40 Chương 40 Bắt Đầu Từ Vạn Cổ Thần Đế
Sáng hôm sau.
"Trương Nhược Trần, Long Võ Điện bên ngoài, có một cái họ Tử cô nương xinh đẹp muốn gặp ngươi."
Tiểu Hắc thanh âm, truyền Trương Nhược Trần, Long Võ Điện bên ngoài, có một cái họ Tử cô nương xinh đẹp muốn gặp ngươi."
Tiểu Hắc thanh âm, truyền vào bên trong võ đường đến tai Trương Nhược Trần, đang luyện mười hai chiêu của Thiên Tâm Kiếm Pháp.
"Nghe thấy rồi!"
Trương Nhược Trần âm thanh vọng ra, rồi bước ra ngoài.
Tử Thiến mặc sạch sẽ tuyết trắng trường bào, ôm một thanh cổ kiếm, cõng thân đứng tại Long Võ Điện bên ngoài, xa xa nhìn lại, tựa như là hồ trung tâm khiết bạch vô hà hà sen.
Trương Nhược Trần cười nói:
"Nàng mấy ngày không thấy, tu vi của ngươi tựa hồ lại có tinh tiến."
Tử Thiến đáp.
"Vẫn không qua được mắt công tử!"
Trương Nhược Trần dắt theo Tử Thiến vào phòng chữ Hoàng thứ nhất.
Chữ 'Hoàng' hàng thứ nhất đối diện, liền là chữ 'Địa' hàng thứ nhất.
Giờ phút này, Đoan Mộc Tinh Linh cùng Hoàng Yên Trần đều ngồi tại chữ 'Địa' hàng thứ nhất lầu các phía trên, tự nhiên thấy được Trương Nhược Trần mang theo Tử Thiến đi vào chữ 'Hoàng' hàng thứ nhất đại môn.
"Vị này Cửu vương tử thật sự là người phong lưu, thế mà đem tân sinh bên trong đệ nhất mỹ nữ đều cầm xuống, nếu là tin tức truyền đi, Tây Viện những cái kia nam tính học viên đoán chừng lại phải khóc choáng một mảng lớn."
Đoan Mộc Tinh Linh vừa cười, một bên lặng lẽ hướng lấy Hoàng Yên Trần nhìn sang.
Hoàng Yên Trần hừ lạnh một tiếng:
"Dâm tặc!"
Đoan Mộc Tinh Linh híp con mắt, cười nói:
"Trần tỷ, ngươi thật liền trơ mắt nhìn Trương Nhược Trần bị khác nữ tử cướp đi? Ta đều vì ngươi không cam tâm, ngươi liền một điểm xúc động đều không có?"
Hoàng Yên Trần bưng lên ngọc chất chén trà, thản nhiên nói:
"Hắn cùng ai kết giao, đó là chuyện của hắn, cùng ta không có chút quan hệ nào. Ngươi không phải rất xem trọng hắn, đã như vậy, vậy ngươi vì sao không xuất thủ đem một cái kia tân sinh đệ nhất mỹ nữ cho đánh đi ra?"
Đoan Mộc Tinh Linh có chút hé miệng, cũng không có muốn xuất thủ ý tứ, cười nói:
"Ta chỉ nói là, tương lai có khả năng sẽ thích được hắn, về phần hiện tại... Ta danh bất chính, ngôn bất thuận, nào có xuất thủ tư cách? Ngược lại là Trần tỷ, ngươi thế nhưng là cùng Trương Nhược Trần từng có như vậy một đêm, ngươi nếu là xuất thủ, cái kia đầu tiên liền chiếm một chữ lý."
Cái gì gọi là từng có một đêm? Nếu ngươi không phải ta thân sư muội, ta khẳng định sẽ cắt mất đầu lưỡi của ngươi."
Hoàng Yên Trần sắc mặt dị thường băng lãnh, bàn tay đặt tại trên mặt bàn, để mặt bàn kết lên một tầng hàn băng.
Đoan Mộc Tinh Linh không sợ chút nào, vẫn như cũ treo nụ cười nhàn nhạt, nói:
"Vậy ngươi đến cùng có đi hay không a? Ngươi nếu là lại không ra tay, bọn hắn nói không chừng cũng đã đem gạo nấu thành cơm."
