Trở về truyện

Hồng Mông Thiên Đế ( Sắc ) - Chương 52:

Hồng Mông Thiên Đế ( Sắc )

52 Chương 52:

Mà giờ khắc này Lăng Phong, thì là đi tới bên trong phòng tằm, quan sát những tằm kia, bởi vì không phải tất cả tằm đều có thể ăn sạch sẽ lá dâu, cho nên hắn sáng sớm nhất định phải dọn dẹp sạch sẽ những lá dâu cùng với phân tằm.

Đi vào phòng tằm, Lăng Phong phát hiện những tằm này tựa hồ phát sinh biến hóa, trên thân bọn chúng xuất hiện một đường vân màu vàng, cứ việc bọn chúng trên thân cái kia đường vân màu vàng rất ảm đạm, nhưng Lăng Phong vẫn nhìn ra.

- Tại sao có thể như vậy? Chẳng lẽ là bởi vì đêm qua ăn những lá dâu màu vàng?

Lăng Phong hơi nghi hoặc một chút, sau đó nắm một đầu tằm, đặt ở trên lòng bàn tay của mình, cẩn thận quan sát, hắn phát hiện những tằm này sinh mệnh lực tựa hồ trở nên mạnh hơn.

Xác định những tằm này không có gì đáng ngại, hắn mới yên tâm lại.

Những tằm này thế nhưng là bảo bối của sư tỷ hắn, nếu là thật sự xuất hiện vấn đề gì, sư tỷ khẳng định sẽ rất thương tâm.

Thanh lý xong phòng tằm, Lăng Phong chọn những lá dâu tằm ăn thừa cùng với phân tằm, đi tới bên trong vườn dâu, sau đó chôn ở dưới cây dâu, làm cho cây dâu có chất dinh dưỡng.

Làm xong đây hết thảy, Lăng Phong tiếp tục cầm lấy linh cuốc, nhảy vào giếng hắn đào hôm qua, tiếp tục đào móc.


Đợi đến giữa trưa, Lăng Phong phát hiện thổ chất bên trong vườn dâu, lại trở nên khô ráo.

- Kì quái, thổ chất của vườn dâu, tại sao lại khô ráo nhanh đến như vậy?

Lăng Phong cúi đầu cầm lên một nắm bùn đất, sau đó lại đi đến sờ soạng lá dâu, phát hiện lá dâu bọn chúng đều yên yên, lại không tưới nước mà nói, liền muốn tróc ra.

Hắn quay đầu nhìn cái hố mình đào, nỉ non nói:

- Chẳng lẽ là bởi vì cái giếng kia?

Lăng Phong biết, đào cái giếng kia càng sâu, đại lượng linh lực thuộc tính "Hỏa" từ đáy giếng phát ra, hẳn là những này linh lực thuộc tính "Hỏa", dẫn đến hơi nước bến trong vườn dâu nhanh chóng bốc hơi.

- May mà ta biết Linh Vũ Quyết, nếu không, cũng không dám tiếp tục đào xuống!

Lăng Phong nghĩ thầm, cùng lúc đó, trong lòng của hắn cũng đối dưới thần bí bảo vật càng ngày càng cảm thấy hứng thú.


Hắn kết động thủ ấn, bắt đầu thi triển Linh Vũ Quyết.

Khi đám mây hình thành đằng sau, trên bầu trời, cái kia một cỗ uy áp thần bí, xuất hiện lần nữa.

Lăng Phong ngẩng đầu, chỉ gặp lại một đạo lôi điện màu vàng thoáng hiện, trực tiếp bổ vào trong đám mây kia.

Một màn này, giống như đúc ngày hôm qua, sau đó đám mây biến lớn, ngay sau đó liền rơi xuống linh vũ.

Chỉ bất quá, hôm nay bên trong những linh vũ, tỉ lệ giọt mưa màu vàng cao hơn hôm qua.

Hôm nay linh vũ, cũng dài hơn hôm qua nửa nén nhang.

Một trận linh vũ qua đi, vườn dâu lần nữa trở nên sinh cơ bừng bừng, bên trong vườn dâu tràn ngập linh khí nồng nặc, những linh khí kia đã tạo thành linh vụ.


