166 Chương 166: Quyển 3 Chương 2: Lại Gặp Nhau Rồi!
“ Trần gia,...tại sao lại là Trần gia !” Nam Cung Hạng ngạc nhiên nhìn Trần Cung hỏi. Ai mà chả biết Trần gia đã đi theo trên cùng đường với Long gia, sao lại chịu phản Long gia mà đi theo hắn chứ…
“ Ai mà chả biết rằng Viên gia nhị công tử Viên Thuật thích cháu gái của lão gia chủ Trần gia, chúng ta có thể lấy danh nghĩa của ngài tới Trần gia cầu hôn cho tên Viên Thuật đó, khiến bọn họ có hai đường. Một nếu đồng ý thì bọn họ sẽ đi chung thuyền với chúng ta, và có được Viên gia ủng hộ…”
“ Còn nếu bọn họ từ chối, thì chúng ta sẽ có cớ mà gây sự, đàn áp bọn họ, rồi từ từ chúng ta có thể chiếm toàn bộ Trần gia…” Trần Cung cười nhép miệng mà nói, rồi nhìn Nam Cung Hạng trả lời
“ Vấn đề này cũng được đó nhưng Long gia chẳng lẽ lại ngồi yên mà nhìn à ?” Nam Cung Hạng gật đầu nói những liền lắc đầu rồi hỏi
“ Vậy thì ngài không cần lo, chúng ta chỉ cần cho người đi bắt hoặc là gây sự, tạo công việc cho bọn họ. Ngoài ra chúng ta có thể bí mật mà tới, như vậy sẽ khiến ít người biết hơn, dù sao làm gì có người của Long gia đứng trước đó hằng ngày đâu….”
“ Vậy thì cũng được, nhưng ta nghĩ mình cần làm một số việc cẩn thận hơn nhiều. Hơn nữa ngươi đi chuẩn bị những thứ ta cần đi, bắt đầu từ Viên gia đi, bây giờ ta cần về Hoàng Cung để sắp xếp công việc đây, haizzzz xem ra có nhiều việc để làm rồi…..” Nam Cung Hạng cười nói, rồi nhìn xuống dưới một cái nhép miệng một cái rồi xoay người bỏ đi….
Còn Long Phong ở dưới này thì đương nhiên là biết có người nhìn mình, hơn nữa lại còn có chút sát khi. Hắn cười một cái, rồi tiếp tục dạo chơi cùng mấy nàng. Một lúc sau thì Tần Mị Nhi lên tiếng :” tiểu Phong, chúng ta đi tới Thiên Kim tửu lâu đi, muội thèm ăn cái món chè tráng miệng mà huynh đưa cho họ công thức……”
“ Không phải tối qua muội mới ăn à ?” Long Phong bất ngờ hỏi
“ Ăn thêm lần nữa thì sao, muội vốn khoái đồ ngọt mà, ăn nhiều thì tốt chứ gì…..” Tần Mị Nhi trừng mắt Long Phong và nói
“ Rồi rồi, chúng ta đi thôi…” Long Phong cười khổ mà nói, sau đó xoay người hướng tới tửu quán của mình. Một lúc sau thì cả đoàn người cũng tới nơi và ngồi ở chỗ đặc biệt mà Long Phong dành riêng cho nhóm. Ngồi một hồi thì đồ ăn cũng bưng lên và bắt đầu ngồi ăn. Từ bên ngoài tám cô nàng Xuân Hạn Thu Đông, Mai Lan Trúc Đào liền chạy vô, rồi mỗi cô nhào vô người Long Phong.
Sau đó bọn họ đứng dậy và đồng thanh chào :” Chào các vị thiếu phu nhân !”
“ Được rồi, các ngươi cùng ngồi đây đi !” Tần Mị Nhi cười nói, đại diện các nàng khác mà nói
Hơn mười phút sau thì ở dưới có tiếng ồn phát lên :”Ngươi nói cái gì, hết bàn. Ngươi có biết bổn thiếu gia là à không ?”
