1 Chương 1 Từ Goblin Vô Hạn Tiến Hóa
Việt Nam, Hà nội, năm 2024, trong khách sạn lớn xa hoa
Việt Cường, thiên tài khi xuất sinh đã mang trong người IQ vượt quá 300, nhưng một biến cố kỳ lạ trong thời điểm vào lớp 6 đột nhiên giáng xuống gia đình của hắn
Chỉ trong 1 đêm, toàn bộ gia đình 3 người không bao gồm hắn đột nhiên biến mất, không chỉ biến mất về con người mà toàn bộ dấu vết, thông tin, toàn bộ đều biến mất, sự kiện này luôn ám ảnh đến hắn vào mỗi đêm, nhưng may mắn thay Cường được một gia đình khá giả nhận nuôi khi hắn đi thi toán quốc gia lứa tuổi học sinh
Thế nhưng dòng đời lần nữa xô đẩy Cường một lần nữa, đến năm hắn lên lớp 12 bố nuôi do đi làm lao lực, bệnh nặng mà chết, mẹ nuôi cũng theo đó buồn lâu ngày, trầm cảm mà theo bố nuôi đi, chỉ để lại hắn cùng cô em gái mới chỉ học lớp 10
Không dừng lại ở đó, sau khi mẹ mất được vài tháng, cô em gái mà hắn yêu thương xem như gia đình thế mà mắc bệnh liên quan đến não và tủy cần một số tiền lớn để chi trả cho việc ghép tủy cũng như duy trì bộ não đủ dinh dưỡng
Vào thời điểm đó Cường đã lớn, cũng lao vào đời mà kiếm được số tiền cũng không nhỏ, dựa vào trí thông minh cùng số lượng lớn kiến thức mà mình học được hắn dần dần tích được số lượng lớn tài sản, thế nhưng so với số tiền cần thi trả cho viện phí của em gái của mình thì giống như hạt cát trên sa mạc
Buồn bực cùng bất lực, tuy một tháng cũng làm ra được trên dưới trăm triệu ,thế nhưng Cường chưa bao giờ cảm giác vô lực đến như vậy nhưng thế rồi, một biến chuyển lớn trong cuộc đời hắn xảy ra, người bạn gái mà hắn yêu từ năm cấp 2 đến giờ, ròng rã 5 năm lộ ra bản thân nàng tiểu thư nhà giàu, giá trị con người lên đến ngàn tỷ
Và đây là năm 2024, lúc này Cường cũng đã 22 tuổi, thân hình cao hơn 1m7, cân đối cơ thể, khuôn mặt không ủy mị như con trai vào thời điểm này thế nhưng nét nam tính vẫn thể hiện đầy đủ ra bên ngoài
Trong cơn mưa lớn tầm tã, Cường cầm trong tay bộ quần áo ở trong bao lớn chạy nhanh đến khách sạn ở giữa trung tâm Hà Nội, vừa vào đến khách sạn thì cơ thể đã ướt như chuột lột thế nhưng bao đựng quần áo lại không một vết nước nào dính vào, biết được phòng dặn trước của vợ, Cường nhanh chóng đi thang máy đi lên, quẹt thẻ mở cửa
Nhưng, cảnh tượng bên trong lại là thứ làm hắn không tin được vào mắt của mình, một cô gái xinh đẹp, trắng nõn nà, mái tóc đen dài trải xuống toàn thân, đẹp đến người xem cũng chấm điểm phải 97, 98, thế nhưng nàng ta bây giờ trên người chỉ mặc một bộ váy mỏng dính đen tuyền, bên cạnh nàng lại là một tên thiếu niên cao ráo đẹp trai, cả 2 ngủ trên giường tay chân chạm vào nhau giống như lâu ngày chưa được ngon giấc
Chết lặng, khó thở, cảm giác như trái tim bị hàng vạn cân đè xuống, Cường ánh mắt tơ máu trực nhìn đến cảnh tượng này, mối tình 6 năm, 4 năm hôn nhân, tổng cộng là 10 năm, thế mà trả lại cho hắn lại là cảnh tượng này, bọc quần áo vô thức rơi xuống đất
Pạch
Trong căn phòng tĩnh mịch chỉ cần vang lên tiếng động nhỏ cũng đủ cho tất cả nghe thấy, hiển nhiên cặp đôi ngủ trên giường cũng nhận ra gì đó dần dần tỉnh dậy, Hoài Phương mở mí mắt xinh đẹp ra, nàng chỉ nhìn bên cạnh có tên nam nhân kia rồi gật nhẹ đầu giống như đã quen thuộc từ lâu, rồi đặt ánh mắt đến Cường, chồng của mình đứng nhìn mình, nàng khinh thường lại mang trách móc câu chữ
“Anh làm gì ở đây ?”
