Trở về truyện

Ham Muốn Tiềm Ẩn - Chương 32

Ham Muốn Tiềm Ẩn

32 Chương 32

Là Thục Nhi nàng đang mặc bộ đồ dây đen trên người, phần áo chỉ có mấy sợi dây để nâng ngực lên, hai núm vú hoàn toàn đưa ra ngoài. Nàng đang ngẩn đầu nút lưỡi một gã đàn ông rất cao, lưỡi hai người le liếm nhau đưa cả ra ngoài miệng, tay gã đó đang vò bóp vú nàng không thương tiếc. Phía dưới nàng là một gã lực lưỡng, mặt gã úp vào mông nàng, hai tay đang cố mở khe mông nàng ra để lưỡi quét vào sâu hơn. Lan Chi nóng bừng cả người, tại sao Thục Nhi lại buông thả như vậy với hai tên không quen biết chứ, Thục Nhi không phải tùy tiện như vậy. Lúc này, gã kia cuối xuống mút lấy hai vú Thục Nhi, nàng há hốc miệng rên xiết, từ bên trong này Lan Chi có thể nghe loáng thoáng âm thanh của nàng. Tay Thục Nhi luồn vào quần gã phía trước, nàng quỳ xuống mút lấy dương vật thật dài trước mặt, mông nàng uốn éo phản ứng lại hai ngón tay của tên phía sau khám phá âm đạo nàng.

Lan Chi cảm thấy cổ mình khô khốc, hơi thở nàng dồn dập, tay nàng vô thức mò xuống quần lót ướt đẫm bên dưới, miệng nàng khẽ rên rỉ. Nàng không biết phía sau nàng tại góc hở của rèm phủ có một đôi mắt theo dõi nàng từ nảy giờ. Ánh mắt đó là của ông chủ shop, ông thoáng chần chừ, rồi nhét một chai xịt nhỏ đang cầm tay vào lại trong túi quần. Ông trút bỏ quần áo sạch sẽ và từng bước đi lại vén rèm lên.

Căn phòng khá tối, nguồn sáng duy nhất là từ chiếc gương xuyên thấu, trước mặt ông ta là một thân thể trần truồng hoàn mỹ nhất mà ông đã thấy, từng đường nét, làn da không kiếm khuyết. Nàng ta đang quay vào trong, tựa mặt mình vào chiếc gương, hơi khom người, một tay kẹp chặt giữa hai chân, một tay tự xoa bóp vú mình, mắt nhắm chặt, miệng rên rỉ nhẹ.

Lan Chi cảm thấy cơ thể mình hừng hực, thiếu thốn, nàng muốn có ai lúc này, bất cứ ai để vuốt ve, để mơn trớn cơ thể mình.

Chợt nàng cảm thấy một cơ thể ấm nóng ôm chầm lấy mình, hai bàn tay đè lên bàn tay trên ngực của nàng, nó len lỏi vào xâm chiếm lấy một bên ngực của nàng. Người Lan Chi theo phản xạ quay lại, miệng nàng liền bị ngấu nhiến bởi một đôi môi thô dày, nó tham lam như muốn nuốt luôn đôi môi nàng, nuốt luôn cả tiếng ú ớ nàng vừa thoát ra miệng. Lan Chi cảm nhận được bộ râu xồm xoàm cọ lên da mặt mình, nàng đã nhận ra gã chủ shop, nàng cố vùng vẫy, nhưng vòng tay gã cứng như thép. Hai cánh tay vòng xuống ôm gọn mông nàng, một bàn tay cố với sâu hơn luồn vào dây quần lót, đưa một ngón tay vào âm hộ Lan Chi. Nàng chới với. Căn phòng tối chỉ còn lại âm thanh hơi thở dồn nén, gấp rút, tiếng xé vải, tiếng va đập vào vách gỗ.

