Trở về truyện

Hệ Thống Phú Nhị Đại Phản Phái - Chương 69: Thích Thì Tỏ Tình Đi

Hệ Thống Phú Nhị Đại Phản Phái

69 Chương 69: Thích thì tỏ tình đi

Sở Bạch hạ quyết tâm, lập tức cầm lên một bài viết văn kiểu mẫu nghiên cứu.

Viết văn không dễ sao chép.

Nghiên cứu cái này đối với hắn có lợi lớn nhất.

Một chỗ khác trong phòng học.

Hứa Mộ Nhan đọc sách, ánh mắt thi thoảng liếc về phía chỗ ngồi Vương Hạo Nhiên.

Chỗ ngồi đó trống không.

Vương Hạo Nhiên không học buổi tự đọc sáng.

Hứa Mộ Nhan lo lắng không biết có phải Vương Hạo Nhiên hôm qua trở về muộn mà ngủ trễ.


Nàng muốn gọi điện thoại hỏi một chút.

Đáng tiếc là nàng đến trường từ trước cho tới bây giờ không mang theo điện thoại.

Có nên mượn điện thoại đồng học một chút không nhỉ?

“Nhan Nhan, ngươi lúc nào cũng nhìn chỗ Vương Hạo Nhiên làm gì?”

Ngay khi Hứa Mộ Nhan xoắn xuýt, tiếng Ôn Tịnh bên cạnh bỗng vang lên.

“Ta đoán hắn không đến học buổi tự đọc có thể là do ngủ quên mất, muốn gọi điện thoại gọi hắn, không thì ngươi đưa di động cho ta mượn dùng đi.” Hứa Mộ Nhan nói.

Ôn Tịnh lấy điện thoại di động ra, cũng không lập tức cho Hứa Mộ Nhan, mà là cười ranh mãnh:

“Ngươi có vẻ rất quan tâm đến Vương Hạo Nhiên?”


“Nào có.” Ánh mắt Hứa Mộ Nhan trốn tránh, không dám nhìn thẳng mắt Ôn Tịnh, nhanh chóng giải thích:

“Tối hôm qua hắn vì chuyện của ba ta, khuya muộn mới trở về, cho nên ta mới quan tâm một chút.”

“Thật chỉ là như vậy sao?” Ôn Tịnh tràn đầy vẻ không tin.

“Thật, mau đưa điện thoại cho ta.” Hứa Mộ Nhan không dám cùng Ôn Tịnh trò chuyện nhiều, sợ tâm tư mình sẽ bị nàng nhìn ra.

“Nhìn dáng vẻ ngươi khẩn trương, ta biết ngươi lâu như vậy, chẳng lẽ còn không hiểu rõ ngươi? Ngươi rõ ràng là đã thích Vương Hạo Nhiên !” Ôn Tịnh dùng giọng khẳng định.

Hứa Mộ Nhan sợ hết hồn, lập tức trở nên bối rối, nhìn đồng học hai bên.

Phát hiện không người chú ý tới, lúc này mới hơi hơi thở dài một hơi.


“Ngươi... Ngươi chớ nói lung tung!”

“Nhìn bộ dáng ngươi, chắc là chấp nhận rồi, nhưng ngươi yên tâm đi, ta không phải là người hay lắm miệng.” Ôn Tịnh trấn an cảm xúc Hứa Mộ Nhan một chút, lập tức nhỏ giọng nói bên tai nàng:

“Ngươi đã thích Vương Hạo Nhiên, vì cái gì không nói cho hắn, thích người ta thì đi thổ lộ đi.”

“Chuyện mất thể diện như vậy, ta mới không nói.” Hứa Mộ Nhan lắc đầu.

“Chuyện này có gì mà mất mặt, thử một chút đi, ta ủng hộ ngươi!” Ôn Tịnh giật dây.

“Ta mới không, Vương Hạo Nhiên căn bản không có loại ý này với ta, nếu như ta bị cự tuyệt, vậy ta sẽ không có thể diện gặp người khác.”

“Đồ hèn nhát, ngươi xinh đẹp như vậy, là nam nhân bình thường thì đều sẽ thích ngươi.” Ôn Tịnh khích lệ nói.

“Có thật không?”

“Này, ngươi tự tin một chút có được không, ngươi là hoa khôi trường đó, ta cảm thấy nếu như ngươi thổ lộ với Vương Hạo Nhiên, chí ít có tỷ lệ chín mươi phần trăm là thành công.”

Hứa Mộ Nhan có hơi động tâm, sau khi do dự, lại bỏ tâm tư này đi:

“Cũng không cần, bây giờ học tập là quan trọng nhất, ta tạm thời không muốn yêu đương nhau, muốn thổ lộ, vẫn là chờ sau khi thi xong đi.”

“Chờ thi xong thì nào còn có phần của ngươi, nói không chừng Vương Hạo Nhiên đã theo đuổi nữ sinh xinh đẹp nào đó, ngày đó ngươi không nghe thấy hắn đã nói có hứng thú với hoa khôi của hai lớp khác ư, ngươi bây giờ không thổ lộ, đến lúc đó ngươi cũng đừng hối hận!” Ôn Tịnh hận sắt không thành thép nói.


