Trở về truyện

Bá Đạo Tiểu Thiên Vương - Chương 38: Chương 38

Bá Đạo Tiểu Thiên Vương

38 Chương 38: Chương 38

Vệ Đình ôm cô lên cho Phương Thanh ngồi lên thành ,kéo hai chân cô, cúi xuống liếm lên hoa huyện cô, lúc nơi đó chảy ra "dòng mật", dùng ngón tay dính lấy mật hoa chậm rãi tiến vào hoa huyệt của Phương Thanh . Nơi nàydù đã bị hắn huấn luyện nhiều nhưng vẫn chặt như vậy, cho nên phải làm đủ khúc dạo đầu mới có thể đi vào, bằng không sẽ khiến cô đau, cô lại khóc nháo như con thú nhỏ với hắn,hắn sẽ đau lòng.

"Đình , Anh dừng lại ,em ...em..."

"Yên tâm, anh sẽ không tiếp tục ."

Mắt phượng trong bóng đêm trản ra một tia tà khí, bạc môi hơi hơi gợi lên.

Hắn sẽ không chủ động đi qua, trừ phi......

Cô cầu hắn.

"Ngô......" Nóng quá.Phương THanh cắn chặt cánh môi, cố gắng chống chọi với luồn nhiệt trong cơ thể ,đôi thủy mâu nhìn chăm chú vào hắn ,cô không thể tiếp tục đầu hang được ,nhìn vào mắt hắn cô có thể thấy tình hương cũng không phải là chỉ có cô.

"Rất khó chịu sao?"Thanh âm từ chỗ tối truyền đến, ngữ điệu mang theo một tia dụ hoặc .

"Ngô......"

Vệ Đình thấy bộ dáng quyến rũ này của cô, hắn thật muốn đầu hang bất chấp đi vào cơ thể ngọt ngào đấy , bộ dáng kiều diễm mê người của cô châm ngòi dục hỏa của hắn.

Thân thể rục rịch, cực độ muốn cô,nhưng là nếu hắn chủ động, chờ khi xong cô sẽ lại trách hắn nói hắn không thương cô lúc nào cũng bắt nạt cô, cho nên chờ cô chủ động trước, như vậy ít nhất hắn còn có lý do nói là chính cô muốn, tuy rằng lợi đều là hắn.

Bạc môi, gợi lên một chút cười gian, Vệ Đình tay trong hoa huyệt vẫn bất động lẳng lặng chờ đợi.

"Ngô...... Đáng giận....... em muốn......"

"Bảo bối, Như thế nào đã đợi không kịp?" Vệ Đình một bên thoát cởi hết các thứ vướng trên người cô,vừa cười hỏi.

"Em muốn... Đình... em muốn"

"Em nói cái gì? Anh nghe không có rõ."Hắn muốn cô nói lại lần nữa.

"Em muốn...Xin anh..."

"Như ý em muốn" Vệ Đình đem đầu chuyển hướng đến giữa hai chân cô , đôi môi dày nhẹ nhàng ngậm lấy hoa huyệt nóng bỏng,lần này mút rất ôn nhu đa tình, khiến Phương Thanh toàn thân thả lỏng, tựa như đang bồng bềnh trên dòng nước ôn hòa, rất thoải mái dễ chịu. "Ừm... Ah! Ah! ... Thật thoải mái... Ừm.

Bàn tay to đưa lên , cầm một bên no đủ càng rỡ, bàn tay to không ngừng niết nắm miên nhũ no đủ, làm cho nhũ tiêm mẩn cảm đứng thẳng.Làm cô lên cao trào một lần, , liền ngước lên, nhìn cả người cô nằm vô lực thở dốc, cái miệng nhỏ ny khẽ nhếch, đôi gò bồng cũng theo nhịp thở nhấp nhô, làm bản tính dâng trào, Hắn ôm cô xuống rống lên cầm đại nhục bổng dùng sức đi vào.

"Ư... Chậm... Chậm một chút..." Vệ Đình nhanh chóng tiến vào làm cô có chút không thích nghi được.

"Sh... Bảo bối, thả lỏng, em thả lỏng nào, không siết chặt lấy anh." Hắn bị cô kẹp chặt lấy vô cùng thoải mái, nhưng sợ cô đau, cố sức nén dục vọng muốn xỏ xuyên qua cô của bản thân, môi kề sát bên tai cô liếm láp, bàn tay to xoa lên mông cô ,nhẹ nhàng .

