Trở về truyện

Dục Chi Trầm Luân - Chương 13: Thân Thế Cùng Loạn Luân (Tiền Thiên)

Dục Chi Trầm Luân

13 Chương 13: thân thế cùng loạn luân (tiền thiên)

Phương Tĩnh Vấn trong lời nói làm cho Lăng Chiến đã biết quá khứ của nàng, cũng biết hôm nay chính mình chính là may mắn không có bị người ta tố cáo cưỡng gian, tiếp theo hắn thề về sau phải cẩn thận làm việc! !

Chương 6:, thân thế cùng loạn luân (tiền thiên)

Đêm nay đối với Phương Tĩnh Vấn mà nói , có thể nói là may mắn, lại có thể nói là bất hạnh, lúc bị người thứ nhất cưỡng gian, nàng cực kỳ bi thương, sớm lấy quyết định tố cáo hắn, đến nam nhân thứ hai cũng chính là Lăng Chiến đ cứu nàng đột nhiên lại cưỡng gian nàng, nàng lúc ấy nội tâm là oán hận, là đau không bằng chết. Vốn cũng phải cần đưa hắn đi ngồi tù đấy, nhưngsự thật cũng là tàn khốc, cũng có thể nói là tốt đẹp, Lăng Chiến dương vật to dài dị thường gây cho nàng cảm giác chưa từng cảm thụ qua, nói năng lộn xộn, không cách nào hình dung, không thể tự kềm chế bản thân, lúc ấy nàng chỉ cảm thấy nín nhin tám năm tịch mịch rốt cục có thể phát tiết, rốt cục không cần phải nhịn, khi đó nàng đã từ bỏ kiên trinh, vứt bỏ đạo đức, từ bỏ tình yêu, tận tình hưởng thụ tình phong phú, thời gian đó là hưởng thụ, là trầm luân đấy...

Lúc ấy nàng được đến cao trào phát tiết bởi vì không nghĩ nhịn nữa cái loại tịch mịch này nữa, , bỏ qua tự tôn, lấy dũng khí yêu cầu Lăng Chiến phụ trách, khi đó nàng kỳ thật thực sợ hãi, bởi vì nàng không biết Lăng Chiến sẽ tiếp nhận nàng hay không, cho dù hiện tại da thịt đã sớm trở nên trắng nõn trơn mềm, cũng có rất nhiều nhân đang theo đuổi nàng, nhưng trong đầu nàng vẫn nhớ rõ lời người tình đầu của nàng nói, hắn thích nữ nhân trắng noãn không thích người đen đúa."

Kỳ thật nàng cũng không phải là không cân nhắc qua tiếp tục tìm kiếm người đàn ông thứ hai, nhưng nàng lại sợ hãi bị yêu người vô tình vứt bỏ, cho nên cho tới nay nàng cũng không dám đi thêm bước nữa, mặc dù là chịu đựng vô số đêm tịch mịch nhưng nàng vẫn không dám.

Bất quá đêm nay nàng rốt cục bước ra một bước kia, tiếp nhận người yêu mới, tuy rằng người này vừa mới cưỡng gian chính mình, nhưng là mặc kệ như thế nào mà nói thì đây cũng là nam nhân thứ ba của mình, lại là loại hình mình thích, chẳng lẽ muốn tố cáo hắn thật ư, thật sự hủy diệt tiền đồ của hắn ấy ư, sau đó kiếm một người khác ấy ư, vấn đề trọng yếu nhất là, người kia có thể có dương vật to dài như hắn sao, cuối cùng nàng lấy được kết quả là không có. Nàng lúc ấy nghe Lăng Chiến đáp ứng, nội tâm thực vui mừng, thực kích động, lại phức tạp, bàng hoàng, . Cho tới giờ khắc này, nàng biết quyết định này là quyết định chính xác nhất cả đời của nàng, bởi vì trước đây không lâu nàng rốt cuộc biết cái gì gọi là cao trào liên miên, cái loại liên tục cao trào này, cái loại này cực độ mẫn cảm, không thể miêu tả khoái cảm, nội tâm của nàng bàng hoàng, phức tạp tâm tình đã bị tình yêu nồng nặc thay thế...

Nhìn dung mạo Lăng Chiến thanh tú, Phương Tĩnh Vấn khuôn mặt lộ ra vẻ hạnh phúc, mỉm cười nghiêng người kiều thể kề sát người hắn im lặng chìm vào giấc ngủ....

