Trở về truyện

Cận Chiến Bảo Tiêu - Chương 219: Em Đã Trở Thành Phụ Nữ

Cận Chiến Bảo Tiêu

219 Chương 219: Em đã trở thành phụ nữ

Phụ nữ tuy rằng quan tâm đến vào sự cuồng nhiệt trên giường của người đàn ông với mình, nhưng các cô càng chú trọng hơn với tình cảm dịu dàng khi những triền miên mãnh liệt đã qua đi.

Người đàn ông mà giống con heo đó là khi đã giải phóng xong tinh dịch vào người phụ nữ của mình thì sau đó thở to phì phò, rồi ngủ mất, hoàn toàn không để ý đến cảm giác của người phụ nữ như thế nào. Xong việc rồi cũng không chịu dành cho người phụ nữ của mình một nụ hôn và cái ôm ấp áp. Như vậy người phụ nữ của người đó khẳng định sẽ rất buồn lòng.

Cho nên một người đàn ông nắm được tâm lý sẽ làm cho người phụ nữ của mình sau khi đã vượt qua đỉnh điểm cảm thấy được che chở, làm cho người phụ nữ đó có cảm giác của sự ấm áp. Như vậy mới có thể hoàn toàn nắm giữ được tâm hồn của người phụ nữ, mới có thể để người phụ nữ một mực khăng khăng chung tình với mình. Và như vậy các chuyện ngoại tình linh tinh khác sẽ không bao giờ xảy ra.

Sở Phàm ôm con mèo nhỏ đang chui rúc trong lồng ngực của mình, thân thể hai người hòa làm một. Vẻ mặt ửng hồng của Trầm Mộng Lâm đã bắt đầu giảm đi, nhưng trên khuôn mặt vẫn còn lưu giữ lại tàn tích hơi ửng hồng. Mái tóc trên trán hơn rối loạn càng làm tăng thêm nét hoang dại đáng yêu. Cái đầu của cô nép thật sâu trong lồng ngực của Sở Phàm, tay ôm siết ngang lưng Sở Phàm, hai mắt cô có vẻ chút thẹn thùng đầy mị hoặc. Suy nghĩ của cô chùng xuống, cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn Sở Phàm.

Sở Phàm khẽ vuốt làn da nõn nà bóng mượt của Trầm Mộng Lâm. Hắn hôn nhẹ mái tóc của cô, mái tóc có mùi hương làm hắn thấy thật dễ chịu. Mà hưởng thụ nhất chính là hai tay hắn đang liên tục vuốt ve cọ xát làn da mềm mại đầy sức sống của Trầm Mộng Lâm.

Tay phải của Sở Phàm lướt qua vòng eo mềm mại của Trầm Mộng Lâm nắm lấy cánh tay vẫn đang che dang dở bộ ngực đầy đặn của Trầm Mộng Lâm. Sở Phàm nhẹ nhàng vuốt ve, chơi đùa với điểm đỏ hồng trên ngực. Cảm giác mịn màng, mềm mại làm Sở Phàm khó có thể tự kiềm chế, cuối cùng lại lâm vào trạng thái phấn khích.

- Ghét anh quá, vì sao vẫn còn sờ nơi này của người ta?

Trầm Mộng Lâm nhéo Sở Phàm một cái, nũng nịu nói.

- Tiểu Lâm. Bộ phận này của em thật mê người, một bộ ngực đầy đặn mềm mại thật là hoàn mỹ. Thật sự là cho anh quyến luyến không thể rời tay được!

Sở Phàm

- Đáng ghét, đáng ghét!

Mặt Trầm Mộng Lâm đỏ lên, vội vội vàng vàng dùng hai tay che kín bộ ngực của mình, không để cho Sở Phàm tiếp tục xâm phạm nữa.

- Tiểu Lâm, cái mông dậy thì của em cũng trưởng thành dã man. Đầy đặn, đường cong tuyệt đẹp!

Sở Phàm đặt cái tay của hắn lên mông Trầm Mộng Lâm, vẻ mặt xấu xa cười nói.

