Trở về truyện

Cậu Thật Dâm Dục - Chương 20.2: Trợn Mắt

Cậu Thật Dâm Dục

21 Chương 20.2: Trợn mắt

“Chị xem này, thật lẳng lơ.” Hoắc Không Hiệp nhìn tich dịch cùng dâm thủy đầy tay cô, cười trêu cô.

Đáng tiếc là Diêu Dao đã sớm chẳng nghe thấy Hoắc Không Hiệp đang nói cái gì, cô chỉ biết là Hoắc Không Hiệp ôm mình đi tắm rửa sạch sẽ, sau đó đặt vào trong chăn.

Nồi thịt bò hầm cà chua cuối cùng cũng chẳng thể ăn được, hai người nháo đến khuya, bây giờ Hoắc Không Hiệp cũng chẳng có tâm tư đi xem tài liệu ôn tập gì đó, chỉ muốn ôm Diêu Dao, nhìn cô trong lòng mình, an tâm ngủ mất.

“Ngủ ngon.” Hoắc Không Hiệp nhẹ nhàng hôn lên trán DIêu Dao.

Diêu Dao giật mình, ở trong lòng cậu “Ừm” một tiếng.

Hoắc Không Hiệp ôm cô, nhẹ nhàng nói: “Tôi coi như là chị cũng chúc tôi ngủ ngon đó.”

Lúc bình thường, đều là Diêu Dao khi dễ Hoắc Không Hiệp, nhưng khi lên giường, quyền chủ động đều rơi vào trong tay Hoắc Không Hiệp, Diêu Dao cũng chẳng trông cậy vào việc cậu sẽ ôn nhu một chút khi ở trên giường, có lẽ yêu cầu của cô cũng chỉ có vậy thôi.

Mà Hoắc Không Hiệp cũng không làm cô thất vọng, lại đổi phương thức đa dạng tra tấn cô, mỗi lần làm Diêu Dao không bị làm đến ngất thì cũng mệt đến ngất.


Có phải là nên đi phòng tập thể hình? Diêu Dao phẫn hận cắn chặt bánh bao nhân trứng sữa.

Hoắc Không Hiệp dậy sớm làm canh cà chua thịt bò, rồi lại hấp bánh bao nhân trứng sữa, thấy Diêu Dao không dậy nổi nên chỉ có thể đi trước, sau đó gửi tin nhắn WeChat dặn dò Diêu Dao phải ăn bữa sáng.

Diêu Dao cầm di động, chậm rãi trả lời: [Ăn rất ngon.]

Có lẽ Hoắc Không Hiệp vẫn còn học, không trả lời cô ngay, DIêu Dao ăn xong liền tắm rửa một chút rồi đi làm.

Trước khi tan tầm, Gia Gia đến văn phòng tìm cô, Diêu Dao gửi tin nhắn bảo Hoăc Hiệp Không đêm nay ở nhà học cho tốt.

Gia Gia nhìn bộ dáng ngọt ngào của cô, hừ một tiếng.

“Nhìn còn tưởng cô đang ve vãn đánh yêu Đại Kim Mao của mình.” Gia Gia nói.

“A ừ.” Tâm tình Diêu Dao rất rốt, thản nhiên thừa nhận.


“Đêm nay phải đến B1, bọn họ đặt trước cả rồi.” Già Gia nói như không cho phép từ chối.

“Vậy thì đi.” Diêu Dao tính toán một chút thì trả lời.

Sau khi tan làm Diêu Dao về nhà đổi tây trang, đưa theo Gia Gia lái xe đến B1.

Sau khi tới rồi, trước tiên Diêu Dao đi tìm Kỳ Kỳ, chuyện lần trước cô say rồi nhờ anh ta đưa về vẫn còn chưa cảm ơn người ta.

Ông chủ Kỳ ngồi sẵn trên ghế dài chờ cô, Diêu Dao thấy trên bàn có một chai Vodka, chỉ còn một nửa.

“Cậu tới rồi à, Dao Dao.” Kỳ Kỳ cười ngây ngô nhìn cô, hôm nay cô mặc một chiếc áo lụa màu xanh lá cây đậm với quần ống rộng, cộng thêm đôi giày cao gót màu nude, càng làm nổi bật vóc dáng chuẩn với đôi chân dài và eo thon.

