Trở về truyện

Vạn Giới Tầm Hoan - Chương 77: Quyết Đấu Thành Cung

Vạn Giới Tầm Hoan

78 Chương 77: Quyết đấu Thành Cung

Lã Nhược Mai gật đầu , Đẩu Phương Thụy nhất quyết đòi đi theo Chu Ân nàng nếu như không đi theo Chu Ân chắc chắn phụ thân nàng sẽ bắt nàng trở về , Chu Ân từng cho nàng một viên tam sắc tiên thiên quả , đạo vị của nó khiến nàng mê thích .

Chu Ân rời khỏi Khống Thú Môn trở về Vạn Thú thành .

Vù vù vù .

Kịch....

Chu Ân nét mặt âm trầm nói :

" Ra đi không cần trốn tránh "

Kịch kịch kịch kịch kịch

8 người bay đến bao bọc lấy nhóm người Chu Ân trên thân khí tức toàn bộ là nhị bộ võ giả yếu nhất cũng Thiên cương cảnh .


Keng ....

Chu Ân cầm Phong Lôi nhận trong tay , Đẩu Phương Thụy nhỏ nhắn lôi ra một cặp thanh đại chùy nắm trong tay , Lã Nhược Mai cũng xách ra binh khi phòng ngừa , Chu Ân nói :

" Các ngươi là ai vì sao đi theo Chu Mỗ "

" Khặc khặc tiểu tử ngươi đắc tội với người nào chính ngươi không biết hay sao "

Chu Ân trầm mặt nói :

" Đúng là âm hồn bất tán ra đi "

Kịch.... Một tên nam tử tầm 30t ngọc thụ lâm phong trên người mặc nội môn đệ tử Khống Thú Môn phục sức hắn nét mặt âm hiểm nhìn Chu Ân cười cười nói :

" Chu Ân ngươi trốn ở Khống Thú Môn ta có thể không làm gì được ngươi nhưng ra khỏi Khống Thú Môn không ai dám bảo đảm tính mạng của ngươi , kẻ nào dám đắc tội với ta Thành Cung đều phải trả giá bằng mạng sống "


Chu Ân nhìn hắn nói :

" Ngươi ngu xuẩn tự cho là đúng , ngươi cho mình có thành gia làm chỗ dựa Chu mỗ không dám giết ngươi "

Thành Khôn ngửa mặt lên trời cười :

" Ha ha ha một tên ngoại môn đệ tử tụ linh cảnh cũng dám nói giết được ta "

Vù .... Phong Lôi trảm , Vạn thế tận diệt .

Chu Ân phóng người lao tới hét lớn Phong Lôi nhận trong tay trảm xuống phong lôi tao thành một hình cung bay thẳng đến Thành Cung .

Bành .....


Phốc....

Phong lôi nhận xuyên cổ một tên thiên cương cảnh võ giả Chu Ân dương đông kích tay trảm về phía Thành Cung đồng thời nắm lấy Phong Lôi nhận bất chợt ném mạnh , Phong Lôi nhận như một tia chớp bất ngờ xuyên qua cổ tên thiên cương cảnh võ giả , hắn ôm lấy cổ hức hức vài hơi ngã lăng cuống đất tắt thở .

Chu Ân lao người đến chụp lấy phong lôi nhận chuyển hướng một tên khác chém .

Keng rắc .....

Chu Ân dùng 6 thành đạo lực chém về phía tên võ giả hắn đưa đại đao lên đỡ , Phong Lôi nhận sắc bén vô cùng chém đứt đại đao làm hai đoạn , chẽ dọc xuống nữa cái đầu hắn kéo tới bờ vai .

Trong chớp mắt Chu Ân giải quyết hai tên thiên cương cảnh võ giả , Thành Cung giận dữ phóng người lao tới , trong tay hắn cây quạt đâm ra những lưỡi dao sắc bén chém về phía Chu Ân .

" Phong chi dực phiến "

" Phong Lôi trảm , Tận diệt thiên sinh "

Ầm......

Hai luồn kình lực đụng vào nhau nổ ầm một tiếng Chu Ân cùng Thành Cung dư chấn lui ngược về sau 3m .

