Trở về truyện

Chim Di Trú - Chương 32: Cuộc Chiến Hai Cõi

Chim Di Trú

32 Chương 32: Cuộc chiến hai cõi

Part 1: Cuộc chiến ở Quỷ giới khởi động

"Xoẹt, xoẹt, xoẹt", Trúc Ly dùng thanh kiếm chém yêu của gã thuộc hạ Trần Bạch Vân đâm vào kết giới mà Gia Bảo đã thiết lập để bảo vệ nhóm khỏi Ma thuật ngưng đọng thời gian của Colin Bridgerton.

Trúc Ly nói:

- Không ngờ kết giới bọn chúng mạnh thật khiến ta không thể nào phá vỡ được.

Colin nói:

- Kẻ thù của cô coi bộ đã biết trước được cuộc tấn công của chúng ta nên đã có sự đề phòng.

Trúc Ly gật đầu:

- Ngươi nói đúng, tạm thời cắt lính canh chừng chúng trước. Toàn bộ khu vực trên đảo trừ chỗ này đã bị ta phong tỏa rồi.


…………

Bên trong trụ sở hội học sinh...

Minh Khang bực tức nói:

- Lũ khốn đó đúng là chết tiệt thật, dám chơi trò bẩn.

Phương Uyên nói:

- Anh bình tĩnh lại nào.

Gia Bảo đáp:

- Ngoài đó là cạm bẫy, chỉ cần bước chân ra khỏi kết giới là dính ma thuật thời gian ngay rồi chuyện gì xảy ra tiếp theo thì tự mình hiểu.


Sau đó Gia Bảo quay sang Ngọc Thư hỏi:

- Thế nào rồi?

Ngọc Thư đáp:

- Có vẻ chúng phong tỏa toàn bộ tín hiệu, trạm phát sóng trên đảo bằng ma thuật thời gian.

Gia Bảo nói:

- Thế à? Lát nữa cậu thôi miên cho đám học sinh ở ký túc xá ngủ hết đi để tránh rắc rối lúc chúng ta hành động.

Ngọc Thư đáp:


- Được, tôi đi làm ngay đây.

Nói xong, Thư rời khỏi phòng làm theo lời cậu chủ.

Một lúc sau, Caroline và Ngọc Thanh - mỗi người khay trà, coffee và bánh mang vào mời mọi người dùng.

Khang đón nhận lấy tách coffee từ Caroline ung dung nói:

- Không ngờ cả bọn bị cô lập ở đây, lần này gã Colin dốc toàn sức giúp đỡ con bé Trúc Ly hẳn là muốn con bé đó cũng dốc sức lại giúp hắn.

Phương Uyên nghe được liền xen vào:

- Cả hai đứa nó đều nham hiểm như nhau lại có tính ngờ vực nhau thì làm sao gã Colin đó đâu dám dốc sức giúp cho nó.

Nghe lời nhận định của Uyên xong ai cũng gật đầu cho là phải: Colin chẳng dại gì mà thật lòng giúp cho đứa có tiếng là thích lật kèo như Trúc Ly.

…………………..

Tại phòng Amelia, Trọng Tuấn khẽ mở mắt sau một ngày bất tỉnh, cảm thấy trong người mình thật khỏe khoắn lạ thường do năng lượng dồi dào chảy tràn mọi ngóc ngách trong người làm tăng nội lực của mình, ngồi dậy và cậu thấy Amelia còn đang thiếp trên ghế. Cậu nghĩ: "Em ấy đã chăm sóc lúc mình trong cơn thập tử nhất sinh sao?". Trọng Tuấn lấy tấm mền đắp lên người Amelia, cảm giác có gì đó nằng nặng trên mình nên Amelia khẽ mở mắt tỉnh giấc thấy Trọng Tuấn đang rót nước uống, cô vui mừng ngồi dậy làm rớt tấm mền Trọng Tuấn đắp lên cho nàng, nói:

- Anh đã tỉnh lại rồi.

Trọng Tuấn đem ly nước đến cho cô uống và nói:


- Ừa, nhờ em đã chăm sóc anh nên anh đã khỏe lại nhiều, thật cảm ơn em không biết bao nhiêu cho vừa.

Amelia mỉm cười nói:

- Anh phải cảm ơn anh Minh Khang đó, nhờ anh ấy lấy ra mảnh kim cương của chòm Sư tử ghim trong ổ bụng anh nên anh mới có cơ hội được cứu sống đấy...

Trọng Tuấn nói:

- Và phải cảm ơn em và Jade nữa vì em và em ấy đã truyền quỷ lực để cứu anh nữa mà, em không cần phải giấu đâu.

Amelia lắp bắp:

- Anh... anh... biết?

Trọng Tuấn dịu dàng nói:

- Dù trong cơn thập tử nhất sinh nhưng tâm trí anh vẫn nghe rõ mồn một những lời nói chân tình của em và Jade.

Amelia nói:

- Anh không giận em đã biến anh thành... giống loài như em chứ?

Tuấn cười đáp:

- Làm sao mà anh giận em khi em đã nói sẽ biến anh thành quỷ lúc anh đã sẵn sàng và giờ anh đã sẵn sàng cho cuộc sống sau khi biến đổi khi anh đã có lời hứa mười hai năm trước sẽ lấy cô bé đó làm vợ, cô bé đó là em - Amelia Phoenix ạ.

Amelia mặt đỏ lên, hai bên khóe mắt xuất hiện những giọt lệ, cô mỉm cười ôm chầm lấy Trọng Tuấn lòng vui mừng nói:

- Em biết là anh chưa bao giờ quên lời hứa của anh dành cho em mà.

