83 Chương 83: Quyển 2 Chương 52: Giáp Và Hoả
Đấu trường lúc này đã trở lại im lặng, giống như chưa từng có ai xuất hiện, Thánh lão chỉ nhảy xuống quảng trường mà nhìn, hắn đang nhìn Long Phong với ánh mắt sáng rỡ, giống như là vừa thấy kho báu trong đời mình. Lúc này lão lên tiếng :” Tiểu tử, ta hỏi ngươi, còn ai biết ngươi là Ma Võ Song tu ?”
“ Ngoài gia gia ta ra, còn có sư phụ ta và hai cô gái phía trên thôi..~ “ Long Phong hít sâu vào, rồi thả lỏng người mà nói, trận đánh vừa rồi khiến hắn giống như mới từ dưới địa ngục bước lên, mệt, rất mệt. Long Phong lại phải vận dụng tầng tám của Cửu Dương Thần Công, phải nói là miễn cưỡng vận dụng, nếu phải đánh lâu hơn một hồi, hắn thua là chuyện thật 100 phần trăm.
Thánh lão nhìn lên hai cô gái phía trên, sau đó lại nhìn Long Phong rồi nói :” Ngươi có cần ta xóa kí ức của hai cô gái này về lần này không ? Nếu cần thì ta sẽ làm nhanh gọn và lẹ. Long Phong suy nghĩ một hồi rồi nói :” Không cần đâu, ta tin tưởng hai người ấy… “, câu nói này khiến Nam Cung Lạc Nhạn và Nam Cung Lạc Nhi rất là cảm động, chỉ có điều Nam Cung Lạc Nhi vừa cảm động, nhưng nàng trong lòng lại có chút xíu mất mát, đôi mắt buồn bã….
“ Được nếu đã thế thì ta cũng thả hai cô bé đó xuống !!”, vừa dứt lời Thánh lão liền búng tay một cái, quả bong bóng từ từ hạ xuống, nổ và thả hai người ra. Nam Cung Lạc Nhạn liền chạy lại đỡ Long Phong và hỏi thăm từ trên xuống dưới, còn Nam Cung Lạc Nhi thì chỉ đứng ngoài mà nhìn, vì nàng biết lúc này không phải là lúc của mình. Thánh lão thì để ý tới đó, rồi nhìn Long Phong sau đó cười, nói :” Được rồi, nghỉ ngơi khoảng 30 phút đi, sau khoảng thời gian đó ta sẽ dẫn ngươi đi làm lễ kế nhiệm…”, xong liền biến mất không tiếng động.
Long Phong lúc này cười nói :” Dìu ta qua bên kia được không, ta muốn trị thương…. “, Nam Cung Lạc Nhạn gật đầu đồng ý, sau đó nhờ Nam Cung Lạc Nhi đỡ bên còn lại, hai người cùng dìu Long Phong qua bên tảng đá. Sau khi ngồi xuống, Long Phong lập tức bắt đầu vận dụng Cửu Dương Thần Công để mà trị thương, kèm theo điều hòa cơ thể sau lượng nhiệt khổng lồ dùng hòa vào.
Lúc này Nam Cung Lạc Nhạn nhìn tỷ tỷ mình một hồi lâu, Nam Cung Lạc Nhi thấy Lạc Nhạn nhìn mình như thế, liền cười nói :” Sao thế Lạc Nhạn, muội có gì muốn nói à ?”
“ Tỷ tỷ, tỷ thích a Phong phải không ?” Nam Cung Lạc Nhạn bỏ qua phần thừa thải, mà vào thẳng vấn đề chính. Nam Cung Lạc Nhi nghe muội muội hỏi xong liền bối rối, bình tình cái rồi nói :” Làm gì có, muội nói quá rồi, ta làm sao mà thích tên nhóc miệng còn hôi sữa chứ …”.
Nam Cung Lạc Nhạn thấy thế thì càng chắc suy nghĩ của mình, cười rồi chạy lại mà ngồi kế nói :” Tỷ tỷ không cần phải lo ta giận, nói thật ta còn mừng nếu tỷ tỷ có thể cùng ta gả cho a Phong, như vậy sau này ta còn có đồng mình. Hơn nữa với tính của tỷ tỷ có khi sẽ làm bà lớn một nhà, lúc đó có thể che chở cho ta rồi… “, nàng vừa cười vừa nói, lắc tay Nam Cung Lạc Nhi khiến nàng phải cười vì người muội muội này của mình, suy nghĩ thật xa quá rồi. Một hồi sau Nam Cung Lạc Nhi cũng lấy hết can đảm mà nói :” Muội không ngại thật sao, ý ta là nếu ta thích…. Người….muội… thích…..thì…. “
“ Tỷ bây giờ cần làm là thế hiện cho hắn tỷ có thể giúp ích cho hắn, a Phong đã từng nói rằng hắn muốn người con gái của hắn không phải chỉ là một bình hoa, mà có thể chia sẻ giúp đỡ hắn. Nếu không thì hắn thà lấy một người không gia không thế, mà có tài còn hơn mà cười một tên hề về trưng mà không có ích….”
“ Xem ra tiêu chuẩn của hắn cũng cao đấy nhỉ. Còn muội thì sao ? Hắn đồng ý chưa ?” Nam Cung Lạc Nhi cười mà xoa đầu Lạc Nhạn mà nói
“ Long Phong nói là huynh ấy đồng ý, nhưng huynh ấy muốn muội sau này phải học tập một cái gì đó để giúp huynh ấy sau này. Muội cũng đồng ý rồi, nên phải cố gắng học không thì sau này huynh ấy sẽ có một đống người đi theo, lúc đó thì muội sẽ thua chết. Nên muội mới muốn một người đồng minh để giúp ấy mà….”
