Trở về truyện

Đấu Dâm Đại Lục - Chương 49: Tâm Tư Của Ninh Vinh Vinh

Đấu Dâm Đại Lục

49 Chương 49: Tâm tư của Ninh Vinh Vinh

"Đé* thể tin được!"

Ninh Vinh Vinh cùng Chu Trúc Thanh há mồm trợn mắt khi nhìn thấy Đường Tam solo thắng Triệu Vô Cực.

Tiểu Vũ tự hào nói: "Đây là thao tác bình thường có được hay không? Mười tên 76 cấp cũng không đủ cho Tam ca nhét kẽ răng!"

Nghe Tiểu Vũ bốc phét, đám người mặc dù rất muốn chửi mấy câu, nhưng mà sự thực bày ra đấy, ngươi thắng, ngươi nói gì chả đúng.

"Hừ, cứ bốc phét đi. 10 tên Dâm thánh nó hấp diêm tập thể thì Phong hào đấu dâm cũng phải nể ba bốn phần. Chả lẽ Đường Tam còn lợi hại hơn Phong hào đấu dâm hay sao?"

Trong mắt Chu Trúc Thanh bây giờ chỉ có duy nhất hình bóng của Đường Tam, không những trym to mà thực lực lại vô cùng cường đại. Lấy cảnh giới Dâm Vương 53 cấp, lại có thể tự tin chiến đấu vượt 23 cấp, đồng thời dễ dàng giành chiến thắng.

Sau khi Triệu Vô Cực tuyên bố đám người đã thông qua thử thách thứ 4, Chu Trúc Thanh ngay lập tức xà vào lòng Đường Tam, ôm hôn thắm thiết, cho dù hôn phu Đái Mộc Bạch của nàng đang đứng bên cạnh, nàng cũng đếch care, đé* thèm quan tâm. Nếu bây giờ mà không phải ban ngày thì nàng đã cởi sách quần áo, xx ngay tại chỗ luôn rồi!

Đái Mộc Bạch lòng đắng a. Nhìn hôn thê của mình thân mật với thằng khác ngay trước mắt, dù biết mình đã bị cắm sừng, hắn cũng chẳng dám nói một lời a.


Đã có lúc, hắn nghĩ liều mạng một phen, thế nhưng khi nhìn thấy bộ dáng thê thảm của Triệu Vô Cực, hắn chỉ đành tự an ủi chính mình:

"Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn! 30 năm Hà Đông, 30 năm Hà Tây, đừng khinh thiếu niên bị cắm sừng!"

Ý nghĩ của Đái Mộc Bạch rất tốt, nhưng Đường Tam rất tiếc, đợi 30 năm nữa thì Chu Trúc Thanh đã sinh cho Đường Tam mấy chục đứa con rồi, cho dù có cướp lại được thì chỉ còn lại cơm thừa canh cặn, tàn hoa bại liễu mà thôi.

Cảm nhận được cảm xúc u oán đến từ Đái Mộc Bạch, Đường Tam thấy cũng tội, nhưng thôi cũng kệ.

"Yên tâm đi huynh đệ, sau này chúng ta sẽ là đồng học, hôn thê của ngươi cứ để ta lo!"

Triệu Vô Cực được Đái Mộc Bạch đỡ lấy, lúc nãy vừa phọt ra một đống tinh trùng, mặc dù thương thế không nặng, nhưng đánh giá dựa vào bề ngoài mà nói, thực sự là quá thảm. Khuôn mặt tiều tụy, toàn thân bất lực, hai chân run run, đứng cũng không vững.

Tuy bị đánh bại trong một nốt nhạc, nhưng thực lực của Triệu Vô Cực không hề yếu chút nào, chẳng qua ông ta gặp phải đối thủ quá biến thái mà thôi.

Vừa mới xx đã ngay lập tức khóa mồm người ta lại, không cho đọc thần chú thì làm sao thi triển dâm kĩ cho được.


