Trở về truyện

Hệ Thống Phú Nhị Đại Phản Phái - Chương 85: Đoạt Mất (1)

Hệ Thống Phú Nhị Đại Phản Phái

85 Chương 85: Đoạt mất (1)

Nói xong, Vương Hạo Nhiên liền trở về chỗ ngồi.

Hứa Mộ Nhan vừa nãy vẫn còn hơi bực mình, tâm trạng trong nháy mắt khá hơn.

Xem ra hắn thực sự có việc, kỳ thật vẫn rất để ý đến ta.

Bưng lên cốc trà sữa uyên ương còn dư lại hơi ấm từ một bàn tay kia, Hứa Mộ Nhan chưa uống, nhưng trong lòng lại ngọt vô cùng.

【Đinh, túc chủ lay động trái tim của một trong những nữ chính Hứa Mộ Nhan, thu được 100 điểm phản phái!】

——

Buổi chiều.

Vương Hạo Nhiên nhận được tin tức do hội thám tử tư bên kia gửi đến.


Trong tin tức toàn bộ đều liên quan tới tình trạng cụ thể của gia đình Phương Tuyền.

Vương Hạo Nhiên tra xét xong, lập tức hiểu được Phương Tuyền nắm giữ lương tháng mấy vạn, vì sao sẽ tiết kiệm khi mua quần áo như vậy.

Hơn nữa từ trong những tin tức này, Vương Hạo Nhiên còn có thể đánh giá được.

Phương Hằng chỉ vừa mới nhận được năng lực mà thôi.

Còn chưa dùng năng lực ngón tay vàng đi kiếm tiền.

Lúc trước lời Vương Hạo Nhiên nói với Phương Tuyền, kỳ thực cũng không phải nói đùa.

Nếu như Phương Tuyền không phải nữ chính, Vương Hạo Nhiên ngược lại sẽ không có quá nhiều ý nghĩ.

Nhưng biết Phương Tuyền là nữ chính rồi, vậy nhất định phải làm chút gì đó.


Xoát độ thiện cảm của Phương Tuyền là biện pháp không tệ, chỉ là Vương Hạo Nhiên bình thường tiếp xúc rất ít với Phương Tuyền, nếu như muốn tăng độ yêu thích thì sẽ mất thời gian rất dài.

Căn bản không thực tế.

Như vậy chỉ có thể trực tiếp hơn một chút.

Vương Hạo Nhiên suy tư một chút, hoả tốc gọi một cú điện thoại cho Chân Lệ, nội dung là: Tăng lương cho Phương Tuyền.

Thêm 10 vạn tiền lương!

Cao ốc trụ sở Quốc Sắc Thiên Hương.

Phương Tuyền mang theo vẻ u sầu trở lại công ty.


Sau khi rời khỏi Gia Cư Thành, nàng và đệ đệ đã đi bệnh viện một chuyến.

Bệnh của mẫu thân lại nghiêm trọng hơn rất nhiều, bác sĩ nói với nàng cần phải tiến hành lọc máu.

Nhưng lọc máu quá nhiều lần, tiền tiết kiệm của Phương Tuyền cũng đã dùng gần hết rồi.

Nàng thật sự không có tiền.

Thân thích bên kia có thể mượn đều đã mượn, hiện tại vẫn đang nợ mấy chục vạn.

Áp lực cực lớn khiến nàng cảm thấy có không thở nổi.

Nàng rã rời trở lại văn phòng Tổng giám đốc, cưỡng ép để mình giữ vững tinhthần, chuẩn bị vào công việc.

“Phương Tuyền, từ tháng này trở đi, tiền lương hiện tại của ngươi trên cơ bản sẽ tăng 10 vạn mỗi tháng.”

Chân Lệ đang làm việc liếc thấy Phương Tuyền trở về, bỗng giương mắt nhìn nàng một chút, lên tiếng nói.

“Chân tổng, vì sao?” Phương Tuyền cảm thấy rất kinh ngạc.

Nàng mặc dù rất thiếu tiền, nhưng mà chưa bao giờ đề cập với đống sự công ty và lão bản.

Bởi vì nàng có nguyên tắc, không phải vạn bất đắc dĩ, thì tuyệt đối sẽ không tìm đồng sự hoặc lão bản vay tiền.


Chân Lệ không có khả năng biết chuyện này.

“Đây là Hạo Nhiên nói.” Chân Lệ đáp lại một câu.

Vương Hạo Nhiên nói tăng lương cho Phương Tuyền, Chân Lệ kỳ thực có thể đoán được một ít, nhưng cũng không hỏi nhiều.

Nàng chỉ biết là nhi tử đã có suy nghĩ, bản thân mình làm mẹ đương nhiên muốn thỏa mãn tâm nguyện của nhi tử.

Huống hồ, Phương Tuyền này lớn lên coi như không tệ, tính cách cũng ổn.