Cơ thể Lan Chi bị nhấc bổng lên, áp lưng vào vách gỗ, người đàn ông đó hai tay ôm mông nàng, miệng ông ta mút chặt núm vú nàng, từ cái này chuyển sang cái kia, nàng đưa hai cánh tay lên cao, bấu víu vào thành của tấm vách, đầu ngữa lên trước, mắt nhắm tịt, miệng rên rỉ. Ông ta ngồi xuống đất, ôm thân thể trần truồng của Lan Chi đặt trên hai chân duỗi thẳng của mình. Lan Chi có thể cảm nhận một khúc củi cứng nóng như than đang nằm dưới mông mình. Nàng ngã người ra sau bằng một cánh tay chống xuống đất, hơi cong lưng lại đưa tay vào giữa hai chân mình, tìm khúc củi đó, nhét nó vào âm hộ đầm đìa nước của mình. Khi đầu dương vật vừa đưa vào nhẹ qua cửa mình Lan Chi, người đàn ông dùng hai tay ôm mông nàng kéo hạ thể nàng ghì thẳng vào bụng dưới ông. Lan Chi rên lớn, cảm giác dương vật của hắn tích tắc lấp đầy khoảng trống trong người nàng, thật khó tả. Nàng giữ nó nguyên trong âm hộ mình, ôm ghì lấy đầu người đàn ông đang liếm mút núm vú nàng. Nàng ngã người ra, hai tay chống xuống sàn nhà, dùng lưng cong lên để tạo chuyển động cho dương vật của hắn trượt ra vào âm hộ nàng. Lan Chi vẫn nhắm chặt mắt, vì nàng không muốn nhìn khuôn mặt trước mặt sẽ làm nàng khó chịu. Lưng nàng mỏi nhừ với động tác ưỡn người này, nàng duỗi tay đặt lưng xuống sàn nhà lạnh, âm hộ nàng vẫn ngậm phần đầu của dương vật hắn. Hắn chồm người sấp lại, mở rộng hai chân nàng ra, hai tay chống hai bên ngực nàng, dập xuống hì hục. Lan Chi rên xiết, chân nàng quặp lấy mông gã như trợ lực cho từng cú nhấp. Hai tay nàng cào bấu hai cánh tay gã, đầy vết sờn đỏ, âm hộ nàng co bóp dữ dội, hai chân ghì chặt lấy ngang thân gã giữ hắn thật sâu trong nàng.

Ông ta cúi thấp đầu, muốn hôn lên môi Lan Chi, nàng khẽ né mặt sang một bên. Ông cười khổ, cúi nhìn cơ thể không mảnh vải che thân tuyệt đẹp đang nằm dưới mình một lần nữa, rồi luyến tiếc ngã người sang bên cạnh, dương vật còn nữa cương của ông ta tuột ra khỏi cửa mình Lan Chi, theo sau một dòng tinh trùng chảy ra đóng vũng trên sàn.

Rèm cửa chợt kéo lên, hai bóng đen, một cao, một vạm vỡ lao vào. Hai gã bên ngoài đã khuất phục xong Thục Nhi, vào đây muốn chia chác cô gái bên trong. Hai gã đứng sững trước thân thể trần truồng của Lan Chi đang nằm run rẩy dưới sàn, bốn mắt như muốn lồi ra, dương vật cương lên ngay tức khắc.

Lan Chi giật mình, nàng hét lên, ngồi bật dậy, cả người co rúm lại, nàng không cam tâm trước sự thật này.

Hai gã đó không chờ được nữa, lao vào nàng. Chợt một giọng nói trầm bên cạnh nàng vang lên, ông chủ shop vẫn nằm đó, ông ta nói bằng tiếng Thái. Hai tên kia sững người lại, thoáng chần chừ, rồi tiu nghỉu đi ra ngoài.

Lan Chi vẫn còn run lẩy bẩy, nghĩ đến thân thể rã rời của mình tiếp tục bị hai gã kia xâu xé, nàng sợ hãi. Lan Chi liếc nhìn gã đàn ông trần truồng nằm bên mình, hắn đang nhìn nàng, ánh mắt hắn rất dịu dàng khác hẳn diện mạo bậm trợn mà hắn vốn có. Lan Chi không biết nói gì với gã.

Lan Chi đứng dậy mặc quần áo vào, nàng đi ra ra ngoài.

- Thank you. - Giọng nói của ông ta vang lên khi chân nàng vừa chạm ngưỡng cửa thông ra phía trước, nàng chững người lại.

- Thank you. - Lan Chi đáp lại.

Hai tiếng cảm ơn của hai người hoàn toàn mang hai ý nghĩa khác nhau. Lan Chi cảm ơn vì ông đã ngăn chặn hai kẻ kia hành hạ nàng. Còn ông ta thì cảm ơn vì nàng đã cho ông ta một trải nghiệm thần tiên mà cả đời này ông ta sẽ không bao giờ quên.