Cây dâu già kia nhánh mầm, giờ phút này cũng dài đến dài hai tấc, nhánh mầm bên trên tán phát lấy nhàn nhạt linh lực ba động, mà lại hào quang màu vàng óng kia, cũng mãnh liệt hơn hôm qua rất nhiều.

Lăng Phong lập tức nhảy xuống đáy giếng, sau đó vận chuyển Vô Danh Luyện Khí Quyết, hấp thu linh vụ bên trong vườn dâu cùng linh lực dưới giếng.

Sau một canh giờ, Thanh Đồng bảng xếp hạng thứ hai Phương Du, mang theo Phương Thần cùng Phương Ngọc, còn có cái kia Tào Tùng, đi tới Súc Mục phòng.

Phương Du dáng người thon dài, nhìn có chút đơn bạc, khuôn mặt gầy gò, sắc mặt có chút tái nhợt, lông mày rậm phía dưới, cặp mắt kia có tinh mang lấp lóe, cao ngất mũi ưng phía dưới, bờ môi có chút đơn bạc, cả người hắn nhìn qua, có chút lạnh.
- Bạch Tử Long, cút ra đây cho ta!

Tào Tùng cáo mượn oai hùm đối với Súc Mục phòng lớn tiếng quát mắng.

Trong Súc Mục phòng, Bạch Tử Long bọn hắn, nghe được âm thanh quát mắng, sắc mặt đột nhiên trầm xuống, lập tức đi ra ngoài cửa.

Khi bọn hắn nhìn thấy Phương Du, Bạch Tử Long lập tức ngây ngẩn cả người, cái chân vừa bước ra cửa ngoài, cũng lập tức rụt trở về.

Nhìn thấy động tác của Bạch Tử Long, ánh mắt Phương Du cùng Phương Thần khẽ híp một cái.

Lúc này, Trương Đại Cát cùng Phùng Thiên Tường, cũng tới cửa ra vào, khi bọn hắn hai người nhìn thấy Phương Du, đều sửng sốt một chút.

- Xem ra cái này Phương Hằng, thật là muốn giết chết chúng ta nha, thế mà ngay cả Phương Du đều phái tới!

Trương Đại Cát nhìn Phương Du, sắc mặt có chút âm trầm, bọn họ cũng đều biết Phương Du rất lợi hại.
- Bạch Tử Long, ngay lập tức đi ra nhận lấy cái chết!


Cái kia Tào Tùng mở miệng lần nữa quát mắng.

- Ngu xuẩn! Có gan các ngươi liền giết!

Bạch Tử Long ánh mắt rơi vào người Tào Tùng, mắng một tiếng, sau đó đóng cửa đại môn lại.

- Cái này. . .

Tào Tùng, Phương Thần, Phương Ngọc đều lập tức nổi giận, bọn hắn giờ phút này thật muốn xông vào hung hăng thu thập Bạch Tử Long bọn hắn một trận, thế nhưng là bọn hắn không dám.

- Phương Du đại ca, chúng ta bây giờ làm cái gì?

Cái kia Phương Thần quay đầu nhìn Phương Du, giờ phút này bọn hắn thế nhưng là lấy Phương Du cầm đầu.

- Chờ đã, ta xem bọn hắn có thể trốn đến lúc nào!

Phương Du hừ lạnh một tiếng, sau đó trực tiếp ngồi xuống xếp bằng trước cửa ra Súc Mục phòng.

Loại chuyện này, hắn không phải lần đầu tiên gặp, những năm gần đây, Phương Hằng cũng cho hắn đi thu thập rất nhiều gia hỏa không nghe lời, những người kia đều sợ hãi hắn, chỉ có thể lựa chọn tránh né.
Phương Du là một người vô cùng kiên nhẫn, hắn không tin đám người Súc Mục phòng có thể một mực trốn ở đó.

Chỉ cần Bạch Tử Long bọn hắn đi ra, hắn cũng không khách khí chút nào xuất thủ với Bạch Tử Long bọn hắn.

