Trở về truyện

Ham Muốn Tiềm Ẩn - Chương 1: Quyết Tâm (1)

Ham Muốn Tiềm Ẩn

1 Chương 1: Quyết tâm (1)

- Hải… Hải ơi!!!

- Nguyệt hả… có chuyện gì vậy?

- Khiếp… đi gì mà nhanh vậy. Để thở cái đã…

- Nhanh lên… tui hẹn quân thằng Phong làm trận chế ( đế chế ) rồi!

- Ông nhớ cái vụ văn nghệ 20 – 11 chứ!

- Mà sao? Liên quan gì tới tui.

- Thì đó… ông tập văn nghệ nha.

- Cái gì? Dẹp dẹp đi nha….


- Con An cũng tập đó…

- Không liên quan nha…..

- Hi hi… cô đã quyết định rồi.

- Cái gì?

Thế là Nguyệt cười tủm tỉm chọc quê tui khi hai bầu vú căng tròn nhấp nhô sau lớp áo mỏng. Mái tóc dài mượt mà ngang mông càng làm Nguyệt duyên dáng nữ tính vô cùng…

- Thôi tui đi đã… kệ bà….

- Tí đi ăn bánh bèo đi….

Nguyệt nói xong thì khuôn mặt ửng hồng cúi xuống vì e thẹn.


- Trưa nay tui mắc kèo rồi… pi….

Tôi lao nhanh ra quán nét khi bọn bạn đã chờ sẵn ngoài kia.

- Đáng gét….. Nguyệt đứng đó lườm hắn dậm chân đầy tức tối.

Tôi là vậy? Bá Hải lớp 11a – chỉ thích game, bi - a sau giờ học. Buổi trưa nào xong giờ học tôi cũng dành đa phần thời gian chém chế hoặc đánh bi a độ với bọn bạn vì đơn giản trường học cách xa nhà tầm 14 km nên đành ở lại.

- Cái Nguyệt hình như để ý mày đó nha…. Thằng Linh cười nói..

- Kệ… nhanh lên không hết máy giờ?

Vui vẻ chém chế xong thì buổi chiều học thêm môn Anh cũng là lúc tôi nhận được cái lệnh xanh rờn của cô giáo chủ nhiệm – Bá Hải sẽ cùng các bạn tập văn nghệ. Bọn thằng Linh, thằng Đại được trận cười hả hê chọc quê tui vì đơn giản là tui không dám cãi cô. Ai bảo tui được mệnh danh là học trò cưng của cô chứ…


Cuộc đời của tôi cũng bắt đầu bước sang trang mới từ cái ngày đó… Từ cái ngày tập văn nghệ đó…

- Ngày mai học xong tập trung ở nhà xe để đến nhà cô luôn nha Hải….

- Um……

- Hải đang bận à….

- Um….

- Vậy Nguyệt không làm phiền nữa… pi….

Đang xem đến đoạn hay thì cái Nguyệt nhắn tin qua yahoo thông báo lịch ngày mai. Tôi đang bận… bận xem phim người lớn. Ông già tôi đi thầu nên cũng gọi là có chút điều kiện nên tậu cho thằng con giai cái máy tính để tiện cho học tập nhưng ai ngờ thằng con quý tử cứ đêm xuống là đọc truyện sex và xem phim heo.

Nhà tôi chỉ hai anh em – em gái tôi năm nay mới lớp 3. Nhà chỉ có bốn người nhưng ông già thì không mấy khi ở nhà cả. Ông già không đi thầu thì cũng đi đánh bạc nên ít khi ông có mặt ở nhà lắm. Đặc biệt thì tôi và ổng khắc khẩu nên rất ít khi nói chuyện với nhau….

- Hải ơi! Uống sữa rồi lại học tiếp con…

Tôi tắt vỗi cái tap ẩn danh để mở sang trang nhaccuatui nhanh và gấp.

Mẹ đẩy cửa đưa vào với cốc sữa cùng vài miếng hoa quả để tôi ăn đêm. Mẹ tôi là vậy? Đêm nào cũng tầm giờ này khi làm xong sổ sách là pha sữa đưa vào cho con cưng rồi mới đi ngủ.

- Cô Hiền nói lâu rồi không thấy con đến chơi đó…


- Cô đến nhà hả mẹ….

- Không? Mẹ gặp cô ở chợ….

- Dạ… con biết rồi….

- Học mà nghỉ sớm đi cu cậu…..

- Dạ….

Mẹ tôi năm nay 36 mà đám bạn học không đứa nào tin. Đơn giản vì mẹ trẻ và đẹp lắm… Mẹ tôi tên Loan, ở nhà bán hàng mĩ phẩm nên rất biết trau chuốt cho bản thân. Dáng người cao ráo cùng mái tóc ngắn cúp vào khuôn mặt vô cùng xinh đẹp… Làn da trắng mịn màng cùng số đo ba vòng hoàn hảo nên có thể nói mẹ đi đến đâu là tâm điểm của sự chú ý tới đó. Điều đặc biệt nhất ở mẹ có lẽ là giọng nói nhẹ nhàng ngọt ngào khiến người nghe như bị mê hoặc vậy?

