Trở về truyện

Kiều Kiều Sư Nương - Chương 119: Chương 118: Sư Nương - Đội Quân Nương Tử

Kiều Kiều Sư Nương

119 Chương 119: Chương 118: Sư nương - Đội quân nương tử

Lăng Phong cùng sư nương "đùa giỡn" trong thùng, ầm ĩ một hồi, lúc này mới chính thức bắt đầu tắm rửa, sau đó là nghỉ ngơi. Cả hai cũng không có đi ngủ ngay lập tức, mà còn thoải mái nói chuyện phiếm.

Lăng Phong ôm lấy sư nương, hỏi:

- Sư nương à, nếu chúng ta cả đời này đều mãi mãi ở trên đường về Hoa Sơn, thật sự là quá tốt rồi.

Sư nương cười nói:

- Điều này như thế nào có thể a? Con đường nào chả có điểm dừng, giống nhứ thiên hạ có bữa tiệc nào là không tàn, bất quá khi về Hoa Sơn, chúng ta vẫn còn có thể ở cùng một chỗ." Lăng Phong cười hắc hắc, nói:

- Sư nương, ta nghe nói năm đó còn có ba vị đại mỹ nữ cùng với nàng được xưng thiên hạ tứ đại mỹ nữ, không biết các nàng ấy có giống như nàng, đều xinh đẹp như vậy a!" - Ngươi không phải lại có cái chủ ý xấu xa nào chứ?" Sư nương truy vấn.

Lăng Phong nói:

- Cũng không có gì, chỉ là muốn đem các nàng tụ họp lại một chỗ, để ta hưởng thụ một chút hạnh phúc làm người." - Ngươi đúng là xuân thu đại mộng, có thể đem Ngọc Thanh phu nhân chơi đùa như vậy đã muốn may mắn lắm rồi, ngươi còn tơ tưởng đến người khác, sớm quên cái ý niệm này trong đầu đi!" Sư nương khẽ ấn vào trán Lăng Phong, nói:

- Vả lại ta và các nàng đều là những nữ nhân đã xế chiều, ngươi nếu muốn những nữ nhân thật sự xinh đẹp, không bằng hãy xem xét đến thập đại mỹ nhân bây giờ đi." Nhắc tới mỹ nhân, Lăng Phong đột nhiên trở nên hứng thú, tò mò hỏi:

- Sư nương a, nàng mới không phải là cái gì nữ nhân xế chiều, nàng là hào hoa phong nhã, vĩnh viễn là nữ nhân đẹp nhất, hơn nữa thời khắc này đều mãi mãi như vậy. Sư nương, theo ta được biết thập đại mỹ nhân hiện tại đều là đệ tử danh môn chính phái, chẳng lẽ tà phái vốn không có mỹ nữ sao?" Sư nương phụng phịu, nhìn thẳng vào Lăng Phong, nói:

- Đang yên lành như vậy sao lại hỏi đến vấn đề này? Ma giáo thánh nữ Lam Phượng Hoàng không phải là thiếp thân của ngươi sao? Ngươi còn muốn thế nào nữa?" Lăng Phong cười cười nói:

- Ta là tò mò thôi. Hơn nữa, chỉ có mỗi một Lam Phượng Hoàng, rất khó thỏa mãn khẩu vị của ta..." Sư nương bĩu môi, nói:

- Ngươi đó, thật sự là đến phút cuối cũng không bỏ mà, tà phái những người đó đều không dễ chọc đâu. Kỳ thật trên Hoa Sơn mỹ nữ không ít, nếu ngươi thích, ta đều có thể cho ngươi cùng các nàng "dính" vào, nhưng là ma giáo ma nữ gì đó, phải bỏ đi thôi." Lăng Phong ngồi dậy, nhìn chằm chằm sư nương nói:

- Ta không sợ trời không sợ đất, chính tà đều "ăn", muốn thống nhất võ lâm, trở thành chí tôn, đây chính là giai đoạn chính (ND: chính cái mẹ nó!). Đệ tử chánh phái sợ hãi cùng nữ tử ma giáo tà phái phát sinh quan hệ, đó là bởi vì bọn họ không có bản sự, ra vẻ ta đây thanh cao. Nàng cho là nam nhân thấy mỹ nữ có không động tâm? Đều giả vờ giả vịt mà thôi!" Lăng Phong càng nói càng hăng, đối với bản thân đã có dự tính.

- Ngươi toàn nói xạo!" Sư nương hờn dỗi nói:

- Ngươi đã có chủ ý muốn hạ quyết định như vậy, ta cũng mặc kệ ngươi. Ma giáo nữ tử đi vạn dặm mới tìm được một, cũng có thể coi là xinh đẹp, vì là người trong tà phái, khó tránh khỏi có chút cổ quái. Nói về phần bản sự thôi, đều là ưu tú như nhau." Lăng Phong nghe được vô cùng say mê, vội hỏi:

- Các nàng ấy so với Đàm sư tỷ và Lam Lam nhà ta thì thế nào?

