112 Chương 112: Quyển 2 Chương 81: Xuất Thu đế quốc (1)
“ Chính xác, phụ thân cho người đi qua đó, thu thập quần áo rồi làm Thương Nhân Qua Sông mà vô thành, đến lúc đó thì….” Long Phong làm tiếng vỗ tay rồi cười
“ Hahahaha được được, tốn chỉ mười lăm phút là tìm được cách rồi !” Long Bất Kim cười to lên vì tự hào, còn hai lão trung niên đi theo phụ thân hắn lâu cũng phải gật đầu ngạc nhiên, cô nàng nữ nhân duy nhất thì nhìn hắn chằm chằm tò mò chỉ có tên bị Long Phong chửi thi giận tím mặt.
“ À để ta giới thiệu cho con những người ở đây !” Long Bất Kim nhìn Long Phong rồi nói
“ Người ban nãy giới thiệu cho con là Hữu Phó tướng của ta, tên là Trần Kiếm. “
“ Người này là Tả Phó Tướng, tên là Trần Hùng, hai người này là anh em, còn cô gái duy nhất trong quân doanh này tên là Trần Mộng. Con đừng coi nàng là con gái, cô bé này là dữ dằn nhất trong quân doanh đó, không ai dám chọc nó đâu! “
“ Tướng quân…!” Trần Mộng mặt giận dữ mà nói,
“ Hahahaha được rồi Mộng nhi, tướng quân đùa thôi, đây là con gái ta, nhưng từ nhỏ đi theo đại ca học võ nên giống đại ca ta luôn rồi !” Trần Hùng lên tiếng cười nói
“ Đương nhiên, con cháu nhà Trần gia phải giỏi võ, không sợ bất kì thứ gì !” Trần Kiếm tự hào mà vỗ ngực
“ Để rồi ế suốt đời như huynh !” Trần Hùng nhỏ nước bột mà nói, hai người bắt đầu bốc lửa lên nhìn nhau, Long Bất Kim lắc đầu rồi đứng ra can, rồi chợt nhớ cái gì quay lại nói :” À còn đây là đệ tử của Trần Kiếm, nó tên Viên Thuật !”
“ Viên Thuật ?” Long Phong bất ngờ quay về nhìn tên Viên Thuật này, “ Đừng nói với con là hắn có người anh trai tên Viên Thiệu đi ?”
“ Đúng rồi, Viên Thuật là con cháu của Viên gia, Viên Thuật là an trai hắn, đang làm quan tam phẩm, thống lĩnh của cai ngục trong Kim La thành “
“ Viên gia ?” Long Phong thắc mắc hỏi
“ À ngoài Ngũ Đại Thế Gia ra, à phải gọi là Tứ Đại Thế Gia bây giờ thì bên dưới còn có tứ đại gia tộc, Trần, Viên, Tôn và Chân gia !”
“ Ồ thế à !” Long Phong nghe xong thì cũng không nói gì. Dù sao kiếp trước hắn đọc tam quốc diễn nghĩa, thì Long Phong không hề thích hai tên này. Một tên thì chỉ biết ăn biết nói mà suốt ngày đa nghi, một tên thi ngu như bò mà đòi làm vua ngay lúc mình chưa chuẩn bị. Long Phong thở dài xem ra mình sẽ phải hoặc bị gây chuyện với Viên gia.
“ Được rồi, mọi người về chuẩn bị đi, tối nay chúng ta sẽ xuất phát !” Long Bất Kim nói, nhưng lúc này Long Phong liền kêu lên :” Phụ thân, khoan đã !”
“ Có chuyện gì à ?” Long Bất Kim mặt suy nghĩ hỏi
“ Nhớ cho người mặc hết đồ đen, bao kiếm trong một miếng vải đen, tối sẽ dễ hành động hơn !”
“ Thông minh, đúng, hai người các ngươi về làm theo lời đó !”
“ Vâng tướng quân !” Trần Kiếm và Trần Hùng lên tiếng. Sau đó liền lui ra, rồi Trần Mộng và Viên Thuật cũng lui ra, lúc này chỉ còn Long Bất Kim và Long Phong. Long Phong lúc này ngồi xuống, cầm ra một bản báo cáo rồi ném cho phụ thân hắn. Long Bất Kim chụp được, mở ra rồi đọc, một hồi sau mặt hắn nhăn lại, và nhìn Long Phong hỏi :” Chuyện này trăm phần trăm đúng không ?”
“ Con đã cho người đi kiểm chứng, đúng sự thật hoàn toàn. Lần này Phản Thiên Hội chắc chắn sẽ lợi dụng sự bất hoà và chuẩn bị chiến tranh giữ hai nước, bọn họ muốn lợi dụng Xuất Thu để làm suy yếu Kim Triều, rồi sau đó….” Long Phong làm động tác cắt cổ, Long Bất Kim thì mặt nghiêm nghị.
Một hồi sau Giả Hủ lên tiếng :” Thiếu gia, thật ra đây là một điều khá tốt !”