Trầm Mộng Lâm nén cơn giận liếc nhìn Sở Phàm một cái. Cô chỉ có hai tay đang bảo vệ bộ ngực làm sao bảo vệ được cái mông nữa. Cho dù có bảo vệ được bộ ngực và cái mông thì cũng không bảo vệ được cái nơi hang sâu nước độc kia. Trầm Mộng Lâm dường như chịu trận, ai bảo chính mình đã muốn rơi vào bàn tay quỷ của Sở Phàm. Cô nhẹ nhàng nhắm mắt lại, cảm nhận được bàn tay chai sạn của Sở Phàm vuốt ve. Hai bàn tay chai sạn vuốt ve trên người cô tạo một loại ma sát làm cô có cảm giác run rẩy. Cô phát hiện ra mình rất thích cảm giác như vậy, thích Sở Phàm ôm ấp vuốt ve, chỉ như vậy cô mới rõ ràng cảm nhận được người bên cạnh cô là Sở Phàm.

Trầm Mộng Lâm đột nhiên có một ý tưởng kì dị trong đầu. Cô mở hai tay mình ra, dùng chính hai điểm đỏ tươi trên bầu vú của mình nhắm ngay vào ngực Sở Phàm ôm chặt lấy. Sau mặt cô bẽn lẽn cười duyên, ngượng ngùng nói bên tai Sở Phàm:

- Em muốn thử một lần xem có cảm giác gì. Hi hi.

Sở Phàm trong lòng âm thầm thích thú, trong ngực truyền lại cảm giác từng đợt mềm mại, ấm áp làm tâm hồn hắn run rẩy. Ôm ấp cô gái này mang tới cảm giác thanh xuân làm hắn có sự thể nghiệm sự bất đồng với thân hình thành thục của dì Mi. Ôm ấp cô gái này, không, giờ phút này đã là một người phụ nữ mỹ lệ quyến rũ. Ôm cô trong tay, Sở Phàm cảm giác được dáng người lả lướt của cô, hơn nữa trong ngực hắn lại cảm nhận được từng đợt cảm giác mềm mại làm kích thích Sở Phàm đồng thời cũng mang lại cảm giác ấm áp.

-Sở ca ca, ôm em giống như em đang ôm anh đi.

Trầm Mộng Lâm nỉ non.

- Anh cũng muốn ôm em như vậy. Người của em thơm quá!

Sở Phàm khẽ cắn nhẹ bờ vai Trầm Mộng Lâm nói.

-Sở ca ca, lúc này em mới cảm nhận được buổi tối ngày đó trong phòng tắm, anh giúp em giải độc chất G, thời điểm ấy vì sao em hưng phấn như vậy. Hóa ra hai người ôm ấp vuốt ve nhau cũng thích thú quá.

Trầm Mộng Lâm lộ ra khuôn mặt ửng hồng, sự thẹn thùng dần dần đã giảm bớt.

- Chẳng lẽ lúc kia thì Tiểu Lâm không cảm thấy hưng phấn sao?

Sở Phàm vẻ mặt cười xấu xa nói.

- Ghét anh quá!

Trầm Mộng Lâm đấm nhẹ Sở Phàm một cái sau lưng, tiếp sau hỏi:

-Sở ca ca, có phải là em đã trở thành phụ nữ rồi không?

- Ồ, còn chưa được. Anh mới làm có một lần thôi. Một cô gái muốn trở thành một phụ nữ thì ít nhất phải vượt qua ba lần đó!

Sở Phàm cười hắc hắc.

- Đáng ghét, em không thèm anh nữa… Hừ!

Trầm Mộng Lâm bĩu môi định xoay người sang chỗ khác nhưng Sở Phàm lại đang ôm cô chặt cứng. Vì thế cô không thể xoay người mà chỉ có cái đầu nép thật sâu trong vòng ngực Sở Phàm, vẻ mặt cô lại càng thêm thẹn thùng.

- Tiểu Lâm xấu hổ kìa! Ấn tượng trong anh thì em không phải là người đẹp hay xấu hổ đâu.

Sở Phàm hai tay vuốt ve thân thể trắng mịn mềm mại như ngọc của Trầm Mộng Lâm cất tiếng đùa giỡn.

- Hừ, không thèm chơi với anh nữa!

Trầm Mộng Lâm nói xong đột nhiên thất thanh kêu lên:

-Sở ca ca, anh kìa, cái kia, chỗ ấy của anh sao mà lại dựng đứng thế?