Thời gian đang lặng lẽ trôi qua, Lăng Chiến ngủ say, bỗng nhiên nhíu mày, vô ý thức há mồm thì thào: " mẫu thân !"

Trong mộng một nữ tử thành thục dáng người đoan trang, người mặc váy màu trắng tinh mỹ , mỹ mạo nữ tử một tay lôi kéo một cái hài tử năm sáu tuổi bộ dạng đáng yêu, hành tẩu trên đường lớn, vừa thỉnh thoảng cúi đầu mỉm cười dùng lời nhỏ nhẹ ôn nhu nói, mà tiểu nam hài thỉnh thoảng hưng phấn hỏi lại, sau đó liền cao hứng chọc cho nữ tử diễm lệ vui vẻ cười duyên...

Đi dạo thật lâu, tiểu nam hài mệt mỏi, nữ tử liền ôm lấy hắn tiếp tục hành tẩu, bất tri bất giác tiểu nam hài liền ngủ mất rồi, khi hắn mở mắt lần nữa lúc, ngửi được mùi thơm quen thuộc trên người nữ tử , mơ hồ phát hiện nữ tử đang ôm lấy hắn chạy đi, nhưng lại thấy sau lưngđang đuổi theo rất nhanh, tiểu nam hài tò mò hỏi, được đến nữ tử ôn nhu trả lời.Người phía sau là theo bọn họ chơi đùa xem ai đi mau, bị đuổi kịp liền thua, khi đó hắn rất vui vẻ vỗ tay còn kêu nữ tử chạy nhanh một chút, hoàn toàn không chú ý vẻ mặt nữ tử kích động, lo lắng...

Cứ như vậy một đuổi một chạy, nữ tử liền mang theo hắn chạy bừa càng chạy càng đến nơi hoang vu, cuối cùng lại đi vào trong rừng cây, một lát, nữ tử vẻ mặt lo lắng hốt hoảng đặt hắn ở một sơn động nhỏ, vội vàng nói cho hắn biết hiện tại muốn chơi trốn tìm, thấy người kia thì trốn đi, không được hiện ra , đợi lát nữa nàng thắng sẽ tới đón hắn, tiểu nam hài tin là thật, vẻ mặt vui vẻ gật đầu, sau đó nữ tử hay dùng cỏ cây đem cái động khẩu che lại, rất nhanh rời đi...

Này tiểu nam hài không phải ai khác, đúng là Lăng Chiến, diễm lệ nữ tử chính là mẫu thân của hắn, Bạch Diễm. Lăng Chiến vẻ mặt vui vẻ ở trong động thận trọng trốn đi, không bao lâu, đột nhiên nghe thấy bên ngoài có tiếng đánh nhau hơn nữa còn có giống như thanh âm của mẫu thân , mặc dù hiếu kỳ bất quá hắn khi đó thực tưởng chơi trốn tìm, cho nên vốn không có đi ra ngoài.

Một lát sau, Khi Bạch Diễm hét thảm một tiếng, tiếng đánh nhau đình chỉ, lúc ấy Lăng Chiến nghĩ đến Bach Diễm gặp bất trắc, thật sự muốn đi ra ngoài để xem xảy ra chuyện gì cùng lúc đó, thanh âm của Bạch diễm lại vang lên, nũng nịu mắng dâm tặc, tiếp theo "Tê" rất nhỏ một tiếng truyền đến, ngay sau đó bạch diễm kinh hoảng tuyệt vọng nói, không, a đau, a! !

Kế tiếp trốn trong sơn động Lăng Chiến chỉ nghe thấy Bạch Diễm truyền đến từng tiếng "Ân, ân" tiếng kêu rên, tuy rằng rất nhỏ nhưng là lại rất rõ ràng, hơn nữa lúc này còn truyền đến thanh âm của một nam nhân, nói quả nhiên là cái lẳng lơ, mút chặt như vậy, mới động vài cái dâm thủy lại nhiều như vậy, sau đó lại nói có phải hay không thực thích, thực thoải mái, có phải hay không so với chồng ngươi càng tốt hơn, đồng thời còn truyền đến thanh âm quái dị "Ba ba ba" , rất nhanh lại vang dội.