“ Dạ bẩm công tử, Thiên Kim tửu quán của chúng tôi bàn đã đặt từ hết từ ba ngày trước, chỉ có hơn bảy bàn là để tiếp khác mỗi ngày. Nếu ngài muốn ăn thì xin hãy chờ, còn nếu muốn gây sự thì….” tên chủ quán vỗ tay hai cái, lập tức hơn năm tên Huyết Long vệ đi ra, hung tợn nhìn tên công tử đó…
“ Các ngươi nếu dám động ta thì coi chừng, ta là Viên Thuật, cha ta là thống lĩnh cấm vệ quân, còn đây là Trần Mộng, tiểu thư của Trần gia. Các ngươi liệu hồn mau chuẩn bị bàn cho ta…..” Viên Thuật hống hách mà la lối, những khách hàng khác thì cũng không quan tâm, vì chỉ có thằng muốn chết mới gây sự ở đây…
“ Được rồi, đi thôi, ở lại đây lại càng mất mặt hơn nữa…” Trần Mộng chán ghét mà lên tiếng, nếu không phải gia gia nàng kêu thì nàng cũng chẳng thèm đi với tên này, sau đó cúi đầu mà nhớ lại thân ảnh của Long Phong.
“ Không thể được, ta đường đường là nhị công tử của một trong Ngũ Đại Thế Gia, sao lại bị bọn người thấp kém này đá ra ngoài…” Viên Thuật tức giận vì mất mặt trước người đẹp, liền la lên
“ Viên lão, đánh bọn này cho ta !”
“ Vâng thiếu gia !” Từ sau lưng Viên Thuật, xuất hiện một lão già, đây chính là cao thủ mà cha của tên Viên Thuật tìm bảo vệ hắn. Tên Viên Thuật nhìn thấy Viên lão đồng ý ra tay liền mừng rỡ, lúc này một giọng nói vang lên, Long Phong từ trên từ từ bước xuống…
“ Có chuyện gì mà ồn thế, ăn một bữa an tĩnh cũng không xong !” Mọi người ở sảnh lập tức quay qua nhìn Long Phong, kế bên hắn là Hàn Trân và Hàn Hân, và chủ yếu là nhìn về hai cô nàng vẻ đẹp như tiên, còn lại là đa số nhận không ra tưởng là tên thanh niên hổ báo, bỗng nhiên tên chủ quầy và năm tên Huyết Long vệ quỳ xuống :” Tham kiến thiếu gia !”
Tất cả mọi người ở đây bắt đầu run sợ và có cảm giác muốn ra khỏi đây, được bọn hung hăng Huyết Long vệ này xưng là thiếu gia thì chỉ có một người, Huyết Long công tử Long Phong. Long Phong bước xuống nhìn về phía bên kia, thấy có Trần Mộng thì ngạc nhiên, bởi vì phụ thân hắn thường dẫn hắn qua bái kiến Trần lão và đi dạo phố với nàng…
“ Thế nào, ta hỏi là có chuyện gì, ảnh hưởng tâm tình ta ăn uống !” Long Phong quay đầu qua nhìn tên chủ quầy hỏi, đương nhiên ánh mắt dâm dục của tên Viên Thuật và lão già Viên lão kia, Long Phong là nóng lắm rồi...
“ Bẩm..bẩm thiếu gia, mấy người này không chịu xếp hàng, đòi chen ngang. Thuộc hạ đã cố sắp xếp nhưng không được…”
“ Thế à…” Long Phong quay đầu qua nhìn Viên Thuật, sau đó tự nhiên Viên lão lên tiếng điếc không sợ súng :”Tiểu tử, mau đưa hai cô nàng bên cạnh ngươi cho ta, thì coi như hôm nay ta tha cho một mạng, không thì coi chừng ta giết ngươi….”, sau đó khí thế của Võ Sư bát giai phóng ra. Lúc này mọi người bắt đầu tự nhiên quay đầu, ôm bụng, lão tưởng là mình thành công hù doạ, lập tức toàn trường cười lên, ngay cả Trần Mộng cũng che miệng cười….
