Trở về truyện

Chinh Phục Nữ Nhân Sẽ Có Thưởng - Chương 94: Ung Thư Vú

Chinh Phục Nữ Nhân Sẽ Có Thưởng

97 Chương 94: Ung Thư Vú

xChương 94

“Á…Á…Ư…Ư…Ư…Ư…Đâm sâu vào…Đâm em đi…Á….Á…”

Hai người Đỗ Như Băng đỏ bừng gương mặt nằm cạnh Lâm Tiên Tiên vốn đã ngủ say.

Từ lúc vào phòng ngủ cho đến bây giờ đã là gần 3 tiếng đồng hồ, bên tai Đỗ Như Băng cơ hồ là truyền đến thanh âm rên rỉ cách nàng hai căn phòng của những người khác.

Từng trận từng trận, có hét thảm, có nói ra những lời nói khiến nàng thẹn đỏ lỗ tai cũng có những tiếng rên tựa như là đang hưởng thụ lấy sung sướng nhất của cuộc đời khiến Đỗ Như Băng khó chịu đến không thể nào ngủ được.

Dưới háng có thể nói là đã ướt đến không thể ướt thêm, khó chịu đến nàng phải đi thay hết 2 cái quần lót. Toàn thân bao phủ lấy một cảm giác ấm nóng khó chịu tựa như phát sốt vậy, thinh thoảng không tự chủ được khiến nàng phải sờ soàng môi mật mấy lần.

Ban đầu khi trò chuyện cùng với đám người Tần Phượng Nhu nàng cũng được nói bóng gió là tối nay sẽ cùng một chỗ. Nhưng ngẫm nghĩ mình còn có Lâm Tiên Tiên đi cùng cho nên cũng không có tùy tiện như vậy. Hơn nữa tuy nói là có tình ý với Tần Hiên nhưng đối với Đỗ Như Băng cùng chưa đến độ muốn dâng hiến thứ quý giá nhất của mình cho hắn.

Độc thân 28 năm chính là cổ hủ như vậy.


Còn về tiền bạc hay tài sản thì đương nhiên nàng cũng không để tâm, làm quản lý cho LV, mấy năm nay Đỗ Như Băng tiết kiệm được cũng không ít, nói nhiều không nhiều như 5, 6 tỷ là chuyện đương nhiên.

Chính vì vậy, đối với Đỗ Như Băng, Tần Hiên chỉ đơn giản là một người khiến nàng cảm thấy rung động mà thôi.

Rung động- loại cảm giác này có thể nói là kỳ diệu khó có thể diễn tả, thứ này phản phất chính là cảm giác nguyên thủy nhất trong tình yêu.

Có đôi khi người ta rung động vì ngửi được mùi hương trên tóc của đối phương, hoặc mùi hương cơ thể hoặc dễ dàng hơn chính là một nụ cười, một ánh mắt hoặc có lẽ là một cử chỉ nào đó.

Với một người thiên về lý trí như Đỗ Như Băng thì cái gọi là rung động càng thêm chân thực. Bởi vì nàng biết, đây không phải là gặp sắc khởi ý hay là gặp tài khởi ý, cảm giác này nàng chỉ biết là mình cần phải đi nắm bắt mà thôi.

Ai đó bảo rằng rồi một ngày nào đó ngươi sẽ lại yêu một người khác hoặc đến với một người khác mà quên đi hết thảy..Nhưng đối với Đỗ Như Băng, cảm giác này chỉ xảy đến đối với một người, cho dù sau này có yêu người khác, có lấy chồng sinh con thì vĩnh viễn cũng không có cảm giác nguyên thủy như thế này được.

Mấu chốt Đỗ Như Băng gấp như vậy đó chính là nàng có một nguyên nhân không cho ai biết được.

Trên chiếc giường ấm áp cùng với âm thanh kích thích đang lan truyền trong không khí. Đỗ Như Băng cứ như thế mở mắt nhìn lên trần mà suy nghĩ về quyết định của mình.


Hơn 2 giờ sáng.

Rốt cuộc âm thanh dâm đãng cũng dừng lại.

