Trở về truyện

Kiều Kiều Sư Nương - Chương 307: Chương 306: Thập Đại Mỹ Nữ

Kiều Kiều Sư Nương

307 Chương 307: Chương 306: Thập đại mỹ nữ

Sáng sớm, ba người tất cả ở trên giường, Quý Thiếu Phân còn giúp Lương Tiểu Vũ thay quần áo, đang khi Lương Tiểu Vũ cùng Quý Thiếu Phân thay quần áo ra, Lăng Phong mới giật mình làm lạ cho việc chọn lựa sơ sài vào tối hôm qua của mình.

Tối hôm qua bởi vì quá muộn, trong bóng đêm đối với hai nàng nhìn không được kỹ lưỡng, giờ đây mà ngắm dưới ánh mặt trời, là nam nhân đều bị vẻ đẹp của hai nàng thuyết phục. Quý Thiếu Phân vốn là Dương Châu đệ nhất mỹ nữ, dựa theo thiên địa linh khí mà sinh ra hình dáng đẹp đẽ, lông mày như gió núi mùa xuân, đôi mắt như nước đọng mùa thu, tỏa ra khí chất cao quý đoan trang, như thần nữ trên trời bay xuống nhân gian, đem rừng rậm tối tăm hóa thành núi non thắng cảnh đẹp đẽ.

Mái tóc đẹp đen nhánh xỏa xuống bờ vai, nổi bật lên một đôi mắt ẩn chứa trí tuệ khó lòng cưởng lại, hai hàm răng trắng tinh như ngọc vỡ, động lòng người, đó đúng là nguyên vẹn chất thiên nhiên, giống như hoa sen trên mặt nước, khiến cho người ta phải kinh ngạc thiên sinh lệ chất lại có thể đạt đến cảnh giới này? Tuy rằng hiện tại nàng đã ba mươi hai tuổi, nhưng bởi vì Tiêu Dao Ngự Nữ Song Tu có công hiêu giử lại nhan sắc, cho nên Quý Thiếu Phân thoạt nhìn vẩn giống như còn ở tuổi hai mươi, loại ra vẻ tươi tắn thoát tục lúc trước, lai tăng thêm vẻ thành thục duyên dáng, thước tha xinh đẹp.

Mà Lương Tiểu Vũ lại còn là trời sinh tuyệt đẹp, diễm lệ thơm tho, lông mày đậm đà, mắt trong như nước, môi đỏ như son, răng trắng như ngọc, dáng cách như dương liễu đón gió, giọng nói tiếng cười như hoàng oanh hót, hiền hòa đằm thắm, miệng như anh đào mũi như ngọc, da trắng nõn nà, một đôi răng khểnh càng tăng thêm kiều diễm cho đôi môi đỏ mọng, đôi mắt trong suốt long lanh làm người ta không dám nhìn, dưới chiếc cổ xinh đẹp trắng như tuyết dấu trong áo là tòa Ngọc Nữ Phong cao vút bên trên, mà phía xuống dưới là một bầu tròn trịa hoàn mỹ, toàn thân đều óng ả xinh đẹp.

Cả người giống như một cô tiên bé nhỏ xuống trần, nhẹ nhàng đẹp đẽ mê người. Quý Thiếu Phân cùng Lương Tiểu Vũ ở cùng một chổ, chính là một đôi ngọc bích trên trời. Lương Tiểu Vũ hướng Lăng Phong khom mình xuống chào: "Đa tạ công tử ơn cứu mạng!" Lăng Phong vội vàng chồm lên trước nâng nàng dậy: " Tiểu Vũ, đừng đa lễ, cứu giúp là thiên chức của người học võ như ta. Sau này nàng nên gọi ta là "tướng công"." Lương Tiểu Vũ đến đây lại nghĩ đến mình nhà tan cửa nát không khỏi ngẩn ngơ mà rơi nước mắt: " Công tử, tối hôm qua người lấy thân cứu giúp, tiện thiếp vô cùng cảm kích, chỉ là phu quân tiện thiếp mới qua đời. Thiếp thật không thể lập tức tái giá với công tử, xin công tử cho thiếp được giử đạo ba năm, chờ qua ba năm, thiếp thân nhất định sẽ gả cho công tử làm bầu bạn bên người.

