Trở về truyện

Chim Di Trú - Chương 34: Thần Dra Thức Tỉnh

Chim Di Trú

34 Chương 34: Thần Dra thức tỉnh

Tại nhà Phoenix, Emmett cho bày tiệc đón chào sự sum họp các gia tộc ở Quỷ giới, các thẩm phán và ma đấu sĩ.

Trong bữa tiệc, Phương Uyên gắp cho Minh Khang cái đùi gà, Amelia gắp cho Ethelbert đống mực, Caroline gắp cho Gia Bảo đống thịt rồng Osiric; các Thẩm phán và Ma đấu sĩ trông thấy cảnh đó đều thầm nghĩ: "Ước gì mình có bồ nhỉ?".

Elias Malory nghĩ: "Giá có Amy ở đây, cô ấy cũng sẽ chăm sóc ta như thế!" Julia và Jade ngạc nhiên: "Papa sao thế?"

Emmett Phoenix ứa nước mắt rớt xuống đầy chén nghĩ: "Có Tiffany thì cô ấy gắp cho ta nhiều hơn thế." Amelia và Caroline ngó nhau: "???"

Minh Đăng mộng mơ chảy cả dãi: "Daphne sẽ làm cho ta nồi chè." Phương Uyên và Minh Khang nhìn nhau: "?????????", Ngọc Diệp thì vẫn bình thản gắp từng miếng bỏ vô miệng mình.

Bỗng Aiacos nói:

- Thì ra hai ngươi có học trò à?

Rhadamanthys hếch mũi:


- Mi gato với bọn ta à?

Minos gắp miếng ăn bỏ vô miệng nhai nhòm nhoàm rồi nói:

- Dĩ nhiên, không như ai kia.

Aiacos bắn tia lửa điện từ mắt sang hai thẩm phán kia, nói:

- Hai ngươi chờ đấy.

Rồi nới lớn:

- Amelia, Gia Bảo, Caroline các ngươi có muốn theo ta mài dùi võ nghệ không?

Amelia, Gia Bảo, Caroline ngạc nhiên cùng nói:


- Ngài nhận chúng tôi làm đệ tử á?

Aiacos gật đầu đáp:

- Đúng vậy!

Amelia và Gia Bảo nói:

- Thật hân hạnh quá.

Caroline nói:

- Tiểu nữ tư chất kém cỏi, học võ không thông nên xin được miễn thứ.


Aiacos nói:

- Không sao, còn hai đứa kia?

Amelia và Gia Bảo cùng nói:

- Chúng con xin ra mắt sư phụ.

Aiacos khen:

- Very good.

Aiacos đá xéo hai thẩm phán kia:

- Thế nào?

Minos và Rhadamanthys cùng "hừm" một tiếng rồi quay mặt chỗ khác.

Rồi Aiacos nói tiếp:

- Vì thời giờ có hạn, Thần Dra mất một khoảng thời gian mới hấp thụ đủ năng lượng từ Charlotte để tỉnh giấc, chỉ có hai ngày duy nhất ta và hai Thẩm phán kia sẽ bắt đầu huấn luyện các ngươi ngay vào sáng mai. Vì vậy ta yêu cầu các ngươi tối hãy ngủ sớm. Ok?

Các học trò đều đáp:


- Rõ ạ.

Đêm đó, không khí trở nên lắng xuống, ai về phòng nấy nghỉ ngơi, Minh Khang thì bị kiểu chỗ lạ khó ngủ nên xuống chỗ sân có hồ bơi đi dạo một vòng sân khám phá thì anh ngồi ghế nghỉ một tí, mắt nhìn lên trời thẩn thờ nghĩ ngợi về tương lai, liệu mình và Phương Uyên có được ở bên nhau mãi mãi không. Bỗng Phương Uyên từ phía sau ôm chầm Minh Khang làm anh hết hồn:

- Đêm không ngủ mà anh ra đây chi vậy Khang, không ngủ được à?

