Quỳnh rất hưởng thụ nó. Đương nhiên, nếu không có Thẩm Tư Niên thì lại càng hoàn hảo hơn.

Cô nghĩ đến lúc mình xuyên vào đây thì đã quá muộn rồi, không kịp thay đổi việc gặp phải Thẩm Tư Niên, mà bây giờ chắc chắn hắn sẽ không thả cô đi rồi. Vậy thì cô chỉ cần đề phòng gặp phải tiểu thụ Từ Phượng Thành chẳng phải ổn rồi sao?


Cho dù sau này không thể tránh khỏi diễn biến cốt truyện thì vẫn ổn, dù gì cô cũng không phải nguyên chủ, chắc chắn sẽ không yêu Từ Phượng Thành, giữa hai người sẽ không có bất kỳ sự tiếp xúc nào, Thẩm Tư Niên cũng sẽ không vì ghen mà giết cô.

Hoàn mỹ!

Có lẽ cô có thể sống đến cuối cùng, sau đó có thể quay lại thế giới thực không chừng.

Càng nghĩ càng thích, Phàn Quỳnh vui vẻ ăn hai bát cơm, Thẩm Tư Niên liếc cô một cái, vẻ mặt hơi ghét bỏ nói: “Đừng ăn quá nhiều, tối nay có một bữa tiệc, đừng để bụng lồi ra lại mất mặt.”

“Cũng chẳng phải mất mặt anh.” Nói thì nói vậy nhưng Phàn Quỳnh vẫn lặng lẽ buông đũa uống, dù gì cô cũng đã no rồi, ăn thêm nữa chắc muốn nôn ra mất.

Thẩm Tư Niên nhéo má Phàn Quỳnh, da mặt cô mềm mềm, cảm giác vô cùng thích.

“Em không phải là người của tôi à? Em mất mặt thì tôi cũng mất, em cảm thấy tôi sẽ cho phép em khiến tôi mất mặt sao?”


“...” Ghê tởm, không thể cãi lại được.

Cứ thế, Phàn Quỳnh phải đi bộ suốt hai tiếng ở sân sau dưới ánh mắt bức ép của Thẩm Tư Niên, mãi đến khi cô thở hồng hộc, mồ hôi đầm đìa hắn mới mở miệng chê bai: “Thể lực kém quá, phải rèn luyện nhiều hơn mới được.” Sau đó mới bảo thím Lý đưa Phàn Quỳnh về phòng nghỉ ngơi.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.