Lăng Phong nghe nói như vậy, không khỏi kính trọng Lương Tiểu Vũ tư trinh hiền thục, trong lòng càng yêu nàng thêm vài phần. Một bên Quý Thiếu Phân khuyện: "Tiểu Vũ, mặc dù nói ngươi cùng Tả Chấn gọi tên là vợ chồng, tuy nhiên lại không phải thật là vợ chồng. Theo lẽ thường, đêm qua ngươi mới là lần đầu làm lể Chu Công, xác thật mà nói, thế tử mới là người chồng chân chính, ngươi cần gì phải gây nghiệp chướng cho mình?" " Thiếu Phân, Tiểu Vũ hiểu biết lễ nghĩa, hiền lành trung trinh, đáng là kỳ nữ thời nay, thời gian ba năm ta có thể đợi!" Lăng Phong ngăn Quý Thiếu Phân khuyên bảo, đắm đuối tình cảm nhìn Lương Tiểu Vũ, Lương Tiểu Vũ cũng vì Lăng Phong làm động lòng nói: " Công tử nặng lòng khoan dung, đã thông cảm, nếu như thiếp thân cứ giữ đạo ba năm, lại trở nên không hợp đạo làm người, chẳng có lý lẽ. Thôi thì như thế này, để cho thiếp thân giữ đạo hiếu với Phùng Chấn bảy lần bảy bốn mươi chín ngày, coi như hoàn thành tâm nguyện đi." Lăng Phong gật gù nói: "Tiểu Vũ, tất cả tùy theo ý muốn của nàng. Chỉ là Hoa Mai Sơn Trang không phải là chổ ở lâu dài, nàng theo ta quay về Nam Cung thế gia, nơi đó có miếu thờ. Có thể cho nàng an tâm yên tỉnh để giữ đạo hiếu." Lương Tiểu Vũ lại hướng vào Lăng Phong khẽ chào: " Đa ta đại ân của công tử, xin cho thiếp tiếp tục thu thập một chút!" Lăng Phong nói lời đồng ý, vì thế Lương Tiểu Vũ cùng Quý Thiếu Phân xoay người đi vào nhà thu thập đồ tế nhuyển, lại thấy các nàng chỉ đem tất cả ngân phiếu và đồ trang sức, châu báu, vài món quần áo, cho vào chiếc túi, sau đó trở lại hậu đường, lên trên bệ thờ gở xuống một cái linh vị, trân trọng mang cất kỹ bên mình.Lăng Phong nhìn ra đó là bài vị của người chồng đã chết của nàng, trong lòng lại tăng thêm vài phân tôn trọng. Tất cả thu thập đã xong, Lăng Phong cho một mồi lửa khiến sơn trang trở thành đất trống, sau đó ba người dắt tay nhau xuống núi.

Trở lại Nam Cung thế gia, Lăng Phong cảm thấy giống như đã qua mấy kiếp, cả đám thê tử lại thấy Lăng Phong lại đem về hai vị tỷ muội, cũng chẳng xem là chuyện gì mới lạ, làm cho hai nàng đã gặp cảnh đau thương, Lương Tiểu Vũ cùng Quý Thiếu Phân không còn cảm giác đau buồn cho thân phận mình, rất nhanh hai nàng hòa nhập vào giữa đại gia đình này.

Mộ Dung Thanh Thanh và Nam Cung Vân có vẻ tức giận với hành động của bọn Đường Siêu, giận không thể bắt giết được Đường Siêu. Lăng Phong đã là nhiều ngày chưa trở về trong phủ, lần này trở về, tự nhiên không thể thiếu việc hoan lạc cùng với các thê tử, Nam Cung thế gia lại đón tiếp một vòng xuân sắc đại chiến mới, vui vẽ hòa thuận.

