Trở về truyện

Hồng Mông Thiên Đế ( Sắc ) - Chương 59: Nguyên Lai Ta Lợi Hại Như Vậy

Hồng Mông Thiên Đế ( Sắc )

59 Chương 59: Nguyên Lai Ta Lợi Hại Như Vậy

- Ngũ sư đệ!

Bạch Tử Long bọn hắn biến sắc, bọn hắn không nghĩ tới Lăng Phong vậy mà lại lựa chọn chính diện chống lại huynh đệ Phương Thần.

- Ha ha ha!

Nhìn thấy Lăng Phong bị băng điêu bao trùm, Phương Ngọc, Phương Thần, còn có Tào Tùng cũng nhịn không được cười lớn.

Lăng Phong bị băng phong, giờ phút này không còn có người có thể ngăn cản Phương Ngọc cùng Phương Thần bộ pháp của bọn hắn.

- Móa, liều mạng!

Thấy cảnh này, Bạch Tử Long cắn răng một cái, đang chuẩn bị giải khai thể nội phong ấn, để cho tu vi đột phá.

Thế nhưng vào lúc này, một cỗ khí thế cường đại bộc phát trên người Lăng Phong, trong nháy mắt làm vỡ nát băng sương bên ngoài hắn.


Băng sương vỡ ra, thân thể Lăng Phong hóa thành một đạo tàn ảnh, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Phương Ngọc, sau đó một quyền đập tới ngực Phương Ngọc.

Cho đến nay, Lăng Phong chỉ học tập Linh Vũ Quyết một loại pháp thuật, hắn chiến đấu với người khác, chỉ có thể dựa vào quyền cước cùng pháp bảo lư hương.

Thế nhưng dưới tình huống này, hắn không muốn bại lộ lư hương, cho nên chỉ có thể lựa chọn công phu quyền cước.

- Cái gì?

Phương Ngọc sắc mặt đột biến, hắn lúc đầu cho là mình ném ra cái bình đã triệt để đông cứng Lăng Phong, không nghĩ tới Lăng Phong vậy mà không chút thương tổn.

Giờ phút này, Lăng Phong đã đi tới trước mặt Phương Ngọc, tốc độ của hắn quá nhanh, Phương Ngọc căn bản không có cách trốn tránh, chỉ có thể kích hoạt Hộ Thể Linh Phù.

Một cái lồng sáng trong suốt xuất hiện, bảo vệ thân thể Phương Ngọc.

Lăng Phong nắm đấm hung hăng nện ở trên lồng ánh sáng kia.


- Bành!

Lồng ánh sáng kia chỉ có chút ngăn cản một chút liền phá toái, Lăng Phong nắm đấm không giảm, nặng nề nện ở trên ngực Phương Ngọc, lực lượng mạnh mẽ, trực tiếp đem Phương Ngọc đánh cho sụp đổ.

- Răng rắc!

Một thanh âm thanh thúy truyền ra, xương ngực Phương Ngọc bị đánh đến nứt ra, thân thể trực tiếp bay ngược sáu bảy mét, sau khi rơi xuống đất lộn mười mấy vòng trên mặt đất mới dừng lại.

- Phốc!

Phương Ngọc phun ra một ngụm máu tươi, hắn lấy tay chống đỡ, muốn đứng lên, thế nhưng ngực truyền đến đau đớn kịch liệt, để hắn lần nữa ngã nhào xuống đất.

- Cái này?


Bạch Tử Long bọn hắn đều mở to hai mắt nhìn, bọn hắn đều không nghĩ đến thực lực Lăng Phong vậy mà cường đại như thế, chẳng những phá hết Phương Ngọc hộ thân linh phù, hơn nữa còn đánh Phương Ngọc trọng thương.

- A?

Lăng Phong chính mình cũng có chút bất ngờ, hắn vốn nghĩ là Phương Thần cùng Phương Ngọc rất lợi hại, thế nhưng là không nghĩ tới đối phương thế mà cùi như thế, một quyền của mình đem hắn đả thương.

- Nhị đệ!

Phương Thần nhìn thấy Lăng Phong đánh Phương Ngọc trọng thương, thẹn quá hoá giận, cả người như là một đầu mãnh thú, hai mắt huyết hồng, biểu lộ dữ tợn, khí thế trên người áp bách về phía Lăng Phong, hai tay lập tức kết động thủ ấn.

- Ha ha, tới đi!

Lăng Phong cười lớn một tiếng, chiến ý ngập trời, hai chân đột nhiên đạp đất, thân thể trong nháy mắt bay lên không trung.

Chỗ hắn vừa đứng, một cây thổ chùy trong nháy mắt đột ngột mọc lên, nếu như không phải Lăng Phong phản ứng nhanh, khẳng định bị cái gai đất này đánh trúng.

Lăng Phong thân thể xoay tròn trên không trung, đùi phải nổi lên mãnh liệt kình phong, quét tới Phương Thần.

- Muốn chết!

Phương Thần ánh mắt phát lạnh, ngoại trừ pháp thuật, bản thân hắn năng lực cận chiến cũng cực mạnh, hắn không cho rằng Lăng Phong có thể so sánh với mình, cho nên lập tức huy quyền đánh tới chân Lăng Phong.
- Ầm!


Nắm đấm chạm đến đùi phải Lăng Phong, Phương Thần cảm giác được một cỗ lực lượng cường đại lập tức từ chân Lăng Phong truyền đến.

