52 Chương 52: Quyển 2 Chương 21: Một Âm Mưu Khác
“ Được rồi, nếu các ngươi đã đầu hàng thì mau ra lam thủ tục đi, Lê Cổ sẽ hướng dẫn các ngươi.” Long Phong cười nói
Sau khi Long Phong nói, tù binh được thả ra, và từng người được xếp hàng và đi tới hướng của Lê Cổ để đăng kí. Còn Hắc Vân lúc này cùng Thiên Diêu đi tới để hỏi :” Thiếu gia ngài ổn chứ.?”
“ Không sao, nhưng nguy hiểm thật, hên là ta còn có bài tẩy không thì nằm giường cả tháng rồi.” Long Phong than cảm nói
“ Mà các ngươi biết hắn dùng võ kĩ gì không? Ta thấy tà tà sao quá đấy.. giống như là hắn bán linh hồn cho quỷ..”
“ Thuộc hạ cũng là lần đầu tiên mới thấy cái đó…” Thiên Điêu nói xong, Hắc Vân cũng lắc đầu.
“ Nhưng thuộc hạ nghĩ một người sẽ biết câu trả lời cho cái vấn đề này, thiếu gia..” Hắc Vân suy nghĩ một hồi rồi nói
“ Ai?” Long Phong quay đầu nhìn hỏi
“ Là người canh giữ khu rừng Tiên Tí, có thể nói người đó là người đứng đầu. Ngài ấy biết rất nhiều thứ nên chúng ta có thể hỏi ngài ấy..” Hắc Vân nói
“ Ngươi biết đường đúng không?”
“ Vâng thuộc hạ biết “
“ Được rồi, đợi ổn định ở đây xong là chúng ta xuất phát tới đó “ Long Phong suy nghĩ rồi nói
Lúc này có một người chạy tới Long Phong và nói :” Thiếu gia, chúng ta phát hiện một thứ, mời thiếu gia tới xem… hình như là kho bảo của La gia”
“ Được, dẫn đường đi, “ Long Phong ra lệnh chỉ tay
Lúc này Long Phong theo hướng của tên hộ vệ mà đi ,đi tới một căn phòng , sau cái tủ có một căn phòng, Long Phong bước vào, đập vào mắt hắn là một kho tàng to lớn, số lượng vàng hơn là cả chục rương, trâu báu, thảo dược quý hiếm, võ kĩ, và điều quan trọng là bên phải là một kho vũ khí, áo giáp
Long Phong liền suy nghĩ tới một cái quan trọng nhưng hắn liền lắc đầu, Long Phong bỏ toàn bộ vào trong giới chỉ, Long Phong tình lần này về sẽ bàn với gia gia hắn, Tây Bắc gia muốn làm phản.
Sau khi thu hồi xong kho báu, Long Phong bước tới phòng của La Báo, lúc này hắn thấy căn phòng ngập một mùi hương và rượu, lúc này hắn thấy trên sàn nhà có hơn mười cô gái bị trói tay chân và cột cổ như một con chó, Long Phong nắm chặt tay lại. Những cô gái này thấy có người liền lùi lại, sợ hãi, có người thì bò lại mà liếm giày Long Phong vì nàng cảm nhận được Long Phong là chủ của đám người này.
“ Mở hết xích cho các cô gái này, kêu Lê Cổ xử lí chuyện này cho thoả đáng, làm cho tốt được rồi..” Long Phong thương cảm mà ra lệnh, còn các nàng ngơ ngác nhìn Long Phong, hắn thấy thế liền nói :” Các cô được tự do rồi, không còn ai hiếp đáp các cô nữa… ta sẽ cho người xử lí chuyện này..”
Sau đó có người dẫn một người tới, nói :” Thiếu gia chúng ta bắt được tên thiếu chủ La Than này, hắn đang tính trốn…”, một tiếng bụp, cái đầu rớt xuống , lăn lóc cóc trên sân thềm.
“ Dọn sạch sẽ vào, ta không muốn có bẩn ở nói ở mới của ta “ Long Phong mặt mày tức giận nói.
“ Vâng thiếu gia”
Long Phong nói xong liền bước ra, ngước nhìn lên trời, lúc này mặt trăng bị mây che giống như cũng phải xấu hổ cho hành động thiếu nhân tính ấy. Hắn bước về căn phòng để mà nghỉ ngơi, Bích long thấy Long Phong mệt mỏi đi tới thì chạy lại dìu hắn, tiểu Bạch thì kêu lên, rồi xoa đầu vào chân Long Phong. Hắn lúc này chỉ biết cười , và cười, sau đó nhìn Lê Thanh Thanh rồi nói :” Ta đã hoàn thành cam kết, hi vọng cô nhớ những gì cô cam kết “. Xong cũng bước vào phòng, Bích long thì gật đầu rồi cũng vào phòng và đóng cửa. Còn Lê Thanh Thanh thì mắt ương ướt, vái chào vì nàng rất biết ơn.
Ngồi trong phòng lúc này Long Phong đang ngồi kiểm tra tài sản của tên La Báo, hắn thấy được hai lại võ kĩ tên La Báo mới dùng là Ngũ Thương Hợp Kích Quyền và Cuồng giao đao thất thức. Ngoài ra còn hơn 1 ngàn vạn lượng, cộng với ba mươi tam gia ma thú tinh thạch, đan dược, nguyên liệu, lục vô trang bị,... lúc này Long Phong thấy được một cuốn sách, màu vàng. Long Phong tò mò mở ra thì những cái ghi trong cuốn sách này khiến hắn giật mình, hắn liền đọc hết, Bích long thì cũng tò mò thì ngồi đọc ké, sau đó Long Phong cất quyển sách này vô giới chỉ rồi nói :” Chuyện ngày hôm nay em không được nói với ai..”