- Vậy chúng ta liền chờ cùng Phương Du đi!

Tào Tùng nói xong, cũng lập tức ở ngồi xuống bên người Phương Du, Phương Thần cùng Phương Ngọc cũng giống như thế.

Mà Phương Du thì nhắm mắt dưỡng thần, không để ý đến Tào Tùng cùng Phương Thần huynh đệ.

- Thảo! Bạch lão đại, mấy tên kia, giống như không muốn đi, chúng ta nên làm thế nào?

Trương Đại Cát qua khe cửa nhìn thấy cử động của Phương Du bọn hắn , nhịn không được mắng to.

Trong lòng của hắn cũng rõ ràng, bọn hắn chỉ tránh được nhất thời, không tránh được một thế, cái này căn bản liền không phải kế lâu dài.
- Ta cũng không biết như thế nào cho phải, hiện tại hay là gặp một bước đi một bước, đến lúc đó nếu không được, ta đã đột phá, đem tên kia thu thập hết!

Bạch Tử Long trong mắt lóe lên một tia ngoan ý.

- Đột phá?

Trương Đại Cát cùng Phùng Thiên Tường khẽ giật mình, hơi kinh ngạc nhìn Bạch Tử Long.

Bọn họ cũng đều biết, Bạch Tử Long cùng bọn hắn đều sớm đã đả thông sáu đầu chủ kinh mạch, liền ngay cả ba đầu chủ kinh mạch còn lại, bọn hắn cũng đều đả thông không sai biệt lắm, chỉ là lưu lại một đoạn ngắn không có đả thông, mục đích là vì áp chế tu vi của mình, còn không muốn đột phá.

Chỉ cần hắn nguyện ý, tùy thời đều có thể đột phá đến Luyện Khí đệ cửu trọng, trở thành người nổi bật trong đệ tử nội môn.

Bọn hắn sở dĩ không có đột phá, đó là bởi vì bọn hắn biết, Thanh Ngưu lĩnh có đại bí mật, có truyền thừa cường giả tuyệt thế lưu lại, bọn hắn muốn thu hoạch được những truyền thừa cường giả này lưu lại.
Nếu như đột phá, bọn hắn liền rời khỏi Thanh Ngưu lĩnh, kể từ đó, bọn hắn liền không cách nào thu hoạch được Thanh Ngưu lĩnh truyền thừa.

- Ai, chúng ta chờ đợi tại Thanh Ngưu lĩnh lâu như vậy, vẫn là không có đạt được truyền thừa này, có lẽ chúng ta vô duyên với truyền thừa này, cho dù có đợi thêm 100 năm nữa, cũng là không làm nên chuyện gì!

Bạch Tử Long cảm thán, hắn cùng Quan Vân Phượng, Trương Đại Cát, còn có Phùng Thiên Tường, đều biết Thanh Ngưu lĩnh có truyền thừa cường giả tuyệt thế lưu lại, nhưng truyền thừa này, cần năm cái tín vật mới có thể mở ra.

Bọn hắn đều có một cái đặc điểm, tất cả mọi người là bị người từ bên ngoài đem vào tới, cùng Lăng Phong tiến vào Huyền Kiếm tông phương thức giống nhau như đúc, mà lại bọn hắn cũng giống như Lăng Phong, căn bản cũng không biết thân phận người đưa mình vào Huyền Kiếm tông!
Bọn hắn tiến vào Huyền Kiếm tông về sau, đều là từ đê đẳng nhất tạp dịch làm lên, cuối cùng đi đến Thanh Ngưu lĩnh.

Tại Thanh Ngưu lĩnh, bốn người bọn họ đều là rất nhanh liền đạt được Thanh Ngưu lĩnh truyền thừa tín vật, mà lại tại bọn hắn đạt được tín vật thời điểm, cũng biết bí mật lớn nhất của Thanh Ngưu lĩnh.

Chỉ cần bọn hắn đạt được Thanh Ngưu lĩnh truyền thừa, liền có thể chính thức trở thành những đệ tử đích truyền của những cường giả bí ẩn kia.