Minh Khang bất ngờ quay lại nói:

- Làm anh hết hồn, tự nhiên nhào vô từ đằng sau. Ừ khó ngủ nên anh xuống đây đi dạo một lát.

Phương Uyên mỉm cười dịu dàng rồi ngồi cạnh anh:

- Anh không ngủ thì mai làm sao có sức tập luyện? Mà em cũng đang khó ngủ mở cửa sổ thấy anh đi tới chỗ này nên xuống đây chơi với anh đây.

Khang thú thật:

- Ừ, anh lạ chỗ nên không ngủ được.

Phương Uyên nhìn về phía hồ bơi trước mặt, nói:

- Bơi với em một lát không?

Minh Khang đáp:

- Anh không có hứng thú đâu, em bơi đi mình anh ở trên này được rồi.

Phương Uyên đứng lên, đi ra trước mặt anh:

- Ngay cả khi như thế này?

Phương Uyên vừa nói vừa cởi bộ đồ nàng đang mặc để lộ ra thân thể loã lồ rồi quay lại bước xuống hồ bơi.

Minh Khang đỏ mặt:

- Em… em đang làm gì vậy? Có người thấy thì sao?

Phương Uyên cười rồi nói:

- Anh không nhìn xung quanh à? Mọi người đều ngủ cả rồi, giờ này đâu còn ai thức. Xuống đây với em nào.

Ôi cái cảm giác đó vừa sợ ai đó bắt gặp vừa kích thích, Minh Khang cũng không kiềm chế được nên cởi đồ xuống hồ bơi với Phương Uyên. Minh Khang tiến lại gần nàng, tay anh bóp bầu ngực nàng, tay còn lại quàng ra sau ôm nàng, hôn nàng thật sâu. Phương Uyên đẩy anh dựa vào thành hồ , lúc này nước không sâu chỉ ngay đầu gối, Phương Uyên lấy tay vuốt nhẹ nhàng cơ thể rắn chắc của anh, nàng nói:

- Dám thi bơi với em không?

Minh Khang cười khì trước lời thách thức đáng yêu của nàng, nói:

- Được, thích thì chiều à.

Rồi cả hai bắt đầu cuộc thi của mình, kết quả là cả hai hoà nhau, họ nhìn nhau rồi cười khúc khích.

Phương Uyên và Minh Khang tiếp tục bơi thoả thích, Uyên bơi được vài vòng rồi leo lên bờ hồ ngồi nghỉ một lát, nàng ngước mặt lên nhìn ánh trăng vằng vặc suy nghĩ vẩn vơ về tương lai của mình và người yêu.

Thấy Phương Uyên ngước nhìn ánh trăng cao, gương mặt xinh đẹp của nàng đầy nỗi ưu tư, Khang thôi không bơi nữa mà nhìn ngắm cơ thể trần trụi còn lấm tấm những giọt nước của người con gái đang sắp độ tuổi trăng tròn, bờ vai thon thả, làn da trắng muốt của nàng. Dường như bị ma lực của nàng mê hoặc khiến anh tiến tới chỗ nàng đang ngồi suy tư, không kiềm được hành động của mình tay anh chạm vào bộ ngực căng đầy tràn trề sức sống của nàng, cơ thể nàng rung lên nhẹ và đưa người tới phía trước một chút, chắc do phản xạ tự nhiên. Minh Khang vội xin lỗi nàng:

- Anh xin lỗi, anh… không cố ý.

Phương Uyên bật cười trước hành động của anh, nàng nói:

- Bữa nay anh sao thế?