Chiếc Mercedes của Rujah rẽ vào cổng một căn biệt thự lớn ở ngoại ô Bangkok. Rujah hôm nay đặc biệt qua rước Lan Chi và Thục Nhi đi dự tiệc sinh nhật của Chủ tịch Công ty. Hai nàng hôm nay diện bộ quần áo đắc ý nhất của mình, tự bảo mình không làm mất mặt đại diện phía Việt Nam. Lan Chi mặc một chiếc váy đen dài, cổ hai dây trễ sâu khoe nữa bầu ngực tròn trịa của nàng, phía sau trống lưng nên nàng sử dụng miếng dán ngực, chiếc váy ôm sát cặp mông to tròn của nàng. Lan Chi tự tin chiếc váy này sẽ thiêu đốt mọi ánh mắt. Thục Nhi thì trái ngược với Lan Chi, nàng chọn phong cách trẻ trung, năng động, trong chiếc váy ống, lóng lánh kim tuyến, cực ngắn phô diễn cặp đùi thon dài và bộ ngực hừng hực sức sống của nàng. Rujah cũng phải lắc đầu cười khổ trước sự quyến rũ của hai nàng.

Sinh nhật của ông Chú tịch, theo lời Rujah nói, hàng năm đều quy tụ đủ bộ mặt của các cán bộ chủ chốt của công ty và sự hiện diện của một số lãnh đạo thành phố, mối thâm tình của ông.

Ông chủ tịch, tên Rai Kumah, người Thái Lan gốc Ấn, là một trong những tỷ phú trẻ nổi bật tại Thái Lan. Hôm nay là sinh nhật ông 52 tuổi.

Căn biệt thự ông, theo suy nghĩ của Lan Chi, không rộng như của ông Sáu Minh, nhưng vóc dáng của nó thể hiện rõ sự bề thế và uy quyền của chủ nhân. Hai cánh cổng bằng đồng cao 6 mét, nặng hàng tấn, mở ra đóng vào bằng motor kéo. Tường bao quanh cao 5 mét, ốp đá đen vàng, kết hợp với màu cánh cổng tạo thành một sự huyền bí, cổ kính. Đường vào lát đá xanh, hình vòng cung đi lên dốc như lên ngọn đồi nhỏ, hai bên là hàng cây to cao có niên đại hàng trăm năm, rừng cây này chắc chắn có trước căn biệt thự này. Cuối đoạn đường ngắn, căn biệt thự sơn màu vàng nhạt hiện ra, phía trước là một hồ phun nước với bức tượng vệ nữ bằng đá tạc, trước cổng nhà là một hàng cột kiểu La Mã cao 12 mét từ đất lên tới mái nhà, rất nhiều khung cửa sổ kính xếp ngang dọc nhìn lóa cả mắt. Lan Chi nghe hơi thở Thục Nhi nặng nề bên cạnh mình, nàng biết cô bé đang e ngại trước cảnh quan trước mắt với thân phận của hai người.

Lan Chi hiểu tâm trạng lo lắng của Thục Nhi, nàng khẽ nắm tay trấn an cô bé, tay Thục Nhi lạnh toát, ướt mồ hôi.

Khi ba người bước vào bên trong căn biệt thự, sự xa hoa lộng lẫy của nó mới thực sự phô diễn ra hết, bên ngoài chỉ là bề nổi của tảng băng. Nền lót đá hoa cương, nội thất mạ vàng rực rỡ, ngà voi dùng để trưng bày, đại dương cầm biểu diễn nhạc hòa tấu... những thứ xa hoa mà hai nàng chỉ thấy trong phim ảnh, đang sờ sờ trước mắt. Lần này ngay cả Lan Chi cũng phải hít thở sâu để lấy lại bình tĩnh.

Quan khách bên trong rãi rác vài nhóm, tụm ba tụm bốn nói chuyện, khi ba người bước vào, tiếng nói chuyện đột nhiên tắt ngấm, Lan Chi có thể cảm nhận được rất nhiều ánh mắt quét qua cơ thể mình. Trong các nhóm, Lan Chi phát hiện ra ông Tim, ông Tào Trình và Kẻo Lạt đang nhìn mình mỉm cười, nàng cúi người chào lại đáp lễ. Lan Chi giữ vẻ mặt tự nhiên, môi thắp lên một nụ cười nhẹ, nàng đi theo Rujah đi đến một nhóm người trong góc phòng, nơi đó hiện diện chủ nhân của đêm tiệc, ông ta đã xoay người lại, nhìn họ mỉm cười thân thiện.

