Trở về truyện

Đấu Dâm Đại Lục - Chương 13: Ngươi Nguyện Ý Làm Đồ Đệ Của Ta Sao?

Đấu Dâm Đại Lục

13 Chương 13: Ngươi nguyện ý làm đồ đệ của ta sao?

"Dừng tay!"

Ngay sau khi âm thanh vang lên, hai đạo dâm khí bỗng dưng xuất hiện, rồi phân biệt nhập vào cơ thể của lão Kiệt Khắc cũng như tên bảo vệ. Theo đó, trạng thái động tình của hai người lập tức bị giải trừ.

Đường Tam âm thầm lau mồ hôi hột.

"Mẹ nha! Tý nữa thì toi! Lần sau phải chú ý, tránh để dâm khí ảnh hưởng tới dân thường mới được!"

Dâm khí của của một tên Dâm tôn 38 cấp như Tam quá mức bá đạo, người thường mà hít phải một hơi thì khó lòng kiềm chế được bản thân.

Sau khi lấy lại thần trí, phản ứng đầu tiên của tên bảo vệ là xấu hổ khi nghi ngờ một tên dâm tặc như Tam, ngay sau đó vẻ mặt xấu hổ của hắn biến thành lo lắng, sợ hãi.

Hắn vội vàng điều chỉnh tư thế, cung kính cúi đầu nói:

"Giáo... giáo sư, ngài đã trở lại!"


Đường Tam quay đầu nhìn lại. Một nam tử không biết từ lúc nào đã đi tới bên người bọn họ. Nhìn qua bộ dáng người này ước chừng bốn mươi tuổi, cắt đầu cua, tướng mạo tuấn lãng, hai tay chắp ở sau lưng. Hai mắt mở to, mang theo mấy phần dâm đãng, trên người nhìn qua có chút đặc thù khí chất, trông rất giống... Bê đê!

Tam chẳng biết tại sao, khi ánh mắt Giáo sư liếc qua trym cậu, nghe thấy tiếng tặc lưỡi "Chậc chậc" phát ra từ ông ta, Tam chỉ cảm thấy sau lưng mát lạnh, cúc hoa run lẩy bẩy. Cậu hoảng quá, vội vã kéo quần lên.

Thấy vậy, vị giáo sư kia than thở tiếc nuối, sau đó mới thu hồi ánh mắt dâm dê đê tiện của mình lại.

Tam bắt đầu cảm thấy thằng giáo sư này rất nguy hiểm, khả năng cao là hắn ta đã đánh chủ ý đến cúc hoa của cậu.

Điều này là không thể chấp nhận, Tam là hoa đã có chủ, hoa cúc của cậu chỉ dành cho Đào ca mà thôi!

Giáo sư tức giận lườm bảo vệ một phát, thế nhưng trong mắt của Tam, đấy rõ ràng là liếc mắt đưa tình thì đúng hơn.

"Lão tiên sinh, có thể đưa chứng minh của Dâm Hồn điện cho ta xem hay không?"

Lão Kiệt Khắc dù sao cũng là thôn trưởng, EQ rất cao, từ thái độ và vẻ mặt của bảo vệ là có thể nhìn ra địa vị của người trung niên trước mắt này tại Kĩ viện tuyệt đối không thấp. Được gọi là Giáo sư cơ mà!


Nhìn một chút chứng minh, ánh mắt Giáo sư một lần nữa đặt vào hạ thể Đường Tam, sau đó đánh giá đũng quần cậu vài lần.

"Thôi xong cmn rồi! Hắn ta chắc chắn vừa ý cúc hoa ta rồi!" Tam gào thét trong lòng.

"Chứng minh là thật, lão tiên sinh, chuyện vừa rồi ta đại biểu cho kĩ viện hướng ngài xin lỗi. Đứa nhỏ này giờ giao cho ta đi!" Giáo sư cúi đầu xin lỗi.

Nghe vậy, Tam tiếp tục gào thét trong lòng: "Kiệt Khắc gia gia đừng giao con cho hắn, hắn... hắn sẽ hấp diêm con mất!"

Được một vị giáo sư thành khẩn xin lỗi, lão Kiệt Khắc cảm thấy vô cùng sảng khoái, lão vội vàng nói:

"Ấy chết! Ngài làm gì vậy! Không cần xin lỗi. Giáo sư, đứa nhỏ này đành làm phiền ngài vậy. Tiểu Tam, ngươi hãy theo Giáo sư đi, nhất định phải nghe lời ngài ấy, nghe không?"

"Đậu xanh, xong đời. Thế này thì khác nào đưa dê vào miệng cọp! Cúc hoa của ta~ Ahuhu!" Tam khóc không ra nước mắt, nhưng ngoài mặt, cậu vẫn lễ phép gật đầu.


Thực tế, Tam cảm thấy vị giáo sư này vô cùng lợi hại, chỉ sử dụng hai tia dâm khí là có thể dễ dàng trung hòa dâm khí xâm nhập vào cơ thể lão Kiệt Khắc cũng như tên bảo vệ. Nếu là Tam, chắc chắn phải sử dụng Mộc độn mới giải quyết được nha.

Sau khi dặn dò Đường Tam vài câu nữa, lão Kiệt Khắc mới hài lòng rời đi.

