96 Chương 93: Đỗ Như Băng Hoài Nghi Nhân Sinh
“Sao tự dưng cả hai là chuyển đến nơi này?”
Tần Hiên đang ở trong một nhà hàng cùng với Đỗ Như Băng và Lâm Tiên Tiên vừa ăn trưa vừa trò chuyện.
Trải qua trò chuyện một hồi thì Tần Hiên mới biết tên họ đầy đủ của Tiên Tiên. Thực ra là Đỗ Như Băng nói cho hắn biết, còn Lâm Tiên Tiên từ lúc lên xe đến giờ vẫn chưa nói một câu nào, xem xét chính là ngại giao tiếp.
Nghĩ cũng lạ, ngại giao tiếp nhưng lại làm nhân viên trong cửa hàng LV.
“Là ta muốn chuyển đến đây, Tiên Tiên chỉ là muốn theo ta”
Đỗ Như Băng gắp một miếng thịt bỏ vào miệng sau đó nói.
“Thế còn công việc? LV xem xét không phải là một tập đoàn có thể cho phép nhân viên muốn đi đâu là đi a!”
Nghe đến lời này, Đỗ Như Băng có chút đỏ mặt không nói gì. Nàng làm sao có thể nói cho hắn biết là nàng đến đây vì hắn a.
Chỉ là Lâm Tiên Tiên một mực không nói chuyện từ nãy đến giờ bỗ nhiên giơ lên điện thoại đưa về phía của Tần Hiêtruyenc.comên màn hình điện thoại có viết một dòng chữ.
[Băng Băng tỷ nói lên đây tìm ngươi!]
“Ồ? Tìm ta à??”
Tần Hiên cũng không nghĩ tới Đỗ Như Băng đến Thanh Minh là để tìm mình.
Mà Đỗ Như Băng trông thấy màn hình điện thoại liền càng thêm đỏ mặt. Thầm mắng Lâm Tiên Tiên tại sao có thể nói ra điều này, đây chẳng phải là để tên kia nắm được thóp của nàng rồi.
(Hắn có nghĩ ta là loại lẳng lơ hay không a?)
(Có khi nào hắn nghĩ ta vì hắn giàu cho nên mới làm ra loại này vì chiếm được hắn chú ý ?)
Càng nghĩ sắc mặt của Đỗ Như Băng càng thêm đỏ ửng, hận giờ phút này không thể tìm cái lỗ để chui vào né tránh ánh mắt của Tần Hiên.
Một mực cúi thấp đầu cho nên nàng cũng không có chú ý bên tai truyền đến một hơi thở ấm nóng cùng với thanh âm của Tần Hiên
“Làm bạn gái của ta có được hay không?”
Nghe đến câu hỏi này của Tần Hiên, Đỗ Như Băng phản phất như rơi vào biển cả hạnh phúc vậy, nội tâm có thể nói là mừng rõ như điên bởi vì nàng biết mình đã đánh cược thắng.
Nhưng mà chợt nghĩ đến Tần Hiên đã nói là có vợ cho nên nàng vẫn có chút lo sợ thấp giọng hỏi.
“Tỷ tỷ ở nhà sẽ không…”
“Các nàng cao hứng còn không kịp a”
Tần Hiên cười cười đem Đỗ Như Băng kéo đến ngồi lên đùi của mình, mặc kệ Lâm Tiên Tiên vẫn còn đang ngồi ở bên cạnh ăn một bầu thức ăn cho chó.
“Ah? Các nàng?”
“Đúng nha, gần 20 người!”
Tần Hiên tựa như đang nói một chuyện bình thường nhưng rơi vào trong tai của Lâm Tiên Tiên cùng một số khách nhân trong nhà hàng lại là chấn kinh không gì sánh được.
“2-20 người? Kinh khủng như vậy?”
Đỗ Như Băng cũng không có vì Tần Hiên có nhiều nữ nhân mà không cao hứng, xã hội hiện nay đối với vấn đề nhiều vợ một chồng là hết sức bình thường. Chỉ là nàng chỉ thấy nhiều người cưới cùng lúc 3-4 người hoặc cao lắm là 7 người a.
Chính vì suy nghĩ như vậy cho nên Đỗ Như Băng mới nghĩ mình còn một chỗ trong số 7 người, vì 7 người tương ứng một tuần dễ phân phối thời gian a.
Còn cái này gần 20 người, đây là định chia đều một tháng đi a!
“Thế nào? Đổi ý rồi?”