"Đi thì đi, không thể để cho một cái kia dâm tặc hỏng Long Võ Điện tập tục."
Hoàng Yên Trần đem kiếm nhấc lên, mũi chân điểm một cái, hóa thành một đạo làn gió thơm, từ lầu các phía trên bay thấp xuống dưới, hướng về chữ 'Hoàng' hàng thứ nhất đi đến.
"Đúng! Đúng! Để hắn ban ngày cũng dám làm chuyện xấu, nên cho hắn một chút giáo huấn."
Đoan Mộc Tinh Linh miệng bên trong phát ra dễ nghe tiếng cười, một bộ cười trên nỗi đau của người khác dáng vẻ.
...
Trương Nhược Trần vừa hỏi vừa cởi cái quần để lộ ra khúc côn thịt đang cương cứng chỉ thẳng lên trời.
"Người tới tìm ta có chuyện gì!"
Tử Thiến ở bên cạnh nhìn thấy thì ngượng chín cả mặt, nàng quay mặt đi chỗ khác nói:
"Ngươi, vô sĩ!"
Trương Nhược Trần thấy thế thì cười cười, không nói gì bắt lấy một tay của nàng rồi để cho bàn tay nắm lấy khúc côn mà vuốt lên vuốt xuống.
Tử Thiến cũng là lần đầu chạm vào chỗ đó, nhất thời không biết làm thế nào, tim đập loạn nhịp, muốn dùng sức để thoát khỏi nhưng lại yếu hơn Trương Nhược Trần nên vô dụng, chỉ có thể mặc kệ, cố gắng bình tĩnh nói:
"Trương Nhược Trần, ngươi biết đầu của ngươi hiện tại giá trị bao nhiêu tiền?"
"Bao nhiêu tiền?"
Trương Nhược Trần nói, tuy là nàng thị nữ nhưng vẫn gọi hắn như thế, biết nàng đang bực chuyện này nhưng hắn không để ý, Trương Nhược Trần đưa một cánh tay lên sờ vào bộ ngực nàng, làm Tử Thiến rùng mình một chút, nhưng nàng cũng không phản kháng mà nói:
"330 vạn mai ngân tệ."
Tiểu Hắc nhãn tình sáng lên, hướng về Trương Nhược Trần cổ nhìn lại, tựa hồ là đang suy nghĩ bằng không đem Trương Nhược Trần đầu người cho làm thịt xuống tới, cầm lấy đi đổi lấy kếch xù ngân tệ, bất quá cả người đột nhiên lạnh cả sống lưng, bản năng nói cho nó biết tên này cực kỳ nguy hiểm, nên hay là vẫn thôi đi, có mạng mới dùng được a.
Thật ra tiểu hắc ở bên ngoài kết giới nên nhìn vào trong chỉ thấy hai người đang nói chuyện bình thường mà thôi.
Trương Nhược Trần cười nói:
"Nàng sẽ không nói cho ta, nàng là tới giết ta a?"
Tử Thiến lí nhí đáp:
"Nếu là giết được thì còn tới nói chuyện làm gì?"
Nghe vậy làm Trương Nhược Trần cười cười, hắn lấy ra một viên tứ phẩm đan dược nói.
"Nàng phục vụ ta thì viên này là của nàng."
Tử Thiến đưa mắt nhìn viên tứ phẩm, ít nhất cũng phải mấy chục vạn ngân tệ, rồi đưa mắt nhìn lấy khúc côn thịt to lớn doạ người, nàng đang đắn đo xem như thế nào, đang định từ chối thì thấy Trương Nhược Trần lấy là một lọ đan dược ra.
Trương Nhược Trần mở nắp lấy ra một viên, tức thì hương thơm lan tỏa khắp phòng, dù với kiến thức như nàng vẫn không biết đây là loại đan nào.
"Đây là Dưỡng nhan đan, không cần nói thêm thì nàng biết tác dụng của nó đụng không, nàng phục vụ ta, cái lọ này cho nàng."
Tử Thiến vừa nghe tới tên thì toàn thân chấn động, mặc dù không biết có phải thật hay không, bởi vì là lần đầu tiên nàng nghe thấy, bất quá Trương Nhược Trần sẽ không có lừa nàng, hai mắt nàng nóng rực lửa nhìn chằm chằm khoả đan.