Trọng Tuấn ôm chặt nàng vào lòng nói:

- Anh thật hạnh phúc khi đã kiếm được một nửa của mình.

Sau đó, Trọng Tuấn bế nàng lên giường và cả hai định hòa vào bản tình ca ái tình thì bỗng nơi cửa phòng bật mở và Jade trần trụi loã thể xuất hiện nói:

-Em cũng phải tham gia nữa.

Cả Amelia và Trọng Tuấn đều bất ngờ trước sự xuất hiện đột ngột của cô nàng nhà Malory mới tròn mười bốn tuổi đang trần trụi trước mặt họ. Tuấn ngạc nhiên lắp bắp, nói:

- Sao… sao em… không mặc đồ?

Jade cười:

- Làm chuyện ấy thì đâu cần phải mặc đồ nhỉ? Đúng không chị Amelia?

Amelia bật cười trước lời nói của Jade:

- Dù sao em cũng nên có vải che người chứ, nếu không anh Trọng Tuấn rất dễ tăng huyết áp lắm.

Lời trêu của Amelia khiến Tuấn ngượng nghịu đỏ mặt lên khiến Amelia và Jade phá ra cười khúc khích, Tuấn quay mặt đi:

- Hai người thật là… thích chọc anh lắm. Hừm.

Thấy Tuấn làm vẻ mặt như thế, Amelia đành xuống nước gượng cười dỗ dành cậu:

- Em xin lỗi, chỉ muốn bầu không khí vui lên chút sao những ngày âm u căng thẳng kia. Đừng giận em với Jade nữa nha? Được không anh yêu?

Nghe lời xin lỗi trìu mến ngọt như đường của Amelia, cơn giận trong lòng xẹp xuống, Tuấn nói:

- Anh nào dám giận người đã cứu mạng anh đâu.

Nói xong, Tuấn ôm Amelia và đặt lên môi nàng nụ hôn điên cuồng mà quên mất sự hiện diện của cô nàng tiểu thư gia tộc Malory, Jade giả vờ ho:

- E hèm, dường như em không thích hợp ở đây để phá anh chị, thôi em xin phép.

Jade toan quay người đi thì bất chợt Trọng Tuấn vội tới nắm lấy tay nàng, nói:

- Em cũng là người đã cứu mạng anh, anh đâu thể để em bỏ đi như vậy. Cả em và Amelia đều quan trọng đối với anh.

Nói xong Tuấn bế nàng bằng hai tay rồi di chuyển đến chỗ chiếc giường và đặt Jade nằm xuống. Amelia mới nói:

- Hôm nay là của hai người, em hơi mệt nên xin phép nghỉ ngơi trước nhé.

Jade ngạc nhiên:

- Chị không tham gia ạ?

Tuấn cũng vậy:

- Em… em không ở lại với anh… sao?

Amelia đáp:

- Vì biến đổi anh nên em mất rất nhiều Quỷ lực nên cần tịnh dưỡng để phục hồi lại, cả Jade cũng thế nên… anh nhẹ… với em ấy – Amelia cười đểu.

Jade ngượng nghịu:

- Chị… chị về phòng nghỉ ngơi đi, có em thay mặt chăm sóc anh Tuấn được rồi.

Tuấn gãi gãi má:

- Anh…anh biết rồi.

Amelia nói:

- Vậy không làm phiền hai người.

Nói xong thì nàng rời khỏi phòng, trong phòng giờ chỉ còn Tuấn và Jade, Jade lúc này mới nhẹ nhàng nói:

- Trọng Tuấn, anh nghe em nói đây: việc này là do em hoàn toàn tự nguyện, em đã yêu anh từ lúc anh không ngại tính mạng lấy thân mình che chở cho em và chị Amelia để không bị những mũi thương kim cương của tên chòm Sư tử bắn trọng thương. Em hiến dâng cho anh cơ thể này và cả sự trinh nguyên của em. Nếu anh không đồng ý thì em sẽ không làm thế này nữa, duy chỉ xin anh một điều: hãy cho em theo bên cạnh cuộc đời anh mãi mãi dù cho có là người hầu của anh cũng được. Anh đồng ý chứ?

Trọng Tuấn cảm động vì lời nói tựa như từ đáy lòng Jade, đáp:

- Anh nào dám từ chối tình cảm của người con gái đã ra sức cứu mạng anh chứ. Nếu quên ơn cứu mạng của em và Amelia thì hoá ra anh là kẻ vô ơn bất nghĩa thế sao? Jade, như anh đã nói em và Amelia đều quan trọng đối với anh và anh cũng không muốn mất một trong hai người. Trong thâm tâm anh muốn sau này cả hai sẽ là vợ anh và cả hai sẽ sinh cho anh những đứa con đáng yêu, gia đình chúng ta sẽ là một tổ ấm hạnh phúc.

Jade bật cười trước lời nói của Tuấn, nàng búng mũi cậu và nói:

- Eo ơi, khiếp. Chưa gì đã đòi muốn có con, chúng ta còn chưa làm đám cưới nữa mà.

Tuấn cười nhẹ, nói:

- Có sao, ăn cơm trước kẻng cũng được mà.

Rồi Tuấn đặt tay lên vú nàng bóp bóp, cậu cảm nhận vú nàng bóp vừa tay, cũng phải vì Jade đang tuổi mới lớn mà. Cậu lấy tay mên mê nhẹ nhẹ, vú Jade cứng lên, nàng nhắm mắt lim dim hơi thở nặng nhọc, Tuấn hôn vào cổ, nàng nhột rút cổ lại nổi da gà mà vẫn không phản đối gì, một tay cậu sờ vú tay còn lại sờ lên mu nàng. Tuấn cho tay vào trong, nàng khép chân lại, Tuấn nhẹ nhàng banh ra và rờ lên mu, mu nàng nhẵn thín, cậu chọc vào cái khe nước tràn vào tay, cậu mân mê Jade dạng chân ra và rên “ư ư ư. ”

Tuấn nằm lên người nàng, môi hôn lấy môi mát rượi, cậu hôn lên bầu vú nàng, liếm hết bên này rồi bên kia không để bên nào thiệt thòi.