“Chỉ là lo cho sức khỏe của ngươi”
Đỗ Như Băng khẽ lắc đầu, biểu lộ tựa như con gái lớn không dùng được, chưa gì đã nghĩ cho bên chồng.
“Đến tối thử rồi chẳng phải biết à?’
Nói, Tần Hiên hôn lên cái má đỏ hồng của Đỗ Như Băng khiến nàng thẹn thùng tránh thoát vì nhiều người vẫn đang nhìn chằm chằm cả hai.
“Em có thể về nhà anh thật chứ?”
Ngồi trên xe, tâm tình Đỗ Như Băng có chút lo được lo mất hỏi đi hỏi lại Tần Hiên một vấn đề.
“Đại tỷ à? Em hỏi câu này hơn 10 lần rồi a? Anh đã nói có thể thì là có thể!”
Nghe vậy Đỗ Như Băng thoáng yên lòng một hơi, ngồi một bên cười ngây ngô hồi lâu sau đó lại hỏi Tần Hiên:
“Họ sẽ không phản đối gì chứ?”
Tần Hiên : “……”
“Lên facebook tra tin tức đi, tên sàm sỡ Tiên Tiên chắc được đưa lên trang đầu rồi”
Tần Hiên cũng bó tay rồi, không nói hai lời dẫn nàng sang một chủ đề khác để còn chuyên tâm lái xe.
Đỗ Như Băng còn có Lâm Tiên Tiên thấy thế liền móc ra điện thoại sau đó mở ứng dụng facebook.
Ngay lập tức, đập vào mắt các nàng là bài viết của người mà cả hai cùng theo dõi: Trương Hằng – Vạch Trần Đại Sư
[ Kẻ sàm sỡ nhưng chỉ bị phạt 200 ngàn đã làm những gì?]
“Oa nha là Trương Hằng đại thần a! Tiên Tiên mau nhìn, là Trương đại thần đã vạch trần tên biến thái buổi sáng kìa”
Tần Hiên trông thấy bộ dạng cao hứng của Đỗ Như Băng như vậy cũng liền hiếu kỳ hỏi một câu.
“Thế nào? Em là người hâm mộ của Trương Hằng à?”
Đỗ Như Băng thấy thế cũng không chút khách khí trả lời: “Bây giờ trên mạng xã hội ai cũng biết đến Trương đại thần nha, lần trước vạch trần vụ ăn chặn tiền từ thiện có thể nói là vô cùng đặc sắc, khiến cả giới giải trí cơ hồ là một lật a,có thể nói là thanh lọc giới giải trí…”
Nàng a rồi a rồi kể về Trương Hằng vạch trần thế này thế kia làm cho vô số người bừng tỉnh khiến Tần Hiên cũng không nghĩ tới Trương Hân thế mà lại làm ăn phát đạt như vậy a, xem xét người hâm mộ cũng không ít đi.
“Nếu có thể em muốn gặp Trương đại thần bên ngoài đời thực một lần a, em muốn xem ai lại có thể thần kỳ như vậy, thông tin bí mật như thế mà vẫn có thể tìm ra được a”
“Nếu muốn thì lát nữa anh đưa em gặp mặt!”
Đỗ Như Băng liền đưa mắt nhìn Tần Hiên, cười cười hỏi một câu:
“Anh có thể liên lạc trực tiếp với Trương đại thần được à?”
“Được nha, mỗi ngày anh đều gặp mặt à”
“Ah? Trương đại thần là bạn của anh?” Đỗ Như Băng lại hỏi.
“Không phải bạn, mà là vợ”
“À…Ra là vợ! Ah…Cái gì, Trương Hằng đại thần là vợ anh? Là nữ sao?”
“Về nhà thì em sẽ rõ”
Cả ngày hôm đó, nội tâm Đỗ Như Băng được Tần Hiên dẫn đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác khiến cho nàng bị từng sóng từng sóng hoài nghi nhân sinh liên tục đập vào mặt.
Nàng nhìn thấy cài gì? Nhà mà Tần Hiên nói đến lại chính là một cái Vương Phủ.
Đỗ Như Băng hoài nghi thật sâu là Tần Hiên đối với từ “Nhà” tồn tại cái nào đó hiểu lầm a.
Nàng là nhìn thấy Tần Hiên có nguyên một cái nhà kho toàn bộ được làm bằng vàng cùng với đó là mấy cái người máy đang tự mình làm việc, lại còn có thể nói chuyện được với bản thân!
Mấu chốt hết thảy đó chính là nàng nhận đến tự ti mặc cảm lớn nhất từ trước đến nay.