“ Em đã hiểu “ Bích long gật đầu trả lời.
“ Thôi hôm này mệt rồi, ta đi nghỉ đây..” Long Phong nằm la liệt trên giường, nói rồi bắt đầu nghỉ ngơi. Lúc này ở trên đường một nhóm người đang đi, đó là Tây Bắc Cơ cùng với em trai hắn Tây Bắc Hàn và đám thuộc hạ trên đường trở về, lúc này Tây Bắc Hàn lên tiếng :” Cũng nhờ đại ca mà chúng ta tránh được một kiếp nạn, không thì chúng ta ngủm rồi..”
Tây Bắc Cơ thì cười mặt nham hiểm rồi nói:” Ta biết rằng sau vụ này thì bọn chúng sẽ tấn công La gia, có thể nói là tấn công toàn diện. Ta biết trước nên sau vụ đó lập tức rút, nếu không thì hôm nay bỏ mạng tại đó rồi”
“ Sau vụ này chúng ta kiếm được lời chút rồi, đủ để tiêu xài cho chốc lát, khi ngươi về nên mà im lặng, nếu không thì coi chừng ta “ Tây Bắc Cơ trừng mắt Tây Bắc Hàn mà nói, còn Tây Bắc Hàn thì lè lưỡi rồi trả lời :” Biết rồi đại ca..”
Đoàn người tiếp tục tiến về trong bóng tối, Long Phong lúc này thì nằm phè ra một đống, tiểu Bạch thì đang nằm trên Long Phong phe phẩy đuôi mà ngủ.
Một đêm trôi qua, Long Phong tỉnh dậy theo thói quen bình thường, thể dục theo nghĩa chính thức, tập Cửu Dương Thần công, rồi kiếm pháp, sau đó là ăn sáng. Long Phong tính bắt đầu hôm nay đi, nhưng vì cần chuẩn bị một chút kế hoạch phát triển ở Kim Ti trấn này, nên phải buổi chiều mới khởi hành.
Long Phong cho người đi mua lương thực để dành cho cuộc hành trình, còn Long Phong thì ở lại để bàn cách phát triển. Đương nhiên là Lê gia dong binh và Phất Nữ dong binh đoàn cũng tham gia vào sự phát triển này, hai bên hợp tác đồng ý, và từ đó Kim Ti Trấn thuộc về Long gia Long Phong.
Sau một bữa sáng, Long Phong lấy tiểu Hắc ra để xuất phát, Lê Cổ và Phất Trần Ly thì ngạc nhiên và hiểu ra rằng Long Phong chính là người cướp con ma thú đó .
Một lần nữa Long Phong phải bước vào khu rừng Tiên Tí, trong lòng Long Phong nghĩ người tri thức này biết được hết những gì. Và đi hết cả buổi chiều, gần tối thì nhóm Long Phong cắm trại ngoài cổng khu rừng, và bắt đầu ăn tối.
“ Hắc Vân, ngươi biết rõ về cái người tri thức này không ?” Long Phong thắc mắc suy nghĩ một hồi rồi hỏi
“Bẩm thiếu gia, lão nhân gia này tên thì ta không biết, ta chỉ biết lão này đến cả phụ thân của ngài cũng phải cuối đầu xin dạy. “
“ Người này là một lãng đạo của rừng Tiên Tí, nghe nói hắn là một người ham của ngon vật lạ, chỉ có nó mới có thể trao đổi thông tin. “
“ Thé à? Nếu đúng như thế thì ta có thể trao đổi thông tin dễ dàng rồi… hi vọng thế “ Long Phong cảm thán nói, lúc này ngọn lửa trại thắp sáng cả một khung trời đêm tối, Bích long thì đang ngồi giỡn với tiểu Bạch, tiểu Hắc thì đang liếm chân, Hắc Vân và Thiên Điêu đang ngồi cãi lộn, Long Phong thì quan sát mà cười, hắn đang rất vui.
“ Ủa mà thiếu gia, ngài có biết luyện dược không!” Thiên Điêu nhìn Long Phong hoi
“ Mới nhập vào tứ đạo, nhưng căn cơ chưa vững lắm, có gì à “ Long Phong đáp
“ À không, cái người đó một lần ta nghe trộm, hình như cũng là một luyện dược sư…, mà còn cao nữa” Thiên Điêu trả lời
“ Thế à, xem ra lần này đi coi bộ không uổng công rồi” Mừng rỡ trả lời, Long Phong lấy ra một quyển sách , đó chính là quyển sách dược của hắn, do Long Phong tổng kể kiến thức hắn có từ kiếp trước cộng thêm với kiếp này. Nếu có thể đột phá bình cảnh tứ gia luyện dược sư thì Long Phong có thể áp dụng tri thức trong quyển sách này.
Lúc này ở một nơi khác, xung quanh là rừng cây, âm u lạnh lẽo, phía trong một căn phòng, một lão già đang ngồi mà thiền, lúc này một tiếng gõ cửa vang lên, lão già đó lên tiếng :” Vô đi, “
“ Bẩm trưởng lão, số 100 đã chết rồi, thẻ bài của hắn bị vỡ ra..”
“Thế à, vậy thì tìm người thay thế đi, một con tốt cũng chả đáng cho chúng ta quan tâm, nếu không có gì thì lui ra đi.”
“ Vâng trưởng lão “ Người áo đen này nói xong liền biến mất, còn lão già này thì tiếp tục nhắm mắt lại mà thiền.