Jade rên lên:

– Anh Tuấn… ư ư ư….

Tuấn cởi bỏ quần áo mình ra, tay cầm côn thịt cạ cạ lên mu Jade, mép âm hộ căng cứng và hơi nâu. Cậu le lưỡi liếm vào cái khe, Jade rên lên “hư…hư…hư”, Tuấn liếm âm hộ nàng như máy, Jade rên xiết không ngừng, nước tràn ra xối xả. Tuấn kê cái gối vào mông nàng, hai chân dạng ra hai bên miệng âm hộ mở ra chờ đợi. Cậu hôn lên môi Jade, nàng hôn trả, Tuấn ngồi giữa hai chân nàng, lấy tay móc vào âm hộ lấy nước lau lên đầu côn thịt. Nâng hai chân nàng để lên đầu gối, Tuấn ngồi phía dưới đút côn thịt vào, tội nghiệp nàng, âm hộ không lớn hơn Amelia là mấy mà côn thịt của cậu thì đã to lên gấp hai lần.

Tuấn đẩy vào, âm hộ Jade mở to ngậm lấy côn thịt cậu, nước tràn ra ngoài, cậu lấy tay vét hết trét lên côn thịt mình. Tuấn đẩy thêm cái nữa, dưới ánh sáng của chiếc đèn cậu thấy rõ âm hộ nàng đang nuốt dần côn thịt cậu. Lại một cái đẩy nữa đầu côn thịt chui lọt vào trong âm hộ, Jade nhắm mắt, cắn răng hai tay nắm lấy gối. Quá chật chội, cậu bình tĩnh rút ra rồi đâm vào lại, cơ bụng nàng giãn ra, cậu làm thêm vài lần như vậy rồi đâm một cái thật mạnh, Jade nhổng đít lên và:

– Á…

Tiếng Jade vang lên khắp phòng, Tuấn nâng người theo nàng mà côn thịt vẫn bị trượt gần rớt ra ngoài, Tuấn nhoài người ôm lấy nàng và đâm phát cuối.

Jade khẽ rên:

– Đau quá anh Tuấn ơi.

Tuấn hôn vào má và an ủi nàng:

– Tí nữa hết đau thôi.

Jade nức nở:

– Hu hu hu.

Tuấn nằm trên Jade thật lâu, lấy cái áo lau nước mắt cho nàng. Côn thịt dịu xuống, bớt tức và Jade cũng thôi khóc chỉ thút thít tí tí thôi. Tuấn rút ra và đâm vào lại, Jade nhăn nhó, cậu tiếp tục đâm nhè nhẹ. Jade đúng là siêu lì, dù đau vậy mà vẫn không dãy dụa cào cấu gì cậu cả, chỉ nắm cái gối và khóc thôi. Tuấn tiếp tục đâm mạnh hơn, nàng rên khe khẽ:

– Đau… đau anh Tuấn ơi…

Tiếng đau nhỏ dần thay vào đó là tiếng côn thịt của Tuấn chạy trong “hang động” Jade như vận động viên điền kinh, lỗ âm hộ Jade thì nhỏ mà côn thịt Tuấn thì to nên không có đường thoát khí, cộng với nước và máu trinh tạo nên tiếng kêu ọp ọp mổi khi Tuấn đâm vào. Không còn tiếng nàng rên sung sướng như lúc đầu, cũng không còn tiếng khóc, không nước mắt, Jade nhắm mắt tay nắm chặt gối.

Cậu không biết nàng sướng hay đau nữa, chỉ có cậu là sướng vô bờ, cậu tăng tốc nhanh hơn, tiếng kêu ọp ọp cũng lớn hơn, Jade nắm gối chặt hơn và Tuấn rung lên, côn thịt cậu phồng to và phóng chất dịch vào âm đạo Jade ào ào, Tuấn ra nhiều như lúc ân ái với Amelia vậy mà hôm nay sướng hơn nhiều, vì âm hộ Jade quá bót, với lại cậu có kinh nghiệm nên nắc cũng lâu hơn chứ chả chơi. Cậu ngã người lên Jade, côn thịt giật giật thêm vài cái rồi dừng, cậu để côn thịt trong âm hộ nàng, nước không chảy ra được vì côn thịt cậu to quá, Tuấn hôn môi nàng.

Nàng vẫn im lặng, cậu rút côn thịt mình ra… máu, nước và chất dịch của cậu hòa nhau chảy ra đỏ cả cái gối trắng đang kê dưới mông nàng. Sau đó, Tuấn lấy cái gối dưới mông nàng ra, cậu lấy áo mình lau âm hộ Jade rồi duỗi chân nàng xuống, nhìn lại đã thấy Jade nhắm mắt ngủ từ lúc nào nên cậu lấy mền đắp cho nàng. Tuấn nghĩ: “Tội nghiệp, em ấy chắc mất nhiều sức lực để cứu mình giờ lại thêm trận làm tình nữa nên thấm mệt đã ngủ rồi”.

Trọng Tuấn rời phòng kiếm chút đồ ăn thì thấy Amelia trần trụi ở trong bếp đang nấu món gì đó, cậu bước tới sau lưng nàng và hai tay vòng ra trước bóp cặp vú của nàng khiến nàng bất ngờ quay lại, nói:

- Ớ, là anh à? Em tưởng giờ này anh còn ân ái với Jade chứ?

