70 Chương 70: Trời sinh đối nghịch (2)
– Anh làm gì vậy ? Sao anh ? – Nguyệt Vy sững sốt hỏi khi anh vừa quay vào xe.
– Anh không thích nhận những thứ từ hắn… – Thuận Minh nghiến răng, sắc mặt đanh lại.
– Hắn… – Nguyệt Vy rùng mình, cố vớt vát. – Hắn nào ?
– Ha ha… – Khóe mắt anh đỏ lên, giọng cười run run. – Em tưởng anh không biết em đang nối dối sao ? Từ khi nào em bắt đầu biết nói dối lừa gạt anh hả ?
– Trưa nay…. anh đi ăn trưa cùng Ông Hiraishin và Ngọc Hân… – Anh dằn từng tiếng.
– Em… Em… Em xin lỗi… Em không muốn nói dối anh… Nhưng em chỉ đi gặp anh ta… Và nhận tập hồ sơ thôi… Em không có… – Nguyệt Vy mếu máo, tay nắm áo anh. – Anh nhận ra mà… Anh biết là những số liệu đó nguy hiểm cho anh mà…
– Anh không cần nó thương hại anh… Và cả em nữa… – Thuận Minh dằn tay khỏi nàng.
– Em không có… – Mắt nàng rưng rưng, nước mắt chảy dài trên mặt.
Thuận Minh im lặng không nói một lời. Xe anh gầm lên giận dữ, lao băng băng trên đường.
____________________________
– Teacher… Excuse me… Miss Vy…
– Cô ơi… Cô…
Nguyệt Vy bừng tỉnh ngơ ngác nhìn xuống dưới. Năm mươi cặp mắt ngạc nhiên nhìn nàng chằm chằm. Nàng nhìn xuống tay mình, viên phấn trắng trong tay đã bị bóp vỡ vụn từ lúc nào.
– I’m… I’Minh sorry… I lost my concentration… – Nguyệt Vy ấp úng đỏ mặt.
Giây phút vừa rồi, đang giảng bài. Đột nhiên nàng nhớ tới trạng thái căng thẳng của nàng và anh suốt tuần vừa rồi. Tim nàng như thắt lại đau đớn. Cả tuần anh luôn say xỉn, về rất khuya. Ngủ phòng bên cạnh, không chạm đến nàng một lần nào. Nàng hỏi, anh trả lời qua loa. Anh như một người khác.
– Mày thấy cô Nguyệt Vy dạo này thế nào ?
– Cả tuần nay cô cứ ngơ ngẩn thế nào ấy ?
– Ừ… Mắt thâm quần, khóe mắt đỏ hoe… Như là khóc nhiều lắm ấy…
– Hay là cô buồn chuyện gia đình… ?
– Không có đâu… Nghe nói thầy yêu cô lắm…
– Suỵt … Tập trung đi…
Mấy đứa học trò thôi bàn tán. Chúng lắng nghe bài giảng của Nguyệt Vy. Đứa nào cũng nhận ra giọng cô ngắt ngứ khàn đục, khác hẳn thường ngày.
________________________
Ánh nắng chói chang giữa ban trưa chiếu xuyên qua tán cây phượng, khoan lỗ lốm đốm trên tấm bảng hiệu sơn xanh bạc màu. Hàng chữ sơn trắng giữa bảng thật lớn.
“Bệnh viện Tâm thần”
Một chiếc Porsche 911 đỏ chói rực rỡ đậu chễm chệ giữa sân bệnh viện rộng lớn. Người người mặc áo blouse trắng đi qua đi lại, ai cũng phải liếc mắt nhìn chiếc xe, miệng tấm tắt xuýt xoa.
Một căn phòng riêng biệt, kín mít cửa ở cuối dãy hành lang. Bên trong vọng ra âm thanh khò khè liên tục nối tiếp nhau, như thể rất nhiều người đang cùng lúc bị bóp chặt cổ họng. Một âm thanh khác vang lên rất khẽ, nghe như âm hưởng hoang lạc của một người phụ nữ.
Trong căn phòng là một quan cảnh hoang dại đến cùng cực. Một chiếc ***g sắt thật lớn chiếm nửa diện tích căn phòng. Một nhóm đàn ông, ánh mắt ngờ nghệch, mặc áo trói tay dành cho người điên, tranh nhau chen chút vào một góc của chiếc ***g sắt. Một người phụ nữ tóc tai rũ rượi ngang vai, toàn thân trần truồng, hai tay bị còng giang rộng sang hai bên. Thân hình người phụ nữ khá đẹp, thon gọn, ngực nở, eo thon, làn da đỏ hồng trắng như bạch ngọc. Cô ta oằn người rên rỉ thật to, mặt đỏ bừng phấn khích. Mắt cô lim dim nhìn xuống những cái miệng bị cột dây ngang há rộng, những cái lưỡi nước dãi chảy dài đang liếm khắp nơi trên thân thể bóng nhoáng của mình. Một người đàn ông cao lớn trần truồng, toàn thân phủ kín một lớn lông rậm đen, đứng ngoài ***g sắt. Hắn cầm trên tay một cái ca nhựa, liên tục rót chất lỏng óng ánh như mật ong chảy dài xuống từ hai vai của người phụ nữ. Hắn nâng chân cô lên, dùng bàn tay đầy mật ong của mình thoa vào vùng âm hộ hồng hào nhẵn nhụi không lông của cô. Ngay lập tức hai ba cái miệng há hốc lao đến ngậm kín lấy âm hộ cô.
– Ahhh… Ưm…
Cô há hốc rên rỉ, tay bấu chặt lấy song sắt. Hạ thể ưỡn ra, hẩy hẩy vặn vẹo theo mấy cái lưỡi bên dưới.