Còn chưa có bạn trai, vòng bạn bè rất đơn giản.

Xem như miễn cưỡng có thể xứng với con trai mình.

Chân Lệ sau khi nói xong, liền tự mình cúi đầu tiếp tục xem văn kiện.
Tâm tình Phương Tuyền vào giờ khắc này rất phức tạp, có mừng rỡ, có xoắn xuýt, có kháng cự, có giận dữ.

Nàng hiện đã hiểu rõ, lời Vương Hạo Nhiên lúc trước nói với mình, thật sự không phải là đùa giỡn.

Phương Tuyền kỳ thực rất muốn cự tuyệt, nhưng kết quả do cự tuyệt mang đến, nàng không dám tiếp nhận.

Làm thư ký của tổng giám đốc, tiền lương vẫn tương đối khả quan.

Nếu như cự tuyệt đề nghị của Chân Lệ, như vậy việc này tất nhiên sẽ truyền đến trong tai Vương Hạo Nhiên.

Nếu Vương Hạo Nhiên tức giận, trực tiếp để Chân Lệ khai trừ mình thì sao?

Vậy sẽ cắt đứt luôn nguồn kinh tế.

Trong thời gian ngắn cũng không dễ dàng tìm được công việc tốt.

Đến lúc đó mẫu thân mắc nhiễm trùng đường tiểu (chứng tăng ure huyết) sẽ làm sao bây giờ?

Phụ thân do hai chân bị tai nạn lao động, nên chỉ có thể cả một đời ngồi trên xe lăn sẽ làm sao bây giờ?
Trong lòng Phương Tuyền dù trăm ngàn không muốn, bây giờ cũng không dám nói cự tuyệt.

Đúng lúc này.

Điện thoại Phương Tuyền bỗng nhiên vang lên.

Một dãy số xa lạ.

“Có hài lòng không?”

Nàng nghe điện thoại, đầu kia liền truyền đến tiếng của Vương Hạo Nhiên.

“Vì... Vì cái gì?” Trong lòng Phương Tuyền ngũ vị tạp trần.

“Ngươi kỳ thực đã hiểu, hà tất còn hỏi nhiều?”

“Ta... Ta cần trả giá bằng cái gì?”

“Trong điện thoại không tiện trò chuyện, 10 giờ tối này ta sẽ ở một khách sạn cao cấp chờ ngươi, số phòng lúc đến sẽ gửi ngươi, ngươi qua đây chúng ta đối mặt đàm luận.”

Tút tút.

Trong điện thoại truyền đến âm thanh bận.

Thậm chí ngay cả cơ hội mở miệng đáp lại Phương Tuyền cũng không có, Vương Hạo Nhiên đã dập máy.

Nhưng Phương Tuyền cũng biết, mình không có dũng khí cự tuyệt.
Nàng hít sâu một hơi, cố gắng để cho bản thân bình tĩnh trở lại, tiến vào trạng thái làm việc.

Bất tri bất giác, màn đêm đã phủ xuống.

Thời gian lặng yên mà qua, trong nháy mắt đã đến chín giờ rưỡi.

Phương Tuyền hôm nay đã xin nghỉ nửa ngày, nên đến giờ này đều vẫn còn một ít công việc chưa làm xong.

Nhưng đã không còn thời gian.

Bởi vì nàng vừa nhận được một tin nhắn Vương Hạo Nhiên gửi tới.

“Chân tổng, ta muốn về trước, có thể chứ?” Phương Tuyền mở miệng hỏi thăm Chân Lệ cũng đang còn ở văn phòng.

“Đương nhiên có thể, đi thôi.” Chân Lệ gật đầu đáp ứng.

——

Tình trạng trong nhà, không chỉ Phương Tuyền lo lắng, Phương Hằng cũng lo lắng.

Nhưng cùng so sánh, áp lực của Phương Hằng nhẹ đi rất nhiều.

Bởi vì hắn biết, mình có thể nhanh chóng kiếm được bộn tiền.
Cổ Hà Nhai.

Đây là thị trường đồ cổ nổi danh của thành phố Thanh Linh.

Đương nhiên, nói là đồ cổ, nhưng trên thực tế đa phần đều là đồ để thu thuế IQ* của người ta.

*Thuế IQ: Ngôn ngữ mạng, còn gọi là thuế IQ thấp, đề cập về việc người tiêu dùng thiếu phán đoán khi mua sắm, gây nên việc tiêu tiền lãng phí.

Đồ cổ thực sự thực ra rất rất ít, phần lớn đều là đồ dỏm.

Lúc này mặc dù đã là chín giờ rưỡi tối, nhưng Cổ Hà Nhai vẫn như cũ náo nhiệt vô cùng.

Trong đó có du khách, đồng thời cũng có cao thủ tới đãi hàng.

B

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.