Trọng Tuấn đáp:

- Xong rồi, em ấy mệt quá nên ngủ rồi.

Amelia bĩu môi:

- Chắc làm mạnh quá khiến con người ta chịu không nổi nên ngất xỉu rồi chứ gì! Ác ghê.

Trọng Tuấn vừa cười vừa lấy tay bóp một bên vú nàng:

- Sao em lại nói oan cho anh thế?

Amelia cười:

- Không phải thế sao? Lần đầu của em cũng bị anh hành thế mà, hihi…

Bỗng có tiếng ọt từ bụng Trọng Tuấn phát ra, cậu ngượng nói:

- Làm tình với Jade xong khiến anh đói bụng thật, em có thể nấu gì cho anh ăn không?

Amelia khẽ nói:

- Vừa đúng lúc em sắp nấu xong rồi đây. Đợi xíu nhé. À mà anh có muốn uống sữa hiệu Phoenix không? Để em làm cho anh một ly.

Tuấn đáp:

- Em chu đáo quá!

Ít phút sau, Amelia dọn lên các món ăn còn nóng hổi ra bàn, Tuấn ngồi nhìn Amelia đang xoa bóp vú mình để cho ra sữa đổ vào ly…

Vừa ăn Tuấn vừa nhìn cơ thể trắng trẻo của nàng, nhất là hai bầu ngực còn đang dính mấy giọt sữa trắng. Tuấn hỏi:

- Không biết tình hình mọi người sao rồi.

Amelia đang ăn ngước lên nhìn cậu rồi nói:

- Hiện giờ tình hình ở đảo rất căng, đám Trúc Ly và Colin đã bao vây toàn bộ đảo. Gia Bảo đã giăng kết giới bảo vệ nên chúng ta không sợ bị ảnh hưởng bởi Ma thuật thời gian của Colin đâu.

Thấy Tuấn ngạc nhiên, Amelia nói tiếp:

- Lúc đó anh đang bị bất tỉnh do bị trọng thương thì làm sao biết được, cả em và Jade luôn túc trực bên anh nên cũng không nắm rõ may nhờ Caroline kể nên em mới biết được thôi.

Trọng Tuấn gật đầu, nhìn Amelia một lúc rồi nói:

- Ăn xong, chúng mình sẽ làm gì?

Amelia cười cười:

- Tuỳ anh.

Tuấn đáp:

- Chuyện vợ chồng của chúng ta.

Ăn xong bữa, Amelia đứng dậy vươn vai vuốt mấy lọn tóc:

- Làm ngay đây hay sao anh?

Trọng Tuấn đáp:

- Để anh dọn dẹp xong rồi mới ấy nhé?

Amelia ngồi lên chỗ bếp nói:

- Lẹ lên nha anh.

Trọng Tuấn sau khi dọn đống chén bát xong, cậu lên tiếng gọi người yêu chuẩn bị cho cuộc mây mưa.

Amelia không ngồi trên bếp nữa, nàng bước xuống và nói:

- Dạ, em nghe rồi.

Rồi Trọng Tuấn bế nàng đặt lên chiếc bàn cả hai vừa ăn và nhập cuộc yêu của riêng hai người…



Tại Quỷ giới, Charlotte Lucifer uy nghiêm dõng dạc lớn tiếng trước ba quân tướng sĩ:

- Tất cả nghe ta nói đây: nhân lúc Quỷ giới đang chìm vào hỗn loạn bởi các cuộc tranh giành quyền kiểm soát của các gia tộc thì đây sẽ là cơ hội để chúng ta đánh úp sọt bọn chúng để phục hưng lại gia tộc Lucifer vĩ đại năm nào đồng thời cũng trả luôn mối thù bọn Phoenix và các gia tộc khác đã đày đọa chúng ta phải sống khổ sở 2.700 năm qua. Chúng ta sẽ tiến đánh và diệt những gia tộc được xếp vào loại vừa và yếu trước. Charmaine Lucifer.

Charmaine nói lớn:

- Có em.

Charlotte phân nhiệm vụ:

- Em lãnh trách nhiệm tấn công và diệt những gia tộc có xu hướng thích đu hai dây và các gia tộc yếu. Phân chia cho các tướng chòm sao dưới quyền.

Charmaine đáp:

- Đã rõ.

Charlotte lại nói tiếp:

- Anthony.

Anthony đáp:

- Có tôi.

Charlotte tiếp:

- Ngươi và các chòm sao dưới quyền ta bình định bọn nhà Bridgerton. Bọn chúng bị phân tách ở hai nơi chiến trường, hơn nữa không có Colin ở đó nên diệt bọn chúng sẽ dễ dàng hơn. Đồng thời ngươi và các chòm sao sẽ lo phần bảo vệ trong lúc ta làm nghi lễ triệu hồi Thần Dra. Gọi được con Rồng đó thì sẽ bứng luôn bọn Phoenix và các gia tộc mạnh còn lại.

Anthony đáp:

- Tôi đã rõ.

Charlotte nói:

- Được, tất cả hành động!!!

…………………..

Tại địa phủ Hades...

Một trăm Ma đấu sĩ được chọn để đến Quỷ giới:

- Thưa ngài Minos, chúng tôi đã rõ rồi ạ.

Minos nói:

- Ừm, những gia tộc mạnh ở Quỷ giới là những cột trụ để xây dựng lại cuộc sống an bình sau khi cõi Quỷ giới trải qua cơn thử thách này. Giờ các người đi đi.

Các ma đấu sĩ cúi đầu nói:

- Rõ, chúng tôi đi đây.

