86 Chương 86: Quyển 2 Chương 55: Trúng Mánh Rồi !!!
Lúc này trong căn phòng, thân ảnh của bảy người, một thú đang ngồi xung quanh cái bàn, con thú nhỏ chính là tiểu Bạch, nó chạy xung quanh rồi lập tức leo lên đầu Long Phong mà ngồi. Nam Cung Lạc Nhi và Nam Cung Lạc Nhạn thì mỗi người một bên, trái phải của Long Phong, Nam Cung Tiết thì cứ nhìn chầm chầm tỷ tỷ và muội muội của hắn, lắc đầu rồi nhìn, rồi lẩm bầm :” Không giống chút nào, không giống….”
“ Ngươi làm gì mà cứ lẩm bẩm thế ?” Long Thế Tinh gõ đầu hắn một cái, rồi hỏi, vì hắn nghe Nam Cung Tiết nói thầm cái gì từ lúc gặp lại nhóm Long Phong. Nam Cung Tiết nhìn qua hắn mà nói :” Ngươi có thấy tỷ tỷ và muội muội ta hai người thay đổi rất nhiều không ?”
“ Không, ta thấy hai người vẫn bình thường, đâu có gì thay đổi đâu !!” Long Thế Tinh nghe Nam Cung Tiết, quay lại nhìn hai nàng một hồi, nhưng hắn không cảm thấy gì khác thường, liền quay đầu lại nói
“ Vậy mới nói, ngươi là người ngoài, làm sao mà nhìn ra được, chỉ có người trong gia đình thân mới có thjểj nhìn ra thôi !” Nam Cung Tiết gật đầu nói, sau đó lại bị một jcái cốc đầu, chỉ nghe Long Thế Tinh nói :” Vậy ngươi hỏi ta làm gì, não ngươi có vấn đề hay là ngươi rảnh quá ?!”.
Nhưng Nam Cung Tiết vẫn ngồi yên mà nhìn , mà không qua tâm tới mình đang bị cóc đầu, hắn chỉ có gắng suy nghĩ con hàng nàng đã thay đổi chỗ nào. Kim Tinh La lúc này lên tiếng :” Ủa các ngươi có tìm được món bảo vật nào không ?”
“ Ta dẫn các ngươi đi chọn, mà nên nhớ mỗi người chỉ được một món lấy hơn thì các ngươi bị gì ta không chịu trách nhiệm à !!” Long Phong đứng dậy cười nói, sau đó dẫn đường, đương nhiên là hai nàng công chúa liền đứng dậy mà đi theo Long Phong, Kim Tinh La với Vô Thường thì đang suy nghĩ là lấy món gì, Long Thế Tinh thì tỉnh bơ chắc hắn cũng cùng suy nghĩ, chỉ có Nam Cung Tiết thì vẫn như cũ.
Đi một đoạn đường thì Long Phong quay lại rồi nói :” Các ngươi lựa chọn thoải mái, nhưng nên nhớ rằng mỗi người một món, không hơn không kém..”, nói xong hắn liền búng tay một phát, bức tường liền mở ra thành hai bên như một cánh cửa, sau đó là một tia sáng choá loá chiếu ra.
Kim Tinh La thì không ngần ngại, nàng cùng Vô Thường lập tức chạy vô, Long Thế Tinh thì lôi tên Nam Cung Tiết vào, còn Long Phong thì đứng ở ngoài nhìn hai nàng với ánh mắt yêu thương nói :” Hai nàng muốn chọn gì thì chọn đi, cứ thoải mái mà lây…”
Nam Cung Lạc Nhi mỉm cười mà che miệng, sau đó ôm cánh tay Long Phong rồi nói :” Bọn muội đã chọn xong rồi,...”, Nam Cung Lạc Nhạn nắm cánh tay còn lại rồi tiếp lời tỷ tỷ mình :” Huynh chính là báu vật mà bọn muội chọn, mãi mãi không đổi …”, Long Phong nghe xong thì cười, cúi đầu hôn mỗi người một phát rồi lên tiếng :” Vô đây, ta chọn cho bọn muội thứ thích hợp…”, dắt tay hai người mà bước vô.
Sau khi vô thì Long Phong chợt nhớ cái gì thì liền hỏi :” Hai nàng thích cái gì, vũ khí, giới chỉ, hạng liên, …. món nào thích thì nói ta, ta lựa chọn ra cho hai muội”
“ Muội chắc cần một món vũ khí đi, chắc tốt là ok rồi “ Nam Cung Lạc Nhi lưỡi mà nói, còn Nam Cung Lạc Nhạn thì suy nghĩ một hồi thì liền nói :” Muội nghĩ cần một cái hạng liên đi…”
“ Được, hai muội đứng đây chờ đi, ta đi một hồi rồi về… “ Long Phong lập tức liền biến mất, sau đó Nam Cung Lạc Nhạn liền lên tiếng hỏi nhỏ :” Tỷ tỷ tối qua tỷ kêu quá to luôn đó, muội sợ giọng tỷ có ngày bể lắm….”