Minh Khang vuốt nhẹ lên cổ nàng, sau đó từ từ xuống ngực, đôi gò bông của nàng căng phồng, săn chắc, nàng đã khá hứng lên rồi. Anh vuốt nhẹ ngực nàng, mơn trớt, vuốt ve, cơ thể Phương Uyên lúc này rung lên nhè nhẹ, anh ngước lên nhìn, nàng đã nhắm mắt lại, Minh Khang tiếp tục xoa nhẹ, mơn trớn xuống phần hông và bụng, rồi bàn tay lại vuốt lên ngực, mỗi lần như thế, dường như cơ thể nàng muốn rung lên. Nàng vẫn ngồi khép đùi, tay anh tiến sát vào giữa hai đùi nàng, cơ thể nàng muốn rung lên lần nữa. Lúc này Phương Uyên đã mở mắt nhìn xuống, rồi nhìn Minh Khang cười dịu dàng, anh cũng đáp lại nụ cười của nàng, hai chân lúc này duỗi thẳng ra, không còn khép nữa, Minh Khang vuốt nhẹ lên đùi trên. Anh nhìn vào phần âm hộ nhỏ, dưới ánh sáng nhè nhẹ của đêm trăng, âm hộ nhỏ hồng hào đầy khiêu khích, bàn tay tiến về phần âm hộ, anh tính xoa lên phần mu nàng, nhưng kịp kìm nén lại. Minh Khang ngước mặt lên nhìn nàng để thăm dò sự đồng ý, nàng nhìn anh mỉm cười rồi hai chân co lại, sau đó dạng hai chân ra, để lộ phần âm hộ rõ mồn một. Minh Khang đặt bàn tay nhẹ vào đùi trong, anh mơn trớn làn da mịn màng và mát rượi của nàng, thật là cảm giác sung sướng, bàn tay anh từ từ tiến vào phần âm hộ, nhẹ nhàng xoa, lần này thì cơ thể Phương Uyên co giật từng hồi mạnh hơn, Minh Khang cảm nhận rõ chất nhơn nhớt khắp lòng bàn tay.

Đến lúc này, Minh Khang không thể cưỡng lại được nữa, ôm chầm ầm lấy cơ thể trần trụi của nàng, anh hôn lên má, rồi từ từ lên đôi môi đỏ mọng đầy sức sống, Phương Uyên đáp lại anh bằng những nụ hôn cháy bỏng và điên dại…

Được khoảng mấy phút, Minh Khang chịu không nổi leo lên bờ hồ, vớ lấy đồ của hai đứa rồi nhấc bổng Phương Uyên lên bế nàng vào nhà. Anh đi thẳng vào phòng của Phương Uyên, đặt nàng xuống giường, miệng anh ghì chặt môi nàng, một tay vân vê đầu ngực nàng, một tay bóp bầu ngực còn lại của nàng, Phương Uyên hỏi:

- Đêm nay anh “muốn” à?

Minh Khang trả lời:

- Uhm, thời gian sắp bước vào cuộc chiến quyết định không còn bao lâu nữa, chúng mình cứ hạnh phúc được ngày nào hay ngày ấy.

Nàng mỉm cười dịu dàng với Minh Khang:

- Vậy đêm nay, hai ta hãy trao cho nhau những cảm xúc nồng nàn nhất.

Nghe xong câu này, Minh Khang ôm rồi hôn lên môi nàng, môi anh từ từ di chuyển xuống dần đến ngực của nàng, anh mút nó, liếm nó trong lúc tay anh đang đưa xuống bên dưới, chạm vào hột le, anh bắt đầu nhẹ nhàng dùng tay để tách hai mép âm hộ của nàng và kích thích nó, nước nhờn của nàng chảy ra, Phương Uyên gồng mình ôm chặt lấy anh, được một lúc dường như nàng không chịu nổi nữa nên nói:

- Đẩy “nó” vô đi anh.