Đỗ Như Băng cùng chậm rãi theo bầu không khí yên tĩnh mà thiếp đi.

Chỉ là nàng chợp mắt chưa được bao lâu thì bỗng bị âm thanh nhỏ nhoi của tiếng mở cửa làm cho đánh thức. Vừa mở mắt ra thì đã thấy được một người đứng trước giường đang mỉm cười nhìn xem nàng.

Người này không phải Tần Hiên vậy còn có thể là ai?

Tần Hiên lúc này vẫn còn đang cởi trần mặc quần cọc cho nên khiến Đỗ Như Băng trông thấy càng thêm lo sợ.

(Hắn tới đây làm gì? Sẽ không phải là muốn ngay chỗ này a? Tiên Tiên vẫn còn nằm kế bên nha?)


Nội tậm nàng thấp thỏm không ít, hai tay cũng đã đem chăn kéo che cả người chỉ còn lại đôi mắt to nhìn chằm chằm Tần Hiên rồi lại đưa mắt về phía Lâm Tiên Tiên đang phát ra từng trận hơi thở nho nhỏ.
Ý bảo chỗ này thế nhưng là còn người a!

Nhưng mà Tần Hiên cũng không có để ý ánh mắt cầu xin của Đỗ Như Băng liền đã đến ngồi cạnh nàng.

Hai người bốn mắt cứ thế nhìn nhau, Tần Hiên nhẹ kéo chăn xuống để lộ ra bờ môi đỏ mọng của Đỗ Như Băng, sau đó là chầm chậm tiến đến, hiển nhiên là muốn hôn nàng.

Chỉ là hắn chỉ khẽ đặt lên môi nàng một cái sau đó cũng không có hôn sâu mà là đem chăn vốn phủ kín trên người nàng toàn bộ tốc qua phía Lâm Tiên Tiên nằm bên cạnh để lộ ra quần áo ngủ rộng thùng thình, từ góc độ của độ của Tần Hiên nhìn xuống có thể thấy ra bầu ngực sữa đang phập phồng bên dưới lớp áo. Hiển nhiên Đỗ Như Băng cũng không có mặc đồ lót khi đi ngủ.

Luồng hai tay nơi khớp gối cùng cái cổ, Tần Hiên thoáng cái liền nhấc bổng nàng dậy. Đứng lên đi về phía cửa phòng sau đó đi ra ngoài rồi khép cửa lại.
Trong suốt quá trình, Đỗ Như Băng chỉ như một chú chim nhỏ, chỉ tựa đầu vào ngực của Tần Hiên mà không nói một lời nào, chỉ lưu lại hương khí trên tóc xông trực tiếp vào mũi của hắn.

Trong ánh đèn lờ mờ, Tần Hiên mang Đỗ Như Băng đi vào một căn phòng đối diện sau đó trực tiếp tiến vào bên trong phòng tắm.

Cứ việc đã hơn hai giờ nhưng Đỗ Như Băng có thể cảm giác được bên trong phòng tắm lại là phi thường ấm áp. Thầm nghĩ chẳng lẽ Tần Hiên muốn cùng nàng ở phòng tắm hay sao? Đây cũng có chút không trịnh trọng đi, dù sao cũng là lần đầu của người ta a.

Mang theo từng trận suy nghĩ trong lòng, Đỗ Như Băng được Tần Hiên thả xuống trên sàn phòng tắm có chút ẩm ướt lại ấm nóng của hơi nước, hiển nhiên là vừa mới bị người pha nước ấm bên trong bồn tắm cho nên mới có nhiệt độ thế này.
Sau đó chỉ thấy Tần Hiên chậm rãi hầu hạ cho nàng cởi bỏ bộ đồ ngủ màu trắng hồng trên cơ thể nàng. Chậm rãi chậm rãi mở ra từng cúc áo sau đó cởi xuống áo ngủ để lộ ra thân thể trắng tinh khiết cùng với đó là hai bầu vú căng tròn của người thiếu nữ trong độ tuổi có thể nói là chín ngọt.

