Trở về truyện

Hệ Thống Phú Nhị Đại Phản Phái - Chương 63: Điên Cuồng Bổ Đao (2)

Hệ Thống Phú Nhị Đại Phản Phái

63 Chương 63: Điên Cuồng Bổ Đao (2)

Hắn có Vịnh Xuân Quyền cấp Đại Sư, một giây có thể đánh ra mười mấy quyền, xuất thủ nhanh như thiểm điện, việc đoạt túi đương nhiên là dễ như trở bàn tay.

Sở Bạch có ngăn cản cũng không còn kịp rồi.

Túi vừa mở ra, lộ ra một bó tiền bên trong.

"Ách, cái này…" Vương Hạo Nhiên không nói.

Phạm Kiếm biết thời gian mình biểu diễn đã đến, lập tức nói:

"Đây là tiền của ta, ta nói là Sở Bạch nhặt được, hắn lại còn dám giảo biện."

Hắn chỉ vào lỗ mũi Sở Bạch, trong lời nói tức giận mang theo tiếng khóc:

"Tiền này là ta lấy ra cho nãi nãi ta đi khám bệnh, ngươi lại dám tranh thủ lấy làm của riêng, quả thực không ra gì, ngươi có biết hay không, nãi nãi ta nếu không có tiền này chữa bệnh, rất có thể sẽ chết!"


Lời nói nãi nãi này, đương nhiên là Phạm Kiếm bịa chuyện.

Lúc hắn xin nghỉ phép thường xuyên dùng lý do này, gì mà nãi nãi có bệnh, gia gia có bệnh, phụ thân có bệnh…

Dù sao quan hệ nhân thân của Phạm Kiếm đều sẽ có liên quan một lần đến “bệnh”.

Giống như là nói dối nhiều rồi, kinh nghiệm tích lũy cũng sẽ nhiều.

Ngoại trừ Vương Hạo Nhiên biết sự tình trong đó, những người khác đều tin Phạm Kiếm.

Ánh mắt một nhà ba người Hứa Mộ Nhan nhìn Sở Bạch đã thay đổi.

【 Đinh, kí chủ ở phía sau màn điều khiển, cảm nhận của vai phụ Hứa Chính đối với nhân vật chính Sở Bạch giảm xuống, trạng thái trước mắt là chán ghét. 】

【 Đinh, kí chủ ảnh hưởng hướng đi của nội dung truyện, thu được 100 điểm phản phái! 】


Vương Hạo Nhiên nhận được thông báo của hệ thống.

Điểm phản phái nhận được, chỉ có do Hứa Chính.

Không có Hứa Mộ Nhan cùng An luật sư.

Bởi vì cảm nhận trước đó của Hứa Mộ Nhan đối với Sở Bạch chính là chán ghét, Vương Hạo Nhiên đã thu được một lần phần thưởng.

Phần ban thưởng này không thể thu hoạch lặp lại.

Còn An luật sư thì không thuộc phe cánh của nhân vật chính, thậm chí là đã đứng cùng phe với Vương Hạo Nhiên.

Bởi vậy cho dù An luật sư chán ghét Sở Bạch cũng sẽ không xuất hiện phần thưởng điểm phản phái.


"Tiền này là ta nhặt được, nhưng thật ra không phải là không định trả cho ngươi, hơn nữa ta chỉ muốn hù dọa ngươi một chút, ai bảo lúc trước ngươi kiêu ngạo như vậy." Sở Bạch tìm cách giải vây cho chính mình.

Nhưng mà kiểu giải thích này, thực tế có chút vô dụng và nhạt nhẽo.

Không thay đổi được sự chán ghét của một nhà Hứa Mộ Nhan đối với hắn.

Đối với loại tình huống này, Vương Hạo Nhiên rất tình nguyện nhìn thấy.

Chỉ cần Sở Bạch không có cơ hội quét hết nhân duyên của một nhà Hứa Mộ Nhan tại nơi này, như thế thì cảm giác chán ghét sẽ tiếp tục giữ vững.

"Tê tê. . ."

Bỗng nhiên lúc này, Hứa Chính lảo đảo một chút, che lấy một bên bụng dưới, mặt lộ ra vẻ thống khổ.

Hứa Mộ Nhan và mẫu thân thấy thế giật nảy mình, vội vàng hỏi thăm.

Nhưng mà Hứa Chính rất nhanh đã khôi phục bình thường.

"Bụng dưới bên trái vừa mới đau nhói, nhưng mà bây giờ đã không sao cả rồi."