“ Ồ, tại sao ngươi lại nói thế ?” Long Phong lên tiếng bất ngờ hỏi
“Bây giờ Phản Thiên Hội người chắc chắn phải ở thủ đô của Xuất Thu, chúng ta bây giờ đang chiến tranh với Xuất Thu. Lợi dụng điểm này, chúng ta đi vào thủ đô của Xuất Thu, tìm kiếm người của Phản Thiên Hội và ra tay giết. Dù sao cũng đâu ai ngờ rằng người của Kim Triều sẽ xông vào doanh địch đâu !” Giả Hủ lên tiếng giải thích
“ Kế này cũng được, dù sao ta cũng không quen ở quân doanh lâu, ngạt quá. Phụ thân ngài thấy sao ?” Long Phong hỏi, Long Bất Kim cúi đầu suy nghĩ rồi một hồi sau lên tiếng :” Được, con cứ làm theo cái con thấy tốt, chỉ nhớ một cái là phải cẩn thận, dù sao bây giờ danh tiếng của con cũng khá nổi ở tứ đại đế quốc…”
“ Vâng ạ !” Long Phong cười khổ lắc đầu rồi đứng lên, sau đó quay về phủ đệ của hắn. Khi về tới nơi Long Phong lên tiếng nói :” Giả Hủ, ngươi ở lại giúp phụ thân ta, lần này là một cơ hội cho ngươi học hỏi. Sau này ta phải nhờ ngươi rồi !”
“ Thuộc hạ sẽ không phụ lòng thiếu gia !” Giả Hủ cung kính quỳ xuống nói
“ Được rồi đứng lên đi. Lần này Triệu Vân và Hắc Hổ sẽ đi theo ta, Huyết Long vệ ta để lại cho ngươi toàn quyền điều khiển, đừng làm cho ta thất vọng !” Long Phong ra tiếng nói,Giả Hủ la lên :” Vâng thưa thiếu gia !”
“ Được rồi ngươi kêu Triệu Vân và Hắc Hổ chuẩn bị đi, ta muốn nghỉ ngơi, tối sẽ lên đường !” Long Phong phất tay, Giả Hủ lui ra rồi đóng cửa lại, rồi Long Phong nhìn về phía cái tủ :” Nghe lén người khác nói chuyện là không tốt đâu Trần tiểu thư !”
Lúc này cái tủ được mở ra, Trần Mộng mặt đỏ bước ra ngoài, nàng cúi đầu không dám nhìn Long Phong vì xấu hổ nghe lén người khác nói chuyện. Lúc này Long Phong lên tiếng :” Đừng lo, chuyện này chỉ ta và cô biết, hi vọng cô đừng nói ra, không thì cô biết vì sao rồi. Lui ra ngoài đi !” Long Phong nhìn nàng nói, vẻ mặt lạng lùng sau cái mặt nạ khiến nàng sởn gai tóc.
Trần Mộng đi ra ngoài, nhưng khi chạm tới cửa liền quay lại :” Cho ta đi với ngươi tới thủ đô của Xuất Thu !”
“ Không được !” Long Phong lập tức trả lời
“ Vì sao ?” Trần Mộng oan ức trả lời
“ Vì cô sẽ là gánh nặng cho bọn ta, hơn nữa nhiều người khó hành động nên ngoan ngoãn ở lại đây đi !” Long Phong không nể mặt mà nói thẳng ra, Trần Mộng nghe xong cũng giận tím mặt rồi la lên :” Ngươi chẳng qua là một thằng nhóc thôi, ngươi mới là gánh nặng !”
“ Nếu ta là gánh nặng thì cô càng không nên đi, tốt nhất ở lại đây đi !” Long Phong dùng sát khí kèm theo âm thanh, truyền tới tai nàng khiến nàng hai chân run rồi ngồi bệt xuống, thở dốc ra. Trần Mộng vừa cảm thấy không thở được trong hai giây, nàng ngước lên nhìn Long Phong, rồi ráng đứng dậy rồi đẩy cửa đi ra ngoài.
Long Phong nhìn về hướng nàng đi, sau đó một tay dùng Võ Khi đóng cửa lại, rồi tập trung đọc sách. Cứ như thế một ngày trôi qua, buổi tối thì Long Phong cùng với Hắc Hổ và Triệu Vân hai người chuẩn bị ra ngoài thành, hắn quay lại dặn dò Giả Hủ cẩn thận, rồi dùng ma pháp Thổ Pháp - Thổ Địa Công mà ra ngoài thành không ai hay biết, rồi chạy về hướng thủ đô của Xuất Thu.
Lúc này Long Bất Kim đi tới thì thấy Giả Hủ đang đứng đó, hiểu ý liền hỏi :” Nó đi rồi à ?”
“ Vâng tướng quân !”
“ Được rồi, đi thôi, chúng ta có mặt trận phải thắng nào !” Long Bất Kim cười sảng khoái rồi bước đi, Giả Hủ đi theo sau lưng. Cứ như thế một ngày bắt đầu chầm chậm trôi qua, hai cửa ải, hai đế quốc cứ như nước và lửa mà nhìn chằm chằm nhau, không hề rời mắt, Phản Thiên hội không hề biết Thiên Huyết Hội đang nhìn chằm chằm bọn họ.
Xuất Thu hoàng cung,
“ Phụ thân, ba ngày nữa là hình như sứ giả của Bàn La và La Triều đế quốc sẽ tới đây để tham dự lễ hội đúng không ?” Giọng nói trong trẻo, người lên tiếng là một cô công chúa xinh đẹp, mái tóc màu đỏ, hai mắt trong như nước mùa thu cùng là da như tuyết.
“ Đúng vậy, ta muốn con ngày hôm đó phải ăn mặc cho thật đẹp vào, ngoài ra phải nữ tính hôm đó cho ta. Ta sẽ cho người dạy con !” Người lên tiếng là một trung niên cao to, mặt có một vế sẹo, đây chính là đại thống lĩnh của Xuất Thu, Mã Đằng. Còn cô nàng lên tiếng chính là con gái của hắn, Mã Vân.
“ Tại sao ?” Mã Vân lên tiếng
“ Theo tin bí mật, lần này đi theo sứ giả của La Triều là thái tử của bọn họ, hoàng thượng muốn con làm cho hắn mê muội rồi lợi dụng hắn làm việc cho nước ta…” Mã Đằng mặt không đổi mà lên tiếng….