Trở về truyện

Việt Tinh Kỳ Truyện - Chương 13: NEXT Đi Mấy Thằng Chắn Gió”

Việt Tinh Kỳ Truyện

13 Chương 13: NEXT đi mấy thằng chắn gió”

Đường đến khu ở của học sinh tư chất cao phẩm và thượng phẩm ở khá xa khu Bão ở, phải đi vòng qua 3 ngọn núi là ” khu học sinh nghèo vượt khó của hắn” sau đó gặp một con sông lớn,nhưng vẫn nhỏ hơn dòng Huyết Hà quê hắn, băng qua cầu là một chiếc cầu bê tông rất lớn, quy mô còn lớn hơn cầu sài gòn rất nhiều là đang khác, bên kia cầu chính là khu dành cho học sinh có tư chất trung phẩm và cạn cao phẩm, khi hắn đi vào đây mặc dù không có ai ngăn cản nhưng cũng có vài người nhìn hắn với ánh mắt khinh thường, tại đây học sinh mới vào, tệ nhất cũng có linh mỏng vờn quanh, hắn một tý còn không có, lấy gì cho người khác thấy, nhưng hắn cũng mặt kệ, coi như mấy cái cây ven đường thôi, coi nhưu mấy con gà, mấy còn chó nhà hàng xóm vậy, hắn không chọc ai thì thôi, nhưng đùng ai chọc tới hắn à nha, nếu mạnh hơn hắn thì chạy, thân côi thế cút được cái lượi thế là không vướng bận gì, cùng lắm là nghỉ học.

Hắn băng qua khi hoc sinh trung phẩm tư chất, sau đó đến một vùng ven bờ hồ, ven hồ đối diện là dãy nhà cách nhau đều đặn, linh khí lượn lờn trên mặc hồ, chim hót ríu rít, không khí trong lành, mắt lạnh linh khí làm hắn tưởng nhưu lạc vào cõi thần tiên, hắn định bước vào để tìm băng và Diễm thì có một bóng người đột ngột xuất hiện trước mặt hắn, hán còn không biết người này đến bằng cách nào, nhưng có thể rõ ràng một điều, người này tuvi cao khó lường, và đương nhiên hắn không phải đối thủ của người đàn ông này, hắn phải nhanh chóng cất lời giải thích trước:

-“Cháu đến đây tìm bạn ạ”. Bão nắm quyền hướng người nam tử nói.

-“Đây không phải là nơi học sinh nơi khác có thể tùy tiện vào, phải có thẻ học sinh đặc biệt mới được phép tự do lưu hành qua đây, đây lần đầu cũng như lần cuối nhắc ngươi, còn lần sau thì khong biết chuyện gì xảy ra đâu, Tìm ai??” Người đàn ông cất giọng khàn khàn hỏi.

Bão nhan hchonhs trả lơi giọng kính cẩn:

-“Cháu tìm Băng ạ, cô gái có băng thuộc tình cao phẩm đó ạ.”

Bão nói xong thì người đàn ông lóe lên biến mất chỉ nghe vọng lại trong không gian giọng nói của ông ta,

-“đợi ở đó”

15 phút sau, 22 bóng giáng thướt tha yêu kiều duyên dáng bước đến trước mặt hắn,Diễm thì rõ vui vẻ vì Bão đến thăm, còn Băng thì vẻ mặt xấu hổ, e thẹn nấp sau vai Diễm, Bão sững người, trước giwof Bão chwua thấy Băng dễ thương như vậy bao giờ a, bắt gặp ánh mắt thất thần cảu Bão, Diễm không biết chuyện gì nhưng không thể để không khí nhưu vậy mãi được, nàng nắm tay Băng và Bão môi người một bên đi dạo quanh hồ, chọn một cái bàn đá ngồi xuống cùng nhau ngắm cảnh,

Sau gần nửa ngày nói chuyện, Băng cuối cùng đã bớt ngại ngưng với bảo, nói chuyện cởi mở hơn nhưng vẫn cúi đầu khi ánh mắt Bão nhìn qua phía nàng, Bão chỉ mỉm cười, không ngờ da mặt nàng lại mỏng vậy a, hôm nay nói chuyện chủ yếu là được nghe Diễm kể về công việc hằng ngày, hoàn cảnh tu luyện cùng với cuộc sống xa hoa kahcs hẳn với cuộc sông trên tàu của nàng trước đây, Bão cũng được biết 2 nàng đã là thể phàm tầng 4 sơ kỳ rồi, đây mới chỉ là một tháng mà tốc độ tu luyện của hai nàng thật quá nghịch thiên đi,Bão chỉ biết câm nín không biết nói gì, trình độ tụ linh cùng sử dụng linh lwucj, hai nàng rành hơn hắn rất nhiều