Thành Cung nét mặt âm trầm hắn vận dụng 7 thành công lực vào một đòn khi nãy mà không thể trảm sát Chu Ân , Thành Cung nói :

" Tiểu tử này ta sẽ đích thân giết hắn các ngươi kiềm chế hai nàng "


" Vâng "

" Hừ , Thành Cung ngươi dám coi thường bổn cô nương , ngươi xem bổn cô nương là ăn chay lớn lên hay sao "

Đẩu Phương Thụy giận dữ hai tay nàng cầm lấy song đại chụy lao vào 6 tên võ giả hét lớn :

" Chấn thiên chùy , Liệt thiên tam thức "

Vù vù vù vù

Bành bành bành bành

6 tên võ giả trong đó 2 tên không kịp tránh né bị nàng đại chủy đập trúng thịt nát xương tan chỉ còn lại một vũng máu , Thành Cung bật thốt :

" Đẩu Phương Thụy ngươi bước vào Âm Dương cảnh trung kỳ , Đẩu Phương Thụy chuyện hôm nay là ân oán giữa ta và Chu Ân nếu ngươi dám nhúng ta thì đừng trách thành gia cùng đẩu gia khai chiến "
Nàng hừ một tiếng nói :

" Hừ , Thành Cung gia gia ngươi chỉ là nhị trưởng lão của Thành gia , từ thứ chi được Tộc trưởng đời trước Thành gia cân nhắc lên làm chủ chi trong một , ngươi nghĩ mình có thể đại diện Thành gia , Chu Ân là người của bản tiểu thư , hôm nay ngươi không động vào hắn được "

Nàng phong thái bá đạo đến Chu Ân cũng cảm thấy bất ngờ , Đẩu Phương Thụy là chân truyền đệ tử Khống Thú Môn , rất ít người biết được thân phận nàng , nàng hay ở ngoại môn chơi đùa , nàng không thích tại sát đĩnh núi Khống Thú Sơn nơi cư trú của chân truyền đệ ở đó buồn chán , khác hẳn với ngoại môn đệ tử hàng ngàn hàng vạn nàng lúc rảnh kết bè kết lũ đi chơi .

Thành Cung trầm mặt , Chu Ân nói :

" Đẩu cô nương ngươi giúp ta bảo vệ nàng việc này đích thân ta sẽ giải quyết "
Đẩu Phương Thụy suy ngẩm một chút nàng lo lắng cho Chu Ân dù sao Chu Ân chỉ là tụ linh cảnh còn Thành Cung thì lại là Âm dương cảnh sơ kỳ , nàng nhìn ánh mắt Chu Ân kiên định đành phải gật đầu nói :

" Ta sẽ bảo vệ nàng nếu ngươi đánh không lại hắn ta sẽ ra tay "

Chu Ân quay sang nhìn Thành Cung lạnh lùng nói :

" Thành Cung ngươi nhiều lần tìm ta phiền phức , Chu mỗ cũng đã sớm muốn cùng ngươi hôm nay tính rỏ khoảng sổ sách này "

" Ha ha ha Chu Ân ngươi nghĩ ta sẽ tha cho ngươi , cho dù có nàng bảo hộ ngươi ta cũng nhất định giết được ngươi "

Vù.... Keng keng keng keng

Chu Ân không cùng hắn nói nhảm phi thân lao đến trảm liên tục Phong lôi nhận vừa phía hắn , Thành Cung đưa thiết phiến trong tay lên đón đỡ .

Phong lôi trảm , Tận diệt chúng sinh .

Thanh phong quyết , Vân tường vũ hạ .

Bành bành bành bành
Hai người đi đi lại lại đánh tới trời long đất lở một vùng Chu Ân dùng hết thủ đoạn lời dụng nhục thân cùng thân pháp đè ép Thành Cung một bật , Chu Ân càn đánh càn hăng chiến ý cao ngất .

Bành bành bành bành

Bạo chuyển toái tinh quyền , Quyền khuynh thiên hạ .

Bành bành bành bành bành .

144 quyền đánh vào bên trên thiết phiến , Thành Cung hai chân lê trên mặt đất lùi về phía sau 30m đập vào một thân cây miệng phun máu .

Hắn chùi vết máu trên miệng nhìn Chu Ân ánh mắt thù hận nói :

" Chu Ân ngươi khiến ta thật bất ngờ nhưng hôm nay ngươi nhất định phải chết "

Thành Cung lấy ra một viên đang dược đỏ như máu đút vào trong miệng nuốt .

Phừng......

Cả người hắn cuồng cuộn linh lực bạo phát từ âm dương cảnh sơ kỳ tấn thăng đến âm dương cảnh đỉnh phong , Chu Ân nhíu mài nói :
" Bạo huyết đan "

Thành Cung hai mắt đỏ bừng chất đầy tơ máu , hắn hơi thở như lửa thiêu đốt cả người phồng to lên , Thành Cung nhìn Chu Ân nói :

" Ta nói qua ngươi hôm nay nhất định phải chết "

Vù ...

Bành.....

Xẹt...............

Hắn phi thân như một tia chớp lao đến , dơ lên trong tay thiết phiết quốc về phía đầu Chu Ân , Chu Ân đưa Phong Lôi nhận lên đón đỡ cả người như một mủi tên bay ngược về phía sau chân lê trên mặt đất hơn 10m .