MÀ từng trận đút vào, họa huyệt Phương Thanh có cảm giác một loại đau đớn đến chết lặng. Nhưng dần dần sau đó cũng chỉ có chập choạng không có đau đớn như lúc đầu. Từng đợt khoái cảm hoa huyệt sinh ra. Cái loại cảm giác này khiến cho người ta dục tiên dục tử, chỉ cảm thấy bên trong ngưa ngứa khó nhịn, cần hắn đến ma sát.

"Ah... Ah... Đình ... Thật thoải mái... Ngưa ngứa, Anh , nhanh, ... Dùng sức... Dùng sức sáp !"

"Chết tiệt ,là em nói đấy" Thô rống một tiếng, hắn dùng lực động thắt lưng, ra sức cao thấp , động tác này có thể làm cho hắn đi vào chỗ sâu nhất, hưởng thụ cảm giác bị cô bao trụ, qua lại, đem hạ phúc(thân dưới) hai người đều biến thành một mảnh ẩm ướt.

Tay nhỏ bé của cô ôm lấy cổ hắn, mái tóc đen nhánh của hắn vì dao động mà tung bay tá lả, thân hình hai người cũng vì thế mà cọ vào nhau , nhũ hoa tuyết nộn cùng bộ ngực cứng rắn va chạm cao thấp nhấp nhô, nhũ hoa cứng rắn nở rộ qua lại quyến rũ tầm mắt của hắn. Bàn tay to kéo nhanh eo nhỏ, tang lực đạo xỏ xuyên qua cô bắt đầu tới tấp., bạc môi tiến đến hôn lên môi cô.

"Bảo bôi...... Thích không......".

Vê Đình hôn lên nhũ hoa, hắn hỏi mơ hồ.

"Thích...... A......"

"Sẽ còn thích hơn" Vệ Đình nâng cô lên để chân cô kẹp qua hông hắn, đem tuyết nộn nhũ hoa càng đưa vào trong miệng của hắn, càng động thân tăng thêm lực đạo, nhìn huyết nộn bối thịt phun ra nhiều lần, thị giác thấy hết kích thích càng châm thêm dục hỏa. Hắn càng đưa nhanh hơn, càng dùng sức, không ngừng giảo ra hoa dịch, hai người nơi riêng tư chặt chẽ giao triều xát nhập vào nhau, theo tần Suất kết hợp , truyền ra thanh âm .

"Ah! ! ! Ah! ! ! Đình ! !"

"Bảo bối -- ah ah! Ngươi họa huyệt thật chặt... Nóng quá... Kẹp chặt thật thoải mái... Ah " Vệ Đình tốc độ đút vào nhanh hơn.

"Gọi ông xã."

"Ông xã ......" Cô nghe lời khinh ngâm.

" Thanh Thanh của ta...... Em thực phóng túng......"

"Ah... Ah... ông xã... Hảo hảo làm em... thao bà xã!" Quá khích khoái cảm làm cho cô nhịn không được khóc lên,nói những điều mà cô chắc không bao giờ giám nghĩ lại.

"Ừm... Bảo bối,em là tiểu yêu tinh dẫm đang đi,... chuyên đi quyến rũ nam nhân sao,trả lời nhanh không tôi sẽ dừng đấy "Vệ Dình thả chậm tốc độ.

Cảm thấy hẳn thong thả, đang kịch liệt thở dốc, Phương Thanh mang theo giọng mũi mềm nói, "em chỉ đối với một mình anh"

"Nói hay lắm...bảo bối... Anh thật muốn đem dâm huyệt em... đâm nát?" Cô thật biết cách trả lời lấy lòng hắn, Hắn đẩy cự đại nhục bổng cách một tầng thịt hung hăng ma sát

"Ah Hóa huyệt là ... là cho anh đâm nát! ... Ah ah ah! ! Em không được... Đình... không chịu nổi!"Quá khích khoái cảm làm cho Phương Thanh nhịn không được khóc lên, thân thể rốt cuộc chống đỡ không được. hoa huyệt co rút nhanh, co rút, đem vật cực đại vẫn còn trong cơ thể vây chặt làm cho hắn càng thêm thư sướng.

"Nhanh...... Cũng sắp...... Chờ ta......"

Vệ Đình thở gấp, càng dùng sức đưa vài cái, khi nhất kích cuối cùng, thật sâu trong huyệt hoa tràn ngập mật sữa.

"A ──"

Phương Thanh nhịn không được khẽ kêu lên, vì khoái cảm mạnh mẽ thâm nhập cả người mà run rẩy, co rút lại hoa huyệt không ngừng hấp thu dịch nóng phun trào. Bạch dịch nóng rực lấp đầy tiểu huyện phấn nộn, bất lưu một tia khe hở, rốt cục, một trận điên cuồng co rúm sau, cô trước mắt trở nên tăm tối hôn mê bất tỉnh.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.