Diễm và băng thi nhau biểu diễn cho Bão xem những gì đã học được, nhưng bảo cảm thấy trong ánh mắt rụt rè của băng còn ẩn chứa một phần chờ đợi nơi hắn mỗi lần nàng biểu diễn một lần tại nghệ của mình, đây là sự chờ đợi sự nhận xét, đánh giá, cũng là chờ đợi sự quan tâm của Bão đối với nàng,

Còn Bão thì chả biết gì, chỉ cười cười, tấm tắc khen đều cả hai nàng, ánh mắt Băng cảm thấy chút khó chịu nhưng nhanh chóng biến mất, nàng vẫn còn xáu hổ lắm.

Hồn hôn buông xuống, Bão từ giã hai nàng để trở về, Diễm nhưu không muốn rời Bão, kéo kéo tay áo hắn làm nũng:

-“Ơ lại mai tý nửa đi, chơi với ta chút nửa, cả ngày gặp mấy lão già chán lắm” mặc dù nàng biết cũng đến giờ nàng về thực hành tụ linh mỗi đêm rồi, còn về phần Băng, nàng không có can đảm để hành đông như Diễm vậy, nàng chỉ dặn Bão chú ý sức khỏe, chú ý đừng gây sự người khác, nhớ ngủ sớm, bla bla…..

Bão biết lại phải kết thúc cuộc dặn dò giữu mẹ và con giữa hắn và Băng rồi:

-“Sunsil thơm qua”

Bão chỉ nói một câu, nhưng đối với Băng như sét đánh ngang tai, nàng giật mình lùi lại thêm vài bước mặc dù trước đó nàng đã cách xa Bão hơn 2 mét rồi, nàng cúi gằm mặt, hai tây bấu vào gấu áo đến trắng bệch,mặt đỏ rần rần hi nhớ lại tình cảnh hôm trước, chỉ biết lầm bẩm:

-“Cậu c….,Bão xấu tính”

Sau đó xoay người kéo Diễm rời đi, không thèm để ý tới hắn nửa, Bão cũng xoay người đi về phía “khu học sinh nghèo vượt khó” của hắn.

Băng không thèm nhìn hắn nữa, nhưng có một đôi mắt đang theo dõi hắn từ bên bờ sông khi hắn trở về, rồi đột nhiên biến mất trong bóng đêm.

Trở về con đường lúc sang hắn đi, lần này rành đường rồi nên hắn đi khá là nhanh,chỉ mất hơn một tiếng là về tới nhà rồi, về với căn nhà này, so với mấy căn bên bờ hồ thật không đáng nhắc tới, chuồng heo còn không bằng,sửa soạn cơ thể một chút, Bão lại tiếp tục ngồi xếp bằng, tiếp tục tu luyện, không thể để 2 nhỏ kìa vượt mặt hắn xa quá được, lỡ mạnh hơn hắn nhiều quá, hắn cũng cảm thấy nhục a.

Một vòng xoáy nhỏ được hắn tạo ra trên đỉnh đầu, linh khí nhẹ nhàng cuốn vào cơ thể qua mi tâm, nhân trung của hắn, cảm giác lâng lâng đưa hắn chìm vào trạng thái mông lung, Lúc mở mắt đã là hai ngày sau, hom nay là thứ 3 rồi, lại bỏ lỡ một buổi học của cô giáo, đi học thôi.

Hôm nay lớp học đông hơn mọi ngày rất nhiều,vì lớp đã tụ linh thành thạo, tạo skill cũng khá, nên hôm nay là buổi tập luyện đầu tiên với lớp khác, các học sinh sẽ tự bắt cặp với nhau để thực hành thực chiến, nhưng mang tính chất học hỏi nhiều hơn, đầu tiên sẽ thì các bạn cùng hệ cùng nhau trao đổi chiêu thức để hoàn thiện bản thân hơn, sau đó bắt cặp với một bạn khác, tiến hành đấu 2vs2 để kiểm nghiệm thực chiến và rút kinh nghiệm chiến đấu khác hệ.Vì khi thực nghiệm khác hệ không thể tiến hành solo, các sẽ có cặp hệ khắc nhua, thì chiến đấu sẽ mất tính công bằng, và còn để tăng cường tính ăn ý, đoàn kết lẫn nhau giữa các học sinh, nên chế độ 2vs 2 ra đời.

