Trở về truyện

Con Trai Của Vua Anh Hùng - Chương 11: Lời Nguyền (1)

Con Trai Của Vua Anh Hùng

14 Chương 11: Lời nguyền (1)

"Vì vậy, về cơ bản cha mình là nguyên mẫu tiêu chuẩn nhất của nhân vật chính trong một tiểu thuyết Isekai của Nhật Bản."

Ryu biết rằng câu chuyện không thể đơn giản như vậy và vẫn còn nhiều chi tiết nhỏ nhặt khác, những bí mật quan trọng mà cậu không được kể nhưng thành thật mà nói, nó không quan trọng.

"Sư phụ, người nghĩ ta nên làm gì ?"

Vâng, đây là mấu chốt của vấn đề. Khi bạn không hiểu, chỉ cần yêu cầu một người hiểu để giải thích, Ryũ luôn sống theo quy tắc này, có thể là trong thế giới này hoặc trong thế giới trước.

Edea, nghe câu hỏi của cậu chỉ mỉm cười khi cô nói: "Ryũ, ta đang quan sát cuộc trò chuyện của ngươi với tiểu Lilith và cô ấy đã đúng về điều gì đó. Cuộc sống của ngươi được định sẵn là một cuộc sống đầy áp lực. Rất có thể ngươi sẽ không bao giờ được khen ngợi vì thành công của mình vì nó là thứ được mong đợi từ mọi người và thất bại của ngươi sẽ chỉ khiến bản thân trở thành trò cười, ngay cả khi nó không phải là một thất bại lớn. Đây là thực tế mà ngươi phải đối mặt, là sự thật của ngươi. Nhưng... Vậy thì sao chứ ?"

Ryũ có thể cảm nhận được cảm giác sâu sắc của sự khinh miệt hoàn toàn chứa đựng trong mỗi lời nói của cô: "Ryũ, ngươi không phải là Mars cũng không phải trở thành Mars.”

“Ngươi chính là ngươi và ngươi là Ryũ. Vậy điều gì sẽ xảy ra nếu quần chúng không bao giờ khen ngợi ngươi ? Chỉ cần những người thân yêu của ngươi làm như vậy là đủ.”

“Vì vậy, sẽ có vấn đề gì nếu thế giới xa lánh ngươi chỉ ở mức thất bại nhỏ nhất ? Chỉ cần ngươi có thể đứng dậy và tiếp tục chiến đấu, ngươi sẽ ổn thôi.”


"Ngươi đã được định sẵn cho sự vĩ đại lớn hơn, về điều đó thì ta không nghi ngờ gì nữa, nhưng đừng để thế giới phải ràng buộc ngươi.”

“Làm vua ? Giải cứu thế giới ? Việc này rất tốt, thậm chí là cực kỳ tốt. Nhưng cuối cùng thì nó có thể giải quyết vấn đề gì ? Sự giàu có và dcậu dự không gì khác hơn là những thứ phù du trước sức mạnh của thời gian. Điều thực sự quan trọng là ngươi hạnh phúc như thế nào. Và làm thế nào ngươi có thể có được nhiều hạnh phúc hơn ?"

"Bằng cách phấn đấu để trở nên tốt hơn một chút mỗi ngày."

"Umu, đây là đứa nhóc của ta, đừng so sánh bản thân với bất cứ ai cả, mục tiêu của ngươi không nên là trở nên tốt hơn ai đó, loại mục tiêu này chỉ đơn giản là quá buồn.”

“Một sức mạnh chỉ được gọi là mạnh mẽ khi so sánh với người khác là điều hết sức vô nghĩa, những gì ngươi nên phấn đấu nên là cải thiện bản thân không ngừng, hãy làm mọi thứ trong khả năng của ngươi để ngươi của ngày hôm nay tốt hơn ngươi của ngày hôm qua.”

Kết thúc đoạn độc thoại, cô vẫy tay và một cuốn sách xuất hiện trước mặt cô, giống như cánh cửa, bìa cuốn sách cũng được minh họa bằng họa tiết một con rắn đang ăn đuôi của chính nó.

"Cuốn sách này cũng đã xưa như ta vậy, nó đã được sư phụ của ta tặng cho từ lâu rồi khi ta và các chị gái của mình còn học việc. Chúng ta bắt đầu được gọi là Ngũ Phương vì chúng ta là 5 phù thủy đầu tiên, các phù thủy của sự Bắt Đầu." Edea nói ra với một nụ cười u sầu buồn bã trên môi mình.

"Thời Gian, Không Gian, Hủy Diệt và Sự Sống – lần lượt là Tây, Đông, Nam và Bắc."


Bốn phù thủy, bốn phương hướng.

Nhưng, Ryũ không khỏi nhíu mày. Còn thứ năm thì sao?

"Khởi Nguyên." Như thể đã nhận thức được câu hỏi im lặng của Ryu, cô trả lời.

"Khởi Nguyên, chính là sư phụ của ta, nằm ở trung tâm. Đây là sức mạnh của cô ấy, nói một cách đơn giản, cô ấy là người đã phát triển hình thức ban đầu của tất cả các phép thuật mà chúng ta biết.”

“Và đó vẫn không phải là tất cả, tất cả các phù thủy đều có một Grimoire ràng buộc với họ, nơi phép thuật của họ được tự động ghi nhận, tất cả những cuốn Grimoires đó cũng bị ràng buộc với Grimoire của sư phụ ta.”

"Cái đó-!!"

"Đúng thế, sức mạnh của sư phụ là không có giới hạn, miễn là các phù thủy tiếp tục phát triển mạnh mẽ hơn, cô ấy sẽ giống như vậy. Ryũ, sư phụ của tôi là một con quái vật thực sự, một sinh vật bất chấp mọi logic... Giống như cha của ngươi, ngươi có thể tự hỏi tại sao ta lại nói về tất cả những điều đó. Rất đơn giản, cha của ngươi không phải là con quái vật duy nhất tồn tại. Trước cậu ta, những con quái vật bất chấp mọi lẽ thường tồn tại và ngay cả sau khi cậu ta chết, những sinh vật đó vẫn sẽ tồn tại."
Một nụ cười trêu chọc hình thành trên khuôn mặt cô ấy khi cô ấy thốt ra những lời sau đây của mình: "Ryũ, ngươi có hứng thú trở thành một con quái vật như họ không ?”


Ryũ chỉ mỉm cười nhẹ nhàng như đưa ra một câu trả lời, một số từ nếu nói ra chỉ là thứ rẻ tiền. Đôi khi, sự im lặng là câu trả lời tốt nhất, cậu ấy không muốn sống dưới cái bóng của gia đình mình cả đời, cậu ấy muốn trở thành con người của chính mình và tạo ra tương lai của riêng mình.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.