Tức thì Trương Nhược Trần lại ném cho nàng một viên, Tử Thiến nhận lấy thì chả hiểu chuyện gì thì nghe hắn nói.
"Nàng thử xem như nào, nếu không lại nói ta lừa nàng!"
Nghe vậy, Tử Thiến không chút do dự mà nuốt lấy viên đan này, vừa vào đan dược lập tức có tác dụng, các đường nét trở nên tinh tế hơn, da trắng hơn, khí chất nàng lúc này đâu giống một sát thủ, thay vào đó là đẹp, rất đẹp.
Tử Thiến lấy ra một cái gương mà nhìn vào, không nhìn thì không sao, vừa nhìn đã đứng hình, nàng không tin là bản thân lại đẹp thế này, hiện tại nàng tự tin bản thân đẹp ngang với Hoàng Yên Trần là đằng khác.
Thu hồi gương hai mắt sáng rực nhìn thấy cái lọ kia cùng với Trương Nhược Trần đang nở nụ cười nhìn nàng.
"Ngươi không biết đan này người ngoài mà biết thì sẽ truy sát ngươi mà cướp, ngay cả Thiên Cực Cảnh cũng động tâm."
Tử Thiến nói.
"Nàng nỡ lòng như thế sao!"
Trương Nhược Trần đáp, sau đó kéo Tử Thiến lại nói:
"Dùng miệng của nàng đi."
Tử Thiến sau một lúc đắn đo lại nghĩ tới nhan sắc của mình thì lập tức bị đánh bại, nàng cả người quỳ xuống vuốt lên mái tóc cúi đầu mà hôn lấy quy đầu, sau đó hé môi thơm mà nuốt từ từ, là lần đâu nên nàng chỉ có thể ngậm được một phần ba.
Xong Tử Thiến không biết làm như thế nào thì đưa mắt nhìn lên Trương Nhược Trần, như đang hỏi tiếp theo làm sao.
Trương Nhược Trần nhìn thấy Tử Thiến vừa ngậm côn thịt vừa nhìn lên trông dâm đãng quá đi mất, biết nàng chưa có kinh nghiệm nên hắn chỉ nàng.
Đưa tay cầm lấy đầu nàng rồi đi chuyển lên xuống, rồi sau đó nói:
"Mím môi lại, đừng để răng cạ vào, đúng rồi, là như thế, cứ như vậy...."
Không biết có phải nàng thiên phú cao không mà trong chuyện này lại học nhanh đến thế, mới một lát nàng đã thuần thục luôn rồi, nhả ra rồi Tử Thiến liếm xung quanh thân côn rồi tới mút luôn hai hòn dái làm Trương Nhược Trần sướng tái tê.
Sau một lúc lâu, Tử Thiến nói:
"Ngươi khi nào mới xong được thế!"
Trương Nhược Trần đáp:
"Có một cách để ra nhanh hơn, không biết nàng có chịu không?"
Tử Thiến chớp chớp lông mi hỏi.
"Cách gì? Ngươi nói mau đi!"
"Ngươi cứ nằm ở đây là được, còn lại để ta lo!"
Trương Nhược Trần không đợi tử Thiến đồng ý đã đẩy nàng ngã xuống giường, hai tay hung hăng bóp lấy bầu ngực to tròn của nàng mà nhào nắn.
Tử Thiến chỉ kịp kêu một tiếng thì y phục của mình đã bị hắn nhanh chóng cởi xuống, để lộ ra da thịt trắng muốt, một bên núp vú đang được Trương Nhược Trần liếm rồi mút.
Một tay từ từ luồng xuống phía dưới, vừa chạm vào đã một mảnh ướp nhẹp dâm thuỷ, Trương Nhược Trần nhìn lên Tử Thiến đang nhắm nghiền hai mắt mà tận hưởng.
Trương Nhược Trần cười cười, xem ra nàng đã động tình rồi, cánh tay kia day day lấy hòn le trêu đùa một lát rồi cuối cùng đưa khúc côn thịt đang cứng ngắc chỉa vào tiểu huyệt của nàng.