“Sao cậu lại uống rượu rồi.” Diêu Dao nhìn anh ta, một người tràn đầy năng lượng dường như đã suy sụp hơn rất nhiều, Diêu Dao đoạt ly rượu của anh ta, không cho anh ta uống nữa.


“Đi thôi, tớ đưa cậu lên lầu.” Diêu Dao đỡ anh ta đi về hướng thang máy, Kỳ Kỳ lại ôm lấy eo cô không chịu đi.

“Tớ không đi, tớ phải về nhà.” Kỳ Kỳ nói rất quật cường, ôm Diêu Dao không cho cô đi.

“Cậu say rượu nổi điên gì chứ…” Diêu Dao đẩy anh ta ra, nhưng cô làm sao có thể lay động được Kỳ Kỳ, cuối cùng chỉ có thể thỏa hiệp.

“Được được được, về nhà.” Diêu Dao tìm hai người phục vụ nam, nhờ bọn họ dìu giúp Kỳ Kỳ vào trong xe, lại nhờ bọn họ nói với Gia Gia một tiếng là mình đưa Kỳ Kỳ về nhà trước.

Diêu Dao nhớ rõ nhà Kỳ Kỳ ở đâu, nên lái xe theo hướng nhà của anh ta, Kỳ Kỳ an ổn ngồi đợi trên ghế, không quậy không phá, lúc tới rồi Diêu Dao lại kéo Kỳ Kỳ xuống xe.
Cũng may Kỳ Kỳ còn biết đi đường, Diêu Dao ôm eo anh ta để tránh cho anh ta ngã xuống, con đường vốn chỉ cần mấy phút lại xiêu xiêu vẹo vẹo đến hơn mười phút.

Cuối cùng Diêu Dao dìu Kỳ Kỳ đến mép giường, cô vừa định rời đi đã bị Kỳ Kỳ đè trên giường.

“Kỳ Kỳ.” Diêu Dao đẩy vai anh ta, nhưng Kỳ Kỳ vẫn đè chặt cô.

Kỳ Kỳ mở to hai mắt nhìn cô, trong mắt là hình ảnh hỗn loạn, dường như đã nhìn rõ người dưới thân mình là Diêu Dao, anh ta nở nụ cười vui vẻ.

“Là cậu sao, Dao Dao.” Kỳ Kỳ cười ngây ngô.

“Là tớ.” Diêu Dao bình tĩnh trả lời anh ta.

Kỳ Kỳ vừa định áp mặt xuống hôn cô, vừa định chạm vào cô, Kỳ Kỳ lại nghiêng mặt sang một bên, áp mặt bên cổ, hít thở hương vị của cô.


“Tớ không thể hôn cậu…” Diêu Dao dường như cảm giác được nước mắt nóng bỏng rơi trên người mình, Kỳ Kỳ khóc.
“Kỳ Kỳ.” Diêu Dao vỗ vỗ vai anh ta, Kỳ Kỳ khóc một hồi rồi ngồi dậy từ trên người cô, không đè nặng cô nữa.

Diêu Dao lắng nghe nhịp thở đều đều của anh ta, có lẽ là ngủ rồi.

Diêu Dao nhắm mắt lại rồi cởi quần áo cho anh ta, cuối cùng quấn cái chăn lên.

“Dao Dao.” Kỳ Kỳ lẩm bẩm một câu, Diêu Dao đắp cho anh ta cái chăn.

Cuối cùng cô kém chăn cho anh ta, tắt đèn rồi rời đi.

Trong màn đêm, Kỳ Kỳ chậm rãi mở hai mắt, trong mắt tựa như phủ một tầng tuyết mỏng, khó nói rõ cảm xúc.

---

ĐỀ CỬ TRUYỆN. NẾU BẠN THẤY TRUYỆN HAY HÃY DÙNG ÁNH KIM KHI BẠN NẠP VÀNG ĐỂ ĐỀ CỬ TRUYỆN LÊN TOP BXH.

- B1: ẤN VÀO ĐỀ CỬ Ở ẢNH TRUYỆN.

- B2: NHẬP SỐ ÁNH KIM BẠN MUỐN ĐỀ CỬ - CÀNG NHIỀU TRUYỆN CÀNG ĐƯỢC LÊN TOP.

LƯU Ý: ĐỀ CỬ 20K ÁNH KIM TẶNG 2000 VÀNG.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.