Trở về truyện

Hoán Mệnh - Chương 56: Cố Nhân Và Niềm Vui Bất Ngờ (2)

Hoán Mệnh

56 Chương 56: Cố nhân và niềm vui bất ngờ (2)

Hoàng My chưa hiểu ra chuyện gì thì Minh đã quay sang, hai cánh tay mạnh mẽ ôm choàng quanh người nàng.

- Em đừng nghĩ lung tung. Em cũng biết anh làm nghề gì mà… Tối nay trước khi gặp em, anh còn phải đưa một cô gái mại dâm đi cấp cứu vì bị rách tử cung… Em nghĩ anh là gì ? Giám đốc một Tập đoàn lớn sao ? Anh có tư cách xem thường em sao ?

- Em xin lỗi… Em xin lỗi... - Hoàng My vùi mặt vào cổ Minh khóc thút thít.

- Anh muốn đưa em về nhà vì anh… không thể ở lại với em… anh lại không yên tâm để em ngủ ngoài một mình.

- Nhưng… còn Hạ Vi và chị Ngọc Nga… họ sẽ nghĩ gì ? - Hoàng My buột miệng hỏi.

- Hai người họ sẽ hiểu. Em là bạn của anh. Không có gì phải ngại.

- Vâng.

Hoàng My im lặng không phản đối nữa. Suốt đoạn đường về nhà Minh, nàng nhìn ánh đèn trên đường lướt qua khung kính xe thành những khoảng sáng tối chớp tắt liên tục. Anh nói đúng, mình là bạn của anh, có gì phải ngại. Lòng nàng chợt có chút hụt hẫng buồn bã.


--------+++++++-------

1h45 sáng,

Minh về đến nhà thì Ngọc Nga và Hạ Vi vẫn chờ. Ngọc Nga ngồi xem Tivi, Hạ Vi gối đầu lên đùi nàng ngủ đáng yêu như một con mèo nhỏ. Nghe âm thanh mở cửa, hai người đều bừng tỉnh nhìn ra cửa. Thấy Minh xuất hiện lại mang theo một cô gái dáng người dong dỏng cao, hai người sắc mặt đều biến đổi. Nhưng Ngọc Nga là người bình tĩnh lại nhanh nhất… Nàng bước đến cởi áo vest cho Minh.

- Anh bị thương sao ?

Hạ Vi thấy áo Minh còn một vệt máu đỏ thẫm, giật thót mình lao đến, sự khó chịu ban nãy cũng bay biến mất.

- Không phải… không phải máu của anh… - Minh cười xoà.

- Mà hai em không chào bạn cũ sao ?

Nghe Minh nói, Hạ Vi và Ngọc Nga đều ngạc nhiên nhìn sang cô gái còn lúng túng đứng sau lưng Minh. Đến lúc Hoàng My hạ cái mũ trùm đầu xuống hai người mới tròn xoe mắt reo lên.


- Chị Hoàng My… Trời ơi… Lâu lắm rồi em mới gặp chị…

Hạ Vi lúc này lại vui vẻ niềm nở hơn Ngọc Nga. Vì Ngọc Nga vốn chỉ gặp Hoàng My một lần trước đây. Còn Hạ Vi vốn đã quen biết, sau đó lại còn học chung trường một năm ở Văn Hiến với Hoàng My. Ngay cả chuyện Nhật Vi ngày đó ra sân bay đi du học cũng là Hoàng My kể cho Hạ Vi nghe. Nàng mới kịp thông báo cho Minh biết. Dù sao cũng là một vòng tròn luẩn quẩn, quay qua quay lại đều quen biết nhau.

- Tối nay Hoàng My sẽ ngủ nhà mình. Hai em sắp xếp phòng bên kia cho My ngủ nha…

Minh nói với Ngọc Nga và Hạ Vi, xong quay qua Hoàng My mỉm cười nói:

- Em có đói bụng không ? Ở đây không khách sáo nhé.

- Dạ không. - Hoàng My lắc đầu.

- Ừ, vậy em nghỉ ngơi đi. Cũng khuya rồi. Ngủ ngon nhé…


Minh đang rất muốn đi tắm, cả người còn mùi máu. Anh vẫy tay chào Hoàng My rồi đi vào phòng ngủ lớn. Minh cũng không để ý Ngọc Nga và Hạ Vi lúc này đang nhìn nhau có chút khó xử.

- Làm sao đây ? - Hạ Vi nhăn nhó nhìn Ngọc Nga.

Ngọc Nga nhìn Hạ Vi lại quay sang nhìn Hoàng My, lúng túng không biết giải quyết thế nào.