“...” Trong lòng Hứa Mộ Nhan dao động, nhưng nhất thời vẫn chưa hạ được quyết tâm.
Đinh linh linh…

Tiếng chuông tan học đã vang lên.

Thời gian đến nhà ăn ăn nhẹ.

Hứa Mộ Nhan vẫn ngồi tại chỗ không hề động, trong lòng còn đang xoắn xuýt.

Không biết qua bao lâu, Hứa Mộ Nhan nhìn thấy Vương Hạo Nhiên từ cửa lớp đi vào, mới thoát ra khỏi trạng thái xoắn xuýt.

“Tiết sáng sớm làm sao mà không đến, ngủ quên rồi à?” Hứa Mộ Nhan lộ ra nụ cười ngọt ngào.

“Đúng a.” Vương Hạo Nhiên gật đầu.

Hôm qua ngủ quá muộn, sáng nay hắn ngủ bù một giấc.

“Vậy ngươi có ăn nhẹ chưa?” Hứa Mộ Nhan lại hỏi.

“Chưa.”

“A, ngươi cũng không ăn ư, có cần ta đi mua giúp ngươi không?” Hứa Mộ Nhan nhiệt tình nói.

Vương Hạo Nhiên sửng sốt một chút, nhìn Hứa Mộ Nhan thêm vài lần.

Hứa Mộ Nhan lập tức có hơi chột dạ, nhanh chóng giải thích nói:

“Ta cũng chưa ăn, cho nên thuận tiện hỏi ngươi một chút, xem ngươi có cần ta giúp mang đồ cho ngươi không thôi.”
“Không cần, ta không có khẩu vị.” Vương Hạo Nhiên lắc đầu.

“Kỳ thực...” Hứa Mộ Nhan trong lòng nín lời nói, nếu là một hơi nói ra, nhưng sắp đến bên miệng, nàng nuốt xuống.

“Ngươi muốn nói gì?” Vương Hạo Nhiên hỏi.

“Không có gì, không có gì.” Hứa Mộ Nhan thẳng lắc đầu, ngượng ngùng cười.

Vương Hạo Nhiên nhìn thấy dị trạng của Hứa Mộ Nhan, mơ hồ có thể đoán được, là việc Ôn Tịnh giật dây có tác dụng.

Nhưng bộ dạng này của Hứa Mộ Nhan, hiển nhiên là chưa quyết định.

Nếu thế, vậy dứt khoát cho chút “Chất xúc tác” đi.

Vương Hạo Nhiên cũng không trở về chỗ ngồi, bỗng nhiên đi ra ngoài phòng học.

Cửa phòng học sát bên cầu thang.

Vương Hạo Nhiên đứng trên ban công hành lang, giả vờ ngắm phong cảnh phía dưới, nhưng kỳ thật lại đang chờ đợi một người, hoặc có lẽ là “chất xúc tác”.
Đại khái qua 5 phút sau.

Người đã tới.

Đây là một nữ sinh có vóc người cao gầy, nhan sắc rất cao.

Chính là Tần Vận Hàn.

Vừa rồi lúc Vương Hạo Nhiên lên tầng, thấy Tần Vận Hàn đi xuống lầu.

Mà phòng học của Tần Vận Hàn và phòng học Vương Hạo Nhiên cách nhau không xa, Tần Vận Hàn muốn về phòng học, bậc thang đầu gần như là phải bước qua.

Tần Vận Hàn gặp được Vương Hạo Nhiên, như thường ngày, mỉm cười ra hiệu, vậy là coi như chào hỏi.

Rồi lập tức, nàng chuẩn bị đi về phòng học.

“Tần Vận Hàn.” Vương Hạo Nhiên bỗng nhiên lên tiếng.

Thanh âm này hắn tận lực nói rất lớn.

Cách cửa phòng học không xa - Hứa Mộ Nhan đều đã nghe thấy.

Nàng nhịn không được liếc nhìn, nhìn về phía vị trí Vương Hạo Nhiên.

Vương Hạo Nhiên giả vờ không biết, đặt lực chú ý đặt ở trên thân Tần Vận Hàn.
“A, gọi ta chuyện gì?” Tần Vận Hàn quay đầu.

Nàng đối với Vương Hạo Nhiên không thể nói là có hảo cảm gì, bình thường song phương cũng nói chuyện, nhưng quen lâu, có thể tính là nửa người quen.

“Cũng không có gì, chính là trông thấy ngươi hôm qua đi hỏi ý kiến bác sĩ tâm lý, muốn hỏi thăm xem thế nào.” Vương Hạo Nhiên tùy tiện tìm một chủ đề mở đầu cuộc trò chuyện.

Trò chuyện cái gì hắn cũng không quan tâm, điều hắn quan tâm là, Hứa Mộ Nhan phải nhìn thấy hắn và Tần Vận Hàn đang tán gẫu.

Z

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.