Trở về truyện

Vạn Giới Tầm Hoan - Chương 2: Trầm Thiên Trai

Vạn Giới Tầm Hoan

2 Chương 2: Trầm Thiên Trai

Trầm Thiên Trai ......

Chu Ân đứng trước sân rộng của Thiên Trai là nới thương hội lớn nhất của Mộ Thiên thành , ngước nhìn cánh công cổng cao của Trầm Thương Trai Chu Ân trầm tư một lát rồi bước vào .

Bên trong đại sanh người người tấp nập , đang ngó đông ngó tây thì từ phía sau có tiếng nói vọng đến :

" Khách quan ngài cần mua gì , tiểu nữ tử có thể hổ trợ gì cho khách quan ạ "

Chu Ân xoay người thù nhìn thấy một thiếu nữ tầm 18 19 tuổi nàng mặc phục sức của Trầm Thiên Trai , Chu Ân nhìn nàng rồi nói :

" Ta có một đan phương muốn bán cho quý trai không biết cô nương có thể làm chủ việc này hay không "

Thiếu nữ mĩm cười nói :

" Khách quan xin đợi một lát ta đi gọi Dương quản sự "


Nàng nói xong quay đầu đi vội vã lên tầng 2 , Chu Ân đứng nơi quày chờ đợi thì lại có tiếng nói cất lên với giọng khinh bỉ :

" Ây da tưởng là ta hóa mắt hóa ra là tên phế vật Chu gia nhà người "

Chu Ân quay đầu thì nhìn thấy một thiếu niên hắn là Chu Phong đại ca cùng cha khác mẹ với Chu Ân là con trai của nhị nương Tố Tâm .

Chu Ân âm trầm vẽ mặt nén giận quay người làm ngơ nhưng Chu Phong vẫn không buông tha hắn tiếp tục nói :

"Nha ... Chu thiếu gia hôm nay có tiền đến Trầm Thiên Trai mua sắm chuyện hiến có đó nha ha ha ha , không biết Chu thiếu gia muốn mua gì ở Trầm Thiên Trai , đừng chỉ đến xem rồi ra về mình không , không có tiền đừng đến nơi đây , sự bần tiện của ngươi làm cho ô uế chỗ này nơi đây chỉ dành cho bậc phú quý , ta nói đúng không Chu thiếu gia "

Chu Ân nén giận hắn một nhịn hai nhịn đói phương vẫn lấn tới vừa tính đối chọi với Chu Phong thì thiếu nữ từ trên lầu cùng với một người trung niên đi xuống hắn đi đến chỗ Chu Ân mĩm cười chấp tay chào nói :

" Tại hạ Dương Quân là chấp sự Trầm Thiên Trai không biết công tử muốn giao dịch đan phương gì với Trầm Thiên Trai , nếu chuyện tại hạ không thể quyết định tại hạ sẽ mời chưởng quản đến quyết định "

Dương Quân ăn nói nhẹ nhàng bất ôn bất hỏa khiến người đối diện rất dễ chịu hắn khách khí đối với khách nhân khiến cho người khác đều nghỉ hắn xem khách hàng là thượng đế , Chu Ân chấp tay chào trả lễ chưa kịp nói thì Chu Phong chọt miệng vào nói trước :


" Dương quản sự hắn là phế vật Chu gia ta có gì đan phương quý hiếm mà bán cho ngài ha ha ha ta xem thằng này túng quá làm bừa đến đây muốn lừa gạt Trầm Thiên Trai thì đúng hơn "

Dương Quân nhìn Chu Ân rồi quay sang nhìn Chu Phong vẽ mặt hắn có vẽ không hài lòng khi Chu Phong chen ngan giữa hắn và Chu Ân giao dịch hắn nói :

" Đa tạ Chu công tử hảo ý Dương mỗ tự có quyết định của mình , không biết công tử có ý định giao dịch đan phương gì với chúng ta "

Nói xong Dương Quân quay sang Chu Ân mĩm cười hỏi .