Part 2: Cuộc chiến hai cõi

Hình ảnh Julia và Ngọc Diệp hiện lên ở giữa vòng tròn ma thuật thuộc dạng liên lạc, Minh Khang và Gia Bảo kể cho bọn họ nghe tình thế ngặt nghèo ở đảo và nói:

- Tốt nhất hai người đừng nên quay lại đảo lúc này.

Ngọc Diệp và Julia mỉm cười:

- Chờ đấy, bọn tôi sẽ đập nát bọn chúng cứu mọi người.

Minh Khang và Gia Bảo trố mắt nhìn nhau không hiểu mô tê gì, Minh Khang định nói thì họ đã tắt vòng tròn ma thuật liên lạc đi.

Trong thời gian này tại Quỷ giới...

Charmaine Lucifer dẫn quân đi đánh gia tộc thứ sáu trong danh sách...

Charmaine phấn khích hét lớn:

- Thiên Ma Giáng Phục!!!

Các chiến binh chòm sao Bảo bình, Ma kết, Song ngư, Kim ngưu, Thiên bình và đội quân dưới quyền cô đua nhau tàn sát quân lính và những người trong gia tộc Powell...

...

Tại nơi cư ngụ của mình, Trúc Ly đang trần truồng kỳ cọ thân thể, cô có sở thích tắm rửa lộ thiên vào buổi sáng sớm. Vừa tắm vừa suy nghĩ xem có cách nào để phá vỡ kết giới được Gia Bảo dựng lên để bảo vệ nhóm của anh ta. Kế bên cạnh là pháp sư sát thủ Trần Bạch Vân đang kiên nhẫn đứng chờ Trúc Ly tắm xong, trên tay gã cầm là bộ quần áo mới của cô nàng. Gã đang nuốt nước bọt ừng ực bởi vì trước mắt gã là một thiếu nữ khoả thân mơn mởn đầy nhựa sống trong độ tuổi mới lớn, gã thèm khát mường tượng cảnh được ôm lấy tiểu thư vào lòng và đút côn thịt của mình vào trong âm hộ nàng một cách mạnh mẽ.

Trúc Ly tắm xong, cô bèn ngồi lên hàng ghế dài hóng gió, cơn gió mang theo hơi lạnh chạm vào từng da thịt Trúc Ly khiến cô rùng mình phản ứng. Gã pháp sư chăm chăm chú mục hai bầu vú của Trúc Ly đang cương cứng và săn chắc, hai đầu vú hồng nhô ra nhìn là muốn ngậm mút ngay. Còn đang mơ tưởng được bú vú tiểu thư của mình thì gã thấy tiểu thư đang mỉm cười với mình và những ngón tay của Trúc Ly đang vẫy mời gọi gã. Không kiềm chế được nữa, gã pháp sư bèn lao tới chỗ Trúc Ly đang ngồi. Cô nàng cười nói:

- Ông theo hầu tôi đã lâu lập được công rất nhiều mà tôi lại không có gì để tưởng thưởng cho ông thì cũng thấy ái ngại thôi thì chỉ còn cách dùng cơ thể trinh nguyên này báo đáp công lao của ông vậy

Gã nghe xong thì bất ngờ sửng sốt trước lời đề nghị của tiểu thư mình, gã lắp bắp:

- Tiểu thư đang nói đùa thôi phải không?

Trúc Ly nói:

- Trông mặt tôi có giống như đang đùa không?

Gã pháp sư thấy tiểu thư mình có vẻ nghiêm túc, hắn nghĩ đây là cơ hội nghìn năm một thuở mà tiểu thư ban tặng cho mình nếu bỏ qua thì rất uổng kiếp làm người, không thể đợi lâu nên gã vội kéo tuột quần áo mình, tay hắn nhào nắn cặp vú căng tròn của Trúc Ly. Hai bầu vú xinh đẹp mà gã thường ngày hay thèm khát được bóp và bú mút, nay đã được toại nguyện, hai đầu vú đỏ lựng do những vết răng ngang dọc của gã. Bạch Vân bóp nghiến chúng, hai ngón tay kẹp lấy đầu vú Trúc Ly, se mạnh. Cô nàng oằn người la lên vì đau, nhưng tiếng cô lại xen lẫn cả khoái cảm. Gã pháp sư lồm cồm cầm côn thịt chĩa thẳng hướng vào cái miệng há hốc của Trúc Ly.

– Ahh… ưm…

Gã thúc côn thịt vào miệng Ly khiến nước miếng cô trào ra, lưỡi cô ngọ ngoạy như phản đối, nhưng mắt cô vẫn mở lớn nhìn gã như thách thức. “Rồi gã sẽ làm gì nữa?” Tên pháp sư gầm gừ, nghiến răng ken két, gã nhận ra mình như không phải là kẻ chiến thắng, mà đang mắc mưu cô tiểu thư đỏng đảnh khó chiều của mình. Tay gã nới lỏng, nhưng Trúc Ly vẫn không nhả côn thịt gã ra. Chiếc lưỡi nhỏ bé của cô nàng vẫn đánh quanh quanh đầu côn thịt của gã. Đôi môi Ly vẫn mút chặt, nuốt vào, nuốt vào.

– Ahhh…

Gã pháp sư rên khẽ, cơn khoái cảm buộc gã phải đẩy tiểu thư ra. Gã thở hổn hển, nhìn cơ thể trần truồng tênh hênh của tiểu thư họ Bùi mời gọi. Gã thở dài vì biết đây là kết quả không tránh khỏ, nếu không phải là gã thì có thể là tên Colin Bridgerton, hoặc tên hầu nào đó sẽ được cô nàng ban phát đời con gái của mình. Gã biết mình đã sai lầm ngay từ bước đầu tiên, một bước trượt dài không đường quay lại.