- Có chuyện gì vậy ? - Hoàng My hỏi.

- Thật ra… do anh Minh không biết… căn phòng kia… đang sửa chữa. Nên… nên… - Hạ Vi ấp úng nói.

Hạ Vi đang nghỉ hè ở nhà suốt ngày với Ngọc Nga. Hai người không biết làm gì nên nghĩ ra đủ thứ việc để làm… Và gần đây nhất là hai người đưa ra sáng kiến cải tạo căn phòng trống kia thành một cái phòng dành cho… em bé. Dĩ nhiên là em bé là trong tương lai, giữa Hạ Vi và Ngọc Nga thì em bé của ai cũng là con chung. Ngọc Nga và Hạ Vi đều thống nhất để căn phòng hoàn thành mới nói với Minh. Sáng sau khi Minh đi làm thì thợ đến thi công, chiều trước khi Minh về thì đám thợ đã bị đuổi về. Hiện giờ công trình sắp hoàn thành, còn ngổn ngang đủ thứ, bụi bặm đóng thành lớp.

- Vậy… để mình sofa cũng được… - Hoàng My nói.

- Không được… Anh Minh giết em mất… - Hạ Vi xua xua tay.

- Vào phòng ngủ chung đi… giường lớn như vậy mà… - Ngọc Nga chợt lên tiếng.

- Không được đâu… - Hoàng My mặt đỏ ửng, nói.

- Đừng nói là My không biết Thuận Minh là Minh trước đây… Hai người đâu phải chưa có quan hệ trên tình bạn chứ… Hay là… ngại hai đứa này ở bên cạnh… Hi hi… - Ngọc Nga khoác tay Hoàng My hỏi, làm mặt nàng càng đỏ hơn.

Ngay lúc này Hạ Vi ngơ ngác không hiểu nhưng Ngọc Nga lại là người tỉnh táo nhất.


Ngay cả Minh lúc dẫn Hoàng My về nhà cũng không nghĩ đến mình để lộ một sơ hở lớn. Cực lớn. Hạ Vi biết Minh và Nhật Vi gặp gỡ nhận lại nhau từ đêm sinh nhật nàng. Nhưng Minh lại không hề kể với Hạ Vi, Ngọc Nga về cuộc gặp gỡ với bốn người Hoàng My. Dĩ nhiên là do Minh có tật giật mình… Hôm đó Minh bận rộn làm tình cả buổi chiều với bốn đứa con gái, trong khi đó ở nhà Ngọc Nga bị Bang chủ cho người bắt đi… Vậy mà hôm nay Minh lại đường đường chính chính đem Hoàng My, một người "cũ" về nhà… Chẳng khác nào thừa nhận mối quan hệ tình cảm nhăng nhít của Hoàng Minh ngày xưa đã được thành công thừa kế bởi Thuận Minh ngày nay ?!

- Là sao ?! - Hạ Vi còn ngơ ngác.

- Là Minh… trước khi đến với chúng ta đã nợ tình gieo rắc khắp nơi chứ sao ! - Ngọc Nga nói.

- Nhưng… đó là khi anh ấy còn trong cơ thể Hoàng Minh thôi… Sau này... - Hạ Vi vừa nói vừa suy diễn, chợt hai mắt mở tròn nhìn qua Hoàng My.

Hoàng My lúng túng đỏ mặt. Nàng thật hận Minh đem mình về nhà lại bỏ đi mất… Lúc này nàng thật không biết nói gì với Ngọc Nga và Hạ Vi.

- Thật ra… khi xưa hay bây giờ cũng vậy thôi. Anh Minh và chị vẫn là bạn… - Hoàng My nói càng lúc càng nhỏ. - Dù có hơn tình bạn một chút, nhưng không phải như em và chị Nga nghĩ đâu.

- Vậy… chị có từng yêu anh Minh không ? - Hạ Vi hai mắt mở tròn hỏi.

- Không có…

Hoàng My lắc đầu. Nàng thừa nhận mình không ít lần xao xuyến vì Minh. Nhưng nàng hiểu đó chỉ là một loại tình cảm phát sinh sau nhiều lần gần gũi xác thịt. Nếu lấy thứ tình cảm mơ hồ đó ra so sánh với tình yêu của Nhật Vi và Minh lại chênh lệch rất nhiều.

- Vậy em yên tâm rồi… Hì hì… Mình đi ngủ thôi…

- Thôi đi ngủ. Khuya rồi…

Hoàng My bị Ngọc Nga và Hạ Vi mỗi người một bên choàng tay kéo vào phòng ngủ lớn.

