Trở về truyện

Ham Muốn Tiềm Ẩn - Chương 17: Chuyến Công Tác Miền Tây

Ham Muốn Tiềm Ẩn

17 Chương 17: Chuyến công tác Miền Tây

– Kế hoạch launching sản phẩm chiến lược này là bí mật. Tôi không lặp lại. Nhưng các anh chị cũng tự ý thức được tầm quan trọng của nó. Nếu Alpha + không thành công thì tất cả chúng ta, dĩ nhiên là bao gồm cả tôi, đều không còn cơ hội. Ban Giám đốc bên kia đã rất kiên quyết về việc chúng ta thiếu doanh số và mất thị phần trong suốt 6 tháng qua.

Lan Chi đang nhìn sếp Linh nói thao thao trong buổi họp cuối giờ sáng. Linh là Giám đốc điều hành Cty Lan Chi đang làm việc, chuyên sản xuất phân bón 100% vốn nước ngoài, xuất xứ từ Thái Lan.

Lúc này anh đang nhìn quanh mọi người như khẳng định lại ý mình vừa nói, miệng anh mím chặt một đường, bao quanh là bộ râu cạo nhẵn thín, xanh rì nổi bật trên làn da trắng, đôi mắt anh nghiêm nghị với đôi lông mày rậm, ánh lên sau cặp mắt kính gọng vàng sang trọng. Linh khoảng 35 tuổi, anh du học Mỹ về, cũng giống Hồng Sơn, nhưng anh có tới 2 bằng Thạc Sỹ Kinh tế và Luật, tới giờ cũng chưa lấy vợ, danh tiếng của anh không mấy tốt trong ngành, anh nổi tiếng với việc cặp bồ toàn là các cô người mẫu, diễn viên nổi tiếng, nhưng hễ cô nào nhắc đến kết hôn là anh biến mất như tan vào không khí.

Điện thoại Lan Chi rung liên hồi trong túi quần nàng. Lan Chi nhăn mặt khó chịu, nàng biết bọn con Ngọc đang gọi mình, nàng hẹn 12h00 ăn trưa với tụi nó tại quán quen Hồ Xuân Hương, nhưng cuộc họp triển khai sản phẩm phát sinh đột xuất tới giờ vẫn chưa xong.

Cuộc họp vừa kết thúc Lan Chi chạy vù xuống cầu thang bộ, nàng không đủ kiên nhẫn chờ thang máy. Vừa xuống tầng trệt nàng thấy ngay Thục Nhi đang ngồi ngáp, mắt đờ đẫn tại chiếc ghế bảo vệ.

– Em thua chị luôn. Em đói sắp chết nè – Thục Nhi cau có.

– Biết rồi còn nói. Đi nhanh. Tụi nó gọi muốn cháy máy điện thoại của chị rồi nè – Lan Chi vừa nói, vừa đi thẳng ra ngoài.

– Chú cho cháu cảm ơn nhé – Thục Nhi chạy theo, nói với lại bác Tuấn bảo vệ dễ thương, nhường ghế cho nàng ngồi nhờ.


Khi cả hai đẩy cửa vào quán cafe, chỗ ngồi đã chật kín, toàn dân văn phòng quần áo tươm tất ngồi ăn, uống nước nói chuyện xôn xao. Hai nàng đi thẳng xuống chỗ cũ, Thuyên và Ngọc đang nữa nằm, nữa ngồi, trên bàn là ngỗn ngang chén bác, chỉ còn vươn lại vài hạt cơm, vài cọng rau muống.

Thục Nhi và Lan Chi ngồi xuống, nàng tháo mắt kính râm, bàn tay ngay lập tức giơ lên ngăn ngang cái miệng mở ra chuẩn bị mắng nhiếc của Ngọc.

– Tao đói lắm. Cho tao ăn xong, tụi mày muốn mắng chửi gì cũng được. – Lan Chi nói với giọng không thể thương lượng.

Ngọc hậm hực vì bị cụt hứng, nàng lầm bầm, nhưng tay vẫn đưa lên cao ngoắt ngoắt bồi bàn cho Lan Chi.

Một ngụm lớn nước ép ổi xanh thơm ngọt trôi xuống cổ, Thục Nhi khoan khoái, tựa lưng vào ghế, tay xoa nhẹ bụng, nàng đưa mắt lên nhìn cả ba đứa con gái trong bàn đang nhìn mình. Hai đứa kia còn đỡ, còn Lan Chi há miệng, tay còn cầm chén cơm. Nàng ngồi xuống ăn cùng lúc với Thục Nhi, vậy mà chưa xong nửa chén cơm, nó đã ăn xong phần mình.