Mẹ nhắc đến cô Hiền là tôi lại thấy xấu hổ vô cùng. Cô là cô giáo chủ nhiệm và dạy môn toán của tôi thời cấp hai… Có lẽ tôi vẫn là đứa học trò ngoan được cô hết sức cưng chiều thương yêu nếu chuyện đó không xảy ra… Mới nghĩ đến thôi thì tôi đâu dám gặp cô nữa…. nhưng trò đời thật trớ trêu…. Bố tôi và chồng cô hay chơi với nhau nên tình cảm hai gia đình càng thêm gắn kết. Thế là lâu lâu hai gia đình lại gặp mặt chén chú chén bác mà tôi đâu dám đi…

- Ngày mai ông đến chở tui nha…. Đang mãi mê suy nghĩ thì cái An nhắn tin Yahoo đến.

- OK con dê! Mà mai cho mượn mấy trăm he…..

- Hôm trước còn 400k chưa gửi đó nha…

- Hihi…. Bán thân tau trả cho… gớm….

- Thân mày ai mua…. À quên! Bí thư lớp mua đó… hihi….

- Nhưng tau thích mày cơ….

- Chị đây không chơi với con nít….

- Thế chỉ chơi với Trung thôi chứ gì? Lêu lêu…

Đang trêu ghẹo con bạn thân từ thời bé xíu thì nó bật chế độ hờn dỗi làm mất cả hứng. Tôi và An là bạn học từ thủa mẫu giáo cho đến giờ… Nhà hai đứa cũng cách nhau có đoạn nên thân càng thêm thân… Thân nhau đến mức bọn bạn với hàng xóm cứ trêu là hai đứa một cặp… công nhận thì nó đẹp thật… rất đẹp nhưng tôi với nó không hề có chút gì gọi là rung động tình cảm trai gái cả… Mà nhắc đến rung động thì tôi đâu có rung động với đứa con gái đồng lứa đâu chứ… tôi rung động và thích là thích những người phụ nữ lớn tuổi hơn và chững chạc hơn. Không biết vì tiếp xúc với hay xem jav nhiều mà tôi luôn để ý đến những người con gái lớn tuổi đầy ham muốn.

Trong số những người phụ nữ ấy có lẽ phải nói đến cô Liên. Cô Liên dạy môn sinh thời học cấp hai của tôi và trò đời trớ trêu khi cô lại làm dâu ngay cạnh nhà tôi. Cô lấy chú H cách nhà tôi đúng vạt mòng tơi ….

Cô Liên là một , hót girl thực sự với má núm đồng tiền, răng khểnh, da trắng mịn màng cùng cặp chân thon dài quyến rũ. Cô cao tầm mét 65, sở hữu vòng eo “ con kiến “ 58 cm, cụ thể số đo ba vòng đầy quyến rũ 83 – 58 – 92 cm. Cô trẻ trung xinh đẹp, quyến rũ năng động và có một điểm gì đó rất cuốn hút người đối diễn…

Cô và chú H về chung một nhà giới sự chứng kiến của hai họ cùng bạn bè lối xóm người thân. Ai cũng phải thầm ghen tị vì cả hai rất đẹp đôi…. Chú H cao ráo tráng kiện cùng khuôn mặt góc cạnh đầy nam tính… Chú sống hoà đồng và luôn giúp đỡ hàng xóm láng giềng cũng như em út… Có lẽ nhờ chú mà tôi có được dáng vóc cùng trí thông minh như bây giờ? Nhờ chú mà tôi siêng năng tập thể dục cùng lối tư duy lôgic thông qua những quyển sách chú mang cho. Một bác sĩ đẹp trai hoà đồng lấy một cô giáo xinh đẹp năng động quyến rũ thì còn gì đẹp bằng vào cái thời ấy?

Câu chuyện cổ tích về tên Liên và chồng tên H không kéo dài được lâu. Cả làng tôi nhận được cái tin như sét đánh ngang tai khi chú H mất vì tai nạn giao thông… Buổi chiều hôm ấy khi chú về cũng là lúc trời đổ cơn mưa phùn như khóc cùng làng tôi vậy? Chú mất đi ai cũng buồn, ai cũng rơi lệ vì con người hiền lành đức độ ấy ra đi khi còn quá trẻ. Có người khóc vì cô giáo xinh đẹp là vậy nhưng làm quả phụ quá sớm… Hai người về chung một mái nhà hơn năm mà chưa có em bé cũng là một điều tiếc nuối…

Hôm ấy trời mưa, mưa to lắm nhưng đoàn người vẫn nối đuôi nhau đưa chú về nơi an nghỉ cuối cùng… Ai cũng đau buồn thương xót cho chú, cho cô …

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.