Chu Ân nhìn Dương Quân một lát gật đầu móc ra trong áo một tờ giấy đưa cho Dương Quân nói :

" Ngươi cầm đan phương này đến giám định nếu cảm thấy hứng thú chúng ta bàn tiếp giao dịch "

Dương Quân cầm lấy tờ đan phương nhìn Chu Ân một lát rồi nói :


" Phiền công tử đợi chốc lát ta đi nhờ giám định sư chốc lát sẽ quay lại "

Nói xong Dương Quân xoay người đi thẳng lên lầu hai trước khi đi còn dận dò thiếu nữ tiếp đãi Chu Ân đàng hoàng , nàng mời Chu Ân vào phòng ngồi đợi dâng trà mời Chu Ân rồi đứng một vên đợi lệnh.

Chu Ân cầm tách trà lên hớp một hớp nói khẽ :

" Thiên nhai mộc hợp , thật khiến người ta hoài niệm "
Thiếu nữ đứng bên cạnh nghe Chu Ân nói nàng tò mò hỏi :

" Khách quan Thiên nhai mộc hợp là ý gì "

Nhìn thiếu nữ tò mò Chu Ân mĩm cười nói :

" Không có gì chẳng qua trà này danh là Tĩnh Tâm trà , chỉ mọc ở Thiên Nhai , ở Thiên Nhai có Mộc Hợp Tông thuộc tam đẳng tông môn nhưng nỗi tiếng khắp đại giang nam bắc vì trà này "

Nàng mĩm cười nói :

" hì hì theo tiểu nữ tử biết trà này đúng là của Thiên nhai sơn nhưng là thuộc về sản phẩm của Hoa Thanh Tông một trong bát đại tông môn chứ không phải của Mộc Hợp Tông chắc công tử nhớ lầm hì hì "

Chu Ân cười cười hắn không nói rỏ vì kiến thức của hắn biết về giang hồ trên Thiên huyền đại lục là thuộc về 7 vạn năm trước .

Két.... cánh của mở ra Dương Quân bước vào cùng với hai người đàn ông một người trung niên một ông lão râu tóc trắng xóa , hắn đi đến chấp tay chào Chu Ân rồi nói :
" Phiền công tử đợi lâu , giới thiệu với công tử hai vị này , vị này là chưởng quỷ Trầm Thiên Trai Mộ Dung Sơn vì này là Lục tinh đan sư Hoắc Thiên Hành Hoắc lão "


Chu Ân đứng dậy đáp lễ nói :

" Tại hạ Chu Ân , không biết hai vị có hứng thú hay không tiếp tục cuộc giao dịch "

Người đàn ông trung niên Mộ Dung Sơn mĩm cười nói :

" Chu tiểu hữu không biết đan phương này tên là gì theo Hoắc lão đoán nó là "

" Tụ linh đan "

" Thật là tụ linh đan "

Lão giả họ Hoắc vội vã hỏi Chu Ân gật đầu nói :

" Đúng là tụ linh đan nếu quý trai cho một cái giá khiến ta hài lòng thì đan phương và cách luyện đan thuộc về quý trai "

Chu Ân vừa dứt lời thì Hoắc Lão đã vội nói :

" 1 Vạn không 3 vạn "

Hắn lôm lôm nhìn Chu Ân sợ Chu Ân không vừa ý với giá tiền này , Chu Ân nhìn lão giả họ Hoắc một chút rồi nói :
" Ta chỉ cần 1 vạn còn lại cứ theo đơn thuốc này lấy cho ta số còn lại tụ linh đan thuộc về các ngươi "

Chu Ân móc trong áo ra thêm tờ giấy đưa cho lão giả họ Hoắc lão xem qua chỉ toàn hạ phẩm dược tề không đáng bao nhiu tiền , lão nói :

" Tiểu hữu thảo dược này không đáng bao nhiu tiền xem như ta tặng cho tiểu hữu chỗ này 3 vạn ngân phiếu mong ngươi nhận lấy "

Chu Ân cầm lấy ngân phiếu hài lòng hắn nhìn lão giả họ Hoắc nói :

" Ngươi hỏa luyện công tâm vào mỗi tháng trăng tròn tâm khiếu đau muốn sống không được muốn chết không xong , nếu ta nhìn không lầm bệnh của ngươi đã hơn 5 năm , ta có một phương thuốc giúp ngươi giải hỏa độc xem như đáp lễ số thảo dược ngươi vừa tặng "