Sư nương hồi đáp:

- Có ba bốn nàng như vậy cùng so sánh với hai nàng nhà ta đều sàn sàn như nhau." - Trong tà phái còn có người tư sắc bậc này, thật muốn gặp để kiến thức một chút!" Lăng Phong hứng thú nói.

Sư nương đột nhiên nghiêm mặt, hừ một tiếng, nói:

- Ngươi vừa rồi nói cái gì, nhìn xem thử bộ dáng của mình coi, mười phần là có mới nới cũ. Mới nói về mấy tiểu yêu tinh này ngươi đã muốn thần hồn điên đảo như thế, nếu là cho ngươi gặp gỡ, ngươi còn không đem ta cắm sừng a." Lăng Phong ôm sư nương cười ha ha, nói:

- Xem nàng nói kìa, cho dù ta có cưới một trăm lão bà cũng sẽ không quên nàng đâu." Sư nương thở dài:

- Biết ngươi tính tình cũng khá tốt, không là khẳng định bị ngươi làm cho tức chết. Đâu có giống như ngươi nói, một chút cũng không quan tâm đến cảm thụ của người khác. Bất quá như vậy cũng tốt, ít nhất ngươi trong lòng nghĩ cái gì liền nói cái ấy, không có giấu diếm ta, điểm này so với những kẻ khác là tốt hơn nhiều." Lăng Phong nói:

- Sư nương, kỳ thật ma giáo cùng chánh phái trong lúc đó cũng không phải là đối địch không đội trời chung. Kỳ thật trong ma giáo cũng có người tốt, mà chính phái cũng có không ít người xấu, người tốt người xấu cũng không thể bởi vì hắn là ma giáo hoặc là chính phái mà có thể kết luận ." Sư nương ngẫm nghĩ, nói:

- Ngươi nói như vậy cũng có đạo lý. Nhưng là người tà phái chung quy đã có bản tính tà ác cùng hoàn cảnh, cho dù các nàng là nữ tử, hiện tại cũng không có làm ác, cũng không có nghĩa là về sau sẽ không làm ác. Cho dù các nàng không làm ác, các nàng cũng rất khó thoát khỏi bóng dáng của một ma nữ. Dù sao xuất thân trong hoàn cảnh như vậy, các nàng không có khả năng phản bội chính người nhà của mình, người nhà các nàng hai tay dính đầy máu tươi, chẳng lẽ các nàng lại khác biệt? Từ xưa đến nay, chính tà bất lưỡng lập. Phong nhi, ngươi không có xông pha giang hồ, ngươi nào biết đâu rằng chính phái cùng tà phái trong đó có bao nhiêu cừu hận đâu. Năm này qua năm khác, song phương không biết đánh bao nhiêu lần rồi trở về, mỗi lần hi sinh không ít người. Song phương tổn thất đều rất lớn. Lấy phái Hoa Sơn chúng ta mà nói, sư phụ ngươi vốn có bốn sư huynh đệ. Trong số bọn họ lão là kẻ kém cỏi nhất, khi chính tà giao chiến, ba người kia đều bỏ mạng, chỉ có hắn là còn sống, bởi vậy trở thành chưởng môn phái Hoa Sơn. Điều này cũng là nguyên nhân hắn khắc khổ nghiên cứu võ công, bởi vì hắn không nghĩ trăm năm cơ nghiệp Hoa Sơn sẽ bị hủy ở trên tay hắn. Làm nam nhân có bao nhiêu điểm trách nhiệm cùng gan dạ sáng suốt, điểm này sư phụ ngươi vẫn là làm rất khá." Lăng Phong cảm khái nói:

- Theo nàng nói như vậy, nếu không có chính tà phân tranh, sư phụ ta còn chưa có cơ làm chưởng môn phái Hoa Sơn đâu." Sư nương gật đầu nói:

- Điều này cũng đúng. Chính tà giao tranh không biết đã có bao người phải bỏ mạng, thật sự là nghiệp chướng a. Chính phái muốn tiêu diệt tà phái, tà phái muốn xử lý chính phái. Loại cục diện này đã giằng co không biết bao nhiêu năm. Nhớ đến lại làm người ta đau lòng." Lăng Phong hùng hồn nói:

- Chẳng lẽ không thể tiêu trừ địch ý trong các môn phái, song phương sống trong hòa bình sao?" Sư nương lắc đầu nói:

- Điều này không có khả năng. Từ xưa đến nay chính tà bất lưỡng lập. Nhìn thấy nhau là không vừa mắt, đã thành thế nước lửa bất phân." Lăng Phong thở dài một tiếng, nói:

- Theo nàng nói như vậy, không biết lại có bao nhiêu người phải vứt bỏ tánh mạng đây. Ta Lăng Phong nếu tương lai học nghệ đại thành, nhất định phải tiêu trừ mâu thuẫn song phương, ngăn cản mọi người gây đổ máu." Sư nương nở nụ cười, nói:

- Phong nhi à, suy nghĩ của ngươi thiệt tốt, nhưng là điều kia như thế nào có khả năng? Ngươi có bản sự đó sao? Cho dù ngươi bản sự có tốt, dùng vũ lực giải quyết vấn đề cũng không có khả năng. Ngươi có biết không, trước ngươi, không biết có bao nhiêu cao nhân chí sĩ cũng có ý nghĩ như vậy, nhưng tất cả cố gắng của bọn họ đều uổng phí. Hai phái trong lúc đó chỉ có ngươi chết thì ta sống, vĩnh viễn không dứt. Đáng thương cho chưởng môn Thiếu Lâm Bất Hối đại sư vì phân giải bất thành, dẫn đến buồn bực mà chết. Còn có Võ Đương tiền bối Minh Tùng đạo trưởng, cũng bởi vì phân giải thất bại, ôm nỗi hận mà tự sát. Còn có một số tiền bối cũng giống như vậy, ta thật không hy vọng ngươi có cái gì bất trắc." Vừa nói chuyện, sư nương kéo lấy Lăng Phong, đem hắn vào trong lòng ôm ấp.

Sư nương cả người xích lõa, thân thể vừa ấm ấp lại thoang thoảng mùi hương, so với giường êm nệm ấm thật sự là giống nhau, gối lên thật sự là vô cùng thoải mái. Lăng Phong cảm thụ một chút lợi ích từ mỹ nữ, liền nói:

- Sư nương nha, vài năm nay các người chính phái cùng tà phái vẫn còn đánh nhau sao?"

Sư nương hồi đáp:

- Như thế nào lại không đánh a?" Khi nói chuyện, sư nương đem chăn trùm lên, lúc này hai người chỉ còn đầu lộ ra ngoài.

Lăng Phong nhãn tình chớp động, nói:

- Như thế nào mà ta không nghe nói?" Sư nương giải thích:

- Trải qua nhiều năm đại chiến, song phương lưỡng bại câu thương, đều không đánh được nữa, liền từ đại chiến chuyển thành tiểu chiến, ngẫu nhiên đánh vài trận nhỏ, như vậy ảnh hưởng không lớn." Lăng Phong nói:

- Chỉ mong về sau hai bên có thể bình tĩnh trở lại." Sư nương kiên quyết nói:

- Điều này không có khả năng nha. Cho nên chuyện tình ngươi cùng Lam Phượng Hoàng, lo xử lí êm thắm một chút, nếu để cho nhân sĩ chính phái biết được, nhất định sẽ đem ngươi cho là tà phái, mang đao trảm cho thống khoái." Lăng Phong lắc đầu nói:

- Chính phái tà phái ta đều không để ý, nhưng là ai muốn làm bị thương nương tử của ta, ta tuyệt không buông tha cho hắn." Sư nương nở nụ cười, nói:

- Phong nhi à, ngươi hiện nói chuyện thật có khẩu khí, bảy phần rất giống đệ tử Tiêu Dao phái. Điều này có lẽ là mục tiêu đã định trước ..." Lăng Phong khinh thường nói:

- Tiêu Dao phái cũng tốt, Hoa Sơn phái cũng thế, Lăng Phong ta kỳ thật vẫn là chính mình, mặc kệ người khác thấy thế nào, ta đều không quan tâm" Sư nương hừ một tiếng, nói:

- Phong nhi nha, ngươi nói cứ nói thoải mái, nếu chuyện tình ngươi cùng Lam Lam không có xử lý tốt, chỉ sợ chính tà hai phái đều không chấp nhận được, đến lúc đó thiên hạ lại đại loạn, chúng ta cũng sẽ không có nơi mà ẩn thân." Lăng Phong bất cần nói:

- Ta làm gì mà cần nơi ẩn thân, ta chính là sống một cách quang minh chính đại, bọn họ có năng lực như thế nào mà làm như vậy?" Sư nương nhìn Lăng Phong lời nói tràn ngập khí thế, đúng là nghé mới sinh không sợ vuốt cọp, nhưng là loại hào khí này làm nàng có chút lo lắng, giang hồ nông sâu thế nào, nàng trong lòng là rõ ràng nhất, vì thế nói:

- Phong nhi, cho dù ngươi về sau thành thiên hạ đệ nhất, cũng không thể tự mãn như vậy. Ngươi phải biết rằng thiên ngoại hữu thiên, hơn nữa, một người dù có lợi hại, cũng không thể ngăn cản cả ngàn người trăm người vây công a?" Lăng Phong nói:

- Chuyện này có đáng gì, ta sẽ cưới trăm ngàn lão bà, đồng thời song tu, tổ chức một đội quân nương tử, đến lúc đó ta không tin bọn họ có thể làm khó dễ được ta. Sư nương nha, đến lúc đó nàng chính là nương tử quân chưởng môn của ta." Sư nương hờn dỗi nói:

- Ngươi nói bậy, ta mới không cần!!!" Lăng Phong mỉm cười, nói:

- Không cần cũng phải cần, ai kêu nàng là đại lão bà của ta.

Sư nương khóe miệng vểnh lên, nói:

- Chờ ngươi hợp thành đội quân nương tử ngàn người rồi nói sau.

Lăng Phong vẻ mặt thần bí, chậm rãi nói:

- Chuyện này có đáng gì, nàng hãy chờ xem. Chờ ta đem mỹ nữ trong giang hồ võ lâm chính phái này, còn có mấy tiểu ma nữ của tà phái đều cưới về, đến lúc đó mặc kệ là chính phái hay là tà phái chưởng môn, đều trở thành cha vợ của ta ..." Nói còn chưa dứt, lỗ tai Lăng Phong đã bị sư nương nhéo mạnh.

- Lại còn dám nói linh tinh..." Sư nương cầm tai Lăng Phong răn dạy.

Lăng Phong không ngớt cầu xin tha thứ, sư nương mới thả hắn ra. Nhưng dễ gì mà Lăng Phong lại buông tha sư nương. Xoay người một cái, đè lên người sư nương, không ngừng sờ soạng.

Sư nương ôm lấy cổ Lăng Phong, nũng nịu kêu lên:

- Tiểu bại hoại này, lại muốn nữa rồi. Ngươi không phải vừa mới khoái hoạt sao?

Lăng Phong dùng sức xoa nắn một chút, nói:

- Nàng lại câu dẫn ta, làm ta lại muốn nữa...." Hắn đem hai chân sư nương vác lên vai, hùng hổ tiến vào, khiến sư nương thân mình vặn vẹo, rên rỉ không ngớt, dâm thủy ứa ra liên miên, giường bị biến thành một mảng hỗn độn, trong thật là đẹp mắt.

Lăng Phong thấy qua liền say mê, nói:

- Sư nương à, nàng chảy thiệt nhiều nước nha. Khó trách người ta nói nữ nhân mệnh Thủy mà." Sư nương lim dim đôi mắt đẹp, nói:

- Bảo bối tâm can của ta, ngươi khiến nước trong người ta như muốn ra hết. Bất quá ta thích, ta nguyện ý cho ngươi làm đến giọt nước cuối cùng." Sư nương bộ dáng cực kì mê người, mặt cười đỏ ửng, kiều đồn lắc lư, khiến Lăng Phong say mê không thôi.

Chỉ trong chốc lát, sư nương không cam lòng để nam nhân cưỡi. Nàng mạnh mẽ cưỡi lên người nam nhân, một bên yêu kiều thở gấp, một bên lắc lư lên xuống, như muốn đem bảo bối của hắn mà nuốt trọn trong tiểu huyệt vậy.

Lăng Phong suýt xoa nói:

- Sư nương nha, nàng lên xuống thật là đẹp mắt. Nếu Lâm Lan cùng Phỉ nhi các nàng nhìn thấy nhất định sẽ cảm thấy kinh ngạc. Các nàng nhất định không thể tưởng tượng được sư nương nguyên lai cũng nhiệt tình như vậy." Sư nương cúi xuống, ở trên mặt Lăng Phong hôn hít một trận, rên hừ hự:

- Ta cũng là nữ nhân, ta cũng cần nam nhân mà. Các nàng vẫn là tiểu nha đầu, như thế nào hiểu được đạo lý trong đó. Chỉ sợ về sau các nàng so với ta còn mạnh mẽ hơn." Lăng Phong hồi tưởng lại Hoa Sơn sư tỷ phong tình, trong lòng một trận kích động, liền xúc động đâm lên.

Quả thực là một vưu vật, sư nương thanh âm khàn khàn, đã có chút biến đổi, dâm thủy từ tiểu huyệt chảy ra không thôi. Bao khúc mắc trong lòng, sư nương đã không còn có chút cố kỵ, cho dù có người mắng nhiếc nàng, nàng cũng không chịu che dấu cảm xúc của mình.

Đây hẳn là một tình yêu vĩ đại nhất, cũng là để cho người cảm thấy có chút khó tưởng tượng nổi!

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.