Anh nhẹ nhàng để Phương Uyên nằm ngửa xuống giường, tay anh cầm côn thịt của mình cạ cạ âm hộ của Phương Uyên rồi nhấn nhẹ vào. Anh ngước nhìn nàng một lúc, gương mặt nàng thì hết sức dễ thương, anh thúc mạnh vào bên trong nàng. Phương Uyên cong người la nhẹ một tiếng khá nhỏ, tay nàng bấu vào vai Minh Khang. Anh giữ im một lát, Phương Uyên dần buông nhẹ anh ra:

- Nhấp đi anh, em là người con gái luôn chỉ thuộc về mình anh thôi.

Nghe câu này xong, Minh Khang hì hục nhấp từng đợt mạnh vào âm hộ nàng, tiếng va chạm hai bộ phận ngày càng rõ hơn. Phương Uyên cong người rên lớn hơn, được một lúc thì nàng ngồi bật dậy, ngồi lên đùi anh:

- Anh mệt chưa? Giờ đến phần em nha.

Phương Uyên ngồi lên anh, nhấp lên xuống chậm rãi, anh có thể thấy rõ được côn thịt của mình đang bị âm hộ nàng nuốt chửng. Nàng ôm lấy Minh Khang vừa nhấp vừa nói:

- Anh phải nhớ kỹ những giây phút này, nghe chưa?

Minh Khang ôm nàng gật đầu, Phương Uyên vẫn nhấp tiếp đến khi nàng nằm ra vì mệt, Minh Khang “làm” thêm vài cú thúc nữa đến khi cả hai cùng đạt đỉnh rồi ôm nhau ngủ say giấc nồng.

Tại phòng của Ethelbert, cậu cũng không ngủ được và suy nghĩ miên man về cuộc chiến sắp tới thì bỗng có tiếng động: một vòng tròn ma thuật xuất hiện ở phía cuối giường và dáng người quen thuộc ấy:

…là Amelia – nàng vẫn vậy: trần trụi đầy gợi dục, nàng đang cầm khăn lau khô tóc và đi về phía chỗ tình lang của mình không còn bất ngờ hay ngạc nhiên bởi sự xuất hiện đột ngột của nàng y như mấy lần trước ở Học viện.

Nàng vừa ngồi xuống giường vừa lau tóc thì Ethelbert hỏi:

- Em vừa mới tắm xong à? Jade đâu? Em ấy không tới cùng với em à?

Nàng đáp:

- Vâng, mỗi khi ngủ em đều tắm trước mà, kể cả mấy lần trước ngủ với anh thì em cũng đều tắm trước cả. Mà sao anh giờ này sao còn chưa ngủ? Hay là đợi em cùng làm chuyện ấy rồi mới ngủ hả? Jade không qua với chúng ta đâu chắc em ấy có hàng tá chuyện cần tâm sự với Julia ấy mà.

Ethelbert đáp:

- Chỉ là một trong những lý do thôi, thực ra thì anh đang trằn trọc nghĩ về cuộc chiến sắp tới.

Amelia hôn má Ethelbert “chụt” rồi dịu dàng nói:

- Anh đừng lo lắng quá, em tin chắc mọi chuyện rồi cũng sẽ trôi qua êm đẹp. Chúng ta chắc chắn sẽ thắng cuộc chiến sắp tới .

Ethelbert ngạc nhiên trước lời nói của nàng:

- Em tin vậy ư?

Amelia gật đầu quyết đoán:

- Đúng, trực giác của em chưa bao giờ sai.

Ethelbert mỉm cười đáp lại:

- Anh tin em, mong rằng thái bình sẽ mãi còn ngự trị hai cõi nhân gian và Quỷ giới này để người người được an vui và tình yêu chúng mình sẽ sâu đậm như thuở nào.

Amelia cười nói:

- Cũng thật ngạc nhiên khi biết anh là anh trai kiếp trước của em, cha đã kể cho em nghe rồi.

Ethelbert nói:

- Nếu em đã biết thì cảm xúc của em như thế nào?

Amelia nhún vai:

- Em cũng chả biết nữa, dù sao thì tình yêu em dành cho anh vẫn trước sau như một, anh đừng lo gì nhé.