“ Muội cũng thế thôi, không phải còn kêu a Phong làm mạnh nữa à, hơn nữa còn đòi suốt “ Nam Cung Lạc Nhi cười nói, cô nàng kia nghe xong liền đỏ mặt, sau đó hai nàng cười nói cho tới khi Long Phong trở về. Lúc về Long Phong trên tay cầm theo một thanh kiếm và một sợi dây chuyền. Hắn cầm cây kiếm đưa cho Nam Cung Lạc Nhi và nói :” Lạc Nhi, muội tu luyện chủ yếu là thuỷ hệ, cầm lấy thanh kiếm này đi. Nó tên Băng Lang Vương Kiếm, một cây kiếm có thể giúp người sở hữu khi xuất chiêu thuỷ hệ thì sẽ mạnh hơn bình thường. Ngoài ra nó còn có thể giúp muội tu luyện băng hệ, là một hệ mở rộng của thủy hệ. Muội dùng Võ Khí truyền vào thanh kiếm, từ nay nó chỉ để một mình muội cầm nó…”
Sau đó Long Phong quay lại nhìn Nam Cung Lạc Nhạn, :” Đây là Bách Nhật hạng liên, có thể bảo vệ muội dưới đòn đánh của Võ Vương trở xuống, ngoài ra nó còn bảo vệ muội khỏi vết bẩn hoặc bụi bậm xung quanh, tăng tốc độ tu luyện, đặc biệt là Ngũ Đại Thiên Mạch…”, sau đó liền đeo lên cổ nàng, rồi hôn một phát thật sâu sau đó nói :” Coi như đây là công, còn muội nữa Lạc Nhi…”, không cho nàng từ chối, chụp nàng sau đó cuối xuống hôn một phát thật sâu. Lúc ngẩn lên cả hai người mặt đều đỏ như trái cà…
“ Được rồi đi tập hợp với những người khác thôi, để bọn họ chờ lâu rồi lại sinh nghi “ Long Phong cười nói rồi đi, hai nàng khuôn mặt trở về bình thường, rồi đi theo Long Phong để ra đại sảnh, lúc này mỗi người trên tay đều cầm một món bảo vật, ngay cả Nam Cung Tiết cũng phải quên chuyện kia đi để mà lựa bảo vật.
Long Phong nhìn đại ca mình thì hỏi :” Huynh chọn được món nào ưng ý chưa ?”
“ Rồi, cây Tiệt Thuật Đao này cũng đâu có tệ, cân nặng vừa phải, hơn nửa lại vừa ý, sắc bén không chê, đương nhiên là ta lấy cây này rồi “ Long Thế Tinh cười, vừa ngắm đao vừa nói, sau đó Long Phong quay về Kim Tinh La mà cười hỏi :” Thế nào, lấy được món gì mình thích không hả đại tiểu thư ?”
“ Hừ, ta kiếm được rồi, không cần ngươi lo…” Kim Tinh La trừng hắn một phát rồi quay mặt đi, còn Long Phong để ý thì thấy nàng đã lấy một chiếc giới chỉ. Long Phong cũng lắc đầu rồi quay qua nhìn Vô Thường nói :” Thế nào, lựa được thanh kiếm nào tốt không ?”
“ Ta không có lấy kiếm !” Vô Thường lắc đầu mà nói
“ Ồ thế thì ngươi lấy cái gì ?” Long Phong ngạc nhiên mà nói,
“ Ta lấy một viên đan dược để cứu người…. “ Vô Thường ánh mắt buồn bã mà nói, Long Phong thấy thế thì chỉ gật đầu rồi lên tiếng :” Nếu sau này ngươi cần gì thì cứ đến Long phủ mà tìm ta, ta sẽ cố gắng mà giúp ngươi…..”, Vô Thường nghe xong thì nhìn Long Phong một hồi rồi gật đầu, ánh mắt cảm kích mà nhìn hắn. Sau đó Long Phong hỏi Nam Cung Tiết thì thấy hắn chỉ lấy một quyển sách, Long Phong tò mò hỏi :” Huynh lấy sách gì thế ? “
“ À là một cuốn cầm phổ, ta rất thích là đánh cầm, nên chỉ có cầm một cuốc cầm phổ ra thôi. Nói với ta như vậy là đủ rồi …” Nam Cung Tiết vẻ mặt hạnh phúc mà nói, hắn rất là thỏa mản, Long Phong nhìn thấy cũng không nói gì, sau đó lên tiếng :” Vậy chúng ta bắt đầu cuộc thi lại thôi, ta muốn đi khám phá khu rừng này, ai đi theo ?”
Long Phong vừa dứt lời, mọi người ở đây ai ai cũng dơ tay lên, không ai muốn ở lại, vì bọn họ biết bên cạnh Long Phong là an toàn nhất trên đại lục này. Hắn nhìn thấy thế cũng cười cười, rồi bước đi, những người khác theo sau. Khi ra tới ngoài cửa, Long Phong liền đóng cửa lại bằng quyền đặc thù hắn có được, và chỉ có hắn từ đây mời mở được. Long Phong vái chào ba lạy rồi bước đi, nhìn tiểu Bạch hỏi :” Ngươi coi chúng ta nên đi hướng nào…. ?”, tiểu Bạch nghe chủ nhân hỏi, liền bắt đầu ngửi, xong rồi hú lên phía Đông. Long Phong nhìn thấy mà cười rồi quay lại la lên :” Tiến về phía Đông nào, ai đi chậm thì ở lại….”, xong liền phóng đi, nhóm người bắt đầu đuổi theo Long Phong.
Lúc này Thánh lão đang đứng trước cửa Cổ Mộ nhìn về phía Long Phong, hắn chỉ lắc đầu rồi than thở cái :” Tiểu tử, cuộc đời ngươi sau này lắm chông ngai, hãy luôn cố gắng mà đi về phía trước. Và thử thách đầu tiên của ngươi đã sắp tới, hãy cẩn thận…”, Thánh lão nhìn một hồi liền quay trở về ngôi mộ, nhưng điều lạ là lão lại đi xuyên qua cánh cửa…...