Gã cầm côn thịt mình chậm rãi cọ dọc hai mép âm hộ đã ướt đẫm của Trúc Ly và ánh mắt gã không rời đầu côn thịt mình chậm rãi khai mở đường vào cửa mình cô nàng. Từng chút, từng chút một, đầu côn thịt vừa lọt vào cảm giác bóp nghẹt đã làm gã sung sướng muốn điên lên. Gã chậm rãi đẩy tới. Giữa thân, gần cuối, cuối cùng gã cũng chạm bước vào cuối cùng. Nó là khoảng cách từ mép mu tiểu thư hai ngón tay đến gốc côn thịt của gã.

Gã pháp sư cặp hai ngón tay quanh gốc côn thịt như cột mốc cuối cùng. Côn thịt gã lại rút ra chậm chậm, rồi đút vào… cảm giác lúc này của gã thật khó tả, như một đêm tân hôn khác nhưng còn sung sướng hơn. Âm hộ tiểu thư gã khít chặt như tất cả các cơ đều quá căng, có thể đứt bất cứ lúc nào. Trúc Ly mím môi, hai mắt nhắm nghiền, nhưng gã biết tiểu thư của mình đang chịu đựng cảm giác đau rát. Nhưng không quá lâu, chỉ hơn nửa phút, âm hộ Trúc Ly hoàn tất quá trình làm quen với vật thể lạ, nó tiết ra thật nhiều âm dịch, bao lấy côn thịt gã.

– Ưm… Ôi…

Cô nàng tiểu thư họ Bùi rên rỉ theo từng động tác của gã thuộc hạ, gã bỏ tay ra khỏi gốc côn thịt, nín thở, thúc mạnh.

Cảm giác đau bất ngờ khiến Trúc Ly hét lên:

– Ahhh… Đau quá… a… a…

Gã pháp sư ôm chặt Trúc Ly, để côn thịt mình thật sâu trong cửa mình cô. Hai hàng nước mắt cô ứa ra, đôi môi cô run rẩy. Gã cúi xuống trao cho Ly một nụ hôn. Có lẽ đây là nụ hôn đầu tiên gã chủ động. Thế hệ của gã không thích hôn hít với cái lưỡi ngọ ngoạy trong miệng người khác, với gã hôn kiểu đó không có gì ngoài cảm giác mắc ói. Nhưng lần này lại khác.

Chiếc lưỡi nhỏ bé thơm tho của cô nàng len qua đôi môi to dày của gã như tìm một điểm tựa xoa dịu cơn đau đớn đầu đời. Cảm giác ấm áp mỹ diệu nhất trần đời bắt đầu. Từng nhịp chậm rãi ra vào của gã làm Trúc Ly đờ đẫn tê dại. Âm hộ Ly thật ấm, óc ách nước, cứ trào ra theo mỗi cú thúc của gã. Gã chống hai tay lên, hạ thể nhấp nhanh hơn. Từng tiếng bành bạch vang lên theo hơi thở đứt quãng của hai người.

– Pháp sư… Ta thích quá… – Trúc Ly tự vò nắn hai bầu vú mình, miệng há hốc la thật to.

– Không… đau nữa sao? – Gã hổn hển nói

– Không… Không đau… Ông làm mạnh nữa hơn nữa đi … Ưmmm…

Gã Bạch Vân gầm gừ như bò tót bị trùm vải đỏ, gã nắm chặt hai bắp đùi Trúc Ly, mở toạc thật rộng. Cả người gã chồm lên làm chiếc ghế rung lên cọt kẹt liên hồi. Côn thịt gã căng tức như sắp bùng nổ, ra vào nhanh như piston lao hết vòng tua. Nhìn tiểu thư của mình há hốc không thốt ra được lời nào làm gã cảm thấy đắc thắng, tự hào. Tuổi năm mươi của gã, không mấy người còn sử dụng được dụng cụ này, chưa nói đến việc chiến thắng áp đảo một con bé mới mười bảy tuổi. Cơn sướng khoái dâng lên tột đỉnh. Gã nghiến răng, chợt rút phăng côn thịt ra.

– Ahhh… Ôi…

– Ahhh…

Từng dòng tinh dịch nóng hổi xối xả phun trào trên bụng Trúc Ly. Gã pháp sư gục xuống trên người cô, mặc giữa bụng mình nhớp nhúa vương vãi.

Hai người dính chặt lấy nhau thở hổn hển. Vài phút sau, Trúc Ly mới tỉnh táo lại, bất chợt một ý tưởng nảy sinh trong đầu cô cách ép buộc Gia Bảo phải dỡ bỏ kết giới của hắn: đó là Tiffany Phoenix, bà ta đang bị cô giam giữ cơ mà. Đã đến lúc phải lấy bà ta ra dùng rồi.

...

Amelia, Jade và Trọng Tuấn đến trụ sở hội học sinh. Trọng Tuấn cảm ơn Minh Khang đã cứu cậu một mạng, Minh Khang chỉ nói:

- Nào có chi đâu, cậu vốn là bạn thân của Phương Uyên cũng tức là bạn của tôi mà.

Đương nói chuyện bỗng có tiếng Trúc Ly vang dội đến trụ sở hội học sinh:

- Bọn chuột nhắt các ngươi ra đây ta bảo.

Cả bọn vội chạy ra xem có chuyện gì, Gia Bảo trừng mắt nhìn Trúc Ly.