"Thật sự không có việc gì sao, có cần đi bệnh viện kiểm tra một chút hay không?" Hứa Mộ Nhan không yên tâm.

"Thân thể của phụ thân ngươi rất tốt, chút chuyện này không cần tới bệnh viện." Hứa Chính trực tiếp từ chối.


"Lão công, vẫn nên đi kiểm tra một chút cho chắc ăn." An luật sư cũng nói theo.
"Không cần đi đâu cả, ta đã nói không có việc gì." Tâm ý Hứa Chính đã quyết.

Thân thể của hắn vẫn rất tốt, một năm nay thậm chí còn không bị bệnh cảm bình thường, cùng bệnh viện như là đã cách biệt.

Vương Hạo Nhiên đứng ở một bên, nhìn thấy thái độ kiên quyết của Hứa Chính, như là đang nghĩ gì đó.

Hiện tại cảm nhận của một nhà Hứa Mộ Nhan đối với Sở Bạch rất thấp, trên mình Hứa Chính lại đột nhiên xuất hiện việc này, không phải là hào quang nhân vật chính của Sở Bạch xuất hiện, tranh thủ thời cơ lấy lại độ thiện cảm chứ?

Tình huống tương tự như thế, trước kia Vương Hạo Nhiên đã gặp được nhiều lần.

Nhưng mà năng lực của Sở Bạch là là thấu thị, cũng không phải là nhân vật chính thần y gì, chẳng lẽ còn có thể giúp Hứa Chính chữa bệnh?
Đúng rồi, thấu thị!

Vương Hạo Nhiên đột nhiên bừng tỉnh, lập tức ngưng thần tỏa thấu thị, xem xét vị trí bụng dưới mà Hứa Chính vừa mới lấy tay che.

Vương Hạo Nhiên nhìn Hứa Chính đang đau đớn, hắn lập tức dùng thấu thị, chỉ thấy bên trong vị trí bụng dưới kia có vật giống như cây châm bằng kim loại.

Thứ kim loại kia giấu nghiêng trong thịt, ở ngoài da có một vết sẹo nhỏ bé không dễ nhận ra.

Cái vết sẹo kia đã sớm khép lại.

Nếu như không tỉ mỉ nhìn, phỏng chừng chính bản thân Hứa Chính cũng không phát hiện được.

Nguyên do mà Hứa Chính đột nhiên đau nhói chính là bởi vật kim loại có hình dáng cây châm này.

Nhưng mà thần kỳ là, Hứa Chính lúc thì đau, lúc thì lại không đau.

Cũng không biết là vì sao.

Vương Hạo Nhiên không rõ, nhưng có thể khẳng định là do tên tác giả ngu ngốc kia viết ra, tạo điều kiện để Sở Bạch đoạt lấy thiện cảm của Hứa Chính, thậm chí là ba người nhà Hứa gia.
Vật kim loại kia tuy là từ bên ngoài nhìn không ra, nhưng có năng lực nhìn xuyên tường như Sở Bạch liếc một chút là biết liền.

Mà Hứa Chính không biết vì nguyên nhân gì, xúc động cái gì, mà lại đưa tới cảm giác đau đớn.

Nhưng nhìn thái độ của Hứa Chính mà nhìn thì khẳng định hắn sẽ không đi kiểm tra.

Như thế cơ hội của Sở Bạch liền…

"Hứa thúc thúc, ta cảm thấy ngươi vẫn nên đi bệnh viện nhìn một chút nha!"

Đương lúc Vương Hạo Nhiên đang suy tư, âm thanh Sở Bạch đã vội vang lên.

"Ta mới nói không đi kiểm tra, chút đau này đi bệnh viện làm cái gì." Hứa Chính lắc đầu.

Sở Bạch cũng không nguyện tử bỏ, tiếp tục nói:

"Hứa thúc thúc, tuy là thân thể của ngươi rất tốt, nhưng vẫn nên đi bệnh viện kiểm tra một chút thì hơn, trước kia ta có..."

"Ta cảm thấy ngươi là người nên đi bệnh viện kiểm tra một chút." Vương Hạo Nhiên cắt ngang lời nói Sở Bạch, nhìn Hứa Chính hỏi:
"Hứa thúc thúc, lúc ở chỗ ngươi vừa đau kia, trước đây có phải đã từng bị thứ gì gây thương tổn không?"

"Vì sao hỏi như vậy?" Hứa Chính kinh ngạc một chút.

"À, ừm, là do trước đây ta đã từng thấy qua tin tức như vậy."

E

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.