“ Muội đó, chưa gả ra ngoài mà đã muốn giúp người ta rồi,... thật đúng là oan gia của kiếp này mà, xem ra chắc mặc cho số phận định vậy…” Nam Cung Lạc Nhi nhìn Lạc Nhạn mà nói, ánh mắt tràn đầy yêu mến mà nói. Sau đó hai người trò chuyện trong suốt ba mươi phút, và chủ đề là về Long Phong, từ lúc đầu mới gặp hắn cho tới bây giờ, cứ như thế thì thời điểm Long Phong tỉnh lại. Long Phong khi mở mắt ra liền quan sát hai bên, sau đó đứng dậy duỗi người, vặn người để giãn cơ ra. Lúc này Long Phong quay lại nhìn hai nàng mà cười nói :” Hai người nói gì mà nhìn vui vẻ thế …”
“ Chuyện của con gái huynh hỏi làm gì ….” Nam Cung Lạc Nhạn trừng mắt Long Phong mà nói, Long Phong thấy thế thì cũng chỉ cười cười, sau đó bước đi và nói lớn lên :” Tiền bối, vãn bối đã sẵn sàng…”
“ Được, nếu ngươi đã sẵn sàng thì đi thôi !!” Thánh lão lúc này đột nhiên xuất hiện trước mặt Long Phong, nói sau đó lập tức xoay người đi vào trong. Long Phong quay đầu vẫy tay hai nàng rồi bước theo. Lúc này ba người đi theo phía sau Thánh lão, đi vào bên trong phòng sau đấu trường, và tự nhiên căn phòng được thắp sáng lên một cách kì lạ, và khi đó Long Phong nhìn thấy trước mặt hắn là một bộ giáp, và kế bên nó là một ngọn lửa mà xanh lá cây, óng ánh và trong. Nhưng Long Phong có thể cảm nhận được một áp lực từ ngọn lửa rất là mạnh mẽ, khiến cho hắn càng thêm tò mò.
Lúc này Thánh lão quay người lại và nói :” Như cậu thấy, hai món này là Di Vật được truyền lại từ đời này sang đời khác của ngôi cổ mộ này. Ta nghĩ chắc cậu cũng biết đến Hoàng Đạo Thiên Hỏa rồi, ta cũng chỉ nói sơ cho hai cô bé kia hiểu thôi. Nó là ngọn lửa được sinh từ thời cổ xưa, khi mới khai hoang lập địa, cuộc chiến giữa các vị thần chính là chủ nhân cũng những ngọn lửa này, bọn họ tạo ra chúng với nhiều kiểu dáng khác nhau, năng lực duy nhất và đặc biệt. Chúng có khả năng đốt hòa không tắt trừ khi chủ nhân của chúng kêu dừng, chúng có thể trao cho chủ nhân của mình một năng lực cực kỳ đặc biệt mà chỉ có những người có những ngọn Hoàng Đạo Thiên Hỏa mới có thể sở hữu, cứ để trò vui khi cậu thu phục được nó đi rồi tự mà tìm hiểu. Đương nhiên để mà lấy được nó thì cậu phải đánh bại thú canh cửa, nhưng đây là di vật nên cậu không cần !!“
“ Còn bên này, chắc cậu thấy rồi chứ, giống như cái giáp của tên lúc nãy đánh với cậu. Cái này là Bát Đại Thiên Giới Giáp, là giáp của thần thánh. Những bộ giáp này được những thợ thủ công giỏi nhất của người lùn mà rèn luyện hơn cả mười năm liên tiếp cho mỗi cái như thế, trải qua bao nhiêu là công đoạn, và đặc điểm của nó là có thể khắc chế Hoàng Đạo Thiên Hỏa. Nó có thể chịu nhiệt một cách phải nói là không thể tưởng, còn về tên gọi thì….. “
“ Ngũ Phong Lốc Giáp và Thiên Hỏa Thiên Bình, đúng không ?” Long Phong bổng dưng lên tiếng khiến Thánh lão giật mình mà hỏi :” Làm sao cậu biết được tên ?”
“ Bọn chúng nói cho vãn bối nghe ạ ! “
“ Hahahaha, xem ra chủ nhân mới này bọn chúng rất là xem trọng ngươi lắm đây. Được rồi nếu đã biết tên rồi thì ngồi vô giữa hai món này, kết nối Tinh Thần lực đến Tâm của tụi nó, thì cậu sẽ có thể thu phục nếu hai món đồ này đã mở ý thức với cậu…”
Long Phong theo lời của Thánh lão, đi tới ngồi vào giữa hai món, Giáp và Hỏa. Hắn liền nhắm mắt lại và dùng Tinh Thần lực kết nối, theo như những gì mà Thánh lão nói. Lúc này lão quay lại nói :” Hai cô bé tránh ra xa một chút đi, thu phục hai món đồ truyền thuyết này cũng phải coi ý chí nó mạnh tới đâu….”. Lúc này cơ thể Long Phong bắt đầu phát sáng, Thiên Hỏa Thiên Bình và Ngũ Phong Lốc Giáp từ từ bay vào trong cơ thể Long Phong, rồi dung hòa vào trong. Lúc này một tiếng la hét từ Long Phong, rất đau đớn, đau khổ, hai nàng tính chạy lên thì bị Thánh lão cản lại và nói :” Nếu hai cô mà vô thì sẽ hại hắn, điều bây giờ chúng ta có thể làm là tin tưởng hắn, tin tưởng hắn sẽ nhất định thành công !! “, Nam Cung Lạc Nhi và Nam Cung Lạc Nhạn nghe lời, mà đứng ở xa, hai người đều cầu nguyện trong lòng là hi vọng Long Phong có thể tai qua nạn khỏi, khải tử hồi sinh…..