Trở về truyện

Doãn Chí Bình Lập Hậu Cung - Chương 8: Rình Xem Mỹ Nữ Tắm

Doãn Chí Bình Lập Hậu Cung

8 Chương 8: Rình xem mỹ nữ tắm

Tên lão đại hướng về Doãn Chí Bình, tên này là tên cao to nhất hội, thoạt nhìn khoảng 30 tuổi. Hắn ra bộ dữ tợn, cầm cây đao trong tay từ từ tiến lại gần.

Mấy hán tử khác cười trêu nhạo nói:

- Lão đại của chúng ta từ xưa đến giờ ghét nhất là các loại công tử như thế này, ngày hôm nay coi như là hắn xui xẻo.

Doãn Chí Bình xuống núi đã không còn mặc y phục của phái Toàn Chân, chuyển sang một bộ y phục bình thường. Chả trách mấy tên lưu manh này tưởng hắn là loại công tử ẻo lả, mặt hoa da phấn.

Nên đánh hay nhượng bộ đây, hắn tuy đã thông thạo Toàn Chân kiếm pháp nhưng trước giờ chưa giao đấu với cao thủ thực tế lần nào. Bởi vì từ khi xuyên không tới nay, hắn đều luyện võ một mình. Thấy tên lão đại vẻ mặt đang đương đương đắc ý, Doãn Chí Bình nghĩ : “Ta đường đường là đệ tử đời ba của Toàn Chân giáo, nay gặp phải vài tên vô lại như vậy đã sợ hãi va chạm, còn đâu mặt mũi nữa. Đã có cơ hội làm lại cuộc đời, phải sống sao cho thật oanh liệt”.

Doãn Chí Bình nhẹ nở nụ cười như mây gió, không để ý đám tiểu tặc, liền vung tay tát vào mặt tên thủ lĩnh hắn, cái tát mạnh làm cho hắn lão đảo ngã về nhào xuống đất.

- Ui chao!

Tên thủ lĩnh tiểu tặc mất một hồi mới định thần lại, cái tát của Doãn Chí Bình chứa nội lực, sức mạnh đương nhiên không tầm thường, nhìn lại hắn miệng đã chảy đầy máu, rơi mất vài cái răng. Hắn tức giận hô to:


- Còn đứng đó hay sao, mau tiến lên bắt tên tiểu tử kia lại, ta phải chặt tay chân của hắn cho hả giận.

Nghe mệnh lệnh của tên đại ca, mấy tên kia liền cầm lấy cái ghế gỗ trong quán, lao về phía Doãn Chí Bình. Doãn Chí Bình thấy chúng lao về phía mình, không hề run sợ, cầm thanh kiếm đánh lại chúng.

" Bịch.. Bốp. Bốp…. Bịch… Bịch. Bịch.. Bịch. .”

Doãn Chí Bình xuất ra hai chiêu kiếm “Toàn Chân đạp vũ” và “Thăng thiên toái hồn” , chỉ vài giây sau, bốn tên kia đều lăn ra đất. Kiếm pháp Toàn Chân quả nhiên danh bất hư truyền. Hơn nữa đám lưu manh này tuy có sức lực hơn người bình thường nhưng bản chất không biết võ công cho nên mới dễ dàng đánh bại như vậy

Doãn Chí Bình hắn cũng không phải là kẻ có tính cách bạo lực, kiếm vẫn chưa ra khỏi vỏ. Hắn chỉ sử dụng bao kiếm để đánh mấy tên kia. Cố tình đánh vào nhưng nơi hiểm, trúng đòn này chúng phải nghỉ ngơi vài ngày mới có thể hồi phục được.

Hơn nữa, nơi này quan phủ vẫn còn tồn tại, nếu đem mấy tên tiểu tặc này gϊếŧ chết hắn chắc sẽ gặp phải phiền phức.

- Cút đi, đám cặn bã các ngươi. Hôm nay ta tha cho các ngươi một mạng, nếu từ sau còn giờ trò ức hϊếp dân lành. Ta gặp được một tên gϊếŧ một tên.

Mấy tên kia đang nằm lăn ra đất, nghe thấy liền hớt hải chạy gấp quên cả hành lý. Lão chủ nhà trọ từ gầm bàn chui ra, vẫn còn đang sợ sệt, hắn không ngờ vị công tử trẻ tuổi này lại có bản sự như vậy. Lão trấn định lại tinh thần, hướng về phía Doãn Chị Bình cười hà hà.


- Thiếu hiệp quả nhiên bản lĩnh hơn người, lão đầu từ lúc gặp người đã biết người là bậc anh hùng mà, mấy tên kia không có mắt mới trêu chọc đến ngài.

Doãn Chí Bình không muốn nghe hắn nói nhiều nữa, cầm hành lý đi lên lầu nghỉ ngơi để mặc lão chủ đang vơ vét hành lý của mấy tên kia để lại.

Sáng hôm sau, Doãn Chí Bình lên đường đi tiếp về phía Thiếu Lâm Tự. Chuyến đi này rất yên bình, không gặp phải những tên giống như hôm trước. Đi một đoạn nữa, hắn hơi khát, tình cờ xa xa nghe thấy tiếng nước chảy, hắn đi tiếp thì phát hiện ra con suối phía trước.

Tay cầm bình nước, đang tính lấy nước thì hắn chợt nhìn thấy bụi cây cạnh đó có tiếng loạt xoạt, hắn tiến lại gần , hóa ra là một con gà rừng. Thật sự là quá may mắn, hiện tại cũng hơi đói. Trưa nay có được một bữa ngon rồi.

Hắn lao tới định bắt lấy con gà này, nhưng không hiểu sao con gà này chạy rất nhanh, hắn đuổi theo hơn 5 phút đồng hồ vẫn chưa thể bắt kịp. Bực mình, hắn bèn nhặt một hòn đá, vận nội lực bắn về phía trước. Nhưng tiếc thay không thể nào bắn trúng được, xem ra về sau phải học them món Đàn Chỉ Thần Công để đi săn gà vậy.

Doãn Chí Bình đuổi theo gà rừng đến gần suối, chợt phát hiện ra một bộ y phục màu đen vắt lên trên thân cây, có áo yếm, đồ lót các thứ. Hôm nay trúng mánh rồi, còn có chuyện tốt đẹp như vậy sao. Hắn lại gần bờ suối thì trước mắt hắn là một khung cảnh thần tiên, một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần đang tắm. Tuy khoảng cách hơi xa nhưng Doãn Chí Bình vẫn nhìn rõ dung nhan của nàng. Nhan sắc này có thể xưng tụng là diễm như xuân hoa, lệ như ánh thái dương, đôi môi đỏ mọng tinh xảo khéo léo mang theo một nụ cười lãng đảng, chính giữa hai lông mày cất giấu một tia nhàn nhạt xuân tình, khí chất cao quý trang nhã, có một loại vượt quá chúng sinh, cao quý hoa mỹ tư thái, trước ngực cao vυ"t hai bầu vυ" to lớn hoàn mỹ làm cho người khó có thể tin, hai đầṳ ѵú hồng tươi, làm hắn muốn lao tới nhào nặn một phen, bên dưới cái mông đẹp khuếch đại đường cong, linh lung lồi lõm, khiến cho lòng người dao động,

Doãn Chí Bình thấy dung nhan của nàng, trong lòng ầm ầm khiêu động, thầm kêu: “ Lão thiên a…trong thế gian này lại có nữ nhân xinh đẹp như vậy!” Nàng còn xinh đẹp hơn cả những minh tinh mà hắn thường thấy ở kiếp trước.

TruyenC

Copyright © 2025 TruyenC.