Trở về truyện

Đan Đỉnh Tu Diễm Lục (Dịch) - Chương 67: Vô Danh

Đan Đỉnh Tu Diễm Lục (Dịch)

67 Chương 67: Vô Danh

" Thiên vương hạm đội, chính là một trong tứ đại gia tộc quân, hơn nữa từ thủ lĩnh đến quan quân toàn bộ đều là con cháu Vương thị gia tộc." Long Vân nhìn sang Dương Hạo " Căn cứ những tin tức trước đây thì chi hạm đội này bố trí chính là hai toa chiến hạm cùng năm toa khu trục hạm bên ngoài, các loại tiểu chiến hạm hai trăm toa, chiến lực mặc dù không đứng đầu đế quốc nhưng so cùng với những tinh đoàn phụ cận đã có thể xưng hùng rồi."

Dương Hạo lúc này mới biết tính nghiêm trọng của vấn đề, hắn há mồm cứng lưỡi, tiếng cũng không nói rõ " Ý của ngươi rằng hạm đội đi theo phía sau chúng ta chính là Vương gia thiên vương hạm đội?"

" Đúng vậy, đó là lực lượng lợi hại nhất của Vương gia mà bây giờ ngay cả nó cũng được xuất ra đuổi bắt ngươi, có thể thấy rằng Vương thị gia tộc đối với ngươi rất trọng thị." Long Vân thở dài, dụng ánh mắt ngươi đã chết chắc nhìn Dương Hạo " Ngươi là tử địch của Vương gia đó."

Dương Hạo ném một nắm Hỏa nhung hoàn vào trong miệng, ực một tiếng nuốt sạch vào trong bụng, cảm giác cay xé lưỡi cũng không khiến hắn tỉnh lại. Long Vân lại như thấy vẫn còn chưa dọa đủ hắn:" Thiên vương hạm đội lợi hại nhất không phải là đại quy mô phi thuyền mà là người bên trong."

" Người?" Dương Hạo mở miệng ra liền có một đoàn chân hỏa phún xuất khiến hắn vội ngậm miệng lại.

Mọi người bên cạnh thấy thế cũng không lấy làm kinh ngạc chút nào, từ sau khi Dương Hạo có thói quen ăn thuốc thì cách vài ba phút lại phún ra lửa, có đôi khi Long Vân còn nướng cánh gà cùng vài thứ gì đó để cho đám Hạo kiếm đoàn được cải thiện bữa ăn.

Bất quá hôm nay Long Vân không có tâm tình gì:" Thiên vương hạm đội chủ lực là một chi vương giả kiếm sư đoàn, chi vũ đấu đoàn này chính là kiếm sư đoàn cấp một của đế quốc, thực lực của bọn họ tuyệt đối rằng ngươi sẽ không muốn gặp phải."

" Kiếm sư đoàn cấp một?" Dương Hạo còn đang thử đoán " Chúng ta không phải đã tiêu diệt được Vương thao kiếm sĩ đoàn sao?"

" Đế quốc vũ đấu đoàn phân làm cấp hai, cấp một cùng siêu cấp ba loại. Vương Thao kia chỉ là nhị cấp kiếm sĩ đoàn mà thôi, mặc dù ở Lôi Mông tinh thì thực lực đã rất mạnh rồi nhưng so với vương giả kiếm sư đoàn đi theo phía sau chúng ta mà nói thì quả thực chỉ là tiểu hài tử so với người trưởng thành vậy."

" Ngay cả Vương Thao cũng mới là tiểu nhân vật thì người của Vương giả kiếm sư đoàn đều là quái vật sao?"

" Không phải quái vật, nhưng so với quái vật càng thêm đáng sợ." Ngữ khí của Long Vân lạnh đến có thể giết chết người " Trong đế quốc chiến lực chưa đạt tới bát cấp được xưng là kiếm sĩ hoặc là vũ đấu sĩ mà chỉ có người đạt tới bát cấp hay vượt qua bát cấp mới có thể trở thành kiếm sư hoặc là vũ đấu sư, mặc dù chỉ là khác nhau một chữ nhưng khả năng chiến đấu thực tế lại khác nhau vô cùng."

" Oa, nói như vậy ta đã sắp đạt tới mốc kiếm sư rồi." Dương Hạo chẳng biết xấu hổ vẫn tự biên tự diễn. Thế nhưng Hỗn nguyên tử đã lập tức vạch trần hắn:

" Thiếu chút nữa vẫn là chưa đạt tới, ngươi chỉ lúc phát ra tâm kiếm lúc mới có thể vượt qua bát cấp, nếu không, hãy chờ đến Hợp cùng cảnh đi."

Long Vân gật đầu, nói ra lời kết:" Tại hoàng gia kiếm sĩ đoàn chỉ có một mình Vương Thao đạt tới kiếm sư cấp bậc còn trong vương giả kiếm sư đoàn thì người nào cũng đều là kiếm sư, đoàn trường của bọn họ thậm chí rất có thể đã đột phá mười lăm cấp chiến lực, quả thực chính là cỗ máy giết người kinh khủng."

Dương Hạo há hốc miệng ra, đầu óc suy nghĩ cả nửa ngày mới bật nói:" Ngươi là nói ta thiên tân vạn khổ mới giết chết Vương Thao bất quá chỉ mới xứng làm một tiểu lâu la ở trong vương giả kiếm sư đoàn sao?"