- Chỗ nào trên người anh cơ?

Sở Phàm tất nhiên biết chỗ mà Trầm Mộng Lâm chỉ là gì rồi, chẳng qua là hắn đã biết rõ rồi nhưng cố hỏi.

- Thì cái mà nằm ở bụng dưới của anh ấy!

Trầm Mộng Lâm nói giọng như muỗi kêu.

- Bởi vì nó thương nhớ Tiểu Lâm, mà anh cũng vậy!

Sở Phàm khẽ cắn vào bên tai của Trầm Mộng Lâm, dịu dàng nói.

Trầm Mộng Lâm tâm thần rung động, chỉ thấy lửa nóng đốt cháy phía bụng dưới của cô. Thân thể cô có một khoái cảm kì dị giống như tia chớp lan truyền khắp toàn thân. Cô bắt đầu thấy mặt ửng đỏ, tai ửng hồng, không cầm lòng nổi rên lên một tiếng khẽ, cặp đùi tròn lẳn quấn lấy thân thể Sở Phàm, rồi tiếp theo môi cô hôn nhẹ lên dọc theo ngực Sở Phàm, cuối cùng cặp môi gợi cảm như đóa hoa hồng cắn vào bờ môi trên của Sở Phàm. Cái lưỡi thơm tho giống như con rắn linh hoạt tham lam rúc vào trong miệng ở Phàm, lướt trên lưỡi Sở Phàm. Cái lưng mềm mại nhẹ nhàng uốn éo, bộ ngực đè ép cọ xát trên thân thể Sở Phàm, đôi mắt quyến rũ khép hờ, phát ra từng tiếng rên rỉ thở gấp hấp dẫn lòng người.

Sở Phàm vuốt ve từng tấc da thịt trên người Trầm Mộng Lâm. Lúc này hai chân của Trầm Mộng Lâm đã dạng ra ôm lấy vòng eo của hắn. Hắn cảm giác được phía dưới của Trầm Mộng Lâm đã ướt sũng, da thịt trắng muốt óng ánh trên người Trầm Mộng Lâm đã trở nên hơi hơi ửng hồng, càng tăng thêm vẻ mê hoặc. Sở Phàm chìm đắm trong thân thể mềm mại tuyệt vời này của Trầm Mộng Lâm.

Lúc này đây Trầm Mộng Lâm cảm giác không có đau như lần đầu tiên… Ôi, nhưng vẫn có một chút cảm giác đau đớn như lần trước, có điều là cảm giác đau đớn ấy bị bao phủ bởi các khoái cảm như thủy triều kéo đến. Lúc này, Trầm Mộng Lâm đã có chút kinh nghiệm, từ sự dạy dỗ của Sở Phàm đã học được không ít tư thế của cơ thể. Mỗi khi đến thời điểm kích thích hưng phấn cô lại dùng sức nâng cao cái mông đón ý phối hợp nhịp nhàng với hành động của Sở Phàm.

Cũng chẳng biết đã mấy giờ trôi qua, thân thể của Trầm Mộng Lâm vẫn còn đang hơi run rẩy. Trên mặt cô tràn ngập vẻ hạnh phúc, da thịt trắng hồng. Hai tay cô ôm lấy cổ Sở Phàm, đôi mắt to tràn ngập tình yêu dịu dàng nhìn Sở Phàm, trên chóp mũi tinh xảo lấm tấm đọng các giọt mồ hôi. Cô nhẹ giọng hỏi:

-Sở ca ca, chúng mình đã liên tục làm tình ba, bốn lần rồi. Có phải là em đã trở thành người phụ nữ của anh rồi phải không?

Sở Phàm nhìn ánh mắt quyến rũ mà lại ngây thơ của Trầm Mộng Lâm, trong lòng tình cảm dịu dàng dâng lên hàng nghìn, hàng vạn. Hắn ôm chặt Trầm Mộng Lâm vào ngực, không kìm nổi nói:

- Đồ ngốc, em đương nhiên là người đàn bà của Sở ca ca rồi.

Nghe thấy vậy, Trầm Mộng Lâm nhẹ nhàng nở nụ cười, nụ cười mê hoặc như là tiểu hồ ly.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.