"Đây chẳng qua là ta khinh địch! Nếu như thực sự động thủ, ta chỉ cần mấy giây là có thể giải quyết các ngươi. Dù sao thì thực lực giữa chúng ta chênh lệch quá lớn." Triệu Vô Cực mặt mo đỏ ửng, xấu hổ viện cớ cho sự thất bại của bản thân.

Ấy thế mà Chu Trúc Thanh cùng Ninh Vinh Vinh thực sự tin ạ. Các nàng nghĩ rằng Đường Tam chỉ may mắn dành chiến thắng, nếu như vừa rồi là một trận chiến sinh tử, Triệu lão sư sẽ ngay lập tức sử dụng Dâm kĩ thứ 7 Dâm hồn Chân thân, lúc đấy thắng bại sẽ khác.

Tiểu Vũ thì chỉ bĩu môi khinh thường:

"Hừ, một lão già 76 cấp lại đi bắt nạt một đám con nít 12 tuổi! Đến bây giờ chân của người ta vẫn còn đau đây nè!"

Triệu Vô Cực nghe vậy, xấu hổ ho khan một cái. Cmn, đã nói đúng lại còn nói to, ngươi sợ người khác không biết điều này chắc!

Đái Mộc Bạch nhìn vẻ mặt tiều tụy của Triệu Vô Cực, vừa muốn cười lại không dám, cao giọng hô to:

"Áo Tư Tạp, Áo Tư Tạp! Mau lại đây, có sinh ý cho ngươi nè!"


Thông qua dâm lực, âm thanh của Đái Mộc Bạch khuếch đại ra toàn bộ kĩ viện.

"Ở đâu? Ở đâu? Sinh ý ở chỗ nào?" Thanh âm ỏn à ỏn ẻn của Áo Tư Tạp mang theo vài phần kích động từ xa vang tới, rất nhanh hắn xuất hiện trước mắt mọi người.

"Tiểu Áo, lại đây!"

"Đái lão đại, sinh ý ở đâu?"

"Mau tạo ra mấy cái xúc xích, bổ thận tráng dương tăng cường sinh lý."

Áo Tư Lạp gật gật đầu, cởi quần ra, sau đó đọc thần chú:

"Lão tử có căn xúc xích bự"

Dương căn của hắn bất chợt phát ra dâm quang nhàn nhạt, sau đó hội tụ thành một cái xúc xích dài 10 cm.

Mấy chị em phụ nữ thấy vậy, thầm bĩu môi: "Èo, xúc xích bự đâu mà bự. Bé tí tèo tèo à! Chả bù cho Tam ca!"

Nghĩ đến cái "xúc xích" siêu to khổng lồ của Đường Tam, đám người không khỏi đỏ mặt, đêm nay các nàng sẽ được ăn "xúc xích" no "căng bụng" luôn!

Ánh mắt Đái Mộc Bạch chuyển sang Triệu Vô Cực: "Lão sư, xúc xích nóng hổi, vừa thổi vừa ăn, ngài mau ăn đi cho khỏe!"

Xúc Xích thì không vấn đề gì, nhưng chỉ vì câu nói kia của Áo Tư Tạp mà Triệu Vô Cực nhịn không được nhớ về kí ức năm xưa, hắn bị mười mấy tên Dâm Đế bê đê cho ăn "xúc xích"


"Ta không sao, chỉ hơi mệt chút thôi, nghỉ ngơi mấy ngày là khỏi. Ngươi mang xúc xích cho những người khác ăn đi."

Nói xong, hắn lập tức ngồi xuống khoanh chân lại, bắt đầu quay tay để hồi phục dâm lực.

Triệu Vô Cực không ăn, không có nghĩa là người khác không ăn.

Tiểu Vũ, Chu Trúc Thanh, Ninh Vinh Vinh ba người chia nhau xơi tái mấy cái xúc xích vừa mới ra lò. Mặc dù tối nay sẽ được Đường Tam cho ăn, nhưng đôi khi các nàng cũng muốn nếm thử "xúc xích" của những chàng trai khác.