Liền một lát sau, Lăng Chiến rốt cục không nhịn được, đứng lên đi ra sơn động, nhất thời, phát hiện cách đó không xa, mẫu thân bạch diễm, Váy trắng bị xé nứt, mái tóc rối loạn, cắn chặt môi dưới, miệng có vết máu, gương mặt của hồng nhuận quyến rũ mê ngườ trên trán lấm tấm mồ hôi, nhíu mày , ánh mắt trống rỗng tuyệt vọng, lại có điểm mê ly, chảy nước mắt nhìn lên trời, nằm trên mặt đất, hai tay bị dây thừng buộc chặt lấy, mười ngón tay nắm thật chặt, biểu hiện ra nội tâm cực kỳ bi thương, bị xé nứt tách ra hai bên váy bào, hai vú mềm mại no đủ tuyết trắng không giữ lại chút nào lộ rõ, bằng phẳng mảnh mai hoàn mỹ phụ trợ ra hai vú kinh người đ, đỉnh núi điểm hai khỏa phấn nộn anh đào, kiên đĩnh lấy theo hai vú lắc lư mà đong đưa, dưới thân quần bị thoát ra ở bên cạnh, thon dài trắng noãn hai chân, nam tử mặt mọc đầy râu, hung thần ác sát bộ dáng, ánh mắt dâm tà, dáng người có chút cường tráng, bàn tay to bắt được đầu gối vô tình tách ra thật to...

Còn Lăng Chiến ngây thơ, lúc ấy hết sức tò mò, bước nhanh chạy tới, hơn nữa vừa chạy vừa tò mò hỏi bạch diễm bọn họ đang làm gì, lúc ấy hai người đều là sửng sốt, sau đó bạch diễm quay đầu, vẻ mặt bối rối hoảng sợ lớn tiếng kêu hắn chạy mau, không nên tới.

Nguyên bản nam tử ánh mắt hung quang lóe lên, nghe thấy vậy đột nhiên nhếch miệng cười uy hiếp hắn nói: "Không muốn nàng chết liền ngoan ngoãn lại đây cho ta! !" Khi đó bạch diễm đang muốn nói chuyện, nam tử thấy thế lập tức mãnh liệt đút vào mà bắt đầu..., nhất thời bạch diễm một trận "A a a" kinh hô yêu kiều, tiếp theo hắn mới hung ác nói. Cuối cùng, vẻ mặt đỏ tươi oán hận tức giận nhìn nam tử liếc mắt một cái , l quay đầu lại vẻ mặt kinh hoảng lo lắng nhìn Lăng Chiến, cắn môi dưới không dám nói lời nào...

Lăng Chiến vẻ mặt sợ sệt đi đến bên cạnh nam tử, nam tử cười dâm một tiếng, gọi hắn xem bọn hắn ái ân bộ vị, Lăng Chiến cúi đầu vừa thấy, chỉ thấy lúc này mẫu thân tối ngượng ngùng, thần bí bộ vị không giữ lại chút nào hiện ra trước mắt, nồng đậm lại nhu thuận đen nhánh bụi cỏ đen tinh tế giữ lấy từng giọt thật nhỏ bọt nước, hai chân bị thật to tách ra, bị phương thảo che đở thần bí nơi riêng tư, giờ phút này chính là cắn nuốt nam tử dương vật, tiếp theo theo xấu xí to đại dương vật ra vào, không ngừng ra vào mang theo một tia dâm thủy, tích rơi trên mặt đất .

Cũng đúng lúc này, bạch diễm vẻ mặt lo lắng ngượng ngùng thống khổ kinh hô, gọi hắn không nên nhìn, mắng nam tử là súc sinh, không phải là người, có bản lĩnh sẽ giết mẹ con các nàng đi, nhưng là nam tử không để ý đến nàng, một tay đem quần lót bên cạnh nhét vào miệng nàng, không cho nàng nói chuyện.

Lăng Chiến ngày đó ngây thơ vô tri, cũng bởi vì còn trẻ con nên một tia cảnh giác cũng không có, ngược lại hỏi nam tử, bọn họ đang làm gì, đang chơi trò chơi sao! ! Nam tử nhìn thoáng qua bạch diễm, cười dâm đãng nói đang chơi trò chơi, sau đó liền không để ý tới Lăng Chiến, ghé vào bạch diễm trên người, một tay xoa nắn của nàng cặp vú no đủ mềm mại , một bên há mồm hút nụ anh đào, bất quá sau khi Lăng Chiến nhìn thấy, lập tức liền chửi ầm lên, cái vú đó là của hắn đấy, hắn trước kia mỗi ngày đều có cơ hội ăn, nhưng bây giờ không có được ăn, bất quá vẫn là không cho phép nam tử kia ăn...

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.