Ethelbert mỉm cười nói:

- Cảm ơn em, em gái à và cũng là người yêu của anh.

Nói rồi cậu ôm tình nương của mình vào lòng, mùi hương da thịt của người con gái vừa mới tắm xong khiến cậu đê mê. Amelia vục mặt xuống mút côn thịt của Ethelbert chùn chụt, sướng tê người. Ở bên dưới, Ethelbert ghé miệng liếm âm hộ nàng , nước nhờn chảy ra ướt đẫm. Amelia rên lên:

– Anh ơiiiii, em sướng…

Như chỉ chờ có thế, Ethelbert chồm người lên, dạng nhanh hai chân nàng ra và đút vội vào. côn thịt đang cứng ngắc, chui tọt luôn vào âm hộ nàng trơn tuột. Ethelbert cứ thế nhấp nhổm một lúc lâu. Ở dưới, nàng oằn người lên, bầu ngực nàng ép sát người cậu, mềm ấm và gợi cảm vô cùng. Cứ thế, một lúc lâu, Amelia thở hổn hển:

– Anh ơi, cho em lên trên đi.

Nói rồi, nàng trèo lên trên người Ethelbert, dạng chân ra, một tay cầm “cái đó” của Ethelbert ấn vào âm hộ, tay kia chống xuống giường. Cậu nhỏm người, vục mặt vào đôi bầu ngực hồng xinh, mũm mĩm ấy của nàng mà mút lấy mút để, đẩy mạnh người lên theo nhịp dập của Amelia. Nước miếng, nước nhờn hoà lẫn vào nhau trong tiếng rên rỉ hoan lạc đến tột độ!

– Anh ơi, em là của anh hết, anh làm gì cho em sướng đi anh…

Cứ thế, Amelia rên rỉ, nói nhiều câu vừa kích động vừa tình cảm. Ethelbert mím chặt môi, dập liên hồi, mồ hôi ướt đẫm lưng như tắm. Khoảng mười phút sau, không chịu được nữa, cậu sắp sửa “bắn”. Ethelbert định rút ra phun lên bụng nàng nhưng đúng vào lúc ấy, không hiểu cơn sướng khoái tột đỉnh làm Amelia u mê hay chính nàng cũng muốn thế, nàng giữ mông cậu thật chặt, không cho rút ra. Còn Ethelbert lúc ấy cũng… kệ, cứ phun vào trong cho sướng đã. Thế là Ethelbert phun chất dịch ra ào ạt như chảy không ngừng vào cái âm hộ xinh xinh của nàng. Amelia lại oằn người lên, âm đạo co bóp liên hồi, hai tay bấu chặt vào người Kỵ với khuôn mặt đê mê hạnh phúc!

Yêu đương xong, Ethelbert buông nàng ra, nằm vật ra giường thở hổn hển vì sướng Amelia nằm gối đầu lên bụng cậu, tay mân mê “cái đó” của cậu, nàng vuốt ve nó như muốn nó cứng dựng lên để làm cái nữa cho đã. Giây lát sau, côn thịt của Ethelbert cứng ngắc trong lòng bàn tay của nàng, Kỵ nói:

- Cho anh làm từ đằng sau nhé.

Amelia mỉm cười xoay người lại rồi chổng mông lên kiểu doggy, nhìn vào Ethelbert chỉ thấy một mép thịt nhô ra, và có cái khe cùng vài sợi lông ngắn mới mọc, cậu vội cầm lấy côn thịt của mình quẹt quẹt, thấy hai mép âm hộ nàng tách ra, cậu vội cắm đút vào từ từ, nàng phản ứng bằng cách rùng mình, rút ra rồi đâm vào, người nàng rung rung theo chuyển động, Ethelbert thích thú đẩy nhanh hơn, nàng rên lên thành tiếng.

- Ư ư hư hư hự hự..