Áo Tư Tạp tròn xoe cặp mắt, nhìn Triệu Vô Cực ngồi khoanh chân, quay tay trên mặt đất:

"Đái lão đại, người này là ai vậy? Sao ngươi lại gọi hắn là Lão sư? Chả lẽ là giáo viên mới đến à?"

Dâm Thánh một ngày chỉ có thể bắn ra tối đa 7 phát, thế mà vừa nãy, ông ta đã phụt bảy phát trên một phút, thành ra Triệu Vô Cực mới thê thảm đến nỗi người không ra người, ma không ra ma, Áo Tư Lạp không nhận ra cũng đúng thôi.

"Hỗn láo, ngươi muốn bị phạt à? Ta là Triệu Vô Cực!"

Triệu Vô Cực giận dữ, hơi thở hỗn loạn, suýt chút nữa đã phun ra một đống tinh trùng, mỗi tội bây giờ đã hết sạch đạn thì lấy đâu ra mà bắn.

Quả thực là mất hết cả mặt mũi, đường đường Dâm thánh 76 cấp mà lại bị một đám nhãi ranh miệng còn hôi sữa giày vò ra nông nỗi này. Nếu chuyện này mà truyền ra ngoài thì sau này hắn làm sao còn dám lăn lộn trên giang hồ nữa.

"A…"

Áo Tư Tạp dù rất tò mò, muốn hỏi thăm một chút, thực lực Triệu Vô Cực hắn biết rất rõ, vô cùng lợi hại. Thế thì làm sao mà lại thê thảm đến mức này. Nhưng rất nhanh, hắn thấy được ánh mắt ra hiệu của Đái Mộc Bạch. Là một người thông minh, Áo Tư Tạp lập tức thu hồi vẻ mặt kinh ngạc, biểu hiện giống như không có gì xảy ra.

Đám người chào tạm biệt Triệu Vô Cực, đi tới kí túc xá của học viên. 4 người bây giờ đã chính thức trở thành một thành viên của Sử Lai Khắc kĩ viện.

Đưa mắt nhìn theo Triệu Vô Cực ngồi ở đằng xa , Áo Tư Tạp lúc này nhịn không được hỏi:

"Hôm nay Triệu lão sư làm sao vậy? Chả lẽ đêm qua ông ấy thức khuya quay tay quá độ giống Lý Tùng Úc lão sư à?"

Đái Mộc Bạch giận dữ nói:

"Có giỏi thì nói to thêm chút nữa, để cho Triệu sư phụ nghe thấy xem nào! Trẻ con không nên xem vào chuyện của người lớn. Chuyện này ngươi không nên biết thì tốt hơn."

Áo Tư Tạp ai oán, hờn dỗi liếc mắt đưa tình nhìn Đái Mộc Bạch, nói:

"Không nói thì thôi, sao phải hung dữ với người ta quá vậy trời!"

"Cmn, cái tên biến thái này, cách xa ta ra. Ta là đàn ông chân chính, không phải gay, ok?"

Vừa nói, Đái Mộc Bạch liền cách xa cái tên bán nam bán nữ Áo Tư Lạp, đối với ánh mắt u oán tựa như một người vợ bị chồng mình xa lánh kia, hắn chỉ cảm thấy buồn nôn, nổi cả da gà.

Ở một bên, Ninh Vinh Vinh đang hồi tưởng lại sự việc ngày hôm nay.

Đường Tam quá là ưu tú, 12 tuổi, 53 cấp, có thể vượt cấp chiến thắng một tên Dâm thánh 76 cấp, quan trọng nhất: Trym hắn vừa to vừa dài. Nếu như có thể khiến dâm tài như hắn gia nhập vào Thất Bảo Dâm Dê Tông thì cho dù phải dùng mĩ nhân kế, nàng cũng không hối tiếc!

Đường Tam lúc này cũng đang có tính toán của riêng mình, đêm nay Tiểu Vũ cùng Trúc Thanh là không thể nào thỏa mãn được hắn rồi, xem ra hắn phải tìm cách nào đó xơi luôn Ninh Vinh Vinh mới được!

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.