Rujah khom người thật sâu chào ông theo kiểu truyền thống Thái Lan, ông khẽ gật đáp lễ. Lan Chi bước đến trao phần quà mà nàng cẩn thận lựa chọn với chồng, một bức tranh vẽ phong cảnh đồng quê Việt Nam. Ông khá khách sáo đối với Lan Chi và Thục Nhi, ông tươi cười bắt tay và hỏi thăm xã giao hai nàng nhận xét về đất nước Thái Lan, các danh lam thắng cảnh hai nàng nên đi tham quan, nhưng tuyệt không nói gì về công việc của công ty. Lan Chi lén nhìn vị tỷ phú được đánh gía là trẻ và đầy tiềm năng, ông ta nhìn còn trẻ hơn tuổi, dáng người rất vừa vặn, chắc khỏe, ánh mắt sáng, vầng trán thật cao. Nàng không nghe nói ông có vợ hay không, nhưng có một số việc với thân phận của nàng không nên hỏi.

Sau 20 phút trò chuyện, buổi tiệc bắt đầu tại khuôn viên phía sau căn biệt thự. Phía sau là khuôn viên hồ bơi và một bồn tắm jaccuzzi ngoài trời, ánh sáng dưới hồ bơi hắt lên lunh linh, gợn sóng. Lan Chi chợt nhớ đến hồ bơi nhỏ sau nhà mình, tuy nhỏ hơn nhưng nàng cảm thấy ấm áp hơn nơi này, nơi đó nàng có nhiều kỷ niệm thật đáng nhớ. Bữa tiệc cao cấp nào dường như cũng nhàm chán, không ồn ào vui nhộn, không rượu bia xả láng, chỉ có âm thanh hòa tấu nhẹ, thức ăn cầu kỳ, rượu ly cao.

Lan Chi và Thục Nhi bắt đầu là tâm điểm thu hút của khá nhiều đàn ông, họ chỉ lởn vởn nghe chuyện, hoặc bắt chuyện chút ít, họ vẫn e ngại danh khí của chủ nhân nơi này, nhưng cũng không nỡ nhường phần cho kẻ khác tán tỉnh hai nàng. Một trong những vị khách bền bỉ bên hai nàng nhất là ông Tào Trình, ông rất vui vẻ nói chuyện đùa giỡn với hai nàng, duy có mình ông là bạo dạn hơn hết. Ông mời Lan Chi nhảy một bản, nàng tròn mắt không hiểu ý ông muốn nhảy thế nào với loại nhạc hòa tấu này, nhưng nàng không dám từ chối làm mất mặt ông trước nhiều ánh mắt quan sát hai người.

Ông nắm tay Lan Chi dẫn nàng ra khoảng trống bên bờ hồ bơi, trong tiếng vỗ tay cổ vũ của mọi người, ông ôm eo nàng sát vào người mình, hai tay đặt trên vùng eo mềm mại của nàng. Điệu nhảy ông muốn, nói trắng ra là slow mùi mẫn, lúc nào cũng nhích nhích đều đều, hoàn toàn không phù hợp gì với điệu nhạc lúc trầm, lúc réo rắc của Beethoven. Lan Chi chỉ dám nhìn ngang hoặc cúi đầu xuống né tránh ánh mắt hau háu của ông Tào. Ông không hề e ngại nhìn vào khe sâu hút giữa ngực nàng và như để hợp thức hóa việc này, ông xin phép nàng cho ông được nhìn, theo lý lẽ của ông, ông không thích làm việc lén lút, trước mặt có bộ ngực đẹp như thế, ông không thể không nhìn, nhưng đã nhìn là phải xin phép. Lan Chi bật cười trước lý luận táo tợn của ông, nàng bắt đầu cảm thấy ông ta thú vị. Nàng khẽ gật đầu, má đỏ tới mang tai, đây là lần đầu tiên nàng lên tiếng cấp phép cho một người đàn ông nhìn ngực mình.

Có tiền lệ của cặp nhảy Lan Chi, sau đó tiếp theo nhiều cặp nhảy khác tiến ra, có cả Rujah dìu Thục Nhi nhảy, cô bé có vẻ rất vui.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.