- Nhưng mà…

- Suỵt… đi ngủ thôi…

- Cởi đồ ra đi…

- Thôi… kì lắm…

- Kì gì chứ… Bọn em ngủ không mặc đồ đâu… hi hi…

- Nhưng mà…

…..

Năm phút sau, Minh tắm xong, lau khô người, trần truồng bước ra ngoà. Anh thoáng ngạc nhiên vì đèn phòng ngủ đã tắt, chỉ để lại một đèn treo tường nhỏ mờ mờ. Cũng đã khuya, Minh cho rằng Hạ Vi và Ngọc Nga mệt mỏi. Bản thân anh cũng rã rời, hai mí mắt chỉ muốn díu lại.

Minh lồm cồm leo lên chiếc giường đệm nước tròn rộng như sàn đấu vật của mình. Anh vừa ngã lưng nằm xuống. Từ hai bên hai cơ thể mềm mại mát rượi ôm cứng quanh người Minh. Hai chiếc đùi thon dài gác ngang như muốn bảo vệ vật đàn ông của Minh. Minh quay qua hít mùi hương thoảng trên mái tóc của Ngọc Nga, lại quay qua hôn nhẹ lên trán Hạ Vi…. Thật là khoan khoái dễ chịu ah.

Minh thiêm thiếp chìm vào giấc ngủ, không để ý bên ngoài vòng tay anh còn một thân hình cô độc cuộn tròn trong tấm chăn mỏng.

--------++++-------

Tờ mờ sáng,

Trong giấc ngủ mơ màng, Minh cảm nhận được một bên cánh tay mình trống trải. Bàn tay anh sờ sờ trên tấm nệm còn hơi ấm, lại vươn ra xa hơn rồi tìm thấy được một cơ thể mềm mại. Minh choàng tay qua người nàng kéo vào lòng mình. Lại chép chép miệng, ngủ tiếp ngon lành.

Hoàng My lúc này mặt đỏ ửng nằm im thin thít trong vòng tay Minh không biết phải làm sao. Ngay trước mặt nàng, gối lên bên kia ngực anh là gương mặt xinh đẹp ngủ mê man của Hạ Vi. Còn Ngọc Nga đi đâu mất, Hoàng My cũng không biết. Vấn đề không dừng ở đó… Do không có đồ ngủ, nên tối qua trên người nàng chỉ mặc đồ lót. Còn anh lại không mặc gì. Thậm chí Hạ Vi, rõ ràng lúc tối lên giường có mặc váy ngủ, giờ lại trần trụi, nửa bờ mông trắng nõn lộ ra dưới lớp chăn. Hoàng My cả gương mặt nóng ran, nàng cảm giác như mình trở thành một kẻ trộm tình bất đắc dĩ.

Từ ngày đó sau cuộc hội ngộ của năm đứa tại khách sạn, đến bây giờ Hoàng My vẫn chưa một lần ân ái. Phần vì áp lực học tập, phần vì nàng không có cảm giác với những người con trai khác. Lúc này đây, bàn tay nàng đặt trên bộ ngực rắn chắc của Minh như cảm nhận được từng múi cơ, khí tức đàn ông của anh làm cả người nàng nhộn nhạo nóng rang lên. Hoàng My nhắm chặt hai mắt, gò má ửng hồng khi bàn tay nhỏ nhẹ nhàng lướt vào trong lớp chăn, chạm lên từng múi cơ bụng nổi cộm cứng rắn của Minh. Nàng muốn nín thở khi bàn tay chạm vào vùng lông rậm rạp nham nhám trên hạ thể anh… Một chút nữa thôi…

Ngay lúc này, cửa toilet bật mở. Ngọc Nga mặc một chiếc áo ngủ satin mỏng, bước ra, gương mặt có chút tái nhợt không khoẻ. Nàng thoáng ngạc nhiên khi thấy Hoàng My nằm gọn trong vòng tay Minh, chiếm mất vị trí của mình. Ngọc Nga mỉm cười, nàng biết thói quen của Minh. Có lẽ anh cũng không biết mình đang ôm ai. Nàng lặng lẽ lên giường, nằm xuống bên cạnh Hoàng My, kéo chăn đắp lên người.

Hoàng My lúc này thật có khổ cũng không nói được. Nàng như một kẻ thứ ba xông vào chia cắt vợ chồng người ta ah. Nhưng bộ ngực này thật ấm áp, nàng chỉ muốn được ngủ như vậy mãi mãi không tỉnh lại. Có lẽ sau lần này mãi mãi nàng sẽ không còn cơ hội nữa. Đã vậy thì đành chai mặt một lần. Hoàng My hai gò má ửng đỏ, hít thở thật sâu như muốn cuốn hết mùi hương đàn ông của Minh vào trong người. Nàng dụi gò má mình lên ngực anh, từ từ mơ màng tìm vào giấc ngủ.