Viên lão thẹn quá hoá giận, la lên :” Các ngươi cười cái gì….?”
“ Hahahaha có người đòi giết Long công tử tại Kim La thành, hắn đúng là chán sống rồi….” xung quanh tửu lâu người người bắt đầu cười to lên mà nói
“ Hắn chắc là bị điên rồi, không hiểu sao Viên gia lại đi mời một kẻ điên tới làm việc !”
“ Chứ gì nữa, nhìn như một lão khọm, chắc muốn chết ấy mà...hahahaha….” Xung quanh người nào cũng cười to lên, Viên lão lúc này mặt đỏ chót, tức giận nhìn Long Phong cười nhép :” Được tiểu tử ngươi đã không sợ chết thì để ta tiễn ngươi, sau đó bắt hết người của ngươi mà cưỡng hiếp hết……”, hắn liền bay vào Long Phong mà ra tay.
Nhưng lập tức quyền đánh của lão bị Long Phong chặn lại bằng một đầu ngón tay, rồi hắn cười nói :” Yếu thế này mà đòi giết ta à, thật là không biết Kim La thành đã trở thành nơi hỗn tạp gì đây…”
“ Được rồi, ta cũng không rảnh mà chơi với ngươi, biến đi !” Long Phong cười một tiếng, rồi tự nhiên la lên, một luồng sóng âm đánh qua tất cả mọi người ở đây. Những người khác thì không sao, chỉ ôm bịt tai lại vì ù, còn Viên lão lúc này đã đứng yên đó, từ từ máu từ trong mũi, mắt…
Long Phong xoay người bước lên phía trước, Viên lão lập tức ngã xuống, dứt hơi ngay tức khắc. Bình thường thì người người xung quanh sẽ la lên, nhưng có Long Phong đứng đây thì tất cả đều im lặng, không ai dám hé hó một lời. Những tên Huyết Long vệ thì bắt đầu dọn dẹp xác của lão già, Long Phong nhìn về bên kia cười nói :” Viên công tử, ngài thích gây sự nhỉ ? Hay là để ta gây sự với ngài ha, nhưng vậy lợi cho cả hai….”
“ Ý ngươi là sao ? Lợi cho cả hai là ý gì, ta không hiểu ?” Viên Thuật sợ sệt, không tự chủ mà lui ra đằng sau.
“ À dễ hiểu lắm, ngươi thích bị đánh còn ta thích đánh người khác, ngươi thích gây sự, ta lại khoái cho mấy tên gây sự ăn đòn. Như vậy ta đánh ngươi không phải là có lợi hai bên à…” Long Phong cười nói, rồi xắn tay áo lên, Viên Thuật sợ hãi lập tức chạy vọt ra ngoài tửu lâu, không quan tâm tới cái gì nữa.
Long Phong mặt buồn cười nhìn tên Viên Thuật chạy thục mạng mà buồn cười, sau đó hắn quay đầu qua nhìn Trần Mộng mà lên tiếng hỏi :” Không ngờ khẩu vị của cô cũng tốt nhỉ, có thể đi chung với hắn thì chắc cô kén ăn lắm ha…..”
“ Ta đi với ai thì kệ ta, không nhờ Long công tử lo lắng, ngươi nên đi về với những cô vợ của ngươi đi !” Trần Mộng hừ một tiếng hừng giọng mà nói, sau đó xoay người rời đi…..
Long Phong nhìn cô nàng thắc mắc, cười khổ lắc đầu, hỏi :” Muốn lên trên mà ngồi chơi không ?”, Trần Mộng nghe Long Phong hỏi thì quay qua nhìn Long Phong, sau đó nàng nhìn hai người Hàn Trân và Hàn Hân, tức giận hừ một cái rồi xoay người nhanh chóng rời đi. Long Phong gãi đầu khó hiểu, còn hai nàng Hàn Trân và Hàn Hân che miệng mà cười…..