Giáo sư nhàn nhạt liếc mắt đưa tình cho bảo vệ một cái, sau đó nói:

"Đây là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng, nếu còn tái phạm, thì đừng trách ta "ra trym vô tình"!"

Thanh âm khàn khàn của giáo sư hắn mang theo sự quyến rũ, vũ mị, đồng thời toát ra một loại khí thế khiến cúc hoa người ta run rẩy.

Bảo vệ nghe thế, mồ hôi lạnh tuôn ra, hai tay vội vàng che lại lỗ ass, hai chân run lẩy bẩy, xụi lơ xuống mặt đất.

Giáo sư cúi đầu nhìn về phía Đường Tam, trên mặt xuất hiện một tia mỉm cười rạng rỡ, khiến Tam nổi cả da gà da vịt.

Dắt tay Đường Tam, giáo sư nói:

"Chúng ta đi thôi."

Tay giáo sư mềm mại mịn màng hơn cả da em bé, nắm lấy rất thoải mái, vô hình trung gây cho Đường Tam vài phần tâm động, đũng quần cậu không tự giác nhô lên, nhưng ngay lập tức bị Tam đè nén xuống!

"Mé! Đụng phải cao thủ rồi! Dâm tôn Cấp 38 như ta mà không thoát khỏi sự quyến rũ của hắn!"

Dưới sự hướng dẫn của giáo sư, Đường Tam rốt cục đã đi vào sâu bên trong kĩ viện.


"Giáo sư, cảm ơn ngài." Đường Tam hướng về giáo sư nói.

Giáo sư bật cười nói:

"Ngươi là một đứa nhỏ sáu tuổi, nhưng lại rất dâm à nha! Đúng là dâm tài trời sinh, dâm phú dị bẩm, song sinh dâm hồn có khác!"

Nghe Giáo sư nói xong, Đường Tam chấn động, ánh mắt nhìn giáo sư nhất thời thay đổi, trong mắt toát ra thần sắc kinh nghi bất định.

"Sao hắn lại biết ta thức tỉnh song sinh dâm hồn?" Tam thầm nghĩ, đồng thời âm thầm vận chuyển Charka, chuẩn bị động thủ giết người diệt khẩu bất cứ lúc nào.

Nói đùa chứ, Tam bây giờ đé* ngại bố con thằng nào luôn. Sau khi giết 6 vĩ thú, hấp thu dâm hoàn, cậu đã lấy lại khoảng 10% sức mạnh của kiếp trước.

10% sức mạnh đã đủ để solo với Thập vĩ Jybi, treo lên đánh Ōtsutsuki Kaguya rồi đấy!

Thấy Tam trầm mặc không nói một lời, Giáo sư mỉm cười nói:

"Có phải người đang thắc mắc vì sao ta lại biết ngươi là song sinh dâm hồn, đúng không?"

Vừa nói, hắn vừa phe phẩy cái chứng minh mà lão Kiệt Khắc đưa cho hắn:

"Chính là vì cái chứng minh này. Có lẽ người khác không nhìn ra sơ hở trong đó, nhưng nếu ta cũng nhìn không ra, ta đây cũng không xứng với hai chữ Giáo sư này rồi.

Ta từng điều tra qua mười vạn tám nghìn Dâm hồn sư. Trong đó không thiếu dâm hồn sư tiên thiên 10cm (Dâm đế chi tư), thậm chí Tiên thiên 20cm (Phong hào đấu dâm chi tư), nhưng không có một ai trym to bằng ngươi!

So với những đứa trẻ sáu tuổi khác, trym ngươi to gấp hai lần bình thường. Điều này nói rõ ngươi chính là song sinh Dâm Hồn!"

Ánh mắt Đường Tam dần dần yên tĩnh trở lại, phản bác nói:

"Mọi việc đều có ngoại lệ, tại sao ta lại không thể là một trong số đó?"

Giáo sư nghiêm trang gật gật đầu nói:

"Đúng vậy, mọi việc đều có ngoại lệ. Chẳng qua trước kia ta từng gặp giáo hoàng à nhầm... gặp một cô gái có song sinh dâm hồn, bướm to gấp hai người bình thường, hôm nay tình cờ gặp phải ngươi, trym cũng to gấp hai người bình thường, thế là ta đoán mò, không ngờ đoán đúng! Thật đé* thể tin được! Haha"

Nghe Giáo sư nói, Tam cũng đé* thể tin được! Thì ra là đoán mò ạ!

Đoán mò thì nói mẹ luôn đi còn tỏ ra nguy hiểm, nói cái gì mà nghiên cứu mười vạn tám nghìn người. Chém gió ghê phết, ta mà học được một thân bản lĩnh của tên giáo sư này thì sau này sợ gì không tán được gái!

Đường Tam ngẩng đầu, quan sát vị giáo sư trước mặt, vừa là nhìn từ dưới lên trên, cậu phát hiện da mặt hắn đúng là dày!

Giáo sư nhìn Đường Tam dùng nhãn tình kinh ngạc kia nhìn mình, liền cười haha, che giấu xấu hổ hỏi:

"Ngươi có nguyện ý bái ta làm sư phụ hay không?"

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.