Chu Ân nét mặt trầm trọng hắn tụ khí hai tay luân chuyển âm dương vọng xoáy hiện ra trước mặt , Chu Ân miệng lẫm bẩm chú quyết

Vù vù vù vù vù

" Âm dương luân chuyển , vạn vần tuần hoàn , cô âm bất sinh , cô dương bất trường , từ sinh tới tử từ tử chuyển sinh "

"Đi "

Phừng ....... Vù...

Thành Cung phóng người lao tới cầm trong tay thiết phiến hét lớn :
" Chết đi cho ta "

Chu Ân lùi một chân trượt ra sau hai tay đẩy âm dương vòng xoáy bay đi , âm dương vòng xoáy như một quả bóng lao thẳng đến Thành Cung , Thành Cung hai tay dơ lên thiết phiến đập một cái thật mạnh .

Bành....

Cả người Thành Cung như một viên đạn pháo bay ngược ra sau , hai tay nổ nát cả người đập xuống mặt đất , nằm hấp hối , hắn ỷ vào tu vi xem thường âm dương vòng xoáy nên mới trả giá đắt , Chu Ân vừa xuất thủ là đế cấp võ học tuy chỉ uy lực 1 phần ngàn nhưng không phải một nhị bộ võ giả âm dương cảnh như Thành Cung có thể gánh được .

Chu Ân đứng tại nơi đó mặt hắn trắng bệch chiêu vừa rồi rút sạch trong người Chu Ân linh lực toàn bộ , Chu Ân lấy ra một gốc thạch nhủ cho vào miệng cắn rồi nhai nhai nuốt , Chu Ân lê đi từng bước tới chỗ Thành Cung , đám thuộc hạ tính rụt rịt cứu người Đẩu Phương Thụy hai tay cầm đại chùy vổ một cái .
Coong .

Nàng bá đạo nói :

" Kẻ nào nhút nhít chết "

4 tên thuộc hạ khống dám động bọn hắn bất quá chỉ là thiên cương cảnh tụ đan cảnh chênh lệch cùng nàng quá lớn .

Chu Ân một bên nhai lấy thạch nhủ từng bước đi đến , Chu Ân đứng trước mặt thành Cung hai tay hắn đã bị phế sạch tới bả vai trước ngực máu thịt be bét , Chu Ân đưa bàn tay lên một ngọn lửa màu tím hiện ra trong tay hắn , Chu Ân nhìn Thành Cung nói :

" Hôm nay ân oán kết thúc ta tiễn ngươi một đoạn "

Phừng .....

Ngọn lữa bay lên khỏi lòng bàn tay Chu Ân thì bổng mọi thứ chung quanh dường như bất động một giọng nói già nua vang lên :

" Chu Ân tiểu hữu có thể cho lão phu một bộ mặt tha cho hắn một mạng có được hay không , tiểu hữu xem như thương xót lão già này tránh cho kẻ đầu bạc tiễn người tóc xanh "

Một lão gia từ đau xuất hiện đứng trước mặt Chu Ân cách hắn 2m không gian chung quanh Chu Ân dường như bất động hắn không thể nhút nhít được nhưng trên người lại không nhân được bất kỳ uy áp đối phương không có ác ý , Chu Ân thu hồi Cữu U minh hỏa nói :
" Lão nhân gia người là ai "

Lúc này cả người đã Chu Ân hoạt động trở lại bình thường .

Đẩu Phương Thụy cất tiếng nói :

" Ta biết hắn là gia gia của Thành Cung ,Thành Thiên Bách "

Lão giả nhìn Đẩu Phương Thụy mĩm cười nói :

" Đẩu tiểu thư đã lâu không gặp hì hì lão đầu tử thật vinh hạnh Đẩu tiểu thư nhớ tới "

Nàng chu cái mỏ đáng yêu ra , người xưa nói không đánh kẻ mặt cười nàng cũng không làm khó dễ lão giã , Chu Ân nói :

" Lão nhân gia không phải Chu mỗ muốn cùng Thành gia là địch chỉ là hắn nhiều lần tìm Chu mỗ phiền phức "

Lão giả thở dài nói :

" haiz . Hắn là do phụ thân hắn khiến hắn trở nên càn quấy như bây giờ , phụ thân hắn nuông chiều ỷ vào Thành gia xem thường kẻ khác , lần này xem như hắn nhận được một bài học đích đáng , Chu Ân tiểu hữu việc này xem như đến đây kết thúc có được hay không , lão đầu tử dùng tính mạng bảo đảm hắn và phụ thân hắn sẽ không dám cùng tiểu hữu là địch "
Lão giả cho Chu Ân đủ mặt mủi không lấy cảnh giới đàn áp Chu Ân rất có thiện cảm cùng lão giả , Chu Ân nói :

" Được ta tin tưởng lão nhân gia , việc này đến đây kết thúc từ nay về sau Chu mỗ và hắn không còn ân oán "

Chu ân lấy ra một bình ngọc ném qua cho lão giả rồi quay người rời đi , Lã Nhược Mai cùng Đẩu Phương Thụy vội vã chạy theo Chu Ân .