Bắt đầu là tự bắt cặp cùng hệ để giao lưu kinh nghiệp sử dụng linh lực, Nói tới học hỏi, mọi người rất nhanh bắt cặp được với nhau,, còn về phần hắn, ai mà thèm đi bắt cặp với một tên vô dụng chứ, vũ khí thì làm không ra, lửa thì nhem nhẻm tý xíu, nhưng không phải một mình hắn không có bạn a, một tên đứng xa xa nhìn thấy hăn không có cặp, tên kia lững thững bước lại vẻ mặt tươi cười chào nói:

-“Hey zô, tui kim hệ, ông cũng kim hệ dúng hông, học hỏi chút nhé “ vừa nói vừa cười cười đưa ra hàm răng trắng sáng “ô mô”, đưa tay tới hướng bắt tay,Thật ra Bão cũng không cần ai để học hỏi, bởi vì tư chất bản thân không giống người ta, càng không nói mấy đứa tân học sinh này có thể chỉ điểm cho hắn, nhưng mà cảm thấy tên này cũng có chất chất phát, thật thà nên thôi, có người nói chuyện cũng đỡ hơn.

-“ô kê con dê, tui tên Bão “ dầu ăn Tường An nhé, kkkkk

-“tà biết tên ông trước rồi, tui Tiến, ông tuvi tầng mấy rồi, tui tầng 1 đỉnh phong rồi, ghê chưa”

Bão chỉ biết câm nín, tầng 1 cũng khoe, cơ mà hắn nhớ lại, đâu phải ai cũng nghịch thiên như bọn cao phẩm tư chất đâu chứ,hắn tắc lưỡi,

-“à ừ, tui mới lên tầng 2 thể phàm ngày hôm qua, ahihi,”

Bão cũng không muốn nói thiếu chút nữa hăn lên tầng ba, lại làm cho Tiến hụt hẫng,bắt đầu Tiến biểu diễn ra thuật tạo vũ khí của mình là một thanh kiếm màu vàng nhạt, mặc dù có chút méo mó, nhưng vẫn có thể tấn công được a,nhưng thanh kiếm này hơi nhỏ à nha, chắc kích thước khống chế là tại tu vi,Bão thầm nghĩ,đến lúc hắn tại ra thanh kiếm của mình, thiết nghĩ chắc Tiến sẽ thất vọng lắm, nhưng hắn đâu quan tâm, thích thì tới thôi,

Đến khi thấy được cánh bay to lớn bằng kim loại đen, lớp vỏ nứt nẻ sâu cực kỳ xấu xí, Tiến không những không thất vọng, mà ánh mắt ánh lên một vẽ cuồng nhiệt, ánh mắt chớp “chinh chong “ đầy vẻ hâm mộ,ánh mắt chớp chớp:

-“Đùuuuuuu, ngầu vê lờooooooo, cchir …, chỉ tau, mau mau” sau đó không đợi Bão chỉ đãn, hắn đã tự huyễn hóa ra cánh tay như bảo, nhưng rất tiếc, hăn chỉ tạo ra một chiếc bao tay bằng kim loại, lại cứng rắn, không thể cử động được, đâu phải ai cũng có cái thất bại có một không hai như Bão chứ, thành công mới khó, còn thất bại thì dễ lắm a, nhưng cái thất bại của Bão không ai bắt chước được,

Viwwcj này đơn giản là 2 thằng không ai giúp ai được cái gì, nhưng cánh tay đặc biệt của hắn không chỉ thu hút ánh nhìn của mình Tiến,mà phía xa còn có 2 tên cao to tư chất trung phẩm đang tiến tới, vì đây lớp học giao lưu nên cũng có trung phẩm tư chất tại chỗ này chỉ điểm cho các bạn tu vi thấp hơn một phần,hai tên này tới gần, Bão biết 2 thằng này a, là hai thằng đàn em của Lãnh Bội, hắn định đẩy Tiến đi chỗ khác để khỏi liên lụy, vì biết chắc hai tên này tới không có ý tốt gì,

-aa, bạn Bão "tư chất mét sáu" đây nè, tưởng ai xa lạ, cần anh chỉ điểm cho chút hông”

Tiến hớn hở định lên tiếng nhờ vả, nhưng đã bị Bão cắt lời:

-“NEXT đi mấy thằng chắn gió”

-“a đù, thằng này láo, để tý nữa mày còn láo được không” sau đó mỉm cười nham hiểm rời đi,

Bão nhận ra hai tên này đều là thổ hệ thuộc tính, màu nâu nhạt linh vận lượn lờ, chắc đã tầm thể phàm tầng 3 hay 4 gì rồi,nhưng đã chọc tới hắn thì hắn không nhịn được, cùng lắm bị đập một trận.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.