Trở về truyện

Vắng Chồng - Chương 13

Vắng Chồng

13 Chương 13

Sáng nay Phong dậy khá trễ, đầu óc vẫn còn bị chầu rượu bia tối hôm qua hành hạ. Nằm trên dài trên giường, Phong lẩm bẩm:

– Chỉ tội nghiệp vợ mình…

Nghĩ vợ mình chắc giờ này đang ở dưới nhà chuẩn bị sẵn bữa sáng rồi, Phong lót tót đánh răng, rửa mặt rồi hồ hởi xuống nhà dưới. Phòng khách, phòng ăn vắng vẻ, yên ắng khiến Phong ngỡ ngàng. Phong phì cười :

– Quên mất ! Hôm nay thứ 2…

Rồi Phong chợt thấy mảnh giấy nhỏ để trên bàn ăn cùng bát phở nguội lạnh tự khi nào

– “Em đưa con đi học rồi lên công ty luôn, em có mua cho anh bát phở sáng, nước lèo em để trong nồi bắc sẵn trên bếp rồi. Anh hâm lại mà ăn cho nóng. Nếu tranh thủ được thời gian thì trưa em về anh nhé.”

Phong thở dài




Cùng thời gian đó, ở nhà vợ chồng Tuấn – Thu:

– Anh Tuấn nhà em dạo gần đây khác lắm, em cảm thấy như thế. Không biết là do công việc hay gì nữa. Em lo quá chị Hương àh – Giọng Thu như nghẹn lại

Ở đầu dây bên kia, Hương – chị gái của Thu nhẹ nhàng trấn an đứa em

– Chắc là do công việc đấy em ạh, sao em không thử hỏi thẳng thắn Tuấn xem sao, lựa thời điểm thích hợp em nhé, đừng đoán già đoán non, không tốt đâu em.

– Nhưng em linh cảm là đúng mà, chị cũng biết linh cảm của em có bao giờ sai đâu. Em nhất định phải tìm hiểu cho ra mới được – Thu gạt nước mắt, nói bằng giọng bướng bỉnh

– Em gái của chị ơi, dù gì cũng phải bình tĩnh chứ em, biết là bản năng của chúng mình thường là đúng nhưng ghen tuông lúc chưa có chứng cứ gì trong tay thì chỉ tổ hại mình, hại gia đình thôi. Bây giờ em cứ thẳng thắn hỏi Tuấn đi đã.

– Dạ… Em sẽ nghe lời chị – Thu kiềm lòng

Thu là nhân viên kinh doanh bất động sản, từ ngày lấy chồng và có đứa con gái, được sự đồng ý của chồng, Thu ở nhà nội trợ để được toàn tâm toàn ý chăm sóc chồng con. Có thể nói cuộc sống của gia đình cứ êm đềm hạnh phúc trôi qua như thế cho đến tận bây giờ, khi lần đầu tiên Thu nghi ngờ chồng ngoại tình. Nửa tháng nay Thu thấy chồng lạnh nhạt rất nhiều, bữa cơm thì như người mất hồn, trở nên ít nói hẳn đi. Đã vậy dạo này còn bày đặt nhậu nhẹt khuya nữa chứ, quan hệ vợ chồng cũng vì thế mà gượng gạo, bình thường 1 tuần vợ chồng ít nhất cũng chăn gối 2 lần, thế mà hơn 2 tuần nay chỉ mới quan hệ có 1 lần duy nhất, quan hệ mà chồng cứ đờ người ra xong rồi than mệt, ngủ khò, chẳng thèm ôm ấp vợ như mọi khi. Ban đầu Thu cứ nghĩ chắc do chồng làm việc nhiều quá nên cũng nguôi ngoai, nhưng linh cảm của Thu mách bảo có điều gì đó chẳng lành…


Sáng nay, như thường lệ, sau khi chồng đi làm, con gái thì đến trường thì Thu tất bật lo việc nhà cửa, quét dọn, giặt giũ. Đến gần trưa, cô sửa soạn đi đón đứa con gái tan học, tiện sẵn ra siêu thị cách nhà mấy cây số để mua đồ ăn và một số thứ linh tinh luôn, để cho tiện, sau khi đón con xong, cô chạy về nhà cho đứa con gái vào nghỉ ngơi rồi cô mới quay xe đi siêu thị. Đang bon bon trên đường thì Thu chợt thấy dáng một người đàn ông trông quen thuộc đến đỗi lạ thường vừa rẽ vào 1 con hẻm nhỏ, chiếc xe ấy, cái áo ấy, đích thị là anh Tuấn chồng cô rồi, nhưng giờ này chồng mình không ở cơ quan mà đi đâu ẩy nhỉ ? Thu tức tốc vụt ga đuổi theo. Sau vài lần rẽ, Thu thấy chồng mình dừng lại trước 1 căn nhà nép mình kín đáo trong hẻm, mà tấm bảng hiệu để trước cửa làm cô choáng váng: “Nhà nghỉ Yến Thi”