Nhưng lúc này Hoàng My cảm nhận được bàn tay Minh ấm áp vuốt ve tấm lưng mịn màng của nàng. Chạm đến dây áo ngực nàng lại tiện tay mở bung ra… Bàn tay anh lại đi xuống, lướt qua bờ eo nhỏ nhắn, chui vào mép quần lót nàng… Cơ thể Hoàng My run rẩy, hơi thở dồn dập khi bàn tay kia mân mê cặp mông nàng, rồi từ từ tiến sâu xuống dưới. Hai gò má Hoàng My nóng rực, nàng hé mắt nhìn lên nhận ra Minh vẫn đang ngủ. Đáng ghét, làm sao đang ngủ vẫn có thể táy máy như vậy chứ ?!

Hoàng My làm sao biết được. Mỗi ngày đến gần sáng là Minh có thói quen như vậy. Nếu không phải Hạ Vi và Ngọc Nga đã quen cảm giác bị mò mẫm vuốt ve trong giấc ngủ thì đã không chịu nổi sự quấy rối gần như theo thời khoá biểu kiểu kiểu này. Hạ Vi chợt trở mình, quay người sang bên kia, vẫn gối đầu lên cánh tay Minh mà ngủ. Nàng thậm chí không để ý bàn tay của anh đang nhẹ nhẹ xoa nắn hai bầu vú nàng.

Nhưng Hoàng My không phải là Hạ Vi và Ngọc Nga mỗi ngày đều được tưới tắm vuốt ve, nàng rất nhạy cảm, vô cùng nhạy cảm. Những ngón tay Minh cứ chui rút giữa khe mông Hoàng My lúc để im, lúc lại day day gãi gãi làm cả người nàng mềm nhũn, phải mím chặt môi để không phát ra tiếng. Tay nàng cũng không nhịn được nữa, tiến xuống dưới. Tim Hoàng My như ngừng đập khi bàn tay nhỏ nhắn của nàng chạm đến vật đàn ông của Minh. Nó thật lớn, còn lớn hơn trong trí nhớ của nàng. Nó thật nóng, lại cứng rắn dựng đứng như sẵn sàng lâm trận. Ôi… Hoàng My mắt nhắm chặt, cắn bờ môi đỏ mọng, bàn tay nhỏ bắt đầu lên xuống vuốt ve nó. Giây phút này Hoàng My chính thức trở thành kẻ trộm tình… nhưng nàng tình nguyện mang tiếng xấu này.

- Ư…

Hoàng My mím chặt môi vẫn không ngăn được tiếng rên khẽ. Nàng chỉ biết cả cơ thể mình đang có một ngọn lửa thiêu đốt hừng hực, tay không ngừng sục sục dương vật cứng như sắc đá của Minh. Hoàng My lúc này không nhận ra bàn tay Minh bên dưới nàng, không còn lúc ngừng lúc động nữa, mà liên tục day day hai mép âm hộ của nàng. Hơi thở nàng gấp gáp, bờ mông vô thức cũng vểnh ra đón lấy tay anh. Đến lúc một bàn tay mềm mại khác phủ lên tay nàng như muốn giúp nàng vuốt ve dương vật anh, Hoàng My mới choàng tỉnh mở to hai mắt.

- Chị… chị…

Hoàng My mặt đỏ gay đối diện với đôi mắt tròn xoe của Hạ Vi gần trong gang tấc. Nàng ngẩng lên lại thấy Minh đang nhìn mình tủm tỉm cười, cả người càng ngượng chín xấu hổ như một tên trộm bị bắt quả tang. Ngay cả bàn tay "trộm hương" muốn rụt lại cũng bị Hạ Vi giữ chặt...

- Là do anh tác quái trước… đúng không ? - Hạ Vi gác tay lên ngực Minh bắt đầu hỏi cung.

- Ặc… anh… anh còn không biết Hoàng My ngủ đây mà…

Minh có chút oan uổng, than trời. Quả thật anh chỉ vừa nhận ra ít phút trước, khi dương vật mình liên tục thấy sương sướng lạ kì.

- Vậy bây giờ biết rồi… sao bàn tay trong quần lót người ta còn không rụt về… - Ngọc Nga chồm lên người Hoàng My, hỏi.

Hoàng My xấu hổ muốn chui xuống đất, mặt đỏ như gấc chín, cúi gằm không biết nói gì.