Ngồi trước mặt nàng là 17 vị mỹ nữ từ nhiều độ tuổi khác nhau với chung chính là dung mao quốc sắc thiên hương, phấn điêu ngọc trác,xinh đẹp đến cực điểm. Mẫu chốt là mỗi người đều có một nét quyến rũ và khí chất khác biệt có thành thục sắc sảo, có hoạt bát lanh lợi, có cao quý lãnh diễm, có thể nói là mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười a!
Từ trước đến nay Đỗ Như Băng vốn tự cho là bản vừa có nhan sắc vừa có năng lực lại được làm quản lý của chi nhánh LV đã là rất có ưu thế, thầm nghĩ so với vợ của Tần Hiên cũng sẽ không kém là bao cho nên nàng mới đưa ra quyết định cọc đi tìm trâu như thế này.
Nhưng ai biết được hóa ra cái nàng gọi là ưu thế thì so với những người ở đây đó chính là không đáng một xu a.
Càng nghĩ Đỗ Như Băng còn có Lâm Tiên Tiên bản tính rụt rè và hồn ma 800 năm Lý Băng Băng cũng đều giấy lên một dấu chấm hỏi to đùng đang ầm vang trong ý thức.
Rốt cuộc Tần Hiên là cái nam nhân dạng gì mà có thể chiếm được trái tim của nhiều người xinh đẹp như vậy?
“Như Băng xin ra mắt các vị tỷ tỷ”
Đỗ Như Băng đứng dậy khẽ khom người, cứ việc trông thấy có người cũng nhỏ tuổi hơn nàng rất nhiều nhưng nàng vẫn phải khom người.
“Như Băng muội muội không cần lo lắng như vậy, người một nhà với nhau mà. Chúng ta cũng không phải là mẹ chồng đang xem xét con dâu nha”
Đỗ Như Băng nghe vậy liền âm thầm cười khổ:
“Ta có thể không lo sao? Xinh đẹp như các ngươi như vậy chẳng phải ta vào cái nhà này sẽ bị cho trống vắng đến thảm rồi?”
Chỉ là nội tâm suy nghĩ như vậy, Đỗ Như Băng cũng không có nói ra.
Thấy Đỗ Như Băng tâm thần bất định, Lucy nhạy bén an ủi một câu:
“Như Băng đừng lo lắng quá, Tần Hiên mỗi ngày đều có thể yêu thương chúng ta, không lo bị vắng vẻ bất cứ một ngày nào hết nên cứ yên tâm”
Mà Tần Tử Di thì lại không có lời lẽ hoa mỹ như vậy, trực tiếp vào thẳng vấn đề nói:
“Cặc của lão chồng thế nhưng là to lắm a, mỗi đêm địt chúng ta đến đau lồn cầu xin tha thứ mới được nên tỷ tỷ cứ yên tâm ở hắn, bảo đảm no bụng”
Với cái nhìn của nàng, Tần Hiên chính là lợi hại như vậy.
Tần Phượng Nhu thấy thế liền búng trán của Tần Tử Di một cái khiến nàng dùng hai tay ôm đầu ủy khuất nói:
“Mẹ, sao lại đánh ta a?”
“Cho ngươi chừa cái tội ăn nói không có ý tứ! Như Băng vẫn là lần đầu gặp chúng ta a”
Mà trong lỗ tai của Đỗ Như Băng lại nghe đến một từ quan trọng.
Thiếu nữ kia này gọi mỹ nữ thành thục này là mẹ, đây chẳng phải là nói…Mẹ con đều bị Tần Hiên cùng thu.
“Cái kia…Hai người là mẹ con??” Đỗ Như Băng có chút không chắc hỏi.
“Đúng vậy a, chúng ta là mẹ con”
“Còn có chúng ta”
“Chúng ta cũng vậy…”
…..
“Cái này cái này cái này cái này!”
Đỗ Như Băng biết thì thôi, đã biết chính là hoài nghi nhân sinh thêm một lần.
Bốn cặp mẫu nữ, một cặp là tỷ muội sinh đôi?
Tần Hiên cái tên này so với tên biến thái sàm sỡ kia càng thêm biến thái đi a!
“Thế nào, có phải cảm thấy lão chồng so với ai khác đều là biến thái?”
“Haha, đại biến thái trên thế giới này chỉ có hắn mà thôi a!”
Bên dưới tầng hầm, Tần Hiên đang mang mắt kính chăm chú làm cái gì đó bỗng nhiên hắt xì một cái.
“Là mỹ nữ nào là tưởng nhớ ta rồi a??”