Trở về truyện

Ảo Tưởng Sinh Ra Từ Thực Tại - Chương 4.2

Ảo Tưởng Sinh Ra Từ Thực Tại

5 Chương 4.2

Khi vừa đến được nơi đó thì bầu tròi biến động dữ dội, hắn nhìn lên thì nhận ra có cái gì đó....là..là thiên thạch,giấc mơ đó là một điềm báo.

Vận dụng toàn bộ khí lực mà hắn đang có ra hai bàn tay hắn đã tạo được một quả cầu plasma cực nóng,thiên thạch đã đến gần,hắn vận hết sức để phóng xuất nó ra khỏi bàn tay cơ thể của hắn sắp chịu không nổi vì quá nóng, những người đứng xem không dám lại gần cũng vì nóng,cả bộ quần áo chịu nhiệt hắn đặt từ bên mĩ cũng bắt đầu xun lại.

chưởng chạm thiên thạch,cả hai vỡ tung và hắn cũng gục xuống ra đi...

Và rồi trở lại được với sự sống, dù khó tin nhưng hắn đã thực sự sống lại với một nguồn sức mạnh khủng khiếp trong cơ thể ...

Mở mắt..hắn ra khỏi dòng hồi tưởng trời đã mờ mờ sáng hắn mới nhìn rõ bức tượng chính là chân dung hắn, mỉm cười rồi hắn chạy xuống núi.

Với sức khỏe siêu phàm chỉ độ 30 phút hắn đã đứng trên đường chính,rồi hắn chạy tiếp, ngó vào nhà thằng bạn cười một cái và chạy được hơn ba cây thì hắn đã đứng trước cổng.

"hai năm rồi sao?...haizz...con về rồi đây!" rồi hắn bước vào, nhẩy qua cánh cổng đang khóa một cách nhẹ nhàng hắn thấy mẹ đang đun thứ gì đó dưới bếp.

Nhẹ nhàng tiến đến hắn bật công tắc đèn lên cho sáng, mẹ hắn nhìn ra rồi đứng bật dậy lao đến chỗ hắn rồi một lúc sau bà mới mở miệng được:"Tuấn!..."


"Con đây...!" hắn đáp nhẹ nhàng.

Sau đó hắn kể lại những chuyện đã xảy ra lại cho mẹ hắn nghe và trời đã sáng hẳn tất cả đã thức giấc ai cũng có một biểu cảm như mẹ hắn,nhưng rồi thật bất ngờ, một cô gái đi xuống rồi ánh mắt của nàng và hắn chạm nhau...

Trong mắt nàng là sự xúc động,thương nhớ còn ánh mắt hắn là sự lạnh lẽo vô cảm. Cũng phải thôi, để bước lên vị trí Siêu cấp cao thủ hắn đã đánh đổi cảm xúc để đổi lấy sự quyết tâm cho mình cho mình, cuộc sống khắc nghiệt đã làm cho hắn không tin ai ngoài bản thân...

Thấy không khí trầm lặng mẹ của tuấn lên tiếng:"Nó là Nhi..con nuôi của mẹ,giờ là em gái mày đấy tuấn!"

"Em chào anh!" nhi nhìn vào tuấn.

"hùhù...em tên gì?..." Với bản chất là "Trai zin hám gái" tuấn nhanh chóng quên mất vẻ lạnh lùng của mình và nhăn nhăn nhở nhở như con khỉ hỏi nhi,đứa em gái hắn mong chờ.

Đã từ lâu hắn luôn mong có một đứa em gái để che chở bảo vệ, giờ thì tốt rồi, con bé xinh thật đấy...

Sau đó gia đình làm bữa cơm đãi tuấn trở về, nhìn nhi nấu ăn khéo léo tuấn thầm khen nhi đảm quá còn xinh như thiên thần nữa.


Sau bữa cơm tuấn và nhi đi dạo trên con đường đầy nắng....

Rồi bất chợt hắn hỏi nhi:"em có người yêu chưa?..."

"Chưa anh ạ!..." nhi đáp.

"Thế em từng thích ai chưa?..." tuấn hỏi tiếp.

"Có một người rồi anh...!" Tim nàng đập mạnh dần.

Quay sang nhìn nhi rồi hỏi:"Ai thế??.."

Nhi chạy về rồi nói vọng lại:"Em Không Biết..."


sao nàng nói được chứ,cái kẻ trong tim nàng đang vừa hỏi nàng câu đó...

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.