Ethelbert vội ấn phát mạnh hết sức xong rồi nằm đè lên Amelia bảo nàng nằm úp xuống, cậu vẫn ở trên người nàng, côn thịt của cậu đã đâm trượt ra khỏi âm hộ nàng, cậu đang ép vào mông của nàng, cúi xuống hôn nàng mùi thơm con gái tỏa ra trộn với tóc lồng bồng đang xõa trên vai làm Ethelbert chúi vào hít hà và đê mê tới tận chín tầng mây.

Rồi Ethelbert lật nàng lại với tư thế truyền thống dạng chân nàng ra và đâm vào âm hộ nàng, vừa mút ngậm hai đầu ngực của nàng, Ethelbert vừa cong mông nhấp nhịp nhàng, có đôi lúc quá khích cậu làm vồ vập dập vô âm hộ nàng những cái nhấp nhanh chóng, Amelia vẫn cứ rên khe khẽ trong cổ họng. Lúc này, âm hộ nàng vẫn còn đầy ắp chất dịch của Ethelbert, ướt nhoèn nhoẹt, nhanh nhảu đón từng nhịp dập lên dập xuống. Cứ như thế, cả hai vần vò nhau bằng tất cả niềm đam mê, bằng sức lực của tuổi mười bảy cho đến khi cả hai cùng lên đỉnh trong cơn sướng khoái tột cùng.

...

Buổi sáng hôm sau, ba thẩm phán huấn luyện các đệ tử của mình theo kế hoạch đã định…

- Giờ tập luyện bắt đầu.

Thời điểm quyết chiến đã tới, cả bọn lên đường chỉ còn Emmett, Elias, Minh Đăng là lo tuyến phòng thủ nên ở lại, Caroline cũng lo việc giúp đỡ phòng thủ nên ở lại.

Minh Khang, Phương Uyên, Ethelbert, Amelia, Gia Bảo, Ngọc Diệp, Julia, Jade cùng ba Thẩm phán và các ma đấu sĩ tiến thẳng nhà Bridgerton mà quân đội nhà Lucifer, các chiến binh Chòm sao dưới quyền Đại công chúa Charlotte Lucifer đang đóng tại đó.

- Cái gì, lũ khốn đó dám tấn công à? Charlotte hét lên khi nghe chòm Sư tử báo cho nàng biết.

- Đúng vậy, thưa công chúa. Bọn chúng cùng bọn địa phủ tấn công lên đây ắt hẳn là quyết tâm diệt thành quả của chúng ta.

Charlotte ra lệnh:

- Ngươi cùng các bọn khác mau ngăn cản, tuyệt đối không được để lọt tên nào vào đây.

Chòm Sư tử thưa:

- Tôi đã rõ.

Charlotte nhìn lên quả cầu vàng kim nói:

- Em sẽ không để tên nào phá hoại thành quả này đâu, Long ca.

Julia hét lên: - Phoenix Cuồng Nộ

Amelia: - Phoenix Tung Cánh

Minh Khang: - Sóng Âm Phủ

Ethelbert: - Tinh Quang Diệt Tuyệt

Gia Bảo: - Thiên Long Lưu Tinh Quyền

Phương Uyên: Tinh Vân Xoay Chuyển

Jade: Phoenix Siêu Tốc Quyền

Aiacos: Thần Ưng Quạt Cánh

Minos: Thuật Rối Vũ Trụ

Rhadamanthys: Hương Thơm Hắc Ám

Mỗi người tung đòn như vũ bão về phía bọn quân lính khiến chúng chết như rạ. Chẳng mấy chốc, họ xông thẳng đến tháp cầu nguyện và ngạc nhiên trông thấy quả cầu kim loại khổng lồ màu vàng kim đang lơ lửng trên không và Charlotte đang truyền năng lượng cho nó.

Minh Khang cất tiếng hỏi:

- Sư phụ, thứ lơ lửng kia là Thần Dra à?