– Chuyện gì thế này ? Sao lại như thế được ? – Người Thu như run lên bần bật, trong đầu cô lúc này chẳng nghĩ được gì mạch lạc ngoài những câu hỏi dồn dập cứ muốn xé nát ruột gan cô

Mất khoảng dăm ba phút gì đó, nhưng đối với Thu như lâu lắm, cô mới định thần lại được. Nhanh chóng như hổ rình mồi, cô chạy xe nép vào một góc, đứng lặng lẽ quan sát và kiên nhẫn chờ đợi… 10’, 15’ trôi qua, cái nắng hừng hực dường như vẫn không làm Thu suy suyễn, mồ hôi nhễ nhại, mắt vẫn chú ý theo dõi xung quanh. Kia rồi ! Một người phụ nữ dáng cao ráo với gợn tóc uốn rất đẹp chạy ngang qua Thu và dừng cái xịch trước cửa nhà nghỉ, vì ở khoảng cách tương đối xa cộng với ánh nắng gắt nên Thu không thể nhìn thấy rõ mặt, chỉ biết là ả ta chắc là nhân viên công sở nào đó dựa theo bộ đồ trắng tinh tươm mặc trên người. Trong chừng 1/1000 giây, Thu quyết định táo bạo, cô chạy sang gửi xe ở 1 khu chung cư gần đó rồi đi bộ vào nhà nghỉ. Vừa bước vào đến cửa, nhân viên tiếp tân niềm nở với Thu

– Dạ, em chào chị, chị đến đợi bạn phải không ?

– …Àh…ừh… – Thu tần ngần – Cô liếc mắt sang cửa thang máy ngay cạnh quầy, thang máy đang đứng ở tầng số 3

– Dạ, em gửi chị chìa khóa phòng 402 chị nhé, chị vào thang máy lên tầng 4 rồi rẽ phải – Nhân viên tiếp tân nói

– Em ơi, cho chị lên cao thế ? Chẳng là chị hay đi với bạn ở tầng 3, tầng 3 còn phòng nào trống không em ? – Thu nhanh trí


– Dạ, tầng 3 hả chị ? Trên đó là phòng lớn chị nhé. Đây ! Em mời chị lên phòng 302 vậy.

Cầm chìa khóa bước vào thang máy, Thu run lên bần bật, phần vì máu ghen nổi hừng hực, phần vì hồi hộp, lo sợ. Ông bà ta thường có câu: “Giận quá mất khôn” nhưng dường như trong tình huống này, Thu ý thức rất rõ việc mình đang làm. Thang máy đến lâu 3, vừa bước ra, Thu giật mình khi cánh cửa phòng 301 bật mở, kèm tiếng cười nói vui vẻ. Một cặp tình nhân trẻ đi sượt qua Thu, lúc này vẫn còn chết lặng. Lấy lại bình tĩnh, Thu quan sát xung quanh, tầng khách sạn chỉ có 3 phòng, phòng 301 vừa trả xong, Thu ở 302, vậy thì chỉ còn phòng 303 còn lại thôi… Khẽ ghé tai sát cửa phòng 303, Thu nghe giọng nói ồ ồ bên trong, giọng đàn ông, nghe giống giọng Tuấn chồng cô lắm, vậy bây giờ làm gì nữa đây ? – Thu phát cuồng. Cứ đứng nghe trộm như vầy, nhân viên nhà nghỉ lên bắt gặp thì phiền, cô không còn cách nào khác là phải vào phòng của mình, hy vọng cái vách ngăn không quá dày để cô có thể nghe được âm thanh bên cạnh. Nhanh chóng khóa trái cửa phòng lại, Thu lấy cái cốc đặt trên bàn cạnh giường ngủ rồi đặt lên tường, áp sát tai vào đáy cốc nghe ngóng. Sau một hồi tập trung, tưởng tượng ra đủ thứ âm thanh, Thu mới thực sự nghe được một vài âm thanh rệu rạo: dường như là tiếng chụt choẹt nhè nhẹ lẫn với tiếng cọ xát của vật gì đó với nhau tạo nên tiếng sột soạt đều đều….

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.