Nghe Chu Ân nói lão giả họ Hoắc xanh cả mặt hắn giấu kỷ việc hắn bị thương không có ai biết được , vậy mà Chu Ân lại nhìn một cái biết được lão có ẩn tật , Lão giả chấp tay bái tạ nói :
" Đa tạ "

Chu Ân đi lại bàn cầm bút viết rồi đưa cho lão giả họ Hoắc nói :

" Ngươi chỉ cần vào giờ tý ngâm mình trong nữa tháng đợi lúc trăng tròn sẽ thấy hiệu quả"

Nói xong Chu Ân thấy Dương Quân quản sự cầm lấy một cái bao vãi đi vao mĩm cười nói :

" Công tử dược liệu ngài cần đã đủ "

Hắn đưa cho Chu Ân bao vãi trên tay không nói hai lời Chu Ân cầm lấy xoay người rời đi .

" Hoắc lão ngài .... ngài thật sự có bệnh ẩn "

Mộ Dung Sơn hoài nghi quay sang nhìn Hoắc lão đang chăm chú vào tờ đan phương mà Chu Ân cho hắn hỏi .

Hoắc lão thì tập trung vào tờ đan phương chỉ nghe lão nói :

" Dịu a dịu thật sự là tuyệt dịu "

"Hoắc lão , Hoắc lão "

Nghe Mộ Dung Sơn gọi gấp vài tiếng lão giả mới tĩnh hồn quay sang hỏi với vẽ khó chịu :

" Chuyện gì "

Mộ Dung Sơn thấy lão giả có vẽ bực tức hắn vội nói :
" Ngài ... ngài thật sự là có bệnh ẩn "

Nghe Mộ Dung Sơn hỏi lão giả thở dài nói :

" 5 năm trước lão phu cố gắn trùng kích lục tinh đan sư thất bại dẫn hỏa công tâm , mỗi khi trăng tròn buồng tim đau nhói , lão phu giấu kính việc này bôn ba khắp thiên hạ , 5 năm qua tìm dược trị thương nhưng cuối cùng chẳng có kết quả , thật không ngờ hôm nay gặp quý nhân khiến cho lão phu như tìm được sinh lộ "

Mộ Dung Sơn lại nói :

" Hoắc lão tiểu hữu kia người thấy thế nào liệu đan phương này có đáng tin hay không dù sao , dù sao hắn còn quá trẻ "

Hoắc lão mĩm cười nói :

" Dung Sơn a Dung Sơn , ngươi nghĩ lão phu hồ đồ tới không thể phân biệt thật giả hahaha nếu lão phu đoán không lầm phía sau vị tiểu hữu là 1 đan đạo đại tông sư , chỉ có đại tông sư mới bồi tài được người như vậy chỉ cần liếc mắt thì biết rỏ lão phu bệnh tật , người này các ngươi cố gắn giữ tốt quan hệ sẽ khiến các ngươi có chỗ tốt rất lớn "
Nói xong lão giả biến mất Mộ Dung Sơn nhẫn ngơ đứng một mình trầm tư , hắn trầm ngâm nữa buổi mới cất tiếng gọi :

" Dương quản sự đâu "

Dương Quân mở của đi vào chấp tay nói :

" Dương Quân tham kiến Mộ chưởng quỷ không biết Mộ chưởng quỷ có gì phân phó "

Mộ Dung Sơn nhìn hắn nói với vẽ trang trọng :

" Dương Quân ngươi sai người tìm hiểu vị tiểu hữu lúc nãy tất cả tình báo rồi nộp lên cho ta , nhớ không được đánh rắn động cỏ , đừng khiến vị tiểu hữu kia hiểu lầm chúng ta có ác ý "

" Vâng"

Dương Quân nhận lệnh vội vã đi ra khỏi phòng lúc này Mộ Dung Sơn mới thì thào một mình nói :

" Không biết ta có thể được bao nhiu kinh hỉ như Hoắc lão nói , dù sao một người cầm đan phương thất truyền đem ra bán chắc chắn sẽ không khiến ta thất vọng "

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.