- Răng rắc!

Thân thể Phương Thần bay ngược, ngã nhào trên đất, cánh tay vô lực rủ xuống.

Vừa rồi một kích kia, cánh tay phải của hắn, bị Lăng Phong lực lượng cường đại đánh gãy.

- Ha ha, lão tử còn tưởng rằng ngươi mạnh bao nhiêu, nguyên lai chẳng qua là thái điểu!

Lăng Phong cười to một tiếng, không đợi Phương Thần đứng vững, thân thể của hắn rơi xuống mặt đất trong nháy mắt, mũi chân trên mặt đất nhẹ nhàng một chút, giống như chuồn chuồn lướt nước, cả người lần nữa đằng không mà lên, phóng tới Phương Thần.

Phương Thần sắc mặt đột biến, lập tức kích hoạt Hộ Thể Linh Phù, cùng lúc đó, hắn còn sử dụng Thổ Tường Thuật.
Một tường đất ngăn trước mặt Lăng Phong, mà Lăng Phong trực tiếp đụng vào.

- Oanh!

Tường đất kia trong nháy mắt bị đâm đến chia năm xẻ bảy, mà Lăng Phong thân ảnh nhoáng một cái, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Phương Thần, trực tiếp huy quyền đánh tới.

- Ầm!

Phương Thần hộ thể lồng ánh sáng, cũng nát, cánh tay phải hắn đã đứt, giờ phút này chỉ có thể nâng tay trái ngăn cản, trong nháy mắt đụng nắm đấm của Lăng Phong.

- Bành!

Phương Thần lần nữa bị đánh bay, bởi vì một quyền này của Lăng Phong lực lượng có một bộ phận bị hộ thể lồng ánh sáng tháo bỏ xuống.

Mà lực lượng nắm đấm của Lăng Phong không cách nào so sánh với lực lượng chân, cho nên cánh tay trái Phương Thần cũng không có gãy.

Bất quá Phương Thần cũng không chịu nổi, hắn cảm giác toàn bộ cánh tay trái mình đã chết lặng, lúc đụng phải một quyền của Lăng Phong, một cỗ chân khí cường hoành xông vào trong cơ thể hắn, mạnh mẽ đâm tới kinh mạch của hắn, để chân khí của hắn trong nháy mắt hỗn loạn, cho dù hắn muốn thi triển pháp thuật, cũng không thể ra sức.
Một quyền qua đi, Lăng Phong không cho Phương Thần bất cứ cơ hội nào, lập tức xông lên, một cước đá vào bụng Phương Thần, trực tiếp đạp bay hắn ra mười mấy mét.

- Phốc, Khụ khụ khụ. . .

Phương Thần phun ra một ngụm máu tươi, liền không ngừng ho khan, giờ phút này hắn đã vô lực tái chiến.

- Chết đi cho ta!

Lúc này, hai tay Tào Tùng giơ một khối đá lớn, đột nhiên vọt tới phía Lăng Phong.

Thế nhưng là, lúc Tào Tùng chuẩn bị đem tảng đá lớn trong tay đánh tới đầu Lăng Phong, Lăng Phong đột nhiên quay đầu.

Tào Tùng trong nháy mắt liền ngây người, phảng phất trúng Định Thân Thuật, liền ngay cả biểu lộ trên mặt, cũng bảo trì trạng thái, hai mắt trừng tròn xoe, biểu tình dữ tợn trên mặt, dần dần thu liễm, cuối cùng đối với Lăng Phong mỉm cười, tảng đá lớn kia cũng không có đập xuống.
Lăng Phong nhìn chằm chằm Tào Tùng, sau đó đột nhiên vung tay quất vào mặt Tào Tùng.

- Đùng!

Tào Tùng bay ra ngoài sáu bảy mét, lại có hai cái răng bay ra từ trong miệng của hắn, hắn trực tiếp ngã vào đống rác trước cửa ra vào Súc Mục phòng.

- Ta dựa vào!

Bạch Tử Long bọn hắn thấy cảnh này, cũng nhịn không được mắng một tiếng, bọn hắn thật sự nghĩ không ra, Lăng Phong thực lực dĩ nhiên cường đại như thế, dễ như trở bàn tay liền đánh bại Tào Tùng, Phương Thần cùng Phương Ngọc.

Vừa rồi một màn kia, phát sinh trong thời gian cực ngắn , đừng nói là Bạch Tử Long bọn hắn, cho dù là Lăng Phong cũng không nghĩ tới thực lực của mình thế mà mạnh như vậy.

- Ác thảo nha, tiểu tử kia là ai? Lại lợi hại như thế!

- Không biết nha, thế mà có thể ngược Phương Ngọc cùng Phương Thần, thật lợi hại!
- Ta biết hắn là ai, hắn tên là Lăng Phong, trước đó tại giới tạp dịch thời điểm, cái kia Trương Chính Trực chính là bị hắn buộc trở thành đệ tử ngoại môn!

- Hắn chính là Lăng Phong nha!

Những đệ tử ngoại môn đang quan sát, cũng đều bị biểu hiện của Lăng Phong dọa cho chấn kinh, dù sao Phương Thần cùng Phương Ngọc đều là Thanh Đồng bảng xếp hạng Top 100 tên siêu cấp cường giả.

Nhưng bây giờ hai người liên thủ đều đánh không lại Lăng Phong, thực sự để cho người ta rung động.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.