Trở về truyện

Ảo Tưởng Sinh Ra Từ Thực Tại - Chương 2: Gặp Thần

Ảo Tưởng Sinh Ra Từ Thực Tại

2 Chương 2: Gặp thần

"Xin chào!..." Người vừa bay đến mỉm cười chào cô bé.

Cô bé thấy người trước mặt lạ hoắc và ăn mặc kì dị nhưng vẫn đáp "chú là ai? sao chào cháu?..."

Người kia đáp "chỗ này khá đông người không tiện nói chuyện, để ta đưa ngươi đến nơi yên tĩnh ..."

Nói xong người lạ mặt kia bế cô lên tay và bay đến một ngọn đồi yên tĩnh để...trò chuyện, bỏ lại những ánh mắt ngạc nhiên phía dưới.

"chắc ngươi đang thắc mắc ta là ai đúng không?...Hàhà...ta là Wish, ngươi có tư chất rất tuyệt để có thể thay ta hoặc đơn giản là hỗ trợ một người bảo vệ hình tinh nhỏ bé này, thế nào? có muốn bái ta làm sư phụ không?..." Người bí ẩn kia lên tiếng trước.

Cô bé ngây ngô vẫn chưa hết bất ngờ và kinh ngạc khi cái người tự xưng là Wish kia vừa cho cô bay như chim trên trời, sau một hồi thì cô cũng nói ra được một câu "Chú vừa đưa tôi...bay đấy hả?..."

"Đúng! có vấn đề gì không?..." Wish đáp lại.

"............" Cô bé kia nghĩ đến việc một mình anh Tuấn Kamê phá tan được khối thiên thạch khổng lồ rồi đến một kẻ bí ẩn mang mình bay như chim, toàn là chuyện không tưởng.


Nghĩ mình đang mơ cô véo một cái thật mạnhvào tay mình rồi rên lên vì đau, cô nghĩ thầm "Đau vãi! là thật sao?..."

Rồi Wish đứng trên không cách mặt đất nửa mét, cô bé lại trố mắt "Bay!!!...là thật..."

"Có muốn nhận ta làm sư phụ không? ta sẽ dạy cho ngươi những gì ta biết ..." Wish hỏi cô bé.

"Vậy cháu đồng ý nhưng trước đó cháu còn việc cần làm xong đã, mà xưng hô với chú thế nào đây nhỉ?..."

Wish cười mỉm nói "Tốt! cứ gọi Ngài xưng con đi vì ta nhiều tuổi hơn"

Nhi tò mò hỏi "Vậy ngài bao nhiêu tuổi.."

Wish xoa cằm trả lời "Ừm! ..chắc khoảng 100 nghìn năm...ta cũng không nhớ rõ!"

"Hế!!!..." Cô bé trợn mắt ngạc nhiên.


"Thôi.! mà chuyện con cần làm là gì vậy? có cần ta giúp không? kể ta nghe đi" Wish hỏi.

"Chỉ là đến nhà của một người thôi...Nhưng sư phụ!...người biết anh tuấn không? Tuấn Kamê ấy?" Mặt cô bé buồn thiu.

"Có biết!..." Wish đáp.

Cô bé nói tiếp "anh ấy chết rồi! lời anh ấy hứa với con khi xưa còn chưa làm mà ảnh...đi rồi!..." Cô bé ôm mặt sụt sịt khóc.

Wish thấy đứa đệ tử của mình buồn mà thương rồi ngài nói ra điều ấy.

"Con..." Wish nói nhẹ nhàng.

"Dạ!..." cô bé vẫn sụt sịt không thôi.


"Nếu ta hồi sinh cho cái tên Tuấn Kamê hay Tuấn cơm khê gì đó...thì con có học chăm chỉ những gì ta dạy không?..." Wish hỏi.

"Người nói thật không? sư phụ!!!...người có thể hồi sinh cho anh ấy sao? nếu được bảo gì con cũng làm!!!..." Cô bé mừng rỡ chảy nước mắt ôm chầm lấy wish nhưng cô bé xinh xắn cao hơn 1m60 cũng chỉ đứng đến ngực wish đủ thấy ông wish này cao vãi nhái.

Wish nhìn đứa đệ tử của mình rồi nói "Ta là thần dương nhiên lời nói là thật rồi"

"sư phụ! người là thần sao?...thế người là thần gì vậy?" cô bé với ánh mắt hạnh phúc hỏi sư phụ mình.

"Trước tiên con cần biết vũ trụ này có một dạng năng lượng đặc biệt gọi là linh lực, linh lực có 3 loại cơ bản, linh lực thông thường, linh lực thiên địa và linh lực thăng hoa...

Linh lực thăng hoa là loại hiếm gặp nhất và kẻ nào may mắn gặp được thì tu luyện tăng với tốc độ cực nhanh vượt xa các loại linh lực khác, tuy nhiên nó cũng không có nhiều và cực kì khó tìm, trái đất này thuộc dạng tồn tại của linh lực thiên địa và cũng khá đậm đặc, ai cũng có thể hấp thụ linh lực để tu luyện, về cấp bậc tu luyện của linh lực thì chia thành 15 cấp là:

-Vô thường-Siêu nhân-Linh sĩ-Linh úy-Linh tá-Linh tướng-Linh trưởng-Linh vương-Linh đế-Linh tiên-Chúa tể-Thần-Tối thượng-Đấng cai quản-Đấng sáng tạo.

Vô thường chính là những thứ không biết tu luyện linh hồn, thời gian tồn tại ngắn.

Ngoài ra kèm theo các cấp tu luyện thì lại có những cảnh giới đối với việc tu luyện bắt đầu từ:

-Thụ linh-Nhập thể-Phóng xuất-Kết tinh-Hữu hình-Bành trướng-Hữu ý-Phi thiên-Sinh tiên-Bất bại-Hóa thần-Tái tạo-Hoàn mĩ.

Riêng đấng sáng tạo không có cảnh giới, nhưng ngài tồn tại...Vĩnh Hằng!"

"Ta chỉ là một vị thần cai quản vũ trụ thứ 6 và kiêm chức cai quản các vị thần khác..." Wish nói tiếp.


"..........."

***

Từ đó cô bé ấy chăm chỉ tập luyện cả việc học cũng bỏ vì không có thời gian để tập luyện, việc tập luyện đã làm cho cô bé ngày nào có thân mảnh mai trở thành bốc lửa, đến nỗi mà không giấy bútnào có thể tả được.

Thấm thoát đã qua hai năm...

Hết chapter 2.

*******

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.