Tử Thiến như giật mình, hé mắt nhìn xuống thì thấy cây côn thịt thô to đó đang ma sát ở chỗ đó của mình, nhất thời nàng vừa lo vừa có chút chờ mong, lo là của hắn quá to không biết có vừa không nữa.
Trương Nhược Trần nhìn nàng đã chuẩn bị thì đầu côn tách hai mép thịt mà tiến vào.
Một cảm giác ấm áp lại khít chặt làm Trương Nhược Trần vô cùng sung sướng, bên kia Tử Thiến có chút nhăn mặt, cái này cũng quá lớn rồi đi, sẽ rách mất.
"Ưm...đau..nhẹ...nhẹ chút...đau..ưm.."
Trương Nhược Trần cũng có chút thương hoa tiếc ngọc, nên đợi một rồi đi vào thêm chút lại đợi rồi đi vào.
Một lát sau Trương Nhược Trần cuối cùng cũng đâm lút cán, từng mớ thịt mềm co bóp lấy thân côn vô cùng sảng khoái, Âm Đạo của nàng lại còn khít chặt mới sướng làm sao.
Trương Nhược Trần rút côn thịt ra ngoài tới quy đầu thì lại đâm sâu vào trong, sau vài cái Tử Thiến cũng quen dần nên không thấy đau nữa, ngược lại một cảm giác ngứa ngáy truyền ra ngoài.
Trương Nhược Trần nhìn thấy Tử Thiến đang uốn éo, là biết nàng khó chịu lắm rồi, không chần chờ mà tăng tốc cắm quất, có điều lạ là lần trước hắn không thể vào hết mà lần này lại có thể lút cán được.
Tử Thiến lúc này đang sung sướng như trên mây, nàng lúc đầu còn ghét nó lắm chứ, nhưng thử rồi mới biết cảm giác như thế nào, thật đã, cả người nàng theo từng nhịp nhấp của hắn, miệng cứ rên rỉ.
"Ưm..ưm...a.....mạnh lên...mạnh lên...ưm...ưm..."
Trương Nhược Trần đổi kiểu, quay sang chơi doggy nàng, vừa đâm vừa vỗ mông chan chát, Tử Thiến cứ thế mà thở dốc liên tục, hai mắt lúc này đã là hình trái tim luôn rồi, đầu nàng một mảnh trống rỗng, không suy nghĩ được gì nũa cả.
Phạch! Phạch! Phạch!
Âm thanh vang khắc phòng nhưng không ai nghe thấy, dâm thủy văng tứ tung, thành bãi rơi xuống giường, ướt đẫm.
Sau một giờ chiến đấu mãnh liệt, Trương Nhược Trần gồng mình bắn ra vô số tinh dịch vào trong Tử Cung nàng, Tử Thiến cũng là không biết cao trào mấy lần rồi nữa.
Tử Cung bên trong cũng bắn ra Âm tinh đáp trả lại, cả hai hoà quyện lại với nhau thành hỗn hợp gì đó, rồi nàng cũng ngất lịm đi luôn.
Trương Nhược Trần cảm thấy vẫn chưa thoả mãn thì đột nhiên nghe thấy tiếng động.
"Bành!"
Đại môn bị một đạo kiếm khí chém chia năm xẻ bảy, liền ngay cả hai bên đại môn to cỡ miệng chén cây cột đều bị chém đứt hai cây, toàn bộ lầu gỗ lung lay sắp đổ.
Hoàng Yên Trần mặc một bộ cẩm bào, dẫn theo trường kiếm, khí thế nghiêm nghị từ bên ngoài đi vào. Nàng ánh mắt mười phần lạnh lẽo, quét mắt ngồi tại trong phòng Trương Nhược Trần cùng Tử Thiến.
Vừa mới đi tới, Hoàng Yên Trần liền hối hận.
Trương Nhược Trần cùng Tử Thiến mặc chỉnh tề, căn bản không có bất luận cái gì vượt rào hành vi, giống như là hai cái bằng hữu đang tụ hội.
Ngược lại là nàng, không hiểu thấu xuất kiếm, đem đại môn chém nát, lúc đầu dự định tiến đến tróc gian, hiện tại ngược lại có chút không biết làm sao.