- Ngươi kêu bọn ta ra đây là định giở trò gì? - Gia Bảo nói với Trúc Ly đang bị ngăn cách bởi lớp kết giới mà Bảo đã thiết lập để bảo vệ cho nhóm của mình. - Dù cho ngươi có giở trò gì cũng vô dụng thôi.

Trúc Ly mỉm cười nói:

- Đành vậy, ta cũng không có dư thời gian. Bạch Vân, lôi nó lên đây.

Bạch Vân đáp:

- Bà ta đã được áp giải tới ạ!

Trúc Ly gật đầu:

- Tốt.

Bạch Vân ép người phụ nữ đó quỳ xuống, Amelia và Caroline thốt lên:

- Là...mẹ...

Tiffany ngạc nhiên thốt lên:

- Các... các con...

Ly nói:

- Mừng ba mẹ con được gặp mặt nhau, giây phút cảm động thật nhỉ?

Amelia giận dữ hét lên:

- Ngươi... ngươi dám bắt mẹ của ta. Thả mẹ ta ra ngay, nếu không đừng trách ta.

Ly thản nhiên nói:

- Thả bà ta đi? Vậy lấy ai làm con tin gây sức ép lên cha các ngươi bắt hắn từ bỏ kiểm soát Quỷ giới đây? Hai ngươi á?

Colin cười nói:

- Cô thâm hiểm thật, chơi tâm lý với chúng à?

Ly quay sang trừng mắt hắn:

- Im coi, tên ngốc này.

Rồi Ly quay sang nói với Caroline:

- Bảo hôn phu ngươi phá bỏ kết giới này đi. Nếu không...- Nhược cầm thanh kiếm kề cổ Tiffany - ta sẽ giết mẹ các ngươi. Ta chỉ đếm từ một đến mười thôi đấy. Một, hai,...

Caroline rối bời chẳng biết làm sao, cô hướng ánh mắt khẩn cầu về phía hôn phu của mình, lòng Gia Bảo bắt đầu dao động, Amelia giận run bần bật muốn xông ra ngoài cứu mẹ nhưng may có Trọng Tuấn ghìm cô lại bởi bên ngoài là ma thuật ngưng đọng thời gian, xông ra có khác nào tự nạp mạng.

Trúc Ly vẫn đếm:

- Năm, sáu...

Bỗng Tiffany nói lớn:

- Không cần đếm nữa.

Trúc Ly giật mình ngừng đếm, còn những người khác thì bị kinh động bởi lời nói của cô.

Tiffany nói:

- Amelia, Caroline hai con của mẹ, mẹ vẫn yêu thương các con, dù cho sau này mẹ không còn ở bên cạnh nhưng mẹ tin các con đã lớn có thể tự chăm sóc mình, nói với cha các con rằng mẹ yêu ông ấy nhiều lắm.

Amelia và Caroline lòng hoảng lên:

- Mẹ, mẹ nói gì thế, chúng con sẽ cứu mẹ.

Tiffany mỉm cười nói:

- Đừng cứu mẹ làm chi, bởi mẹ không muốn trở thành gánh nặng cho hai con và các bạn. Hãy nhớ phải ưu tiên cứu gia tộc Phoenix chúng ta đang trong thời kỳ tồn vong, mạng của mẹ đâu có xá gì, gia tộc chúng ta mới quan trọng.

Amelia và Caroline thốt lên:

- Mẹ... mẹ...

Gia Bảo và những người khác muốn xông ra cứu Tiffany mà chẳng biết làm sao. Khi ấy cả người Tiffany tự phát ra ngọn lửa khiến ai cũng phải kinh hãi. Giây phút sau, cô biến mất trong ngọn lửa không để lại dấu tích gì.

Trúc Ly ngạc nhiên:

- Hơ, bà ta tự phát ra lửa thiêu mình à?

Amelia lửa giận bốc lên đang định xông ra thì có tiếng hét lớn từ trên không trung:

- Phoenix giáng phục.

Hàng chục quả Phoenix rực lửa được ném xuống tiêu diệt bọn lính của Colin và Trúc Ly.

Minh Khang ngước lên và nói lớn:

- Đó là Julia và Ngọc Diệp, họ đã về tới.

Trúc Ly ngạc nhiên:

- Chúng không bị ảnh hưởng bởi ma thuật thời gian của ngươi à, Colin?

Colin cũng ngạc nhiên và bất ngờ không kém chỉ trả lời:

- Vô lý, ma thuật của ta bao trùm toàn bộ đảo mà sao chúng lại...

Colin còn đang lớ ngớ bị Kim Quang Kiếm loại Durandai của Ngọc Diệp chém làm hai chết chưa kịp trả lời mấy chữ cuối cùng. Ngay lập tức, ma thuật thời gian của Colin mất tác dụng. Gia Bảo cũng tắt thiết lập kết giới và nói giọng giễu cợt:

- Tình thế có vẻ đảo ngược rồi nhỉ?

Trúc Ly "hừ" một tiếng. Amelia và Caroline giận dữ nói:

- Bọn ta phải băm vằm ngươi ra trả thù cho mẹ.

Chợt Amelia ngăn Caroline lại nói:

- Em nên đi vào trong đỡ vướng chân mọi người, việc trả thù cho mẹ đã có chị đây.

Caroline ứa nước mắt ôm lấy chị mình, Amelia vỗ vỗ lưng an ủi em gái.

Trần Bạch Vân phù phép con hạc giấy to ra nhảy lên định chạy trốn trước thì bị Gia Bảo và Minh Khang đánh tan xác cmnl, Gia Bảo hét:

- Tính đường trốn à? Thiên Long Lưu Tinh Quyền.

Minh Khang cũng ra đòn:

- Sóng Âm Phủ.