Gia đình hội họp trên đại sảnh của Nam Cung thế gia, Quý Nhược Lan thông báo tin tức mới nhất của giang hồ, nói: " Việc hai tháng sau chúng ta Nam Cung thế gia cùng Hồ Điệp môn đại chiến, hai mươi đại phái của giang hồ quyết định mười ngày sau ở bên bờ Tây Hồ cử hành đại hội luận bàn về võ thuật, lúc đó đề cử ra người đứng đầu võ lâm để chống lại ma giáo, Nam Cung thế gia của chúng ta cũng được mời đến dự." Mộ Dung Thanh Thanh tò mò hỏi: " Đang yên lành thì ở đâu mọc ra một cái là hai mươi đại phái, sao lại là hai mươi đại phái hả, Quý tỷ tỷ?" Thẩm Nhạn Băng nói: " Cái gọi là hai mươi đại phái chính là Tứ Đại thế gia thêm Ngọc Nguyệt, Thiếu Lâm, Võ Đang, Hoa Sơn, Nga My, Không Động, Điểm Thương, Thái Sơn, Cái Bang, Thanh Thành, Tung Sơn, Hằng Sơn, Hành Sơn, Thiên Sơn, Côn Luân phái thêm Đường Môn, nếu hai mươi phái này bị thiếu, đã nói rõ rồi, lúc đó sẽ bỏ phiếu nếu được hơn phân nữa số phiếu do hai mươi phái thông qua mới có cơ hội tham dự đấu võ luận bàn!" Lăng Phong không khỏi mỉm cười, Nam Cung Vân lại nói: " Trước kia ta nghe nói Võ Lâm đại hội này, dường như cứ bốn năm tổ chức một lần, cách nay ba năm đã tổ chức, theo lẽ Võ Lâm đại hội phải sang năm mới tổ chức, không biết tại sao lại muốn tổ chức Võ Lâm đại hội này vào mười ngày sau?" Lục Phỉ Nhi tức giận không hài lòng nói: " Chính là phái Hoa Sơn hiện tại rõ ràng là minh chủ võ lâm, vì cái gì lại còn muốn lấy việc hai mươi phái võ lâm luận bàn đại hội, còn muốn đề cử người lãnh đạo võ lâm, đây rõ ràng chính là muốn cướp hạng dành quyền mà thôi!" Mặc dù nói là Lục Phỉ Nhi đã muốn thoát ly phái Hoa Sơn, nhưng dù sao máu mủ tình thâm, Hoa Sơn chưởng môn Lục Thanh Phong nói thế nào cũng là cha của nàng, nàng há lại không bênh vực cho phái Hoa Sơn. Thẩm Nhạn Băng thoáng liếc Lăng Phong một cái, nói: " Đại hội lần này trước hết do Nga My cùng Mộ Dung thế gia, Cái Bang và Đường Môn bốn phái gợi ý, quý phái Hoa Sơn tuy rằng làm minh chủ võ lâm, chính là Lục chưởng môn bế quan chẳng rõ, mà Bạch Quân Nghi thì lại ẩn cư, Ngọc Nữ Phong phái Hoa Sơn chẳng có ai làm chủ, Đàm Uyển Phượng của quý phái Hoa Sơn đại sư tỷ, lại lúc này vô duyên vô cớ mất tích, mà đại sư huynh Lục Thừa Thiên vô luận nhân phẩm cùng võ công cũng khó làm cho kẻ dưới phục tùng. Xét thấy, hai tháng sau cuộc chiến của Nam Cung thế gia chúng ta cùng với Hồ Điệp môn, có khả năng diễn biến thành chính tà đại chiến. Bởi vậy cần gấp rút đề cử một vị đức cao vọng trọng mà có võ công cao cường muốn thống lĩnh võ lâm chính phái cùng chống lại ma giáo. Do đó tuy rằng giửa lúc có nhiều thế lực tranh dành, có phải là một điều hấp dẫn thật khá lớn cho đệ tử các phái?" Ân Bích Hà phân tích nói: " Võ lâm hiện nay là Ngọc Nguyệt phái, Thiếu Lâm cùng Võ Đang địa vị có lẽ là vững chắc, phái Hoa Sơn chỉ cần Lục Thanh Phong còn đó thì ai cũng không dám coi thường. Như vậy thì sau bốn phái này, cuối cùng thì ai sẽ ngồi ở ghế thứ năm, cũng mong mọi người vui vẽ phân tích một phen." Lam Phượng Hoàng với ánh mắt độc đáo nói: " Ân tỷ phân tích rất có lý, bởi vì luận bàn võ thuật lần này dù sao cũng không phải là đại hội toàn bộ võ lâm, bởi vậy các môn phái có thực lực sẽ không nghiêng về phía dùng toàn lực, trái lại các môn phái loại hai sẽ toàn lực tranh đoạt, như vậy sẽ khiến cho uy vọng của chính mình càng thêm vững chắc ở giữa võ lâm." Quý Nhược Lan nói: " Không sai, theo như trước mắt đệ tử các phái tụ tập đến thành Hàng Châu để xem, thì Thiếu Lâm, Võ Đang, phái Hoa Sơn cũng đều lấy một đời thanh niên để rèn luyện là chính, sẽ không toàn lực để dành lấy hư danh đứng đầu này, Ngọc Nguyệt phái phỏng chừng củng không tham gia vào vũng nước đục này. Theo vậy, lúc này đây cơ hội dòm ngó ngôi báu cuối cùng thắng lợi lại thuộc về phái Nga My, Đường Môn cũng còn thiếu. Nhất là các nàng phái Nga Mi lại do Vân Thanh đại sư áp trận, đây tuyệt đối là việc không thể nhường ai, hấp dẫn to lớn cho người được chọn. Trừ phi chưởng môn tứ đại phái tham dự trận đấu lớn lần này, bầng không Vân Thanh đại sư tuyệt đối là người có uy vọng cùng võ công cực mạnh được chọn!"

