Trở về truyện

Làm Bạn Tình Ở Cổ Đại Banh Lồn Cho Người Khác Đụ - Chương 6: Ông Lớn Là Chân Khống (H Nhẹ)

Làm Bạn Tình Ở Cổ Đại Banh Lồn Cho Người Khác Đụ

6 Chương 6: Ông lớn là chân khống (H nhẹ)

“...Tên tôi không phải Hoàng Oanh, tôi là Phàn Quỳnh... Hoa.” Phàn Quỳnh vô cùng xấu hổ, cô Hoàng Oanh cái quái gì, đừng có đặt tên vớ vẩn cho cô với cái bản mặt nghiêm túc đấy.

“Dọn dẹp căn phòng bên cạnh phòng tôi để ngày mai cô Hoàng Oanh vào ở.” Thẩm Tư Niên dặn dò chú Lý, ánh mắt lại nhìn Phàn Quỳnh, ác ý gọi cô là Hoàng Oanh một lần nữa.

Nhưng Phàn Quỳnh lại rõ ràng không quan tâm đến vấn đề tên gọi này nữa.

“Vậy tối nay tôi sẽ ở đâu?”

“Tối nay?” Thẩm Tư Niên hơi nghiêng đầu, khóe miệng ác ý nhếch lên nhưng ánh mắt lại vô tội nói: “Đương nhiên là ngủ ở phòng tôi rồi.”

Trái tim Phàn Quỳnh đập thình thịch, xong rồi, trinh tiết của cô!

Trong căn phòng rộng rãi có một cái giường mềm mại thoải mái, ánh trăng nhè nhẹ ngoài cửa sổ chiếu vào phòng.

Phàn Quỳnh ngồi trên chiếc giường lớn, nghe tiếng nước rào rào trong phòng tắm, chỉ hy vọng nó chảy mãi không dừng lại.


Nhưng có lẽ ông trời đang ngủ gật nên không nghe thấy nguyện vọng của Phàn Quỳnh, tiếng nước nhanh chóng đã ngừng lại, Thẩm Tư Niên mặc áo choàng tắm bước ra ngoài.

Mái tóc hắn ướt sũng còn chảy nước nhỏ giọt, nước trên người cũng chưa lau khô, một giọt nước lăn từ yết hầu xuống ngực hắn, sau đó biến mất không còn dấu vết.

Phàn Quỳnh nuốt nước bọt, dù vừa lo vừa sợ nhưng người đàn ông chết tiệt này vẫn thu hút sự chú ý của cô, chỉ có thể nói sắc đẹp lừa người!

Nhìn Thẩm Tư Niên càng lúc càng rút ngắn khoảng cách với cô, tim Phàn Quỳnh sắp nhảy tới cổ, trái tim đập điên cuồng trong lồng ngực.

Một góc giường lún xuống, Phàn Quỳnh nhắm chặt mắt lại, bắt đầu tự thôi miên mình: “Không sao cả, cứ coi như đến cửa hàng quan hệ công chúng chơi vịt đi, lại còn là một con vịt miễn phí đẹp trai, đợt sóng máu này không lỗ.”

Đột nhiên, có một thứ mềm mềm bị ném vào mặt Phàn Quỳnh, cô lập tức mở mắt ra nhìn, thì ra là một cái khăn mặt. Cô khó hiểu nhìn Thẩm Tư Niên, hắn ngồi trên giường ngoắc ngoắc tay với cô: “Tiểu Hoàng Oanh, lau tóc giúp tôi đi.”

Phàn Quỳnh im lặng như quả bóng xì hơi cầm khăn mặt lại gần Thẩm Tư Niên, bắt đầu lau tóc cho hắn.

Phải nói là tóc Thẩm Tư Niên rất đẹp, đen nhánh mượt mà như gấm vóc lụa là, mềm mại khiến Phàn Quỳnh vô cùng hâm mộ.


Hai người cách nhau rất gần, Phàn Quỳnh chỉ cần cúi đầu là có thể nhìn thấy hai hàng lông mi dày của Thẩm Tư Niên, và cả nốt rượu nhỏ như giọt nước mắt ở phía đuôi mắt.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.