Hai đòn vung tới cùng mục tiêu phát ra tiếng nổ "bùm" trên không trung.

Lúc này Trọng Tuấn đang đối đầu bọn lính gần chục tên, Tuấn nói:

- Tội ác các ngươi phải trả giá, Tinh Quang Diệt Tuyệt.

Quỷ lực phát ra bao quanh ngón tay trỏ của cậu và bắn ra vô số ánh sáng xuyên qua bọn lính và giết chết chúng.

Jade Malory dùng đòn "Phoenix Siêu Tốc Quyền" hạ gục bọn lính đang canh ở các khu lớp học.

Trúc Ly thấy tình thế không xong toan chạy trốn, Phương Uyên hét lớn:

- Chạy đi đâu, chuyện của chúng ta phải giải quyết luôn cho xong.

Amelia góp vô:

- Ngươi dám bức tử mẹ ta, ta phải trả thù.

Trúc Ly gầm ghè:

- Các ngươi...

Phương Uyên và Amelia hét lớn:

- Tinh Vân Xoay Chuyển, Phoenix Tung Cánh.

Hai đòn đánh hướng đến Trúc Ly, cô chỉ kịp hét lên:

- Các ngươi chơi ăn gian.

"Bùm" , tiếng nổ tạo thành cái hố lớn ngay chỗ Ly đang đứng.

Phương Uyên nói:

- Kết thúc rồi.

Amelia nói:

- Con trả thù cho mẹ rồi.

Sau đó cả nhóm truy cùng giết tận đám tàn dư của Trúc Ly và Colin còn đang lẩn trốn trong học viện. Xong xuôi, Gia Bảo lệnh cho Ngọc Thư sửa chữa lại những thiệt hại để tránh gây sự xáo trộn trong học viện.

Julia và Jade gặp lại mừng vui khôn xiết, Jade nói:

- Em nhớ chị lắm, mừng chị ca khúc khải hoàn trở về.

Julia mỉm cười nói:

- Chúc mừng em đã luyện thành công chiêu thức Phoenix Siêu Tốc Quyền, em đã mạnh hơn rất nhiều từ lần kiểm tra năng lực.

Jade cảm động:

- Cảm ơn chị và mẹ đã động viên em, nhờ đó mà em đã không ngừng nỗ lực để có ngày hôm nay.

Phía bên kia, Minh Khang cũng chúc mừng em gái Ngọc Diệp trở về bình an:

- Chúc mừng em, cha và mẹ biết được em đã trở thành chiến binh đầy quả cảm thế này ắt hẳn hai người sẽ vui lắm.

Ngọc Diệp cười tít mắt nói:

- Em cảm ơn anh trai rất nhiều mà ở đây hú hí với tình yêu mỗi đêm có vui không?

Minh Khang cau mày:

- Lại cà khịa anh rồi, em ngày càng giống chị em nhà Malory đó nghen.

Ngọc Diệp giả bộ làm mặt thơ ngây:

- Ơ, anh nói em giống ai?

Minh Khang đáp:

- Ờ, giống cô bạn của anh Julia Malory và em gái cô ta Jade Malory, vậy được chưa?

Ngọc Diệp mỉm cười nói:

- Chọc anh cho vui thôi mà.

Minh Khang thản nhiên:

- Ờ, vui thiệt.

Buổi tối, cả bọn tụ họp lại vừa ăn uống và trò chuyện, Minh Khang hỏi:

- Hai người không bị tác động bởi ma thuật ngưng đọng thời gian của tên Colin đó sao?

Julia đáp:

- Đó là nhờ chiếc vòng tay của chủ nhân nhà Volturi tặng làm quà trước lúc chia tay bọn tôi. Có thể ngài ấy đã biết tình hình ở đảo nên tặng vật này.

Minh Khang tiếp:

- Thế gã Hầu tử kia mà các người vừa nói hắn không đi cùng à?

Ngọc Diệp trả lời:

- Đi chung được nửa đường, cậu ấy bận ghé Thủy Liêm động xem tình hình nhà cửa thế nào nên chắc cũng ghé thăm Quỷ giới vào dịp khác.

Amelia bước vào nhập tiệc cùng mọi người, Caroline hỏi:

- Sao trễ vậy chị?

Amelia đáp:

- Cha vừa liên lạc với chị nói rằng....

Caroline hỏi :

- Chuyện gì vậy chị?

Amelia nói dứt khoát:

- Nhà Lucifer đã phát động cuộc chiến thôn tính toàn Quỷ giới.

Lời này vừa dứt khiến ai nấy cũng thấy bàng hoàng và rụng rời.

…………………

Tại nhà Bridgerton...

Charlotte Lucifer mỉm cười nói lớn:

- Giết sạch hết bọn chúng, bất kể đầu hàng hay kháng cự đều nhổ hết đi.

Chòm Sư tử dùng đòn Kim Cương Công Phá bắn vỡ cánh cửa thành trì thứ năm của nhà Bridgerton mở đường cho Đại công chúa Charlotte, các chiến binh chòm sao: Nhân mã, Thiên yết, Cự giải, Xử nữ, Bạch dương và đội quân trực thuộc dưới quyền Charlotte xông vào làm cỏ bọn nhà Bridgerton.

Cuối cùng gia tộc Bridgerton cũng đã nằm dưới gót chân công chúa Charlotte, toàn bộ người trong gia tộc này đã bị diệt hoàn toàn. Ở phía trên tháp cầu nguyện nhà Bridgerton, Charlotte Lucifer mỉm cười nhìn quả cầu kim loại màu vàng kim đang lơ lửng trên không trung, nàng nói:

- Ngày tàn bọn nhà Phoenix sắp đến rồi.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.