Nhưng là, làm Tây Viện nữ ma đầu, nàng tự nhiên không thể biểu hiện ra vẻ lúng túng, ngược lại vẫn như cũ bày ra mười phần cường thế bộ dáng, ánh mắt sắc bén tựa như là hai thanh lạnh kiếm.
"Trần sư tỷ, ngươi lại đây ta có chuyện muốn nói, Đoan Mộc Sư Tỷ, phiền tỷ ra ngoài đợi một chút có được không?"
Trương Nhược Trần nhìn thấy Hoàng Yên Trần cùng Đoan Mộc Tinh Linh bước vào thì hai mắt sáng hoắc, đứng bên trong kết giới nói ra ngoài.
Đoan Mộc Tinh Linh nghe thế thì biết điều, đi ra chỗ khác để mấy người này nói chuyện.
Hoàng Yên Trần cũng không nói gì mà từ từ bước vào kết giới, không bước vào thì thôi bước vào nàng ngay lập tức liền hối hận.
Nào có quần áo chỉnh tề, rõ ràng là trần truồng như nhộng cả hai, Hoàng Yên Trần hai mắt toả ra sát khí bất quá định vung kiếm lên thì nhận ra bản thân mình không thể cử động được.
"Hoàng sư tỷ, tỷ tới đây thật là đúng lúc."
Trương Nhược Trần bước từ từ tới chỗ Hoàng Yên Trần nói.
"Ngươi, ngươi muốn làm gì, dừng lại, dừng lại mau."
Hoàng Yên Trần lớn tiếng nói, nhưng dù nàng có gào lên vẫn như cũ không thể ngăn cản Trương Nhược Trần, nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn Trương Nhược Trần cởi hết y phục trên người, để lộ ra cơ thể với những đường cong mê người, da trắng như tuyết, khuôn mặt xinh đẹp có chút đỏ không biết vì ngượng hay giận nữa.
Hai trái đào hiện ra trước mắt, nếu so sánh với Tử Thiến có lẽ nhỏ hơn một chút, nhưng thân hình lại không kém chút nào.
Trương Nhược Trần một tay thoải mái bóp lấy một bên ngực, bên còn lại thù dùng miệng mà mút.
Hoàng Yên Trần cũng là lần đầu tiên được nam nhân đụng vào, hơn nữa cảm giác đước hắn bóp mà mút nó cứ lâng lâng, một cảm giác khó tả, lúc trước cũng làm qua nhưng là bị ngất nên không tính, giờ này cơ thể càng ngày càng mẫn cảm.
Tay còn lại đã đặt phía dưới từ bào giờ, xoa xoa lấy hai mép rồi chọt chọt lấy hòn le, Hoàng Yên Trần muốn lên tiếng nhưng không thể nói, làm nàng nhận ra mình bị cấm ngôn, nàng không thể tin được hắn lại mạnh như thế, rõ là tu vi yếu hơn nàng rất nhiều.
Chẳng lẽ hắn đang che dấu tu vi, nhất định là như thế rồi, nếu không sao mình có thể bị như vậy, nàng tự an ủi mình như thế, đã vậy thì không còn thắc mắc.
Tiểu huyệt nàng dâm thủy ứa ra ngày một nhiều hơn, bên trong Âm Đạo là một cảm giác ngứa ngáy, nàng muốn một cái gì đó có thể lấp đầy thoả mãn.
Hoàng Yên Trần giật mình, không thể tin được bản thân mình vừa rồi xảy ra chuyện gì, làm sao mà bản thân mình lại dâm đãng đến thế, chưa kịp nghĩ tại sao thì phía dưới, Trương Nhược Trần đã nhét cây côn thịt to dài mà tiến vào, nàng chỉ có thể cắn răng bất lực.
Điều bất ngờ là nàng lại không đau, mà là hụt hẫng, tận sâu bên trong nàng vẫn rất khó chịu.
Như hiểu được điều gì, Trương Nhược Trần điều chỉnh kích thước về lại như cũ 18cm, cảm giác bàng chướng ập tới làm Hoàng Yên Trần vô thức rên một tiếng nhưng lại không phát ra âm thanh.
"Ưm!"
