Trở về truyện

Ảo Tưởng Sinh Ra Từ Thực Tại - Chương 9.5

Ảo Tưởng Sinh Ra Từ Thực Tại

20 Chương 9.5

Quyền năng đôi khi không bằng vô năng - Jung Je Hee.

Chapter 9 Phần 5.

Ngày hôm sau.....

"Đi namek thôi anh, dậy đi.....nhanh..." Nhi kéo tung chăn ra.

Tuấn lờ đờ mở mắt rồi nói:"ờ........."

Một lúc sau.....cả hai đã đứng trên hành tinh namek.

"Đợi anh ở đây nhe! đừng đi đâu đó!" Tuấn dặn dò.

"Vâng!" nhi chưa nói xong thì tuấn đã bay đi.


Đáp xuống trước cửa cung điện hoàng tộc của vua namek, tuấn trong bộ đồ đồng phục của đội tuần tra thiên hà đã được đám tùy tùng mời vào trong.....

(Khi google bảo trả hộp kim tiêm,hắn đã nghĩ nát óc mới ra được một cách khá hay)

"#%%zzxcrzzxxx%ccxd&##%..." Kẻ ngồi trên một chiếc ghế to bằng ngọc được chạm khắc tinh xảo nói.

Đó là vua của người namek, quốc vương threekati.

Do trước đó được google truyền cho ngôn ngữ của người namek nên tuấn hiểu là quốc vương đang chào mình.

"Chào ngài! Thời gian trước nghe tin hành tinh HTC-NF4-1973 namek bị trộm,nên chúng tôi đã điều tra và đã bắt được tên đó, còn đây là thứ hắn đã trộm, chúng tôi xin gửi lại ngài!" Vừa nói tuấn vừa lấy ra một cái hộp, chính là hộp kim tiêm mà hắn đã ăn trộm.

Quốc vương bật dậy khỏi ghế và lao nhanh về chỗ tuấn đang đứng, miệng không thốt lên lời....

Cầm lấy cái hộp,quốc vương lắp bắp nói:"...Đa tạ.......đa tạ các người....đã tìm lại nó......thứ này chính là báu vật của hành tinh chúng tôi.....rất......hết sức cảm ơn mọi người trong Đội tuần tra,các người có yêu cầu gì xin cứ nói, nếu làm được thì chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để làm..."


"Yêu cầu à? ..vậy thì thỉnh thoảng ta đến đây chơi, được chứ?"

Quốc trả lời:"Tất nhiên là được rồi....,ngươi có thể đến bất kì lúc nào!"

"Tạm biệt,ta đi đây,hahaha...." Tuấn nói xong thì bay đi, cả quốc vương lẫn đám tùy tùng đều há mồm vì có thể bay thì cũng phải là Linh Đế trở lên.

"Đội tuần tra thiên hà quả nhiên không tầm thường...!" Quốc vương tán thưởng một câu rồi đem cái hộp đi cất.

"Nhiii..." Tuấn gọi to khi vừa nhìn thấy nhi đang hái hoa,vẻ mặt u buồn.

"Anh về rồi, anh vừa đi đâu lâu vậy? bỏ em ở đây một mình em sợ lắm!" Nhi giả bộ giận dỗi.

"Híhi dỗi à? thôi cười đi anh xin lỗi mà!" Tuấn vừa nói vừa thọc nách nhi rồi vô tình chạm phải ngực của nhi khi nàng đang dẫy dụa vì buồn cười.


Im lặng....cả nhi và tuấn đều không làm gì nữa, đơn giản là vì Nhi một cô gái mười tám tuổi còn trong trắng thuần khiết, Tuấn một chàng trai hai sáu tuổi,còn din và chưa bao giờ nắm tay ai chứ đừng nói là sờ phải ngực con gái, tất nhiên là không tránh được sự ngại ngùng rồi....

Tuấn lên tiếng trước xua đi khoảnh khắc im lặng này :"Dạo một vòng rồi chúng ta đi về nha?"

"Dạ!"

Cả hai cùng bay đi với tốc độ không thể chậm hơn, suốt dọc đường bay, chả ai nói với ai câu nào vì Tuấn chả có gì để nói,Nhi thì không dám nói, nhưng cả hai người đều có cảm nhận rõ ràng là đối phương thích mình không ít.

"Bay vèo vèo được một lúc lâu với cảnh vật như trong mơ vậy lung linh huyền ảo thật khiến con người ta xao xuyến,cả hai đều muốn rằng sẽ có một lúc nào đó họ sẽ quay lại nơi này......

***

Trong một không gian ở vũ trụ thứ sáu, một kẻ thương tích đầy mình đang cầm thanh kiếm rực lửa trốn chạy khỏi một đám đen xì chạy bằng bốn chân, chúng là loài Hắc Cẩu Phi. Còn kẻ cầm kiếm đang chạy bỗng dưng quay lại tung một đường kiếm khí và lảo đảo chạy tiếp.....

Một lúc sau hắn chạy đến gần một con tàu,trông giống như tàu vũ trụ, mở cửa hắn cố gắng bước vào, thương tích quá nặng làm hắn sắp chịu không nổi.....

Cuối cùng kẻ đó cũng khởi động được con tàu và kịp nhấn nút bay trước khi lâm vào hôn mê, tuy không rõ là đi đâu nhưng phải rời khỏi nơi này đã....

Con tàu đó đang tiến thẳng đến......hành tinh trái đất...

Hết chapter 9.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.