Chỉ là bầu vú của nàng không có trong tưởng tượng của Tần Hiên hay thường nhân sẽ nghĩ là trắng tinh khôi được tô điểm thêm màu hồng phấn mê người nơi quầng vú cùng với núm vú mà là tựa như mỹ phụ đã sinh mấy đứa con sau đó cho bú rất nhiều lần vậy.

Kỳ lạ ở chỗ đó chính là một bên sưng to tựa như động dục mà cương cứng còn một bên khác là bị tuột vào bên trong. Hai bên quần vú chính là không có hồng hào mà lại là một màu nâu sẫm. Xung quanh quầng vú chính là xuất hiện các hạt nhỏ tựa như là bị muỗi đốt làm cho sưng vậy. Xem xét chính là thập phần xấu xí.
Trông thấy dáng vẻ Tần Hiên có chút sững sờ, Đỗ Như Băng dường như nhớ tới điều gì liền cúi thấp đầu, hai tay vội vã che đi bộ ngực, giọng nói cũng là trở nên thập phần nức nở, kém chút không nhịn được là rợi lệ nói:


“Có phải…Có phải nó rất xấu có đúng hay không?”

Nói xong tựa như là nàng dùng hết khí lực vậy, sắc mặt kìm nén đến đỏ bừng sau đó là vỡ òa rơi lệ.

Chỉ là không có để giọt lệ chạy ra khỏi khóe mắt thì Tần Hiên đã đem hai tay nàng tách ra sau đó há miệng trực tiếp hôn lên núm vú màu nâu của Đỗ Như Băng sau đó chậm rãi mút.

Đỗ Như Băng thấy vậy liền dùng hai tay muốn đẩy đầu Tần Hiên ra nhưng lại bị hắn liên tục dùng đầu lưỡi quấy phá, cái miệng lại hút mạnh tựa như muốn không cho vú tách ra khỏi miệng vậy.

“Đừng a…Mau dừng lại….Đừng a…Em là bị…Bị ung thư vú….Xin anh dừng lại đi..Nó rất bẩn!”
Nói đến nơi đây, Đỗ Như Băng tựa như là một cái đê yếu ớt chống cự từng cơn từng cơn sóng ập đến, rốt cuộc không còn nhịn được nữa mà lớn tiếng khóc.

Tần Hiên nghe thấy như vậy liền dừng lại, không phải vì Đỗ Như Băng nói vú bị ung thư mà sinh ra ác tâm nên dừng lại mà chính là nữ nhân của hắn đã khóc. Mà hắn chính là không chịu được cảm giác này liền đứng thẳng người sau đó ôm chặt nàng, để đầu nàng tựa vào vai hắn rồi lẳng lặng chờ Đỗ Như Băng khóc xong.

Bởi vì hắn biết hai chữ Ung Thư là có ý vị gì!

Hắn càng thêm hiểu rõ ba chữ Ung Thư Vú đối với nữ nhân chính là cỡ nàng đau khổ. Bởi vì Ung Thư Vú không giống như các loại ung thư khác, nếu xét đến giai đoạn cuối, ung thư vú vẫn còn một cái biện pháp cuối cùng để chữa trị đó chính là cắt bỏ hai vú.
Mà đối với nữ nhân mà nói, cắt bỏ hai vú là cỡ nào đau khổ?

Liền nói ví dụ đơn giản thái giám trong cung thời xưa phải cắt bỏ dương vật. Một thời gian sau đó tâm tính bọn hắn sẽ thay đổi, testosterone trong cơ thể cũng mất đi sau đó dần không còn tâm tính của nam nhân nữa,triệt triệt để để đoạn tuyệt.

Nhưng ung thứ vú lại là khác,nữ nhân vẫn còn ham muốn nhưng mỗi khi lên giường cùng với nam nhân của mình đó chính là sinh ra một loại cảm giác tự ti mặc cảm đến không ai có thể hiểu được.

Kiếp trước Tần Hiên cũng không có làm nữ nhân, cũng không có làm bác sĩ nhưng đối với nữ nhân bị ung thư vú đó chính là phi thường cảm thông cho nên mới vừa rồi khi nghe thấy Đỗ Như Băng nói bị ung thư vú liền không chút do dự hôn lên vú nàng biểu thị lòng hắn.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.