- Anh quên mất… ha ha… xin lỗi...

Minh rụt tay về, mấy ngón tay rõ ràng còn ướt ướt anh vô thức đưa lên mũi hít một cái. Hoàng My mặt đỏ như sắp xuất huyết. Hạ Vi hậm hực giở tung tấm chăn hất sang một bên. Toàn thân Minh tênh hênh trần trụi phơi bày trước mắt ba đứa con gái. Dương vật anh dựng đứng như cột cờ vừa to vừa gân guốc làm Hoàng My mặt nóng rang như có lửa.

- Còn nói không biết… Anh hư lắm… em phạt anh…

Hạ Vi làu bàu, cúi người thấp xuống hậm hực há miệng ngậm lấy dương vật Minh mút vào thật sâu.

- Ah… phạt anh nhiều vào… ôi…

Hoàng My chưa kịp thích ứng thì Minh đã ôm ghì lấy cơ thể nàng. Đặt lên đôi môi mềm mại của nàng một nụ hôn. Anh kéo chiếc nịt ngực đã tháo mở, vứt đi, tay đặt lên bầu vú nàng mân mê xoa nắn.

- Ưm…

Hoàng My toàn thân mềm nhũn trong vòng tay Minh. Miệng nàng hé mở đón chiếc lưỡi ấm áp của anh hôn hít say mê. Hai bầu vú nàng ưỡn lên cho tay anh vuốt ve mơn trớn. Nụ hôn của anh từ môi nàng rơi lên chiếc cổ nhỏ thon dài, xuống đến bờ vai và phần xương quai xanh thanh mảnh, rồi tìm đến hai bầu vú căng tròn của nàng.

- Ôi… Minh ơi…

Hoàng My cắn môi xuýt xoa mặt đỏ ửng nhìn xuống đầu lưỡi Minh đang liếm liếm quanh hai núm vú xinh xắn đỏ hồng của nàng. Nàng thở dốc, ưỡn ngực lên cho cái miệng tham lam của anh thoả thích nhấm nháp hôn hít.

- Chị Nga… lại đây với em đi...

Hạ Vi hai gò má ửng đỏ, bàn tay nhỏ sục sục dương vật căng cứng bóng lưỡng của Minh.

- Chị… chị hơi mệt… hôm nay chị không được đâu… - Ngọc Nga cười lắc đầu.

- Em bị sao ?- Minh rời khỏi người Hoàng My, quay qua nhìn Ngọc Nga có chút lo lắng nhìn nàng.

- Em không sao… thật đó… - Ngọc Nga vuốt ve gương mặt Minh, mỉm cười. - Ba người làm gì làm đi… em đi nấu đồ ăn sáng.

Ngọc Nga đi ra ngoài, còn đóng cửa lại. Hoàng My có chút ái ngại nhìn theo, hỏi Minh:

- Chị Nga không phải là… giận em chứ ?

- Không phải đâu… Chị Nga từ sáng hôm qua đã mệt mệt như vậy ah… - Hạ Vi trả lời.

Hạ Vi quỳ gối lên bên cạnh Minh, áp hai bầu vú căng tròn to lớn lên mặt anh. Minh vẫn có chút không yên, ánh mắt nhìn ra cửa. Nhưng hai khối thịt mềm mại mát rượi này làm anh có chút phân tâm, rồi vùi mặt vào nó hôn hít.

- Uwmm… hôn đầu vú em đi… ôi…

Hạ Vi ưỡn ngực ra cho Minh hôn, ánh mắt không khỏi nhìn qua bên cạnh ngầm so sánh. Hoàng My cởi quần lót ra, toàn thân trần truồng quỳ gối bên cạnh Minh. Thân hình thon thả tuyệt đẹp làm Hạ Vi cũng có chút đố kị. Hai bầu ngực không lớn, nhưng vô cùng tròn trịa cân xứng. Bụng phẳng lì không chút mỡ thừa tôn lên vòng eo nhỏ nhắn. Bờ hông lại uốn lượn nở đều hai bên cực kì quyến rũ. Từ lâu Hạ Vi biết Hoàng My làm người mẫu, nhưng nàng nghĩ người mẫu cũng có năm bảy loại. Vì vậy đến đêm qua Hạ Vi vẫn còn tự tin dạt dào về cơ thể của mình. Nhưng đến giờ phút này nàng bắt đầu chột dạ không yên… Không biết quyết định dễ dãi của mình hôm nay có dẫn đến hậu quả khôn lường nào không ?!