Bây giờ bốn người bọn họ, đều phân biệt đạt được một loại tín vật, mà cái tín vật thứ năm, lại chậm chạp không thể xuất hiện.

Cho nên, Bạch Tử Long bọn hắn những năm gần đây, vẫn luôn đang chờ.

Bọn hắn trong bốn người này, Bạch Tử Long tại Thanh Ngưu lĩnh đợi thời gian dài nhất, gần mười năm, thứ hai chính là Quan Vân Phượng, nàng chờ đợi chín năm, Trương Đại Cát tám năm, Phùng Thiên Tường bảy năm.
Bốn người bọn họ đều là đi vào Thanh Ngưu lĩnh một năm đều chiếm được tín vật, mà người đi tới Thanh Ngưu lĩnh một năm sau còn không chiếm được tín vật, đều sẽ bị dời.

Những năm này, mỗi một năm đều sẽ có một người mới tiến vào Súc Mục phòng, mục đích đúng là để những người mới kia tìm ra tín vật thứ năm.

Chỉ tiếc những người này đều không có thành công, mà Bạch Tử Long bọn hắn vừa chờ này, chính là bảy năm.

Bạch Tử Long lắc đầu, thời gian hắn chờ tại Thanh Ngưu lĩnh dài nhất , chờ lâu như vậy, tín vật thứ năm vẫn chưa xuất hiên, khiến trong lòng của hắn cũng rất bất đắc dĩ.

Bọn hắn mặc dù là bị Huyền Kiếm tông những cường giả bí ẩn kia tìm đến, nhưng bọn hắn đi vào Huyền Kiếm tông đằng sau, những lão giả thần bí lại vẫn luôn không tiếp tục liên lạc qua bọn hắn.
Coi như hiện tại Quan Vân Phượng xuất hiện nguy hiểm tính mạng, những cường giả bí ẩn kia cũng không có bất luận tin tức gì, bọn hắn cũng biết, nếu không đạt được Thanh Ngưu lĩnh truyền thừa, những cường giả bí ẩn kia sẽ không quản sống chết của bọn hắn.

Trương Đại Cát cùng Phùng Thiên Tường liếc nhau một cái, hai người biểu lộ đều có chút bất đắc dĩ.

- Ai, có lẽ đúng như lời của Bạch lão đại, chúng ta thật vô duyên với truyền thừa kia!

Trương Đại Cát cau mày, trong lòng cảm giác cực kì không cam lòng, bọn hắn áp chế tu vi, chờ đợi tại Thanh Ngưu lĩnh đợi lâu như vậy, chính là vì đạt được truyền thừa này, bây giờ kết quả là lại là công dã tràng, đổi lại là ai, trong lòng cũng không dễ chịu.

Nếu như Quan Vân Phượng không có trúng độc, bọn hắn cũng sẽ không bị động như thế, có lẽ bọn hắn sẽ còn tiếp tục ẩn nhẫn.
Thế nhưng bây giờ Quan Vân Phượng trúng độc, nguy cơ sớm tối, bọn hắn tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn Quan Vân Phượng chết đi.

Đến lúc đó, Phương Hằng thật đem bọn hắn bức gấp, bọn hắn cũng chỉ có thể đột phá, sau đó cùng Phương Hằng bọn hắn chính diện chống lại.

- Đúng vậy a, ta cũng rất không cam tâm a! Hiện tại Ngũ sư đệ thiên phú không tồi, cũng không biết hắn có thể hay không đạt được tín vật thứ năm!

Phùng Thiên Tường lắc đầu, sau đó cùng Trương Đại Cát đều xoay người đi làm việc, hai người bọn họ trong lòng đối với Lăng Phong chờ mong cũng không phải rất cao, dù sao bọn hắn cũng biết, tín vật của Thanh Ngưu lĩnh truyền thừa, không phải thiên phú cao liền có thể đạt được, cái này còn phải nhờ cơ duyên.

Ban đêm, Lăng Phong đúng giờ về tới Súc Mục phòng, bất quá hắn trở về từ cửa sau Súc Mục phòng, cũng không biết Phương Du bọn hắn đã ngăn ở cửa ra vào.
Súc Mục phòng cửa sau, có thể tiến về bất kỳ ngóc ngách nào của Thanh Ngưu lĩnh, nhưng lại không cách nào rời đi Thanh Ngưu lĩnh.