Thẩm Nhạn Bâng gật gật đầu, nói: " Hơn nữa không thể bỏ qua chính là võ lâm đại hội này đây, Nga My phái cũng là một trong các người khởi xướng, hơn nữa trong đó lại là môn phái danh vọng nhất. Có thể thấy được là Vân Thanh đại sư rất muốn nhân cơ hội này đem vinh dự về cho phái Nga My.

Ân Bích Hà nói: " Kỳ thật lúc này phái Nga My hẳn là đối thủ lớn nhất của Nam Cung thế gia chúng ta. Chuẩn xác mà nói, nếu như tướng công nói quyết đinh cần tham gia, như vậy đối thủ lớn nhất để tranh với Vân Thanh đại sư lại chính là tướng công người." Nam Cung Vân thích chí nói: " Đúng vậy, bằng năng lực của tướng công, nhất định có thể quét sạch cái gọi là chưởng môn hai mươi đại môn phái, giỏi thật!" Tây Môn Đình Đình mỉm cười nói: " Vân tỷ, chúng ta là một đám hai mươi con khỉ, theo như lời tỷ nói như vậy, tướng công chẳng phải là cũng đem chúng ta quét sạch hay sao?" Nam Cung Vân liền cảm thấy ngượng ngùng, trái lại ở kế bên Đường Tư Tư nói: " Đình Đình tỷ, Vân tỷ nói cũng không sai đâu. Chẳng lẽ tướng công không có đem chúng ta quét sạch sao?" " Ách xì . . . " Cả bọn đùa giởn một lúc, tất cả mọi người đều hiểu cái gọi là "quét sạch" của Đường Tư Tư là có ý gì, vì thế có người ôm bụng cười to, cũng có người che miệng mỉm cười, Mộ Dung Thanh Thanh dứt khoát cười ha ha, lần này ngược lại Tây Môn Đình Đình là cười khổ không được, nắm tay lại mà rượt đánh Đường Tư Tư. Đường Tư Tư một mật chạy trốn, một mặt hô to: " Tướng công cứu mạng!" Một trận vui cười đi qua, Thẩm Nhạn Băng liếc mắt nhìn Lăng Phong một cái nói: " Dù sao chúng ta hiện tại cũng không có chuyện gì để làm, các môn phái giang hồ ngàn dặm mà đến, cũng vì Nam Cung thế gia chúng ta trợ oai, cho nên đại hội lần này thật hẳn là nên đi xem.