- Ư…

Hoàng My gương mặt xinh đẹp đỏ ửng nhìn Minh, tay nàng bên dưới đang đẩy dương vật anh từng chút đi vào âm hộ nàng. Cảm giác có anh tràn ngập bên trong cơ thể làm nàng sung sướng lâng lâng. Hoàng My từ từ hạ người xuống.

- Ôi…

- Ah…

Minh khoan khoái thở hắc ra một hơi. Cảm giác khít khao tuyệt diệu quen thuộc này làm anh sung sướng. Hoàng My chống tay ra phía sau cơ thể nảy nhẹ lên đều đều. Minh say mê nhìn ngắm cơ thể loã lỗ của nàng, lại nhìn phần âm hộ đỏ hồng xinh đẹp kia đang bị chèn cứng bởi dương vật của mình.

- Uwmmm…. Ôi…

Hoàng My rên rỉ khe khẽ, gương mặt xinh đẹp ửng đỏ, đôi mắt say tình nhìn Minh đắm đuối. Bất chợt tầm nhìn che lấp, trước mặt Minh là hai bầu vú tròn trịa núng nính…

- Không được nhìn… - Hạ Vi ôm cứng đầu Minh ép vào giữa ngực mình.

- Ha ha… Em làm gì vậy ? Ghen hả ? - Minh cũng không từ chối, vòng tay ôm lấy vòng eo của nàng, vùi mặt vào hai khối thịt mê người này.

- Hứ… em ghen đấy… ôi…

- Ha ha… cưng đáng yêu lắm… - Minh thì thào, miệng ngậm lấy núm vú nhỏ của Hạ Vi mút mút say mê.

- Ư… thật là đáng yêu… - Hạ Vi cúi xuống đón lấy môi Minh hôn cuốn lấy.

- Ừm… đáng yêu nhất…

- Hừ… Vậy còn được… tạm thời trả tự do cho anh…

Hạ Vi vừa muốn rời khỏi người Minh thì anh ngồi dậy choàng tay ôm quanh eo nàng. Tay còn lại kéo Hoàng My đến sát người mình, để nàng vòng chân ra phía sau, tay đặt trên vai anh tiếp tục nhún nhảy lên xuống.

- Uwmmm… Minh ơi…

Minh cúi xuống đón lấy hai bầu vú nảy tưng tưng của Hoàng My, nậm lấy hai núm vú ngậm mút say mê. Anh lại chuyển sang hôn rít lấy bờ môi đỏ mọng của Hạ Vi. Hai tay Minh đỡ dưới cặp mông tròn trịa của Hoàng My đỡ cơ thể nàng lên lại để nàng nhồi xuống. Dương vật Minh lần nào cũng vào đến tận cùng bên trong làm Hoàng My sướng đến ngất ngây bám chặt lấy cổ Minh mà run rẩy.

- Ôi… Minh ơi… em… sướng quá… ôi…

Hoàng My hôn rít lấy môi Minh, cơ thể run rẩy tuôn trào. Anh đặt nàng nằm xuống, lim dim thiêm thiếp trên giường, liền quay qua đón lấy cơ thể trần truồng của Hạ Vi. Minh đặt nàng xuống giường, chống tay nằm úp lên người nàng, đón lấy đôi môi mềm mại của nàng mà hôn hít say mê. Cặp đùi nõn nà của Hạ Vi tự mở rộng ra đón lấy anh.

- Uwmmm…

Hạ Vi rên dài một tiếng khi Minh đẩy người lấp kín âm hộ nàng. Sau ba năm được Minh tưới tắm chăm sóc Hạ Vi rực rỡ như một bông hoa nở rộ khoe sắc dưới ánh mặt trời. Âm hộ nhỏ bé của nàng từng là nổi khổ không biết nói cùng ai của Minh, bây giờ lại làm anh mê luyến nhớ nhung. Bên trong nàng khít khao như một cô gái mới biết mùi đàn ông, lại ướt át trơn nhẵn tuyệt vời như một người phụ nữ thành thục. Minh hít hà sung sướng bắt đầu nhịp nhàng tăng tốc.

- Uwmmmm… ôi… anh ơi…

Hoàng My nằm lim dim bên cạnh, trán còn rịn ướt mồ hôi. Ánh mắt nàng phức tạp nhìn Minh và Hạ Vi ân ái, vừa hâm mộ, lại có chút ganh tị. Cuộc sống Hạ Vi và Ngọc Nga thật hạnh phúc, thật vui vẻ. Tối được ôm ấp người đàn ông mình yêu đi vào giấc ngủ. Sáng lại được yêu thương ân ái liên miên. Đối với Hoàng My chuyện này như một giấc mơ xa vời không thể với tới. Hoàn cảnh gia đình đang bấp bênh bên bờ vực sụp đổ. Người đàn ông của đời mình nàng còn chưa thấy bóng dáng nơi đâu… Hoàng My chợt nhìn Minh. Nàng lại lắc đầu. Anh quá hoàn mỹ… bên cạnh còn chỗ trống cho mình sao ?! Hạ Vi, Ngọc Nga còn có một Nhật Vi sẽ trở về.