Rhadamanthys đáp:

- Nó đó.

Minh Khang nói:

- Trông nó chẳng ra hình dạng rồng gì cả.

Rhadamanthys nói:

- Ta cũng chưa gặp nó bao giờ cả, chỉ nghe con Rồng này trú ngụ ở cõi Hư vô thiên, đó là tầng trời rất cao và rất thanh khiết gần với cội nguồn của Đạo. Bậc thần cõi thấp như ta còn chưa lên nổi cõi trời đó trừ những vị đạo hạnh cao thâm, nghiêm trì giới luật thì mới có hi vọng leo lên cõi đó.

Minh Khang gật đầu:

- Con hiểu rồi.

Bỗng xuất hiện năm Chòm sao ngăn chặn và nói:

- Muốn đi tiếp thì bước qua xác bọn ta.

Minh Khang nói:

- Dễ mà.

Rồi hét lớn:

- Sóng âm phủ.

Đòn đánh hất tung bọn Chòm sao về suối vàng luôn.

- Ngươi mạnh lắm Khang, kể từ lúc cuối cùng chúng ta gặp nhau mà võ công của ngươi đã tiến triển rõ rệt, để ta làm đối thủ của ngươi. Còn những kẻ khác muốn ngăn chặn công chúa Charlotte thì xin mời. - Chòm Sư tử xuất hiện và nói.

Minh Khang vội đốc thúc:

- Mọi người mau chạy đến tháp đi, kẻo không kịp.

Cả bọn nghe Minh Khang vội chạy đến tháp, Song tử đáp:

- Để khỏi phí thời gian, hai ta đánh đòn quyết định đi.

Minh Khang nói:

- Được.

Cả hai ngầm vận ngầm nội công để chuẩn bị ra đòn:

Sư tử hét lên:

- Kim Cương Đại Thương Phá.

Minh Khang cũng hét lên ra đòn:

- Sóng Âm Phủ.

Hai đòn va nhau tạo tiếng nổ “uỳnh”, giây lát sau, Minh Khang ngạc nhiên:

- Ngươi không bị hề hấn gì?

Chòm sư tử nói:

- Ngươi mạnh lắm, có vẻ ngươi là kẻ được chọn để ngăn chặn thảm hoạ do Dra gây ra. Vai trò của ta đã xong, ta quay về điện chủ quản chòm Sư tử đây.

Minh Khang ngạc nhiên:

- Thật ra, ngươi... ngươi là ai?

Chòm sư tử đáp:

- Chỉ là một á thần được chọn để chủ quản chòm Sư tử trên trời thôi. Bye bye.

Nói xong thì biến mất để lại nhiều khúc mắc cho Minh Khang, Minh Khang không còn nhiều thời gian nghĩ ngợi vội chạy nhanh đến tháp đúng lúc có tiếng hét lớn của Charlotte vang lên:

- Ngân Hà Bộc Liệt Quyền!!!

Đòn đánh của cô tạo thành lực xung kích thổi bay nhóm Minh Khang và đám người địa phủ văng ra xa khỏi tháp.

Minh Khang gắng gượng nói:

- Ả mạnh thật.

Charlotte cười nói lớn:

- Hãy xem ta cùng Long ca trả thù cho em gái ta và tiêu diệt bọn Quỷ giới các ngươi.

Amelia nói lớn:

- Ngươi muốn thống trị Quỷ giới?

Charlotte cười đáp lại:

- Không, ta suy nghĩ lại rồi, sự thống trị không còn cần thiết nữa, ta sẽ huỷ diệt toàn bộ Quỷ giới.

Julia nói:

- Ngươi... ngươi không được đánh thức con rồng đó.

Charlotte nói:

- Các ngươi nghe đây, Dra có bốn kỹ năng:

Hình dạng Rồng

Hoá thành Phoenix rực lửa bất tử

Hình dạng Hắc Long Vân gây ra bão tố, cuồng phong.