– Ahhh…. I want it… Now…
Người phụ nữ rên to, tay căng ra ưỡn ngực đến phía trước, mông ưỡn ra ép lên song sắt sau lưng. Hai bầu vú của cô chen chút liếm mút hơn mười cái miệng. Hông cô ngay lập tức được bấu chặt bởi hai bàn tay hộ pháp. Một vật to lớn kinh khủng từ ngoài ***g sắt thúc vào, xâm chiếm âm hộ cô ta một cách thô bạo.
– Ahhh… Yes… Faster… Faster…
Người phụ nữ rên la thật lớn. Chân cô giang ra thật rộng, đón nhận dương vật khổng lồ của người đàn ông. Thân thể hai người dập vào nhau qua song sắt phát ra âm thanh ong ong lạ lùng. Người đàn ông đó nhếch mép cười, vẻ mặt bình thản như không hề làm việc gì cố sức. Năm phút, mười phút trôi qua. Khi thân thể cô ta ướt đẫm mồ hôi, hai mắt đờ đẫn tê dại, anh ta vẫn giữ nguyên vẻ bình thản đó. Đột nhiên anh ta mở khóa một chiếc còng tay. Cô ta hiểu ý, quay người lại, đu người cao lên, hai chân quặp vào song sắt, hai mép âm hộ tấy đỏ mở rộng.
– Ahhh… Yes… Harder…. Harder…
Người đàn ông tay bợ cặp mông căng bóng của cô, kéo hạ thể cô sát vào song sắt. Dương vật anh ta thúc vào cửa mình cô thô bạo không thương tiếc. Cô ta há hốc đờ đẫn, âm dịch trào ra chảy vãi xuống sàn nhà. Thật nhiều. Thật nhiều. Liên tục theo động tác mạnh bạo của người đàn ông. Đến khi hai tay cô ta mỏi rã rời, không bám được vào song sắt, anh ta mới bắt đầu gầm gừ. Người đàn ông chợt lùi lại thật nhanh, dí dương vật khổng lồ của mình vào mặt người phụ nữ ngồi bệt rũ rượi sau song sắt. Từng đợt tinh trùng nóng hổi ồ ạt xối xả trên khắp mặt cô ta. Người phụ nữ tê dại há hốc, một tay bị còng vẫn treo cao, tay còn lại vét những chất bợn trắng trên mặt cho vào miệng một cách thèm thuồng.
Hai mươi phút sau. Một người đàn ông đeo kính đen, cao lớn mặc vest sang trọng, sánh vai cùng một người phụ nữ kiêu sa trong bộ đầm quý phái bước ra xe.
– Ông Thuận… Ông Minh Thuận…
Đột nhiên có tiếng gọi vội vã từ phía sau. Người đàn ông quay lại, môi nhếch lên hỏi:
– Có chuyện gì ?
– Dạ… Dạ… Ông vui lòng nói với Bà Nozomi rằng Ban Giám đốc bệnh viện kính mời ông bà đến tham dự buổi lễ tri ân các nhà tài trợ… Diễn ra thứ Năm tuần sau… – Người đàn ông tóc bạc trắng mặc blouse trắng, vừa thở hỗn hển, vừa nói. – Chúng tôi sẽ gửi thư mời chính thức về Cty Senkai… Chỉ xin báo trước để ông bà dành thời gian quý báu của mình…
– Ông điên à… – Người đàn ông đeo kính đen, lông mày dương lên giận dữ. – Không thư mời gì hết… Tôi không phải đã nói tài trợ là cá nhân bà Nozomi… Không liên quan đến Senkai… Chúng tôi cũng không có thời gian tham dự những chuyện vớ vẩn đó…
Ông Bác sĩ ngơ ngác nhìn chiếc xe thể thao màu đỏ gầm lên lao ra cổng.
– Mười ngàn đô tài trợ mà vớ vẩn sao ? Vợ Tổng giám đốc Senkai giàu có thật… – Ông lẩm bẩm một mình.
____________________
KẾT THÚC
Truyện cùng thể loại(Truyện 18+)
Danh sách Truyện 18+ mới nhất
Truyện 18+
Sắc Dục Hệ Thống
Thể loại: Sắc Hiệp, Huyền Huyễn, Hệ Thống... . Tên Truyện: Dâm Dục Hệ thống.
Đọc truyệnTruyện 18+
Bí Cảnh Bá Chủ
Lâm Khang xuyên qua, phát hiện mình đã trở thành chủ nhân của một bí cảnh vừa mới hình thành. Theo chân hắn phát triển bí cảnh từ một cái hang nhỏ thảm không thể thảm hơn, từng bước trở thành bí cảnh
Đọc truyệnTruyện 18+
Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ
Một lần vô tình hắn được xuyên không tới đấu la đại lục,hắn một thân vô sỉ nhưng không ngờ hắn gặp phải hệ thông còn vô sỉ hơn hắn nhiều lần chỉ nhằm thơi cơ trừ bớt phần thường nhận được của hắn sau
Đọc truyệnTruyện 18+
Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh
Được Âm Hậu thu nhận làm đệ tử, dùng chính bản thân mình làm lô đỉnh tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp, Hiên Viên Đế Phượng Quyết... . * Đẳng Cấp Trong Truyện.
Đọc truyệnTruyện 18+
Tuyệt Diệt Thiên Ma: Cuối Đường Ai Thắng?
Thế giới bước vào thời đại linh khí khôi phục một điểm nhân loại bên trong như sâu kiến, con người thức tỉnh tu luyện cùng yêu ma giao tranh gồng gã 20 năm chớp mắt trôi qua. .
Đọc truyện