Trở về truyện

Hi Vọng - Chương 3: Hạt Giống

Hi Vọng

3 Chương 3: Hạt giống

Đi ra khỏi nhà ăn nàng cầm theo một túi lớn thức ăn ,sắc mặt u oan vừa đi vừa đi vừa lẩm bẩm làm những người xung quanh phải tránh xa:

"Rốt cuộc hôm nay mình bị sao vậy tự nhiên không đâu tự đi rước phiền phức

cả cái tên oan gia đó dù sao cũng là lần đầu gặp mặt thậm chí ngay cả tên mình cũng không biết mà sai mình như đúng rồì ý"

đi qua một người đang ôm bụng trên ghế đá miệng không ngưng kêu than mắt nàng bỗng sáng lên nở nụ cười bí hiểm

tự nói:

"Dương Tuấn khốn kiếp xấu xa ,hàn như vân ta sẽ cho ngươi biết cảm giác tào tháo đuổi ba ngày ba đêm có tư vị gì"

Nói rồi nàng chạy ngay vào tiệm thuốc gần đó.

Đi trên đường nàng không thể ngừng nghĩ đến cảnh hắn bị hành hạ mà tủm tỉm cười.Nhìn nàng lúc này đúng là có thẻ mê chết mấy chàng yếu hồn vía.

Đứng trước cửa phòng nàng hít sâu cố gắng dữ bình tĩnh mở của bước vào,nàng ngạc nhiên khi thấy mới đó thế mà hắn bây giờ đã ngủ

để túi thức ăn lên bàn, nàng tiến đến trước mặt nhìn xem hắn ,trong một khoảnh khắc nàng bị khuôn mặt đó thu hút chăm chú ngắm nhìn tự nói:

"Phải công nhận cậu ta đún là rất soái lúc ngủ còn rất dễ thương nhưng tín cách tại sao lại cay nghiệt như vậy

đến một chút hi vong tiếp cận cũng không có "

Nhưng sau đó nàng lại lắc đầu cố đẩy ý nghĩ ra khỏi đầu mình:

"mình đây là đang nghĩ linh tinh dì vậy sau tất cả những thứ hắn làm với mình,mình và hắn tuyệt không thể nào cùng chung chiến tuyến"

Đúng lúc này một giọng nói vang lên :

"Cô trở lại rồi sao"

Giọng nói còn chưa tỉnh của Dương Tuấn làm nàng giật mình cắt đứt mọi suy nghĩ toáng bối rối xong lại chuyển sang ngoan ngoãn trả lời trả lời:

"Phải tôi cũng vừa mới tới,à cơm của cậu tôi để trên bàn đó mau lấy ăn đi để nguội không ngon đâu"

Ngoài miệng thì nói rất hay nhưng trong lòng thì chỉ nguyền rủa người ta dữ dội;

"Ăn đi ăn nhiều vào chỉ ,có thế ngươi mới biết đâu là tra tấn "

Hắn theo lời nàng nói với tay lấy hộp cơm bắt đầu ăn ,nhưng bỗng chốc hắn ném ngay vào thùng rác cạnh đó ,đúng dậy trừng mắt nhìn nàng bộ dáng vô cùng dận dữ:

"Cô nói đi rốt cuộc là ai sai cô tiếp cận ta ,còn muốn hạ độc thủ với ta nữa coo nói có phải nhà họ Dương không, nếu không phải ta biết đọc tâm thuật nghe được điều trong lòng cô có phải hôm nay cái mạng này của ta phải nằm lại tại đây"

Nghe hắn nói vậy tuy có một phần nhỏ là sự thật nhưng nàng vẫn không thể chịu được khi hắn vu oan cho nàng ,oan ức nàng lại bắt đầu khóc:

"ta thật sự không cố ý hại tính mạng ngươi hay gì cả chẳng qua chỉ muốn cho ngươi một bài học bỏ thuốc sổ vào thức ăn của ngươi thôi, ngươi không thể cái gì cũng đổ lên đầu ta như thế "

hắn ghét nhất là nhìn con gái khóc hơn nữa cũng biết lời nàng nói là thật hay giả :

"được rồi chuyện này coi như xong từ nay về sau cô cũng đừng tìm ta ,ta không muốn nhìn thấy cô ,cô cũng về đi"

nói rồi hắn quay lưng ngồi xuống, cánh cửa từ từ mỏ ra nàng lảo đảo bước ra ngoài khuôn mặt ướt nhẹp vì nước mắt.

nàng đi được một lát bụng hắt bắt đầu đau dữ dội và cánh cửa toalet rộng mở đón chào vị khách quen.

Đã một tháng từ ngày hôm đó ngày nào như vân cũng dành thời gian tới xem qua bệnh viện như không lần nào gặp qua được hắn

hắn giống như biến mất khỏi thế giới của nàng

số lần nghĩ tới hắn ngày càng nhiều càng ,nàng phải luôn tự hỏi liệu ngày mai có thể gặp hắn nữa hay không

bất tri bất giác hắn đã độc chiếm tâm trí nàng từ kúc nào nàng không hay biết

MỘT DUYÊN NỢ MỚI BẮT ĐẦU

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.