Lăng Phong nhìn nàng mỉm cười nói: " Không sai, náo nhiệt lớn như vậy, sao có thể không đi đến chứ?" Thẩm Nhạn Băng gương mặt ửng hồng, nhăn mũi, quay đầu nói với Quý Nhược Lan: " Không biết Tứ Đại thế gia lúc này đây, ba đại gia khác tính làm như thế nào?" Quý Nhược Lan nói: " Trừ Mộ Dung thế gia muốn đem toàn lực ra ngoài, Tây Môn thế gia và Công Tôn thế gia đều là theo chúng ta thống nhất hành động." Lăng Phong nhìn Mộ Dung Thanh Thanh nói: " Xem ra anh vợ vẫn là nghĩ đến muốn làm lãnh tụ võ lâm đây." Mộ Dung Thanh Thanh có chút tức giận nói: " Tướng công, nhị ca của ta quả thật không biết trời cao đất rộng, tuyệt đối đây không phải là chủ ý của phụ thân. Dù sao cũng là luận bàn võ nghệ, để cho nhị ca bị té ngã một chút cũng tốt. Để cho nhị ca cứ tự cho mình là giỏi lắm, đến đâu cũng khoe khoang." Tần Thục Phân ở một bên nói: " Mặc dù đây là luận bàn võ nghệ, đại hội ngăn cản đệ tử ra tay nặng lại càng nghiêm cấm giết người. Bất quá cho dù là như thế, mỗi lần võ lâm đại hội đều có không ít tai họa ngầm! Cho nên nếu chúng ta tham dự trận đấu, cần nhẹ tay không nên gây thù hận, làm lãnh tụ hay không cũng không sao cả." Quý Nhược Lan tiếp lời nói: " Ngoại trừ lãnh tụ võ lâm, mổi lần có trận thi đấu lớn là sau đó đều có người nhiều chuyện chọn ra cái gì là Tứ Đại Tài Tuấn, Bát Đại Cao Thủ, kỳ thật đây cũng là giúp cho những nhân tài mới ra giang hồ tạo thanh danh. Bởi vậy thanh niên các đại phái càng hăng máu cho các trận đấu, rất nhiều võ lâm ân oán cừu hận, đều là cứ như thế mà kết nên." Lăng Phong cười nói: " Các nàng đều nói rất đúng, ta thật muốn biết, trừ lần đó ra, có nên bình chọn ra võ lâm Tứ Đại Mỹ Nữ hay là Thiên Hạ Thập Đại Mỹ Nữ vân vân!" " Chàng muốn chết đây!" "Giang sơn dễ đổi, bản tính không thay!" "Được rồi! Đương kim Thập Đại Mỹ Nhân ở đây đã tập hợp được sáu người, hơn nữa sư tỷ của chàng cũng bị nắm trong tay. Thiên Hạ Thập Mỹ, chàng độc chiếm hết bảy người đẹp, còn chưa đủ thỏa mãn sao?" " Chàng ta hả, nếu không đem Tĩnh Du tiên tử mang đến bỏ trên tay, ta xem chàng ta cả đời đều không cam lòng!" "Ta thì thấy chàng ta là phải ôm hết Thiên Hạ Thập Mỹ mới bằng lòng ngừng nghĩ." "Cái gì hả, Thập Mỹ hả, trước Thập Mỹ, sau Thập Mỹ, sau sau Thập Mỹ, ta thấy chàng ta đều sẽ không buông tay! Thật đúng là Đại Sắc Lang phu quân." "Đúng vây!" Cả bọn cùng lúc hướng tới mà "dạy dỗ" Lăng Phong, rồi tình hình là tất cả chưa có tấn công, trong lúc này thật sự là cực kỳ hùng tráng, Lăng Phong ngoại trừ bỏ chạy trối chết ra ngoài, chẳng còn có phương pháp nào hết.

Ôi! Người khác đều cho rằng hắn đang hưởng phúc mà chẩng biết, chỉ có hắn tự mình mới biết được, ba ngàn mỹ nữ, thật là làm dâu trăm họ.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.