84 Chương 84: CHÒM SAO DỊCH CHUYỂN
Phi Nhi lấy dưới gót giầy ra một thanh chủy thủ sắc bén, tùy tiện đào trên vách động một hố nhỏ, sau đó đem địa đồ nhét vào lấp kín, giảo hoạt cười nói: "Vứt vào đây, tin tưởng rất nhanh vật quy nguyên chủ, chúng ta tự nhiên là chạy trốn rồi." Hai canh giờ sau, Nam Trạch thần nữ mang theo vài gã trường lão chạy tới động, kiểm tra kĩ càng mấy lần, lại phát hiện bên trong sơn động không có một bóng người, mà ở vách động có khắc mấy chữ xiêu xiêu vẹo vẹo: Nam Trạch thần nữ là một tên đại lừa gạt, các huynh đệ không nên bị lừa.
Phía dưới hàng chữ rõ ràng là động khẩu vừa bi lấp, Nam Trạch thần nữ có cảm ứng, bản đồ ở bên trong. Nhưng mà bản đồ bị đánh cắp ngay trước mặt mình, đây chẳng khác nào cho nàng một cái bạt tai đau điếng, hơn nữa, người trộm bản đồ vì sao lại để cho nàng tìm được, không biết có phải bản đồ vô dụng với người nọ không, hay còn nguyên nhân khác nữa.
Nam Trạch thần nữ lấy bản đồ ra, khuôn mặt xinh đẹp như không có bất cứ cảm xúc gì, đôi mắt nàng nhìn chằm chằm vào dòng chữ xiêu vẹo, tựa hồ muốn tìm ra chút đầu mối nào đó.
Sương mù vẫn chậm rãi lượn lờ bên ngoài Kim Phượng các, giống như đây là mảnh đất thần tiên tốt lành.
Ngón tay mềm mại của Liễu Yên Vân đang gảy đàn, đôi mắt như làn thu thủy, tiếng đàn như có linh tính lan ra xung quanh, xuyên thấu qua thác nước khe núi, như người thiếu nữ bướng bỉnh đang có tâm sự chất chứa. "Các chủ, dưới chân núi sứ giả Đông Hải Long tộc cầu kiến." Đúng lúc này, một thiếu nữ thanh lệ đi tới bẩm báo. "Đông Hải Long tộc? Cho hắn vào đi." Liễu Yên Vân dừng tiếng đàn lại, đứng dậy, ánh mắt rơi vào bức họa treo giữa các, bức tranh nữ tử đang múa chung quay đàn bướm, biểu lộ nụ cười tuyệt mỹ.