Trương Nhược Trần vừa cắm quất vừa bú mút lấy nhũ hoa, dưới sự kích thích của cả hai nơi, chưa được năm phút thì nàng đã cao trào.
Trương Nhược Trần giữ nguyên tư thế rồi kéo nàng về phía chiếc giường, giải trừ định thân cho nàng rồi nói.
"Sư tỷ tự nhấp đi nhé!"
Hoàng Yên Trần sau khi giải định thân thì vừa thẹn vừa giận, trong lòng lúc này rối bời không biết làm sao cho phải.
Trương Nhược Trần thấy nàng ngôi yên thì nắm lấy eo nàng mà chuyển động, Hoàng Yên Trần bị hắn làm cho đột ngột thì cả người như nhũn ra, cảm giác thật thoải mái làm cho nàng dần quên mất mà đắm mình vào trong.
Thế là nàng hông eo tự động di chuyển lên xuống, không ngừng truyền ra tiếng thở dốc cùng âm thanh rên rỉ.
"Ưm...ưm...Thật thoải mái...a...a...a..ưm...!"
"Nàng đồng ý làm nữ nhân của ta nhé!"
Trương Nhược Trần vừa cắm quất vừa nói, cả hai cùng nhịp nhấp là cho Hoàng Yên Trần sướng như trên mây, đại não một mảnh trống rỗng vô thức đáp.
"Ta đồng ý, nhưng, nhưng ngươi không được phụ lòng ta."
"Ta biết rồi, ta sẽ chăm sóc cho nàng!"
Trương Nhược Trần nói rồi tăng tốc, sau vài trăm cú nhấp thì Hoàng Yên Trần cũng tới đỉnh mà cao trào, Trương Nhược Trần cũng gồng mình, tinh quan mở ra, tinh dịch như lũ xối xả bay vào bên trong Tử Cung, nóng rực ấm áp hoà với nhau.
Nàng cả người mệt rủ rượi mà nằm xuống, tham lam hít thở không khí sau một tiếng ân ái, Trương Nhược Trần vẫn chưa thoả mãn, phẩy tay một cái Thời Không Tinh Thạch từ bên trong hai thân ảnh hiện ra, là Lâm Nính San cùng Tố Mai.
Lâm Nính San đang tu luyện, đột nhiên bị gọi ra, chả hiểu làm sao, ngơ ngác nhìn lấy Trương Nhược Trần, rồi lại nhìn xung quanh, cuối cùng nàng cũng có đáp án.
Hai nữ nhân nằm trên giường vẫn chưa thể thoả mãn được hắn, hiểu ý nên nàng không chần chừ mà bước tới thoát lấy y phục mà gia nhập cuộc vui, cơ thể xinh đẹp cùng với khí chất cao quý chưa ai khác nhìn thấy ngoài Trương Nhược Trần giờ lại hiện ra trước mặt các nàng.
Tố Mai đứng một bên thì trợn mắt, mặt mày đỏ ửng, nàng đang nhìn lấy cái gì thế này, bất quá vẫn chăm chú nhìn xem cây côn thịt thô to của công tử đang ra vào cái lỗ nhỏ xíu của Lâm Nính San.
Nàng nhìn thấy trên khuôn mặt của tiểu thư không có chút gì gọi là đau khổ, thay vào đó là sự thoả mãn sung sướng.
Sở dĩ gọi nàng là tiểu thư vì là vị hôn thê của công tử nhưng chưa cưới, nên không gọi là phu nhân, nàng chỉ là thị nữ bên cạnh nên gọi như thế.
Nhìn hai người đang giao hợp, Tố Mai cả người đã nóng rực từ bao giờ, bàn tay không biết từ khi nào đã mò mẫm xuống tiểu huyệt vừa day vừa quan sát.
Trương Nhược Trần mãnh liệt công kích Lâm Nính San làm nàng dục tiên dục tử, nhưng cũng chả trụ được bao lâu, hắn nhìn thấy Tố Mai đang thủ dâm mà quan sát, không buôn tha cho nàng, không gian chi lực dịch chuyển nàng tới.
Trương Nhược Trần kéo Tố Mai vào mà chinh phạt, nhất Long Tứ Phượng, xuân sắc triền miên.