Trở về truyện

Hoán Đổi Linh Hồn - Làm Tình Với Chính Mình - Chương 72: Không Thể Cứng Được

Hoán Đổi Linh Hồn - Làm Tình Với Chính Mình

70 Chương 72: Không thể cứng được

Song, chuyện khiến Trầm Vi Kỳ ngượng thay cho Giang Nhược Yên là, mặc dù cô bị cô ta cởi áo sau đó đẩy ngã xuống giường, còn bị hôn và vuốt ve, nhưng phía dưới của cô vẫn không có phản ứng gì.

Thật sự, một đống mềm nhũn, một xíu phản ứng cô cũng không có.

“... Giang Nhược Yên, cô cho tôi uống thuốc gì?” Cô khàn giọng hỏi Giang Nhược Yên. Rõ ràng cô có cảm giác bị lửa dục thiêu đốt, bên trong cơ thể như sắp cháy thành tro, vậy mà tại sao phía dưới lại thế này?

Giang Nhược Yên không nghĩ mọi chuyện sẽ như vậy, cô ta đỏ mặt, lắp bắp phủ nhận: “Không, không có, em không cho anh uống thuốc, tại anh uống nhiều rượu quá mà thôi...”

Cô ta coi cô là một đứa ngốc ư?

“...” Trầm Vi Kỳ không nói gì, cô sắp chết khô rồi!

“Cô đã cho tôi uống cái quái gì vậy?!” Cô gầm lên.

Giang Nhược Yên bị mắng, cơ thể run lên một cái: “Chỉ là một chút mị dược. Em thừa dịp anh đi vệ sinh, lặng lẽ cho vào trong ly rượu của anh. Bọn họ, bọn họ nói, trong thuốc có thành phần thuốc mê làm cho người ta không có sức lực, cũng có thể làm cho người ta hưng phấn… Lúc đó đầu óc em nóng lên nên mới mua một chút, thuốc này thật sự rất đắt... Anh Chiến Đình, anh cảm thấy thế nào?”


Sắc mặt Trầm Vi Kỳ ửng đỏ bất thường, cô nằm ở trên giường, cắn răng nói: “Tôi thật sự phải… cám ơn cô!”

Quần áo của Giang Nhược Yên xộc xệch, cô ta liếc mắt nhìn vào đũng quần không có phản ứng của cô, mím môi cẩn thận hỏi dò: “Anh Chiến Đình, chỗ đó của anh có vấn đề à...”

Trầm Vi Kỳ tức giận đến suýt hộc máu. Cô ta cho cô uống thuốc lung tung mà còn nghi ngờ cơ thể cô, chắc chắn là thuốc của cô ta có vấn đề!

“Mẹ kiếp, tôi còn tự làm...” Cô gào lên, nhưng được một nửa thì nhận ra mình nói sai bèn ngậm miệng lại, sau đó đẩy Giang Nhược Yên một cái: “Tôi không muốn nói với cô, mau cút đi!”

Giang Nhược Yên có chút không cam lòng nhưng lại không có cách nào. Hắn không lên được, cô ta không thể làm gì.

Phù. Bảo sao lần trước cô ta cởi hết quần áo trước mặt Lăng Chiến Đình mà hắn cũng không thèm liếc mắt một cái. Thì ra chỗ đó của hắn chỉ là đồ trang trí... Trầm Vi Kỳ cũng thật là đáng thương, tự nhiên phải gả cho một người đàn ông có vấn đề, khó trách cô không thích hắn, Giang Nhược Yên đau lòng nhủ thầm.

Tuy rằng tầm mắt của Trầm Vi Kỳ có hơi mơ hồ, nhưng cô vẫn thấy được ánh mắt thương hại của Giang Nhược Yên trước khi rời đi.

Cô: “!!”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.