– Làm gì nhìn ghê vậy? Chưa thấy người đẹp ăn cơm ah? – Thục Nhi trân tráo.

Cả bốn đứa phá ra cười nghiêng ngã, làm các cuộc nói chuyện xung quanh đều gián đoạn. Những khuôn mặt cau có đó nhìn qua, thấy bốn người phụ nữ đang đùa giỡn với nhau, họ đều im lặng không nói gì, nhưng ánh mắt không khỏi tiếp tục liếc qua liếc lại.

– Rồi vào đề tài chính – Thuyên nói, giọng nghiêm túc hẳn.


– Lan Chi khai báo mau, mày lặn đi đâu cả tháng nay – Ngọc nói với giọng tra xét không nhân nhượng.

– Tao.. tao ở nhà với chồng chứ đâu. – Lan Chi ấp úng.

– Ở nhà ah, ở nhà mà tao gọi điện di động không nhấc máy, máy bàn cũng không nốt, là sao? – giọng Thuyên gay gắt, có lẽ nó giận thật.

Lan Chi nhìn Thuyên, Ngọc rồi quay qua Thục Nhi cầu cứu, nhưng nhận được cái nhúng vai vô can của nàng. Nàng cắn môi nói:

– Tao và anh Sơn đi đảo Bình Ba chụp hình với bạn anh ấy – Lan Chi thở dài thú nhận.

– Mày đi đảo ở 1 tháng ah? – Thuyên tròn mắt.

– Không, chỉ 3 ngày thôi, nhưng sau đó tao về… tao và anh Sơn có việc riêng cần giải quyết – Lan Chi bịa đại.


Thuyên Ngọc nhìn nhau, cả hai nhìn Lan Chi với ánh mắt lo lắng.

– Hôn nhân mày có trục trặc hả? Anh Sơn yêu mày lắm mà – Thuyên hỏi dồn.

– Trời ơi, không… sao tao và anh Sơn có gì được chứ, tụi mày nghĩ đâu vậy? – Lan Chi hoảng hốt la lên.

– Nói chung là bọn tao có kế hoạch nhỏ, nên muốn tách biệt với thế giới bên ngoài chút thôi. – Lan Chi không biết giải thích thế nào.

– Tao biết rồi, kế hoạch sinh em bé. Đúng không? – Ngọc xen vào.

– Trời, không.. sinh gì lúc này, tao còn trẻ chán.. chưa chơi đủ đâu – Lan Chi bật cười, trả lời tinh nghịch.

– Thôi, không nói chuyện của tao nữa – Lan Chi ngắt ngang – Thục Nhi với anh chàng kia thế nào rồi?

– Chị nói anh nào cơ? – Thục Nhi ngơ ngác

– Anh Phước, hôm tao gặp mày đi chung ở khách sạn Hồng Hà đó – Ngọc nói xen vào như thật.

– Ah… anh Phước. Làm gì có… Hồng Hà nào? – Thục Nhi hoảng hốt, nói như thét lên.

Thuyên và Ngọc ôm bụng cười rú lên. Thục Nhi đỏ mặt biết mình bị gày bẫy. Nàng nhìn dáo dát xung quanh như thể sợ người quen bắt gặp.

– Ý chị hỏi anh Phước tròn tròn người, dược sỹ đó – Lan Chi giải nguy.


– Ah… xong rồi. Không còn gì nữa. – Thục Nhi nhúng vai.

– Sao vậy? – Thuyên và Ngọc tò mò xông vào.

– Thì…

Lan Chi trôi theo dòng suy nghĩ riêng của mình. Nàng không nghe câu chuyện của các bạn. Phước chỉ là một trong các anh mà Thục Nhi quen, nàng vì muốn hướng câu chuyện sang chủ đề khác nên đã lôi anh ta ra. Nàng đã thành công, lúc này ba đứa kia chụm đầu lại nói chuyện hăng say. Không lẽ đàn bà đều thế sao, Lan Chi đã từng rất ghét mấy tay đàn ông nhận xét phụ nữ là giống nhiều chuyện, vì nàng cũng là phụ nữ. Nhưng bằng chứng trước mắt quá rõ ràng, nàng không thể nhìn nhận này khá đúng. Thật may, nàng không nằm trong số đông đó, nàng khá nội tâm, nàng chỉ thích suy nghĩ một mình, nhiều hơn chia sẻ.

