46 Chương 36:Thích nghi(2)
Tất cả các phòng nhỏ bên trong căn phòng đều bị khóa,bao gồm cả cửa chính,dù đã lật tung căn phòng lên nhưng hai người vẫn không tìm thấy cái chìa khóa nào,cũng đã thử mọi cách phá cửa nhưng như cũ đều là vô dụng.
Tiếp đó trong căn phòng này hoàn toàn không có đồ ăn cùng nước uống,những căn phòng chưa mở được thì chưa thể xác định được nhưng đoán chừng có lẽ cũng là không có.
Triệu Lộ Tư nghĩ rằng chỉ có người bên trong phòng nhỏ như mình mới có thể mở ra được,còn người bên ngoài nếu không có chìa khóa thì không thể,mà bên trong phòng của Triệu Lộ Tư lúc ban nãy tỉnh lại,ngoại trừ giường ngủ cùng đồ vật gia dụng các loại,cũng không tìm đâu ra được đồ ăn.
Mặc dù là có phòng tắm,vòi nước,quầy bar,nhưng phòng tắm lại không mở ra được,vòi nước thì không hoạt động,tất cả đồ uống trên kệ bên trong quầy bar đều chỉ là ảo ảnh,giống như bị một cái máy chiếu chiếu lên vậy,Tống Dục Hân hai người đối với chuyện này là cực kì nghi ngờ cùng kinh ngạc,vì cái gì mà hình ảnh ảo lại thực tế như vậy,hơn nữa hai người cũng không phát hiện ra ảo ảnh này được chiếu ra từ đâu?
Cuối cùng là cửa kính trong suốt ở trong đại sảnh của căn phòng,mặc dù nó là cửa kính trong suốt nhưng khi Tống Dục Hân muốn nhìn ra ngoài xác định ví trí một chút thì lại cảm thấy không đúng,bởi vì bên ngoài lúc nhìn ra chỉ toàn một màu trắng giống như đang ở trong thế giới hư ảo vậy.
Những vấn đề này mặc dù đều rất là kỳ quái nhưng mà hiện tại Triệu Lộ Tư hai người đều không muốn chú ý đến bởi vì nếu như không có đồ ăn cùng nước uống,cũng không nhanh chóng tìm cách thoát khỏi căn phòng này,Triệu Lộ Tư hai người rất nhanh sẽ chết.
Tống Dục Hân thản nhiên nhìn Triệu Lộ Tư đứng ở trước cửa chính của căn phòng loay hoay đập phá nói.
-Đừng phí sức nữa,tiết kiệm một chút đi,cô tưởng đây là trên phim trường cô hay đóng hả,đạp mấy cái là cánh cửa liền bật ra đây.
Triệu Lộ Tư thở phì phò,trừng mắt nhìn Tống Dục Hân.
-Cô còn ngồi ở đó nói như vậy được? Chẳng lẽ là cô không sợ chết.
-Không phải là không sợ,mà là không thể làm gì được,cánh cửa này được làm bằng titan,tôi và cô chỉ có 2 người,không có bất cứ dụng cụ nào,lại càng không có chuyên môn làm đạo tặc,cô thử nói xem chúng ta phá bằng cách nào.
Triệu Lộ Tư biết vấn đề đúng là như vậy,chỉ là cố chấp không chịu từ bỏ,giải thích một câu.
-Ít nhất thì cũng phải thử một chút xem thế nào,cứ như cô ngồi không một chỗ thì giải quyết làm sao?
Tống Dục Hân không muốn tiếp tục câu chuyện này nữa,im lặng không nói.
Mà lúc này trong lúc Tống Dục Hân hai người không chú ý,bất tri bất giác một cửa phòng khác lại được mở ra.
Cửa phòng vừa mở ra,cả Tống Dục Hân cùng Triệu Lộ Tư đều không hẹn mà cùng quay đầu nhìn xem.
-Dương Mịch!
Giống hệt như lần đầu Tống Dục Hân và Triệu Lộ Tư hai người gặp nhau cùng thốt ra tên đối phương,chỉ khác là lần này Dương Mịch không nói gì,nàng giống như không hiểu chuyện gì đang xảy ra,chỉ ngơ ngác nhìn hai người.
.......
30 phút sau,Dương Mịch khoanh tay,bắt chéo chân nhìn xem Triệu Lộ Tư hai người,ý định nói gì nhưng lại thôi.
Đại khái là Dương Mịch cũng đã hiểu được mình đang rơi vào hoàn cảnh nào,rất mơ hồ,không có một chút hợp lý cùng tính logic nào,bây giờ đúng là ngoài cách chờ đợi thì không còn cách nào khác.
Đột nhiên vào lúc này,một giọng nói máy móc vang lên trong phòng.
-Chú ý, “nữ nô huấn luyện" hôm nay chính thức bắt đầu,hiện tại là 20h55,trong 5 phút nữa tất cả các nữ nô phải có mặt bên ngoài đại sảnh tầng 1,nếu như đến muộn lập tức nhận lấy trừng phạt.
-Thông báo lặp lại ba lần,sau ba lần cửa phòng tự động mở,tất cả các nữ nô nhanh chóng di chuyển.
Máy móc âm thanh không để ý Dương Mịch ba người đang ngạc nhiên mà lặp lại thông báo vừa rồi ba lần.
-Cái quỷ gì,nữ nô cái gì,đến muộn còn trừng phạt chúng ta? Là tên thần kinh nào tạo ra cái hệ thống này?
Triệu Lộ Tư khinh bỉ lớn giọng chê cười.
-Cuối cùng nhắc nhở,bởi vì là “nữ nô huấn luyện” ngày đầu tiên bắt đầu,nếu như nữ nô đến muộn,hình phạt sẽ là cấp độ hai,trân trọng.
Máy móc hệ thống âm thanh lại tiếp tục vang lên,để cho Dương Mịch ba người càng thêm suy nghĩ nhiều.
-Này,hai người không phải nói hiện tại chỉ có ba người chúng ta sao,theo cái thông báo kia chẳng phải là còn những người khác nữa?
Dương Mịch nhìn về Tống Dục Hân hai người mà hỏi.
-Chuyện này tôi cũng không biết,nhưng mà đi ra ngoài không phải là sẽ rõ sao?
Tống Dục Hân đứng dậy,bước chân đi ra bên ngoài.
-Nhưng mà cái gì mà “nữ nô huấn luyện",coi chúng ta là cái gì,ra ngoài đó xảy ra chuyện thì làm sao bây giờ?
Triệu Lộ Tư lo lắng,muốn khuyên ngăn Tống Dục Hân.
Dương Mịch cũng là nhíu mày suy nghĩ,kéo Triệu Lộ Tư đứng dậy nói.
-Đi,không đi thì cũng chết đói,không phải vừa rồi cô muốn ra ngoài lắm sao,hiện tại liền sợ rồi?
-Nhưng mà....
Triệu Lộ Tư chưa nói hết đã thấy Dương Mịch cùng Tống Dục Hân bước chân ra khỏi cửa,nàng nhìn đồng hồ cũng đã 20h58,cuối cùng vẫn là cắn răng,vội vàng chạy theo hai người ra khỏi căn phòng.