Trở về truyện

Cuộc Sống Tính Phúc Sau Khi Kết Hôn - Chương 4

Cuộc Sống Tính Phúc Sau Khi Kết Hôn

4 Chương 4

Sau khi chúc Lăng Hạc ngủ ngon, Lộc Chi tìm Sầm Tuyết – bạn thân của cô.

Cô gõ bàn phím điện thoại.

[Cấp ba của chúng ta có người tên Lăng Hạc không?]

Sầm Tuyết là một con cú đêm, cô ấy trả lời rất nhanh: [Xin cậu đấy, cậu đi hỏi trên dưới mười người ở Nhất Trung thử xem, ai mà không biết Lăng Hạc chứ.]

‘Cường điệu đến vậy sao?’

Lộc Chi phản bác: [Khoa trương vậy! Chúng ta tốt nghiệp còn chưa đến mười năm đó.]

Thế nhưng sau khi được Sầm Tuyết nhiệt tình phổ cập khoa học, Lộc Chi lại có chút ấn tượng về anh.

Năm đó Lăng Hạc là học thần chiếm lấy hạng nhất khối tự nhiên toàn năm, tất nhiên điều làm anh trở thành truyền thuyết trong mắt các học sinh lớp dưới không chỉ có thành tích, mà càng là bởi vì gương mặt cho dù có bị chụp ảnh dìm thì vẫn có thể khiến hai mắt người khác tỏa sáng của anh.


Khi đó Lộc Chi ở lớp xã hội, không biết rõ thành tích của lớp tự nhiên cho lắm. Huống chi lúc ấy cô không chăm chú học tập mà chỉ nghĩ yêu đương, chia tay người này thì lại yêu người khác, hoàn toàn chẳng có thời gian để thất tình.

Đáng lý ra người đẹp trai như Lăng Hạc chắc chắn sẽ để lại ấn tượng cho Lộc Chi. Cũng có thể khi đó cô chỉ thích trai hư, không có hứng thú với học bá như Lăng Hạc. Khi biết Lăng Hạc là con ngoan trò giỏi thì cô cũng hết hứng đi trêu chọc, lâu dần cũng liền quên đi người như vậy, càng chưa nói bây giờ đã cách cuộc sống cấp III của cô bảy năm rồi.

Lộc Chi không khỏi tiếc hận, cám thán khi đó bản thân quả thật bị mỡ heo che mờ mắt.

Lúc Lộc Chi đến quán cà phê hai người đã hẹn trước, thì Lăng Hạc đã ngồi ở đó.

Hôm nay Lăng Hạc mặc một chiếc áo gió dài, làm tăng thêm phần chững chạc hơn lúc anh mặc chiếc hoodie vào hôm gặp nhau ở trong thang máy. Lúc này, trông anh càng thêm nghiêm túc cấm dục.

Hôm nay Lộc Chi cố ý chọn đồ. Cô đoán có lẽ người như anh đều thích các cô gái ăn mặc dịu dàng thùy mị, cho nên cô liền mặc chiếc váy liền áo màu vàng nhạt, phối hợp với trang sức nhẹ nhàng trang nhã.

Lộc Chi ngồi xuống rồi cười dịu dàng với anh.

Sau khi hai người lịch sự chào hỏi nhau, Lăng Hạc liền mở miệng nói: “Nếu hai bên đều đã xác định mục đích, vậy tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề.”


Lộc Chi trừng mắt nhìn anh, khéo léo nói: “Được, anh nói đi.”

Chương kế tiếp

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.