Lão giả mở ra nắp bình ngọc bên trong một viên đan dược xanh bóng hương thơm ngạt ngào , lão giả chấp tay hành lễ hướng Chu Ân thầm nói :

" Đạ tạ Chu Ân tiểu hữu "

Chu Ân bỏ hận thù nhưng Thành Cung hai tay bị phế là sự thật , Chu Ân không muốn ân oán còn khúc mắc nên tặng cho lão giả một viên tục cốt đan để giúp cho Thành Cung mọc lại hai tay , lão giả đối với Chu Ân cảm kích khôn cùng .

Thành Thiên Bách thân là nhị trưởng lão Thành gia , hắn cũng nắm giử tin tức quan trọng bên trong gia tộc , nhất là khi lão tổ tông đích thân thần hồn truyền tin về gia tộc , lão tổ tông bang bố ra lệnh đủ thấy hắn xem trọng Chu Ân như thế nào .
Một kẻ thứ chi Thành gia được cân nhắc lên làn chủ chi sự khôn khéo nắm bắt tình thế là điều cần thiết , Thành Thiên Bách ngoài thiên phú xuất chúng hắn cũng hiểu được đối nhân sử thế ra sao , chỉ là con trai và cháu trai hắn thì lại ỷ vào thành gia bá đạo vô cùng.

Vù kịch...

Thành Thiên Bách xuất hiện trong phòng Thành Thái mang theo Thành Cung hấp hối , Thành Thái nhìn thấy phụ thân mang hài tử của mình đang nằm hấp hối trên mặt đất hắn vội đi đến hỏi :

" Phụ thân là ai làm Cung nhi ra như vậy "

Bốp .....

Một bàn tay quốc thẳng vào mặt Thành Thái , Thành Thiên Bách ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn nói :

" Thành Thái ngươi nghĩ ngươi rất bản lảnh lực lượng rất lớn muốn ai chết người đó phải chết đúng hay không "

" Phụ thân ta "

Bốp....

Cái tát thứ hai vổ tới miệng Thành Thái rướm máu , Thành Thiên Bách nói :
" Nếu không phải lão phu kịp thời chạy đến Thành Cung hắn đã chết , Thành Cung chết là điều may mắn nếu như Chu Ân chết , ta ngươi toàn bộ trong nhà 108 miệng ăn đều phải chết "

Bốp.....

Thành Thái quỳ xuống hắn hoang mang khi thấy Thành Thiên Bách nói nghiêm trọng đến như vậy , Thành Thái nói :

" Phụ thân chuyện gì xảy ra tại sao mạng 108 người trong nhà ta lại liên quan đến Chu Ân "

Thành Thiên Bách nói :

" Thành Thái a Thành Thái ngươi từ khi nhậm chức phó đường chủ Hình luật đường tâm tư bành trướng càn lộ ra ngu muội .

Chu Ân là người được lão tổ tông xem trọng , thậm chí đem Thành Như Yến gã cho hắn , chỉ vì lôi kéo hắn về phía Thành gia , ngươi thân là người trong gia tộc lại dám làm trái ý lão tổ sai nhi tử bảo bối của ngươi chặn đường giết Chu Ân , ngươi nói ngươi có phải rất giỏi hay không Thành Thái "
Lão giả rất giận hắn gằng từng chữ rất nặng , Thành Thái cả người run lên hắn không biết Chu Ân có liên quan cùng lão tổ tông còn được lão tổ tông xem trọng .

Thành Thiên Bách lấy ra tục cốt đan nói :

" Đây là trước khi đi Chu Ân tiểu hữu tặng cho ta , ta nghĩ ngươi phải biết nên làm như thế nào , Thành Thái ta không hi vọng ngươi ngu xuẩn thêm một lần nào nữa "

Nói xong Thành Thiên Bách biến mất hắn ném lại viên tục cốt đan cho Thành Thái .

Thành Thái quỳ trên mặt đất toàn thân ướt sủng mồ hôi , hắn cả người run lên cầm cập , may mắn may mắn có phụ thân hắn dọn dẹp tàn cuộc cho hắn , nếu như không phải phụ thân hắn kịp thời ra mặt Thành Cung sẽ chết , hắn chắc chắn sẽ đi giết Chu Ân báo thù cho nhi tử , Chu Ân chết lão tổ tông giận dữ 108 mạng người thuộc về Thành Thiên Bách chi mạch sẽ toàn bộ chết sạch , lão tổ tông nộ không khác gì toàn bộ thành gia nộ .
Ps : mong các bạn ủng hộ ít kim phiếu để truyện được nhiều đọc giả biết đến hơn thank (^^)

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.