Như muốn rời đi Thanh Ngưu lĩnh, chỉ có thể đi bằng cửa trước.

Căn cứ Huyền Kiếm tông quy định, Súc Mục phòng chung quanh lãnh địa, đều là thuộc về sinh sản yếu địa, không có cho phép, ai cũng không thể tự tiện tiến vào.

Người tự tiện xông vào sinh sản yếu địa, chắc chắn trọng phạt, nếu đánh nhau tội danh càng thêm nghiêm trọng.

Trước kia liền từng có đệ tử nội môn tự tiện xông vào giới tạp dịch sinh sản yếu địa, cuối cùng cái kia một tên đệ tử nội môn, bị phế trừ tu vi, trục xuất tông môn.

Mà tại Thanh Ngưu lĩnh, ngoại trừ thông hướng Súc Mục phòng tiểu đạo kia cùng Súc Mục phòng cửa ra vào đất trống bên ngoài, còn lại khu vực đều là thuộc về sinh sản khu vực, đừng nói là Phương Du, liền xem như Phương Hằng tới, cũng không dám tự tiện xông vào.
- Ngũ sư đệ a, trong khoảng thời gian này, ngươi liền tận lực đừng đi ra ngoài, bên ngoài có chó!

Ban đêm lúc ăn cơm, Bạch Tử Long nhàn nhạt nói với Lăng Phong.

- Chó?

Lăng Phong sửng sốt một chút, sau đó theo bản năng nuốt xuống một chút nước bọt, trong đầu của hắn lập tức xuất hiện đầu hắc cẩu trước đó, thịt của hắc cẩu kia, đến nay khó quên.

- Cái này, Ngũ sư đệ, đại sư huynh nói tới chó, là chó săn của Phương Hằng, lần này, Phương Hằng phái Thanh Đồng bảng bên trên xếp hạng thứ hai Phương Du đến, thực lực của người này rất mạnh, cho dù là đại sư huynh cũng chưa chắc có thể đánh được hắn, gia hỏa này đang trước cửa ra vào, cho nên vì để tránh cho phiền toái không cần thiết, ngươi hay là đừng đi ra ngoài thì tốt hơn!

Nhìn thấy bộ dạng thèm thuồng của Lăng Phong, Trương Đại Cát lập tức mở miệng, sợ Lăng Phong nghĩ sai.
- Dạng này nha, ta đã biết, ta không đi ra là được!

Lăng Phong gật đầu, sau đó cúi đầu đào cơm, hiện tại phát hiện đại bí mật trong vườn dâu, bên trong vườn dâu kia, mượn nhờ linh lực dưới lòng đất kia, có thể làm cho tu vi của hắn nhanh chóng tăng lên, hắn hiện tại cũng không tâm tư đi những địa phương khác.

Phương Du ngăn trước cửa, cũng làm cho hắn nhớ tới lúc hắn giao phong cùng Lâm Bạch.

Đoạn thời gian kia, thật sự nghĩ lại mà kinh!

Sau khi cơm nước xong, Lăng Phong trở lại gian phòng của mình, bắt đầu vận chuyển chân khí trong cơ thể, tiếp tục trùng kích đầu chủ kinh mạch thư sáu.

Tại vườn dâu, trong đan điền của hắn, liền đã tồn đầy chân khí.

Sáng sớm ngày thứ hai, Lăng Phong sau khi rời giường, liền đi hái lá dâu, thanh lý phòng tằm, cho ăn tằm, đào giếng, tu luyện. . .
Cuộc sống về sau, Lăng Phong đều là dạng này vượt qua.

Mà Phương Du bọn hắn, cũng là triệt để cùng Lăng Phong bọn hắn tiêu hao, mỗi ngày đều đợi trước cửa phòng.

Bọn hắn biết, cửa này là lối đi duy nhất xuống núi, Bạch Tử Long bọn hắn muốn rời khỏi, nhất định phải đi ra từ đây.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.