" Đáp đúng rồi." Long Vân nói.

Bịch một tiếng, Dương Hạo đã ngã xuống đất, da hắn đã biến thành màu đỏ tiên diễm, một ngọn lửa từ mũi miệng Dương Hạo phun ra. Hắn hoàn toàn ngất đi.

Qua khoảng một canh giờ......

" Dương Hạo! Dương Hạo!!" thanh âm Long Vân đầy lo lắng tựa như từ chân trời truyền đến.

Dương Hạo gian khổ mở mắt, lại phát hiện tự mình hình như đang ở trong hầm băng, chung quanh khắp nơi đều là băng tuyết màu trắng, quần áo trên mình hắn chỉ còn vài món, cả cơ thể đang phát run lên:" Thiên a, đây là chỗ nào a?"

" Ngươi cuối cùng tỉnh rồi à, mấy tên kia sắp đóng băng chết ta rồi." Tiếng Hỗn nguyên tử cũng phát run, lão chưa thật sự bị đóng băng hoàn toàn bởi vì luồng khí nóng trong cơ thể Dương Hạo sinh ra sau khi ăn Hỏa nhung hoàn " Quả thực chính là mưu sát thân quỷ, ta nghi là bọn họ muốn giết chết ngươi, sau đó sẽ đưa đi lấy tiền thưởng."

Dương Hạo cũng không nghi ngờ như Hỗn nguyên tử bất quá hắn cũng kỳ quái, tại sao mình lại lọt vào trong hầm băng nơi lạnh nhất trên phi thuyền, hầm băng này là do chính Dương Hạo đặc biệt thiết kế, bên trong chứa đầy dược tài mang đến từ Lôi Mông tinh để có thể trường kỳ chế tạo đan dược.

" Tại sao ta lại ở chỗ này?" Dương Hạo thấy Long Vân cùng X13 cả hai đều mặc nhung y dày cự xuất thần nhập quỷ đứng ở trước mặt Dương Hạo " Còn nữa, X13, ngươi mặc áo ấm để làm gì, ngươi là người máy mà cũng sợ lạnh sao?"

" Ta ghét lạnh, ghét băng, dù sao ta cái gì đều cũng chán ghét." X13 chẳng hề có một câu hảo thoại " Thích mặc thì mặc, cần gì phải có lý do."

Long Vân mở to đôi mắt cẩn thận quan sát Dương Hạo quả thật không có vấn đề gì lúc đó mới đem hắn từ trên một khối băng lớn kéo xuống:" Vừa rồi ta nói tới vương giả kiếm sư đoàn khiến ngươi sợ vỡ mật, sau khi ngất đi toàn thân còn nóng rực cho nên chúng ta đưa ngươi vào trong hầm băng này đó."

" Sợ vỡ mật?" Dương Hạo đầu óc bị đóng băng nên không nghĩ ngợi gì được, hắn sờ sờ vị trí túi mật của mình " Hình như chưa vỡ mà."

" Dù sao ta vừa nói tới vương giả kiếm sư đoàn thì ngươi liền ngất đi." Vẻ mặt Long Vân đầy trào phúng " Đó cũng không phải là sợ vỡ mật sao?"

" Gặp quỷ!" Dương Hạo thầm mắng một câu, hắn đương nhiên biết rằng căn bản là không phải vì sợ truy binh đến ngất mà hoàn toàn là thân thể có vấn đề " Chuyện gì xảy ra vậy?" Dương Hạo không thể làm gì khác hơn là đi hỏi Hỗn nguyên tử.

Hỗn nguyên tử hình như cũng bị đóng băng, thập phần không tình nguyện trả lời:" Còn có thể là chuyện gì xảy ra, chân hỏa cắn trả đó, trong thân thể ngươi chân hỏa quá nhiều khiến chân khí nhất thời áp chế không được nên sẽ phản phác."

" Tại sao lại thành như vậy?"

" Ngươi còn hỏi ta?" Hỗn nguyên tử hú lên " Ta đã nhắc ngươi rất nhiều lần rằng Hỏa nhung hoàn không thể tùy tiện ăn được. Ngươi ăn hàng ngày cứ như thuốc ho vậy không có vấn đề mới lạ."

" Trước đây không phải cũng ăn được sao." Dương Hạo có chút không phục " Trước đây tại sao không có việc gì."

" Trước kia là khi ngươi có nữ nhân, dụng phương pháp hấp thu âm nguyên là có thể tiêu trừ chân hỏa trong cơ thể." Hỗn nguyên tử nhắc nhở " Nhưng còn bây giờ thì sao, ngươi ngẫm lại xem mình đã bao lâu chưa chạm vào đàn bà."

Căn bản không cần nghĩ lại mà từ sau khi Sư Sư gặp chuyện không may thì Dương Hạo ngay cả tay đàn bà cũng chưa sờ tới, mặc dù trước khi xuất phát Minh hậu cũng định làm thêm một lần nhưng Dương Hạo đang lo chuẩn bị cho chuyến đi nên nửa điểm phản ứng cũng không có.

" Bây giờ phải làm sao?" Dương Hạo sờ xuống bụng, vài chỗ kinh mạch ẩn ước vẫn còn thoáng âm ỉ đau đớn, hiển nhiên phiền toái chân hỏa cắn trả cũng chưa giải quyết mà chỉ là vừa mới bắt đầu.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.