- Uwmmm… anh ơi…

- Anh đây… ah…

Minh gồng cứng người rồi gục xuống trên người Hạ Vi. Hai đôi môi hổn hển dính chặt vào nhau say mê.

Mười phút sau,

Bốn người ngồi trên chiếc bàn ăn đá cẩm thạch trắng dài ba mét có chút lạc lõng. Ngọc Nga ngồi cạnh Hoàng My, đối diện là Minh và Hạ Vi. Trên bàn không nhiều món ăn nhưng đầy đủ dinh dưỡng, rất ấm cúng sung túc như một gia đình thật thụ.

- Ôi… món bò beefsteak này ngon quá… Chị Ngọc Nga thật khéo tay. - Hoàng My vừa ăn vừa xuýt xoa.

- Là… món ruột của Ngọc Nga đấy. - Minh vừa muốn nói đến nơi kia, kịp chỉnh lại.

- Đúng rồi. Quán Phước Sang là của ba mẹ chị phải không ? Một tuần trước, em và Na Na có đến ăn thử… Đúng là mùi vị này…

- Em nói là… tuần trước em có đến quán ba mẹ chị ăn sao ? - Ngọc Nga ngạc nhiên hỏi lại.

- Ừm… có điều hình như bò của chị làm còn mềm hơn… ngon hơn. Nói thật, không phải em nịnh chị đâu.

- Ba Mẹ mở quán lại rồi sao ?! - Ngọc Nga hơi thất thần.

- Được rồi. Mai mình qua đó xem thế nào…

Minh trấn an Ngọc Nga, nàng khẽ gật đầu. Minh quay qua nhìn Hoàng My, hỏi:

- Em có biết công ty ba em bị đền hợp đồng thế nào không ?

Hoàng My thoáng im lặng một lúc, nói:

- Ba em là Tổng Giám đốc Công ty xây dựng Định Hải. Hai năm trước trúng thầu xây dựng khu mở rộng của Trung tâm Phức hợp Thương mại Hoà Phát. Năm ngoái khi biến động thị trường thép xây dựng lên đến đỉnh điểm. Để đảm bảo tiến độ công trình và giảm chi phí phát sinh cho nhà đầu tư, ông đã thoả thuận với Ban giám đốc Hoà Phát cắt giảm tiêu chuẩn thép theo thiết kế ban đầu. Định Hải đứng ra đảm bảo về chất lượng công trình sẽ không thấp hơn so với yêu cầu của Hoà Phát. Họ đã đồng ý và ký biên bản thoả thuận hai bên.

- Vậy mà đến đầu năm nay, khi công trình hoàn thiện hơn 80%. Bên giám sát xây dựng do Hoà Phát thuê bất ngờ lập biên bản công trình không đạt tiêu chuẩn thép theo quy định. Bất ngờ hơn, bên Hoà Phát cũng lật lọng nói chưa bao giờ thoả thuận với Định Hải về việc cắt giảm tiêu chuẩn thép… - Hoàng My siết chặt hai nắm tay, mắt đỏ hoe uất ức.

- Và bản lưu biên bản thoả thuận của Định Hải cũng biến mất một cách khó hiểu… có phải không ? - Minh hỏi.

Nhìn Hoàng My gật gật đầu, Minh thở dài trầm ngâm. Đây cũng không phải là chiêu mới. Mua chuộc người nội bộ tiêu huỷ một văn bản quan trọng nào đó có thể đẩy một doanh nghiệp rơi xuống vực sâu không đáy. Vấn đề là Minh cảm thấy có một âm mưu trong chuyện này… Nhưng kẻ đó thật sự hiện giờ có quyền lực đến như vậy sao ?

- Dạo này em có gặp Hoàng Minh không ?

Nghe Minh hỏi bất ngờ Hoàng My hơi ngơ ngác. Nàng gật đầu lại lắc đầu, ấp úng nói:

- Từ ngày Nhật Vi đi… Ba đứa em không qua lại với Hoàng Minh nữa. Nhưng năm ngoái, sinh nhật Hoàng Minh lại bất ngờ gọi điện mời tụi em… Nhưng thời điểm tiệc sinh nhật, Bội Linh lại đi Thái Lan với anh Thanh. Nên em và Na Na cũng hơi ngại, chỉ nhắn tin chúc mừng thôi, không tới.