Một tháng qua, Lan Chi và Hồng Sơn như khai phá một thế giới mới. Quan niệm sống của hai vợ chồng nàng thay đổi khá nhiều, thoáng hơn, nghĩ cho nhau nhiều hơn. Lan Chi rất hạnh phúc, nàng nghĩ Sơn cũng hạnh phúc, qua biểu hiện của anh. Từ ngày trở về từ chuyến đi Bình Ba, hai vợ chồng nàng như bị uống thuốc kích thích, hai người cuốn lấy nhau bất cứ khi nào có thể.

Căn nhà như thế giới riêng của họ, sau khi Lan Chi cho chị giúp việc về quê vì tò mò nhìn lén, anh và nàng làm tình tại phòng khách, trong nhà bếp khi nàng đang nấu nướng, ngoài hồ bơi, thậm chí ngoài vườn, nàng hầu như không mặc quần áo ở nhà. Thậm chí buổi trưa, Hồng Sơn cũng chạy xe qua rước vợ đi ăn, rồi hai người tìm một khách sạn để làm tình. Nàng cũng không hiểu tại sao anh lại say tình nàng như vậy?! Đương nhiên, anh càng yêu nàng nhiều, nàng cảm thấy hạnh phúc, nhưng trong lòng Lan Chi vẫn lo lắng cho sức khỏe và tâm lý của anh.

Lan Chi lên mạng tìm hiểu về tình trạng của chồng, không có một thông tin nào mô tả chính xác tình trạng của anh. Duy chỉ có một trường hợp khá tương tự với anh, là một người chồng bình thường khá yếu sinh lý, nhưng một lần sau khi phát hiện vợ ngoại tình, anh tha thứ cho vợ, nhưng sau đó anh như một người khác, mạnh mẽ dị thường. Khác ở chỗ là Hồng Sơn trước đây cũng không yếu sinh lý và Lan Chi cũng không phải ngoại tình bị phát hiện, mà là công khai vui vẻ với người đàn ông khác trước mặt chồng.

Lan Chi cũng đã nghi ngờ Hồng Sơn dùng một loại thuốc kích thích nào đó, nàng còn cố tình lừa anh đi thử nước tiểu tại một phòng khám quen với lý do rằng ủng hộ bạn mới khai trương, rằng khám sức khỏe không bao giờ thừa… Thế nhưng kết quả là không có gì, hoàn toàn bình thường.

Gần một tháng qua trừ các ngày hành kinh của Lan Chi, Hồng Sơn không ngày nào không làm tình với vợ, không phải một, mà là hai, thậm chí ba lần một ngày. Nhìn anh gầy đi nhanh chóng, nàng thì ngày một hồng hào, nảy nở hừng hực. Lan Chi lo lắng ra mặt, nàng tìm đủ cách với anh, từ chối vì mệt, mặc đồ kín mít khi đi ngủ.., nhưng đều không thành công, vì lòng nàng quá mềm với Sơn, anh chỉ năn nỉ một chút là nàng đáp ứng, quả thật bản thân nàng cũng khó cưỡng cảm xúc của mình với chồng.

Những chuyện như thế, Lan Chi không muốn tâm sự với bọn Thuyên, Ngọc, Nhi, vì nàng tin đối với chuyện này tụi nó không hơn gì mình.

Lan Chi bắt đầu tìm đến những diễn đàn tâm sinh lý trên internet, nàng tạo nick với địa chỉ email mới. Nàng đặt câu hỏi, dĩ nhiên là không hoàn toàn kể hết hoàn cảnh của mình, vì nàng không muốn câu chuyện riêng của hai vợ chồng thành đề tài bàn luận trên mạng.

Hai ngày sau, Lan Chi thành công lấy nick yahoo của một chị bác sỹ tâm sinh lý. Nàng chat với Hồng, tên của chị, chị rất nhiệt tình, giải thích cặn kẽ. Nhưng quả thật mối quan hệ phức tạp của vợ chồng Lan Chi cũng làm nàng nhức đầu, điều này không có trong sách giáo khoa, cũng chưa bao giờ gặp thực tế trong bao nhiêu năm hành nghề của chị. Một người chồng yêu vợ hết mực, nhưng vẫn chiều vợ tham gia vào những trò chơi phiêu lưu hoang lạc của cô, sau đó lại càng yêu và ham muốn cô hơn. Tại sao có thể như vậy? Vì theo suy luận tâm lý học, người đàn ông đó sẽ chán vợ, bỏ vợ hoặc biến cô thành công cụ tìm cảm xúc cho anh ta. Sau khi suy xét và tự giả thiết các tình huống tác động tâm lý, Hồng đề nghị Lan Chi nên cách xa chồng 3 ngày, cho anh dịu bớt ham muốn hiện tại mỗi khi gần nàng, sau đó trở về sinh họat bình thường, quan sát và báo kết quả lại với cô.