Ta và Dra sẽ kết hợp làm một.

Và ta sẽ kích hoạt hình dạng thứ nhất của Long ca.

Sau đó Charlotte ngửa hai bàn tay lên nói:

- Hỡi Thần Dra, vị thần của sự huỷ diệt, nay cõi Quỷ giới nay đã dơ bẩn cần phải huỷ diệt và tạo lại cái mới trong sạch hơn. Để làm được điều đó, tôi xin ngài hãy thức tỉnh và cùng tôi làm công việc tẩy rửa này. Nào Dra, hãy thức tỉnh!!!

Giây lát sau, khối kim loại vàng kim phát ra ánh kim quang sáng rỡ lạ thường chiếu sáng cả một vùng trời Quỷ giới.

Minh Khang nói:

- Mọi người nhìn kìa, khối cầu đó đang thay đổi hình dạng.

Ai cũng đầy sợ hãi và ngạc nhiên chứng kiến sự thay đổi của quả cầu vàng kim kia.

Charlotte cười lớn:

- Ha ha ha ha ha... ta thành công rồi.

Thần Dra đang thức tỉnh sau mấy ngàn năm ngủ say, nó từ từ bung đôi cánh khổng lồ của mình ra để lộ thân mình được che giấu bởi cánh của nó.

Minh Khang nghiến răng lại nói:

- Thì ra thân mình nó được che giấu bởi đôi cánh khổng lồ. Lúc đầu cứ ngỡ Dra là quả cầu.

Minos nói:

- Tệ thật, nó thức tỉnh rồi.

Aiacos nói:

- Sẽ là đại hoạ cho toàn cõi Quỷ giới.

Amelia nói:

- Điều mà gia tộc tôi lo lắng khi nó đã thành sự thật đã đến.

Julia nói:

- Tệ thật.

Khi đã tỉnh giấc con quái thú thần gầm gừ vang động khắp Quỷ giới, ở gia tộc Phoenix, nỗi sợ hãi bao trùm lên những người ở đó.

Sau đó con Rồng màu vàng kim đáp xuống tháp bằng hai chân sau và co một chân phục mệnh Charlotte, cô mỉm cười lấy bàn tay mềm mại của mình chạm lên bàn chân khổng lồ của Dra và nói:

- Hello Long ca, còn nhớ muội không?

Dra “ghừ” nhẹ một tiếng tỏ ý vẫn nhớ đến nàng.

Nàng mỉm cười đáp:

- Sao cơ? Huynh nhớ muội nhiều lắm à? Đợi khi huynh giúp muội trả thù cho em gái và huỷ diệt Quỷ giới xong thì chúng ta lại nối duyên xưa và cùng ngao du các cõi nhé.

Dra lại ghừ một tiếng tỏ ý OK, nàng vui mừng nhảy phóc đứng trên lưng Dra và nói:

- Nào Long ca, hãy dùng sức mạnh của huynh mà đánh trận đầu tiên, diệt bọn nó đi huynh.

Thần Dra há to miệng, thần lực xoay chuyển tạo thành quả cầu lửa cực nóng...

Minh Khang hét lớn:

- Mọi người, mau rời khỏi chỗ này!

Cả bọn vội nắm tay nhau tạo thành vòng ma thuật dịch chuyển, Charlotte hét lớn:

- Chạy không thoát đâu. Thần Long Cuồng Nộ!

Quả cầu lửa từ miệng Dra bắn ra hướng tới Minh Khang và mọi người tạo thành tiếng nổ cực lớn. Do còn cộng hưởng đòn đánh còn thổi bay hai ba ngọn núi lân cận.

Lát sau, Charlotte nói:

- Chết hết rồi à? Long ca, chúng ta đi huỷ diệt mục tiêu khác thôi.

Sau đó Thần Dra bay đi và chở theo Charlotte Lucifer…

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.