Nam nhân bên cạnh cười cười nắm nhẹ tay nàng, ánh mắt lại đặt về phía Cường
“Chị Phương, là em thay chị nhắn anh nhà đưa đồ đến, dù sao sắp tới chị cũng đi dự hội nghị, không tiện về nhà”
Thấy vậy Phương cưng chiều nhìn hắn, nhưng cũng nhẹ nhàng đẩy tay hắn ra, rồi nhìn lại Cường lạnh băng
“Ừm, may em nhắn hộ chị, được rồi, việc của anh ở đây là xong, anh có thể về”
Nói xong nàng cũng dửng dưng mặc lại đồ của mình, rồi chuẩn bị rời giường đi vào phòng tắm
TÁCH
“Được rồi, có bức ảnh này tôi xem như an tâm, 2 người cứ vui vẻ trước”
Nói xong, Cường cũng không đoái hoài 2 người mà cất bước đi về, trong khi đó ánh mắt của Phương nhìn về hắn lại mang vẻ ghen ghét cùng tức giận, nhưng rồi đổi thành khinh thường rồi mặc kệ
Trong 4 năm kết hôn này vì Phương gia tài bac tỷ lại thêm công việc được thừa kế ập vào đầu từ đó không còn thời gian mà làm việc bên ngoài, cũng bởi vì công ty của Cường càng ngày càng lớn mạnh, các kiều nữ liên tiếp lại gần tiếp cận, nàng hứa hẹn Cường rằng sẽ chi trả viện phí cho em gái hắn, thay vào đó bắt buộc Cường phải nghỉ làm bên ngoài mà ở nhà chăm sóc gia đình mà Cường cũng chiều chuộng nàng đồng ý
Và sau đó, địa vị nâng cao, tiếp xúc càng nhiều tầng lớp khác nhau, giá trị con người, kiến thức cũng cao lên, cô gái bẽn lẽn đi theo hắn, ngại ngùng nắm tay, rồi yêu hắn mà chơi đùa giữa trời mưa cũng thay đổi
Nàng đi về càng ngày càng muộn, trên người đầy mùi rượu bia, xung quanh càng ngày càng nhiều đàn ông vờn xung quanh, mỗi đêm lại một người đưa nàng về, Cường cũng không để yên đi nói nàng vài lần thế nhưng nàng lại dọa muốn ly hôn với hắn, đứng giữa người mình yêu cộng thêm cô em gái đang nằm bệnh, hắn lại… nhượng bộ
Cứ vậy, hành vi mỗi ngày một lớn, thế nhưng hắn tin rằng cô gái hắn yêu cả tuổi thanh xuân cũng như cô gái dành cả tuổi đẹp nhất để yêu hắn sẽ không bao giờ phản bội lại chính mình, cho đến ngày hôm nay
1 tuần sau, Hoài Phương lần nữa trở về, nhưng khác với thường ngày 1h đêm, 2h sáng, hôm nay nàng về đúng 5h chiều, cũng bởi vì suốt 1 tuần công tác nàng thường nhận được tin nhắn từ Cường, hỏi thăm rồi lo uống lo ăn, hết cái này đến cái khác, bình thường Hoài Phương cũng chỉ đánh mắt liếc qua không thèm nhìn thế nhưng bây giờ lại khác, suốt 1 tuần, không 1 tin nhắn, 1 một cú điện thoại, nàng tính cách cũng ương nghạnh không gọi lại
Bình thường nếu Cường tức giận thì cũng chỉ 2, 3 ngày là hết, sau đó nàng chỉ cần dọa Ly Hôn thì hắn tự mình đi làm lành, bộ dạng đấy càng làm nàng thỏa mãn cùng tức cười, cười cho một học bá kiêu ngạo điểm thi quốc gia 3 môn toàn 10, thế mà bây giờ lại thảm hại
Thế nhưng trong 1 tuần này, ngày qua ngày, thời gian dần trôi càng làm nàng bất an, đến ngày thứ 3 thì nàng thấy được bình thường khoản tiền riêng nàng kiếm được cứ mỗi đến ngày này là trừ đi trăm triệu, thế nhưng bây giờ biến động tài khoản chỉ có dâng lên mà không hề trừ đi
Vừa bước vào nhà khói thuốc nồng nặc đã phả vào mặt nàng, mùi rượu cũng tỏa ra khắp biệt thự, trên đất là lộn xộn đồ vật, chau mày khó chịu bước vào, vừa nhìn thấy bóng hình trên ghế Hoài Phương liền không chịu được mắng chửi
“Cường, anh có còn là người không đấy ? anh biết em ghét mùi thuốc là mà ? còn uống rượu, không dọn nhà? Anh có muốn ly hôn không đây ?”
Ngồi trên ghế lớn, Cường từ hồi hức lần nữa nhìn người phụ nữ trước mặt, vẫn bóng hình đấy, vẫn xinh đẹp như vậy, nét ngây thơ lại bị thay bằng cao ngạo, lãnh diễm, nhưng tuyết sắc giai nhân là nhận xét không sai với nàng ta, thế nhưng, bây giờ đã vô nghĩa rồi, hặn đạm mạc đáp
“Ừm, Ly Hôn đi”
“Hả?!!”
Hoài Phương đơ người trong giây lát, ánh mắt khó tin run tay nhìn hắn, mà Vô Khương từ trong ngăn kéo lấy ra một xập giấy, trong đó còn có dấu đỏ, chỉ nhìn qua cũng biết, đó là ‘Đơn Ly Hôn’
“Tôi đã ký xong xuôi rồi, ừm, tuy tài sản cô kiếm được là sau hôn nhân nhưng thôi đi, tôi không cần lấy gì cả, ờ, tôi chỉ muốn con xe cũ của tôi thôi, dù sao nó là tôi mua”
Sau đó hắn thành thục đưa tiếp một cái sim, trên đó ghi rõ tài khoản mật khẩu
“Đây là tài khoản cùng sim tôi mua được tiền ảo, tầm 10 vạn bitconb, giá trị quy đổi ra cũng xem như ngang bằng số tiền em chi”
Đúng vậy, dù không đi làm thế nhưng Cường vẫn tự mình kiếm được tiền, thực chất số tiền viện phí hắn đã thừa đủ để lo cho em gái, thế nhưng xem như thói quen hằng ngày cùng tình nghĩa vợ chồng, nó cũng xem như sợi dây liên kết 2 người lại nên hắn cũng nói cho nàng cũng như dừng lấy tiền từ thẻ