Lan Chi thấy cũng có lý, nhưng lý do nào để nàng rời anh 3 ngày đây. Cha mẹ nàng đã định cư nước ngoài từ cuối năm ngoái, cô chú họ hàng thì hầu như mất liên lạc. Hồng Sơn biết quá rõ về nàng để có thể gạt anh bằng lý do gia đình. Lan Chi rất khó nghĩ.

———

Cộc cộc, tiếng gõ cửa nhẹ.

– Lan Chi ah, vào đi em.

– Dạ, anh tìm em. – Lan Chi ngạc nhiên khi bất chợt hôm nay sếp Linh tìm mình.

Nàng là Phó Phòng Phát triển khách hàng, nhưng hầu như nàng chỉ gặp Linh trong các cuộc họp và trao đổi qua email. Thậm chí trình ký kế hoạch hay nộp bảng báo cáo cũng thông qua cô thư ký riêng của anh. Anh chưa bao giờ gọi nàng một mình lên phòng riêng bao giờ.

– Em ngồi xuống đây, anh có việc cần em giúp. – Vừa nói Linh vừa rót nước trà trên bàn khách.

– Dạ, anh cứ nói. – Lan Chi bình tĩnh nói.

– Như thế này, 5 ngày nữa là Hội chợ Mêkông của Bộ Nông nghiệp tổ chức tại Cần Thơ. Như em đã biết Cty mình cũng có một gian hàng ở đấy. Nhưng đồng thời anh lên một kế hoạch khác là đi khảo sát các sản phẩm mới của đối thủ giới thiệu lần này và quan trọng hơn là thương lượng bí mật thuê 5 hecta ruộng để thử nghiệm sản phẩm mới, vì theo Ban Giám đốc bên kia phải thử lại kỹ càng vì trong một số trường hợp vi sinh trong đất Việt Nam phản ứng khác bên Thái Lan có thể dẫn đến phản tác dụng. – Linh nói chuyện một hơi dài, không thể lưu loát hơn, đúng phong cách của lãnh đạo.

Linh ngưng một chút, quan sát vẻ mặt của Lan Chi, nhưng anh không đọc được gì trên gương mặt xinh đẹp của nàng. Hôm nay, anh mới có dịp dối diện nhìn kỹ và nhận ra sắc đẹp rung động của nàng, vì theo nguyên tắc riêng của mình, anh không bao giờ lưu ý tới phụ nữ khi làm việc, đặc biệt là cấp dưới của mình. Chợt anh thấy Lan Chi đang nhìn mình, ánh mắt ra vẻ chờ đợi và hơi khó hiểu.

– Ah, anh muốn em đi công tác đợt này chung với anh, có thể khoảng 3 ngày. – Linh hơi đỏ mặt vì mình vừa rồi chợt bị phân tâm.

– Em ..- Lan Chi chợt nghĩ tới lời khuyên của bác sỹ Hồng.

– Anh biết em có gia đình, thường anh cũng rất ít khi điều động phụ nữ có gia đình đi công tác xa, vì rất nhiều lý do tế nhị. Lần này anh định đi cùng Thục Nhi nhưng cô ta lại bận bảo vệ luận án Thạc sĩ, mà anh lại cần người giỏi chuyên môn.- Linh nói liên tục.

Chợt Linh cảm thấy ngạc nhiên, từ khi nào mình lại cần giải thích nhiều như vậy với cấp dưới nhỉ. Anh thấy ánh mắt của Lan Chi nhìn mình, miệng nàng mỉm cười, môi nàng hở nhẹ, với hàm răng trắng bóng thật đều, nụ cười đẹp như không thuộc về thế giới này.

– Anh cho em xin nghỉ 2 ngày thu xếp việc gia đình trước khi đi nhé! – Lan Chi nói thật nhẹ.

Linh thở phào, nhẹ nhõm khi nghe Lan Chi đồng ý. Sau khi dặn dò Lan Chi một số hồ sơ cần chuẩn bị, nàng đi ra. Linh ngồi tại chỗ bần thần tự hỏi về biểu hiện vừa rồi của mình, tại sao mình mừng vì cấp dưới nhận lời đi công tác nhỉ? Ôi hôm nay tôi sao thế… thật nhảm nhí.

Tối đó Lan Chi về sớm, chuẩn bị một buổi tối thịnh soạn, món T-Bone sườn cừu Úc mà Hồng Sơn thích. Khi Hồng Sơn về tới nhà vào bếp hôn vợ, anh cũng thấy không khí hôm nay có gì bất thường. Lan Chi nói anh đi tắm trước nhưng nàng không nói gì thêm với chồng.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.