- Bội Linh… Thanh… không phải là… Anh Thanh sùi nhà mình chứ ? - Hạ Vi tròn mắt nhìn Minh.

Minh gật đầu cười, nhưng không nói gì thêm. Anh có cảm giác việc chơi bẩn này có liên quan đến kẻ đó. Tình tình hắn cay độc, sẽ không bỏ qua những người dám xa lánh hắn. Suy luận của Minh không phải vô căn cứ… Vì thời điểm còn trong cơ thể Hoàng Minh, anh từng nghe ông Khánh nói chuyện với trợ lý về việc thu mua cổ phần của Trung tâm Phức hợp Thương mại Hoà Phát.

- Em đang làm cho Công ty quản lý người mẫu nào ? - Minh hỏi.

- Dạ, Sao Việt. - Hoàng My nói.

- Á… Mẹ em quen ông Giám đốc ở đó… - Hạ Vi nói xen vào.

- Vậy thì phải nhờ em rồi… - Minh cười tủm tỉm nhìn Hạ Vi.

Hạ Vi nhìn anh, chợt hiểu ý kiền vỗ vỗ bộ ngực sữa làm nó rung động mãnh liệt, có chút đắc ý nói:

- Để em… Mẹ em gọi điện một cú là ông ta sẽ cưng chị My như cưng trứng ah.

- Ah hem… cũng không cần thái quá như vậy… - Minh nhăn mặt.

- Hi hi… chị cảm ơn em trước nha.

Lúc này, Ngọc Nga đang ngồi nghe mọi người nói chuyện vui vẻ chợt đứng lên. Ba người trên bàn ngạc nhiên nhìn theo nàng có chút gấp gáp chạy nhanh vào nhà vệ sinh.

"Oẹ…"

Tiếng nôn mửa của Ngọc Nga làm Minh giật bắn người. Anh đứng bật dậy, đi nhanh tới. Hạ Vi và Hoàng My đều lo lắng đi theo.

- Em có sao không ? Tại sao lại ói ? - Minh xót xa lấy khăn lau miệng cho Ngọc Nga.

- Nét mặt chị xanh xao quá… Để anh Minh đưa đi bệnh viện xem sao… - Hạ Vi lo lắng nói.

- Chị… chị không sao… khi nãy… ăn miếng bò tự nhiên nôn nao khó chịu thôi… - Ngọc Nga vuốt vuốt ngực nói.

- Chúc mừng anh Minh… Em nghĩ chị Nga có thai rồi.

- Hả ?!

Nghe lời Hoàng My nói, Minh giật bắn cả người quay lại. Hạ Vi cũng che cái miệng nhỏ há hốc. Ngọc Nga mặt đỏ ửng, nhìn Minh, dường như nàng cũng đã đoán ra được.

- Em thật sự là… em thật sự là… - Minh nghẹn ngào run run hỏi lại.

- Anh không thích sao ? - Ngọc Nga hơi lo lắng hỏi.

- Trời ơi… Tại sao anh không thích chứ… Ha ha…

Minh rối tinh rối mù, hai tay huơ huơ loạng xạ không biết làm gì. Chợt anh quỳ xuống, nhẹ nhàng áp mặt lên bụng Ngọc Nga, không biết có nghe được gì không mà hai mắt sáng rỡ.

- Phì… làm gì nôn nóng như vậy chứ… - Ngọc Nga phì cười vuốt ve mái tóc đen dày của Minh.

- Hi hi… Em hâm mộ chị quá đi mất… ôi… - Hạ Vi ôm Ngọc Nga phụng phịu nói.

- Em còn hơn hai năm nữa mới học xong… kiên nhẫn đi nha… Hi hi. - Ngọc Nga nhéo má Hạ Vi trêu.

- Bởi… em nghi lắm… tại sao chị lại gợi ý làm phòng em bé chứ ?!

- Suỵt…

- Cái gì phòng em bé ? - Minh ngẩng lên ngơ ngác hỏi.

- Hi hi… em có nói gì đâu !

Hoàng My đứng bên ngoài phòng vệ sinh hai mắt ngấn lệ, khoé miệng lại mỉm cười. Nàng thật sự rất hâm mộ một cuộc sống như ba người bọn họ. Tình yêu, tình bạn, tình chị em như ba lọn tóc được bệnh lại vừa bền chắc vừa đẹp đẽ như một giấc mơ.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.